Nhất Kiến Chung Tình: Vì Anh Là Chân Ái
Chương 17: Không muốn anh tổn thương
Đúng ba ngày sau, dưới áp lực dư luận, tập đoàn Lâm thị bắt buộc phải tổ chức họp báo. Lâm tổng không chút ăn năn, ông ta cố gắng lật đổ mọi bằng chứng, tìm cách đổ tội cho người khác để bảo vệ đứa con trai duy nhất của mình…
“Sự việc ngày hôm đó thực chất là một màn kịch được dàn dựng tinh vi. Qua quá trình điều tra, chúng tôi phát hiện có kẻ đã hạ thuốc vào ly nước của cô Tần. Thấy cô Tần có biểu hiện bất thường, Lâm thiếu đã vội vàng đưa cô ấy về, không ngờ lại chạm mặt Lục Hàn…”
“Do Lâm thiếu không hay biết về mối quan hệ giữa hai người, một cuộc xô xát đã xảy ra, dẫn đến những hậu quả khó lường. Hiện tại, chúng tôi đã bàn giao đối tượng tình nghi cho cơ quan chức năng để làm rõ động cơ gây án…”
Tần Chỉ Ái cười khẩy. Cô sớm đã đoán được Lâm tổng sẽ không để con trai mình phải chịu bất kỳ hậu quả nào. Với bản tính bao che con cái của ông ta, việc tìm cách đổ tội cho người khác là điều dễ hiểu…
“Liên hệ với Hạ thị ngay lập tức, nói rằng RM rất quan tâm đến dự án Tây Dương và muốn cùng Hạ thị hợp tác lâu dài trên dự án này."
Dạo gần đây, tình hình kinh doanh của Lâm thị đã không còn ổn định. Vụ việc vừa qua càng khiến giá cổ phiếu của tập đoàn này lao dốc không phanh. Lâm tổng hiểu rõ rằng, dự án Tây Dương là cơ hội duy nhất để vực dậy đế chế kinh doanh của mình. Vì vậy, ông ta sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Nếu không thể đưa Lâm Thiếu Kiên vào tù, vậy cô sẽ khiến hắn ta phải trả giá bằng một cách khác. Cô sẽ tận mắt chứng kiến hắn ta từ một thiếu gia ngạo mạn, rơi xuống vực thẳm, trở thành kẻ bần cùng, không còn chút quyền thế nào. Đó sẽ là hình phạt thích đáng cho những gì hắn đã gây ra với người đàn ông của cô.
Trợ lý gật đầu hiểu ý, còn một chuyện khác cũng quan trọng không kém…
“Giám đốc của cục phòng cháy chữa cháy đã bị bắt giữ, chúng ta bắt buộc phải tìm một người khác để thay thế vị trí đó…”
Tần Chỉ Ái biết rất rõ, với quyền thế trong tay, việc đưa Lục Hàn lên vị trí giám đốc cục phòng cháy chữa cháy là điều hoàn toàn khả thi.
Nhưng ánh mắt nghi ngờ của mọi người, sự đố kỵ của đồng nghiệp và cả những lời xì xào của dư luận sẽ nhanh chóng biến thành một cơn bão tố.
Cô không muốn Lục Hàn phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào, cũng không muốn danh tiếng của anh bị vấy bẩn…
“Đưa Trần Nguyên Hoàng vào vị trí đó đi, dặn dò anh ấy để ý Lục Hàn giúp tôi…”
Trần Nguyên Hoàng là con trai của Trần Quân, anh không chỉ là một người bạn thân thiết với Tần Chỉ Ái mà còn là một nhân vật có ảnh hưởng trong quân đội. Việc giao nhiệm vụ này cho anh vừa đảm bảo công việc được hoàn thành, vừa giúp cô để mắt đến Lục Hàn.
Khoảng một tuần sau, Trần Nguyên Hoàng chính thức có mặt tại tổng cục phòng cháy chữa cháy để tiếp nhận vị trí giám đốc. Ánh mắt anh đảo quanh căn phòng, tìm kiếm bóng dáng người đàn ông được Tần Chỉ Ái nhắc đến…
“Trong số những người đang có mặt ở đây, ai tên là Lục Hàn thế?”
Trợ lý hướng mắt về phía Lục Hàn liền lên tiếng…
“Thưa ngài, Lục Hàn là người đang ngồi ở bàn thứ tư dãy bên trái, hiện tại là chồng sắp cưới của Tần tiểu thư…”
Trần Nguyên Hoàng cũng phải công nhận Lục Hàn khá đẹp trai, ước chừng chiều cao tầm 1m85 đến gần 2m, gương mặt nghiêm nghị, tóc tai gọn gàng. Một vẻ đẹp hoàn toàn đối lập với những chàng trai trẻ trung, năng động mà anh từng thấy Tần Chỉ Ái để mắt tới…
“Khác với gu của Chỉ Ái một trời một vực, có điều người này trông trưởng thành hơn cái tên họ Tống kia…”
Trần Nguyên Hoàng điều chỉnh lại tư thế, anh ta liếc nhìn đồng hồ, ánh mắt anh dừng lại trên người Lục Hàn, giọng nói của anh ta bình tĩnh, nhưng lại chứa đựng một sự tò mò khó tả.
“Cuộc họp kết thúc tại đây, cảm ơn mọi người đã dành thời gian tham dự. Bây giờ mọi người có thể trở về vị trí làm việc. Riêng Lục Hàn, anh ở lại một chút, tôi có một số việc cần trao đổi với anh…”
Đợi đến khi những người không liên quan rời khỏi phòng họp thì Lục Hàn mới tiến đến chỗ Trần Nguyên Hoàng, anh chậm rãi lên tiếng…
“Tôi là Lục Hàn, ngài cần tôi giúp gì à?”
Trần Nguyên Hoàng nhìn chằm chằm Lục Hàn, anh ta tự hỏi, liệu Tần Chỉ Ái có thiêu sống anh ta nếu anh ta ra tay với Lục Hàn không?
“Tôi nghe nói báo chí nói nhiều cậu, nhất là chuyện tình cảm với Chỉ Ái. Thú thật, tôi cũng khá tò mò không biết cậu có gì đặc biệt mà khiến cô ấy say đắm đến vậy. Gặp mặt rồi mới thấy, cậu cũng bình thường thôi, chẳng có gì quá nổi bật như tôi tưởng tượng. Có lẽ, chỉ cần một chút may mắn là ai cũng có thể làm được…”
“Sự việc ngày hôm đó thực chất là một màn kịch được dàn dựng tinh vi. Qua quá trình điều tra, chúng tôi phát hiện có kẻ đã hạ thuốc vào ly nước của cô Tần. Thấy cô Tần có biểu hiện bất thường, Lâm thiếu đã vội vàng đưa cô ấy về, không ngờ lại chạm mặt Lục Hàn…”
“Do Lâm thiếu không hay biết về mối quan hệ giữa hai người, một cuộc xô xát đã xảy ra, dẫn đến những hậu quả khó lường. Hiện tại, chúng tôi đã bàn giao đối tượng tình nghi cho cơ quan chức năng để làm rõ động cơ gây án…”
Tần Chỉ Ái cười khẩy. Cô sớm đã đoán được Lâm tổng sẽ không để con trai mình phải chịu bất kỳ hậu quả nào. Với bản tính bao che con cái của ông ta, việc tìm cách đổ tội cho người khác là điều dễ hiểu…
“Liên hệ với Hạ thị ngay lập tức, nói rằng RM rất quan tâm đến dự án Tây Dương và muốn cùng Hạ thị hợp tác lâu dài trên dự án này."
Dạo gần đây, tình hình kinh doanh của Lâm thị đã không còn ổn định. Vụ việc vừa qua càng khiến giá cổ phiếu của tập đoàn này lao dốc không phanh. Lâm tổng hiểu rõ rằng, dự án Tây Dương là cơ hội duy nhất để vực dậy đế chế kinh doanh của mình. Vì vậy, ông ta sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Nếu không thể đưa Lâm Thiếu Kiên vào tù, vậy cô sẽ khiến hắn ta phải trả giá bằng một cách khác. Cô sẽ tận mắt chứng kiến hắn ta từ một thiếu gia ngạo mạn, rơi xuống vực thẳm, trở thành kẻ bần cùng, không còn chút quyền thế nào. Đó sẽ là hình phạt thích đáng cho những gì hắn đã gây ra với người đàn ông của cô.
Trợ lý gật đầu hiểu ý, còn một chuyện khác cũng quan trọng không kém…
“Giám đốc của cục phòng cháy chữa cháy đã bị bắt giữ, chúng ta bắt buộc phải tìm một người khác để thay thế vị trí đó…”
Tần Chỉ Ái biết rất rõ, với quyền thế trong tay, việc đưa Lục Hàn lên vị trí giám đốc cục phòng cháy chữa cháy là điều hoàn toàn khả thi.
Nhưng ánh mắt nghi ngờ của mọi người, sự đố kỵ của đồng nghiệp và cả những lời xì xào của dư luận sẽ nhanh chóng biến thành một cơn bão tố.
Cô không muốn Lục Hàn phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào, cũng không muốn danh tiếng của anh bị vấy bẩn…
“Đưa Trần Nguyên Hoàng vào vị trí đó đi, dặn dò anh ấy để ý Lục Hàn giúp tôi…”
Trần Nguyên Hoàng là con trai của Trần Quân, anh không chỉ là một người bạn thân thiết với Tần Chỉ Ái mà còn là một nhân vật có ảnh hưởng trong quân đội. Việc giao nhiệm vụ này cho anh vừa đảm bảo công việc được hoàn thành, vừa giúp cô để mắt đến Lục Hàn.
Khoảng một tuần sau, Trần Nguyên Hoàng chính thức có mặt tại tổng cục phòng cháy chữa cháy để tiếp nhận vị trí giám đốc. Ánh mắt anh đảo quanh căn phòng, tìm kiếm bóng dáng người đàn ông được Tần Chỉ Ái nhắc đến…
“Trong số những người đang có mặt ở đây, ai tên là Lục Hàn thế?”
Trợ lý hướng mắt về phía Lục Hàn liền lên tiếng…
“Thưa ngài, Lục Hàn là người đang ngồi ở bàn thứ tư dãy bên trái, hiện tại là chồng sắp cưới của Tần tiểu thư…”
Trần Nguyên Hoàng cũng phải công nhận Lục Hàn khá đẹp trai, ước chừng chiều cao tầm 1m85 đến gần 2m, gương mặt nghiêm nghị, tóc tai gọn gàng. Một vẻ đẹp hoàn toàn đối lập với những chàng trai trẻ trung, năng động mà anh từng thấy Tần Chỉ Ái để mắt tới…
“Khác với gu của Chỉ Ái một trời một vực, có điều người này trông trưởng thành hơn cái tên họ Tống kia…”
Trần Nguyên Hoàng điều chỉnh lại tư thế, anh ta liếc nhìn đồng hồ, ánh mắt anh dừng lại trên người Lục Hàn, giọng nói của anh ta bình tĩnh, nhưng lại chứa đựng một sự tò mò khó tả.
“Cuộc họp kết thúc tại đây, cảm ơn mọi người đã dành thời gian tham dự. Bây giờ mọi người có thể trở về vị trí làm việc. Riêng Lục Hàn, anh ở lại một chút, tôi có một số việc cần trao đổi với anh…”
Đợi đến khi những người không liên quan rời khỏi phòng họp thì Lục Hàn mới tiến đến chỗ Trần Nguyên Hoàng, anh chậm rãi lên tiếng…
“Tôi là Lục Hàn, ngài cần tôi giúp gì à?”
Trần Nguyên Hoàng nhìn chằm chằm Lục Hàn, anh ta tự hỏi, liệu Tần Chỉ Ái có thiêu sống anh ta nếu anh ta ra tay với Lục Hàn không?
“Tôi nghe nói báo chí nói nhiều cậu, nhất là chuyện tình cảm với Chỉ Ái. Thú thật, tôi cũng khá tò mò không biết cậu có gì đặc biệt mà khiến cô ấy say đắm đến vậy. Gặp mặt rồi mới thấy, cậu cũng bình thường thôi, chẳng có gì quá nổi bật như tôi tưởng tượng. Có lẽ, chỉ cần một chút may mắn là ai cũng có thể làm được…”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương