Người Tình Một Đời

Chương 57: Mối quan hệ của nhà họ Đàm



Tầm 5 giờ chiều thì Vũ Hạo và Yến Nguyệt cũng thay quần áo để chuẩn bị đến bữa tiệc,…

Cô mặc chiếc váy cúp ngực màu trắng hở lưng,thân váy thì ngắn đến đầu gối …Mặc bộ này Yến Nguyệt không mặc áo ngực được cho nên chỉ đành sài miếng dán mà thôi …

“ Vũ Hạo,em xong rồi…” _ Yến Nguyệt bước ra khỏi nhà tắm.

“ Em đẹp lắm, nhưng mà.” _ Vũ Hạo tiến lại,hai tay thì đặt lên vai và xương quai xanh của cô.

“ Sao vậy anh “

“ Em không có mặc áo ngực hả. “

“ Váy hở trước sau như vậy thì em đâu có mặc được,em đang sử dụng miếng dán …”

“ Nào để anh xem …”

“ Vũ Hạo,đừng có làm bậy.Anh mau đi thay đồ đi. “

“ Được.”

Trong thời gian chờ đợi Vũ Hạo thay quần áo thì Yến Nguyệt cũng ngồi xuống trang điểm cho mình,sau đó thì đi lựa giày cao gót và túi xách …

Sẵn tiện đó thì cô cũng chọn đồng hồ,áo vest cho anh luôn …Tủ đồ của Vũ Hạo quá lớn đi,cho nên cô phải tốn rất nhiều thời gian.

“ Em lựa đồ cho anh xong rồi”

“Ừm,cảm ơn em.”_ Vũ Hạo vui vẻ nhận lấy rồi đeo đồng hồ lên tay và mặc áo vest vào.

Sau khi mọi thứ đã xong xuôi thì anh liền đi lại tủ lấy hộp trang sức mang vào cho cô.

Vũ Hạo đeo bông tay,dây chuyền kim cương lên cho Yến Nguyệt,trên tay thì đeo vòng kim cương.

“ Sao nhiều thế”

“ Em là người phụ nữ của anh thì phải luôn xinh đẹp và sang trọng như thế”

“ À còn nữa …”_ Sau đó anh đeo nhẫn kim cương vào ngón áp út của cô.

““Nhẫn này là.”



“ Đương nhiên là nhẫn cầu hôn rồi, những lời nói đêm qua chính là lời cầu hôn mà anh dành cho em. “”

Đeo nhẫn xong thì Vũ Hạo liền hôn lên bàn tay của Yến Nguyệt,bây giờ cô vui lắm không những vui mà còn hạnh phúc nữa …

“ Vũ Hạo,em yêu anh.”_ Nói xong cô liền nhón người lên rồi câu cổ của anh.

“ Yêu anh từ khi nào”

“ Từ khi còn học đại học”

“ Thật ư! anh muốn em chứng minh …” _ Vũ Hạo sờ lên cánh môi của cô mà giở trò …

““Bây giờ không được…”

“ Vậy thì khi nào đây.”

“ Em cũng không biết nữa …” sau đó Yến Nguyệt lại buông anh ra rồi đi lại giường cầm túi xách lên.

“ Đi thôi, đến sớm một chút “

“ Ừm “…

___##

Chú rể đã xuất hiện còn cô dâu thì đang ở trong phòng thay đồ,Trần Tĩnh đang make-up và chỉnh lại váy cưới của mình.

Đám cưới rất đông người,hai nhà điều là tầng lớp thượng lưu của xã hội mà,Trần gia chỉ kém Lưu gia một chút mà thôi …

Ở bên ngoài Lưu Vũ Khanh đang đi mời rượu khách khứa,Lưu Vỹ và Dương Lan cũng như vậy …

“ Xin mời.”

“ Chúc mừng anh chị.”

“ Cảm ơn.”

Dương Lan nhìn vào góc khuất thì thấy người quen,tại sao ông ấy lại ở đây chứ.



Đàm Kiệt,ông ta tại sao lại biết hôm nay là đám cưới của Vũ Khanh …À đúng rồi,lần trước nhà báo có đưa tin,chắc là nhờ xem tin tức đây mà.

Quan sát nhìn đông nhìn tây thì bà ta cũng đi lại góc khuất rồi nói chuyện với ông ta..

“ Ông đến đây làm gì? mau đi về đi.”

“ Tôi không về …”

“ Vũ Khanh nó là con trai của tôi mà …Dương Lan,sao bà tàn nhẫn với tôi quá vậy …”_ Đàm Kiệt nói ra sự thật năm xưa.

“ Năm xưa vì bà mà tôi đã bỏ vợ con của mình đấy,vậy mà bây giờ bà lại bỏ mặt tôi rồi đi theo người đàn ông khác,đã vậy đám cưới của con trai tôi mà cũng không được đến,bà ác vừa thôi.”

“ Ông nói nhảm cái gì vậy hả,năm xưa tôi rời khỏi ông một thời gian rất lâu thì mới mang thai Vũ Khanh.”

“ Đàm Kiệt,ông mau về đi,chúng ta đã kết thúc rất lâu rồi.”

“ Bà đúng là ác mà,năm xưa tôi đã làm giúp bà bao nhiêu chuyện mà bà vẫn bỏ tôi là sao hả..”

“ Chẳng phải bà nói chỉ cần lấy được tiền của ông ta thì sẽ cao chạy xa bay sao.”

“ Tôi đã giúp bà mua thuốc độc, giúp bà hại bà ta. Vậy mà bây giờ bà lại qua cầu rút ván..”

“ Ông..ông im miệng lại cho tôi … “ _ bà ta gằn giọng lên,mắt thì đảo nhìn xung quanh.

“ Tôi chỉ muốn ở đây nhìn con trai mình lấy vợ mà thôi …”

“ Vậy tùy ông …” _ Dương Lan đẩy ông ta ra rồi chỉnh trang lại quần áo của mình.

Nói xong bà ta liền rời đi,chứ đứng ở đây cãi nhau thì thế nào cũng sẽ xảy ra chuyện cho mà xem..

Đàm Kiệt ông không ngờ bà ta lại ác như vậy, nhưng mà ông cũng là đồng phạm mất rồi.Năm xưa cũng vì quá mê muội bà ta mà lại làm chuyện xấu,Dương Lan bảo cái gì thì ông ta cũng làm hết,kể cả việc việc mua thuốc để đầu độc vợ trước của Lưu Vỹ.

Sau khi mọi chuyện đã xong xuôi thì bà ta lại trở mặt,đúng là lòng người khó đoán mà …

Cái này phải nói là do ông bị ngu,ngu thì phải chịu mà thôi.Ông vì bà ta mà lại bỏ rơi gia đình của mình,hai mẹ con họ bây giờ cũng không muốn nhìn mặt ông nữa.

Nhưng thú thật thì ông lại thương người phụ nữ này,còn về Chu Di Linh là chỉ muốn bù đắp lại lỗi lầm nâm xưa của mình thôi nhưng mà hiện tại vẫn không biết bà ấy đang ở đâu cả..

Cái chữ yêu nó cũng khó nói với cùng,mặc dù biết là người đó không tốt không yêu thương mình nhưng mà cuối cùng vẫn muốn đâm đầu vào mà thôi
Chương trước Chương tiếp