Nỗi Đau Kẻ Yếu Thế: Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ
Chương 161: Beam Magnum
Một chàng trai và một thiếu nữ đang ôm nhau trong im lặng trước sự chứng kiến của đám đông.
Shinku ôm chặt Haruka, khiến anh đáp lại.
Haruka ban đầu rất bối rối, nhưng sau đó anh mỉm cười nhẹ nhàng và đầu hàng trước vòng tay ấm áp của Shinku.
Hành động của Shinku khiến mọi người hoang mang và bồn chồn.
“Đó là lỗi của em, Haruka-san. Em xin lỗi.”
Shinku bám lấy Haruka, nước mắt tuôn rơi.
“Không, đó là lỗi của anh. Đừng lo lắng về điều đó.”
Haruka tiếp tục nói rằng anh mới là người phải xin lỗi.
“Em xin lỗi. Đó là lỗi của em.. rằng mọi người đều..”
Anh thì thầm lời xin lỗi vào tai Shinku trong khi vẫn để mắt đến xung quanh.
Với rất nhiều người đang theo dõi họ, không còn cách nào để che giấu nó nữa.
Mối quan hệ của Shinku và Haruka sẽ trở thành một sự thật được nhiều người biết đến, dù họ có muốn hay không.
“Nó không còn quan trọng nữa.”
Nới lỏng vòng tay của cô, Shinku hơi quay đầu đi rồi chăm chú nhìn Haruka.
“Em cũng đã thay đổi.”
Cô quay mặt đi như để che giấu sự xấu hổ của mình. Sau đó cô liếc nhìn khuôn mặt của Haruka.
Như thể đã quyết định, Shinku từ từ đưa mặt lại gần hơn khi cô nhìn chằm chằm vào Haruka.
—Và sau đó, cô hôn Haruka trước mặt đám đông.
“Kể từ bây giờ em sẽ không còn lo lắng về danh dự của mình nữa.”
Nói xong, Shinku nở một nụ cười dịu dàng, một nụ cười khiến người ta không khỏi ngưỡng mộ.
Nhìn thấy nụ cười đó, không ai có thể nghi ngờ rằng Haruka đang tống tiền cô bằng bất cứ điều gì.
“Shinku... Cậu, cậu bị sao vậy...”
Giọng nói của Akito, thứ mà Shinku đã quên mất cho đến tận bây giờ, truyền đến tai cô.
Cô quay lại nhìn Akito đang đứng ngơ ngác. Khuôn mặt hắn hiện lên vẻ tuyệt vọng như thể đang nhìn thấy điều gì đó không thể tưởng tượng được.
“Tôi xin lỗi vì đã giấu cậu chuyện này, Akito. Tôi đã là người yêu của Haruka-san.”
Shinku nói ra sự thật một cách kiên quyết và chắc chắn, trên mặt cô không hề có dấu hiệu xấu hổ nào.
“C-C-Cái gì...? Nhưng địa vị của tên đó là rác rưởi...”
“Đúng là như vậy desu wa.”
“Nàyー!”
Shinku đồng ý rằng tình trạng của Haruka rất tồi tệ, điều này khiến người sau nói đùa những lời phàn nàn của mình.
“Địa vị chẳng liên quan gì cả desu wa.”
Shinku mỉm cười rạng rỡ trong khi nghiêng đầu về phía Haruka, bám vào cánh tay anh.
“Tôi yêu Haruka-san.”
Shinku tuyên bố rằng cô thuộc về anh.
Không chỉ Akito, mà một số học sinh bị đánh vẫn còn tỉnh táo cũng rơi vào tuyệt vọng.
Cách xa lưng Akito là Shun, Himari và Mika.
Ngay cả Shun cũng không thể làm gì khác ngoài việc mở to mắt trước hành vi kỳ quặc của Shinku khi chứng kiến cảnh tượng đó.
“Đi thôi, Haruka-san.”
Shinku cố gắng rời khỏi sân, kéo tay Haruka.
Nếu họ rời đi, tình hình sẽ được giải quyết tạm thời.
Nhưng rồi Shinku, người đang dẫn đầu, dừng bước.
“Các bên liên quan sẽ đến phòng nhân viên.”
“Ôi trời...”
Hai giáo viên nam và một giáo viên nữ đứng cạnh Shinku và Haruka khi họ nhìn thấy vô số học sinh ngã trên mặt đất.
“Thật tiếc.. thật là phiền phức cả buổi sáng.”
Giáo viên phát hiện một số học sinh trong số những người sắp chết và kêu gọi hỗ trợ y tế trong khi thở dài.
Sau đó, Haruka, Shinku, Akito và những người khác vẫn còn tỉnh táo đều bị thẩm vấn.
Haruka và Shinku bị bỏ lại trong bệnh xá cùng nhau, Shinku tận tình chăm sóc y tế cho Haruka.
Những học sinh chủ mưu vụ hành quyết đang bị giữ trong một phòng riêng trong khi những người bị thương đang được điều trị.
“Vết bầm tím, còn đau không?”
“Không nhiều lắm.”
Khi chiếc áo khoác ngoài của anh được cởi ra, có thể thấy một số vết bầm tím trên khắp cơ thể Haruka.
Shinku chỉ có thể cảm thấy tội lỗi khi cô phải chịu trách nhiệm khiến anh bị thương.
Về phần Haruka, anh cảm thấy tội lỗi vì đã khiến Shinku công khai mối quan hệ của họ, cũng như đối với Miyako, mối quan hệ người yêu với anh vẫn được giữ bí mật.
Ngoài ra, anh còn có cảm giác ghê tởm bản thân vì từng trải qua cảm giác ưu việt thoáng qua khi Shinku công khai tình yêu với anh.
Với sự giúp đỡ của Shinku, những vùng bị bầm tím đã được làm mát bằng cách bôi từng loại thuốc đắp lên chúng.
Đối với một người có vẻ như chưa từng chữa bệnh cho người khác trước đây thì Shinku lại rất khéo léo trong việc đó.
Trong quá trình điều trị, Shinku thường tập trung sự chú ý vào một bộ phận nào đó trên cơ thể Haruka.
Đó là những vết sẹo từ vết thương do đạn bắn mà anh đã nhận được khi bảo vệ Miyako.
Cô đã nhìn thấy nó nhiều lần trong chuyến đi suối nước nóng, nhưng việc nhìn thấy nó ở cự ly gần khiến cô một lần nữa nghĩ rằng bị bắn như thế hẳn là rất đau đớn.
Công nghệ y tế hiện nay đã có thể xóa mờ vết sẹo mà không để lại dấu vết. Nhưng Miyako nhất quyết nói rằng “Đừng xóa vết sẹo!”
Shinku chạm vào vết sẹo do đạn bắn mà không nói một lời.
Những vết sẹo sẽ tồn tại mãi mãi trừ khi Haruka được chữa trị.
Những vết bầm tím mà Shinku hiện đang điều trị, ngay cả khi không làm gì, cũng sẽ lành hoàn toàn sau vài ngày, nhiều nhất là một tuần.
Một cảm giác kinh hoàng lan tỏa khắp Shinku.
Cô cắn vào cổ Haruka như muốn thoát khỏi cảm giác khó chịu đang dâng lên trong lồng ngực.
Cô cắn anh nhiều lần, chuyển từ gặm sang để lại vết cắn trên cổ anh.
Cô lần theo những dấu vết mà cô đã để lại bằng lưỡi của mình, cũng như khi hôn lên vết bầm tím trên vai anh.
Mùi hương êm dịu của thuốc đắp xộc vào mũi cô.
Haruka không đặc biệt ngạc nhiên trước cách thể hiện tình cảm của Shinku và chấp nhận cô trong im lặng.
Vì lý do nào đó, ham muốn tình dục của anh đã tăng lên sau khi anh vượt qua được cuộc hành quyết.
Một giáo viên sẽ sớm đến bệnh xá nên anh đã lên kế hoạch kìm nén ham muốn của mình. Nhưng anh không biết điều gì sẽ xảy ra sau khi cuộc thẩm vấn kết thúc.
“Haruka-san.”
Shinku gọi Haruka bằng một giọng quyến rũ.
Hai má cô đỏ bừng khi cô nhìn anh cầu xin.
Không cần từ ngữ nào cả. Rõ ràng là cô đang tìm kiếm Haruka.
Anh đưa tay về phía Shinku, mặc dù những vết bầm tím mà anh phải chịu vẫn rất đau đớn.
Anh vuốt ve má Shinku, kéo mặt họ lại gần nhau.
“Việc điều trị xong rồi à?”
Ngay khi môi họ sắp chạm vào nhau, cánh cửa chợt mở ra và một giáo viên bước vào.
Haruka vội vàng tránh xa Shinku khiến cô cảm thấy thất vọng.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Shinku ôm chặt Haruka, khiến anh đáp lại.
Haruka ban đầu rất bối rối, nhưng sau đó anh mỉm cười nhẹ nhàng và đầu hàng trước vòng tay ấm áp của Shinku.
Hành động của Shinku khiến mọi người hoang mang và bồn chồn.
“Đó là lỗi của em, Haruka-san. Em xin lỗi.”
Shinku bám lấy Haruka, nước mắt tuôn rơi.
“Không, đó là lỗi của anh. Đừng lo lắng về điều đó.”
Haruka tiếp tục nói rằng anh mới là người phải xin lỗi.
“Em xin lỗi. Đó là lỗi của em.. rằng mọi người đều..”
Anh thì thầm lời xin lỗi vào tai Shinku trong khi vẫn để mắt đến xung quanh.
Với rất nhiều người đang theo dõi họ, không còn cách nào để che giấu nó nữa.
Mối quan hệ của Shinku và Haruka sẽ trở thành một sự thật được nhiều người biết đến, dù họ có muốn hay không.
“Nó không còn quan trọng nữa.”
Nới lỏng vòng tay của cô, Shinku hơi quay đầu đi rồi chăm chú nhìn Haruka.
“Em cũng đã thay đổi.”
Cô quay mặt đi như để che giấu sự xấu hổ của mình. Sau đó cô liếc nhìn khuôn mặt của Haruka.
Như thể đã quyết định, Shinku từ từ đưa mặt lại gần hơn khi cô nhìn chằm chằm vào Haruka.
—Và sau đó, cô hôn Haruka trước mặt đám đông.
“Kể từ bây giờ em sẽ không còn lo lắng về danh dự của mình nữa.”
Nói xong, Shinku nở một nụ cười dịu dàng, một nụ cười khiến người ta không khỏi ngưỡng mộ.
Nhìn thấy nụ cười đó, không ai có thể nghi ngờ rằng Haruka đang tống tiền cô bằng bất cứ điều gì.
“Shinku... Cậu, cậu bị sao vậy...”
Giọng nói của Akito, thứ mà Shinku đã quên mất cho đến tận bây giờ, truyền đến tai cô.
Cô quay lại nhìn Akito đang đứng ngơ ngác. Khuôn mặt hắn hiện lên vẻ tuyệt vọng như thể đang nhìn thấy điều gì đó không thể tưởng tượng được.
“Tôi xin lỗi vì đã giấu cậu chuyện này, Akito. Tôi đã là người yêu của Haruka-san.”
Shinku nói ra sự thật một cách kiên quyết và chắc chắn, trên mặt cô không hề có dấu hiệu xấu hổ nào.
“C-C-Cái gì...? Nhưng địa vị của tên đó là rác rưởi...”
“Đúng là như vậy desu wa.”
“Nàyー!”
Shinku đồng ý rằng tình trạng của Haruka rất tồi tệ, điều này khiến người sau nói đùa những lời phàn nàn của mình.
“Địa vị chẳng liên quan gì cả desu wa.”
Shinku mỉm cười rạng rỡ trong khi nghiêng đầu về phía Haruka, bám vào cánh tay anh.
“Tôi yêu Haruka-san.”
Shinku tuyên bố rằng cô thuộc về anh.
Không chỉ Akito, mà một số học sinh bị đánh vẫn còn tỉnh táo cũng rơi vào tuyệt vọng.
Cách xa lưng Akito là Shun, Himari và Mika.
Ngay cả Shun cũng không thể làm gì khác ngoài việc mở to mắt trước hành vi kỳ quặc của Shinku khi chứng kiến cảnh tượng đó.
“Đi thôi, Haruka-san.”
Shinku cố gắng rời khỏi sân, kéo tay Haruka.
Nếu họ rời đi, tình hình sẽ được giải quyết tạm thời.
Nhưng rồi Shinku, người đang dẫn đầu, dừng bước.
“Các bên liên quan sẽ đến phòng nhân viên.”
“Ôi trời...”
Hai giáo viên nam và một giáo viên nữ đứng cạnh Shinku và Haruka khi họ nhìn thấy vô số học sinh ngã trên mặt đất.
“Thật tiếc.. thật là phiền phức cả buổi sáng.”
Giáo viên phát hiện một số học sinh trong số những người sắp chết và kêu gọi hỗ trợ y tế trong khi thở dài.
Sau đó, Haruka, Shinku, Akito và những người khác vẫn còn tỉnh táo đều bị thẩm vấn.
Haruka và Shinku bị bỏ lại trong bệnh xá cùng nhau, Shinku tận tình chăm sóc y tế cho Haruka.
Những học sinh chủ mưu vụ hành quyết đang bị giữ trong một phòng riêng trong khi những người bị thương đang được điều trị.
“Vết bầm tím, còn đau không?”
“Không nhiều lắm.”
Khi chiếc áo khoác ngoài của anh được cởi ra, có thể thấy một số vết bầm tím trên khắp cơ thể Haruka.
Shinku chỉ có thể cảm thấy tội lỗi khi cô phải chịu trách nhiệm khiến anh bị thương.
Về phần Haruka, anh cảm thấy tội lỗi vì đã khiến Shinku công khai mối quan hệ của họ, cũng như đối với Miyako, mối quan hệ người yêu với anh vẫn được giữ bí mật.
Ngoài ra, anh còn có cảm giác ghê tởm bản thân vì từng trải qua cảm giác ưu việt thoáng qua khi Shinku công khai tình yêu với anh.
Với sự giúp đỡ của Shinku, những vùng bị bầm tím đã được làm mát bằng cách bôi từng loại thuốc đắp lên chúng.
Đối với một người có vẻ như chưa từng chữa bệnh cho người khác trước đây thì Shinku lại rất khéo léo trong việc đó.
Trong quá trình điều trị, Shinku thường tập trung sự chú ý vào một bộ phận nào đó trên cơ thể Haruka.
Đó là những vết sẹo từ vết thương do đạn bắn mà anh đã nhận được khi bảo vệ Miyako.
Cô đã nhìn thấy nó nhiều lần trong chuyến đi suối nước nóng, nhưng việc nhìn thấy nó ở cự ly gần khiến cô một lần nữa nghĩ rằng bị bắn như thế hẳn là rất đau đớn.
Công nghệ y tế hiện nay đã có thể xóa mờ vết sẹo mà không để lại dấu vết. Nhưng Miyako nhất quyết nói rằng “Đừng xóa vết sẹo!”
Shinku chạm vào vết sẹo do đạn bắn mà không nói một lời.
Những vết sẹo sẽ tồn tại mãi mãi trừ khi Haruka được chữa trị.
Những vết bầm tím mà Shinku hiện đang điều trị, ngay cả khi không làm gì, cũng sẽ lành hoàn toàn sau vài ngày, nhiều nhất là một tuần.
Một cảm giác kinh hoàng lan tỏa khắp Shinku.
Cô cắn vào cổ Haruka như muốn thoát khỏi cảm giác khó chịu đang dâng lên trong lồng ngực.
Cô cắn anh nhiều lần, chuyển từ gặm sang để lại vết cắn trên cổ anh.
Cô lần theo những dấu vết mà cô đã để lại bằng lưỡi của mình, cũng như khi hôn lên vết bầm tím trên vai anh.
Mùi hương êm dịu của thuốc đắp xộc vào mũi cô.
Haruka không đặc biệt ngạc nhiên trước cách thể hiện tình cảm của Shinku và chấp nhận cô trong im lặng.
Vì lý do nào đó, ham muốn tình dục của anh đã tăng lên sau khi anh vượt qua được cuộc hành quyết.
Một giáo viên sẽ sớm đến bệnh xá nên anh đã lên kế hoạch kìm nén ham muốn của mình. Nhưng anh không biết điều gì sẽ xảy ra sau khi cuộc thẩm vấn kết thúc.
“Haruka-san.”
Shinku gọi Haruka bằng một giọng quyến rũ.
Hai má cô đỏ bừng khi cô nhìn anh cầu xin.
Không cần từ ngữ nào cả. Rõ ràng là cô đang tìm kiếm Haruka.
Anh đưa tay về phía Shinku, mặc dù những vết bầm tím mà anh phải chịu vẫn rất đau đớn.
Anh vuốt ve má Shinku, kéo mặt họ lại gần nhau.
“Việc điều trị xong rồi à?”
Ngay khi môi họ sắp chạm vào nhau, cánh cửa chợt mở ra và một giáo viên bước vào.
Haruka vội vàng tránh xa Shinku khiến cô cảm thấy thất vọng.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương