Nỗi Đau Kẻ Yếu Thế: Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ

Chương 164: Nắm Chặt Tay Và Đứng Dậy



“Anh có điều gì muốn nói với em không, Haru-kun?”

Trong khi mọi người đang háo hức chờ đợi lễ hội trường sắp diễn ra một ngày sau đó thì Haruka lại thấy mình đang ở nhà và ngồi seiza trên sàn.

“Anh nhận thấy gần đây em có vẻ hơi dịu dàng, anh nghĩ vậy?”

“Trả lời cho đúng nào!”

Miyako hét lên với những đường gân phồng lên trên trán. Ít nhất thì cô có vẻ đủ bình tĩnh để thêm hiệu ứng hình ảnh vào mình.

“Mọi người đã bước ra và tuyên bố mình là người yêu của Haru-kun! Em là người đầu tiên, người vợ chính thức, bị cản trở việc đó!”

“Anh xin lỗi.”

“Chị là người đầu tiên Haru tỏ tình nên em không phải là vợ đầu tiên.”

“Chị câm cái miệng của mình lại đi.”

“Không thể tránh khỏi việc chị sẽ trở thành vợ của em trai siscon của mình ~ “

Trong khi Haruka đang nghiêm túc ngồi seiza để bày tỏ sự hối hận của mình thì chị gái cùng cha khác mẹ của anh là Yuzurika đã ở bên cạnh âu yếm và trêu chọc anh.

“Em sẽ công bố mối quan hệ của chúng ta tại lễ hội trường! Thật không công bằng khi em là người duy nhất bị bỏ rơi!”

“Anh biết là mình đang đặt Miyako vào thế khó, nhưng em biết đấy...”

Haruka cố nghĩ ra lý do để ngăn Miyako gây ra sự việc ở lễ hội trường, nhưng lương tâm cắn rứt khiến anh lắp bắp.

Bây giờ những lời đó được ném vào anh, buộc Miyako phải chịu đựng một mình vì anh muốn bảo vệ cô là không đúng chút nào. Tuy nhiên, anh không thể bỏ qua những rủi ro đáng kể liên quan đến việc tuyên bố mối quan hệ của mình với Miyako. Haruka không thể gật đầu một cách nhẹ nhàng được.

“Dù sao thì ~, Shinku-chan không có ý xúc phạm gì đâu, nhưng em ấy có ít người hâm mộ hơn Miyako-chan rất nhiều. Mặc dù vậy, sự cố như vậy vẫn xảy ra. Chị không nghĩ việc tuyên bố mối quan hệ của em với Haru là một ý kiến hay đâu.”

Lời nhận xét của Yuzurika khiến Miyako nao núng rút lui, như thể điểm yếu của cô đã bị lộ ra.

“Đó là bởi vì... mọi người đều nghĩ rằng Shinku đang bị đe dọa...”

“Nó có thực sự ổn không? Rốt cuộc, Miyako-chan có rất nhiều người hâm mộ cuồng nhiệt. Chúng ta sống trong Zone Lockdown, nên chắc chắn sẽ không có ai có khả năng theo dõi nhà chúng ta, nhưng vẫn...”

Vòng tay ôm lấy Haruka dần trở nên căng thẳng. Cảm nhận được điều đó, anh vòng tay qua eo Yuzurika và kéo cô lại gần.

“Đứa em trai vụng về của chị ~ đã bị Red ROM bắt cóc và suýt bị bọn khủng bố bắn chết. Và bây giờ em ấy bị một đám đông ở trường hành hình. Mặc dù là học sinh năm nhất sơ trung nhưng em ấy đã phải trải qua khá nhiều chuyện.”

“Việc hành hình tập thể là lỗi của em.”

“Không thể nào điều đó là sự thật được. Ngay cả khi Haru thực sự ép buộc Shinku-chan thì vẫn có những thủ tục thích hợp để đưa ra hình phạt. Một nỗ lực hành quyết tự biện minh chắc chắn là không thể.”

Yuzurika trách Haruka đã tự trách mình quá nhiều.

“Em có tự tin rằng đám người hâm mộ loạn trí của mình sẽ không đâm Haru không? Chị không muốn đặt em ấy vào bất kỳ nguy hiểm nào. Chị đang nói điều này với tư cách là chị gái cũng như người yêu của em ấy.”

Mặc dù nao núng trước cái nhìn xuyên thấu của Yuzurika, Miyako vẫn vặn lại.

“Nhưng.... Ý em là...! Với tốc độ này.... Em sẽ không thể nói với mọi người rằng em sẽ hẹn hò với Haru-kun được!”

“Đúng vậy...Miyako-chan quá nổi tiếng.”

Miyako quá xuất sắc.

Một người bình thường phải mất hàng chục năm để đạt được hạng B. Trong trường hợp của Miyako, cô đã sắp đạt đến trình độ như vậy. Chưa kể, số lượng thành tích mà cô đạt được đã có thể so sánh với thành tích của một Công dân hạng A. Sẽ không lâu nữa cô mới có thể đạt được thứ hạng như vậy.

Khi điều đó xảy ra, mọi hành động của cô sẽ không còn bị cản trở nữa.

Mắt Miyako rưng rưng, nước mắt sắp rơi.

“Không sao đâu, em có thể nói.”

Hòa vào bầu không khí nghiêm túc mà cả hai đã tạo ra là Haruka, người xen vào một cách thoải mái.

“Haru-kun...?”

“Anh sống sót thoát ra khỏi trò chơi tử thần. Anh đã cố gắng sống sót dù bị bắn. Và bây giờ anh đã chống đỡ được rất nhiều kẻ cố gắng hành hình mình. Bất chấp mọi thứ, anh có xu hướng sống sót qua bất kỳ cuộc khủng hoảng nào.”

Haruka đứng dậy, thoát khỏi vòng tay của Yuzurika.



“Nói cách khác, nó sẽ thành công bằng cách nào đó! Nó tốt hơn nhiều so với việc tiếp tục nghiền ngẫm về nó.”

Haruka lên tiếng để động viên Miyako. Giọng nói mạnh mẽ và cử chỉ của anh rất thuyết phục, rất có thể là kết quả của quá trình đào tạo ở Câu Lạc Bộ Kịch.

“Anh xin lỗi vì đã khiến em phải chịu đựng cho đến tận bây giờ, Miyako.”

Khi Haruka ôm lấy Miyako, nước mắt cô lập tức trào ra.

“Geezー, đúng là một đứa trẻ hay khóc nhè.”

Yuzurika hoàn toàn bực tức khi cô ngồi phịch xuống chỗ ngồi.

“...Em sẽ chịu đựng cho đến khi lễ hội trường kết thúc. Em sẽ chịu đựng nếu anh đưa em đi hẹn hò!....Chỉ cho đến lúc đó thôi!”

“Một ngày có được không?”

“...Ba ngày hai đêm.”

Haruka cười gượng với Miyako, người đang khóc nhưng vẫn đủ trơ tráo để kéo dài thêm ngày hẹn hò của họ.

“Vậy thì là ba ngày hai đêm.”

“Vâng...Không được nuốt lời nhé?”

“Anh thề mà.”

Khi vấn đề đã được giải quyết, Haruka đưa mặt về phía Miyako và hôn đôi môi đẫm nước mắt của cô.

Nhìn thấy Miyako đang cố gắng hết sức để chấp nhận anh, Haruka không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng.

“Điều này ổn chứ, Miyako? Em có muốn gì khác nữa không?”

“Em không nghĩ vậy.”

Với thái độ dè dặt, đôi mắt lấp lánh và vẻ mặt tràn đầy đam mê. Miyako ngước nhìn Haruka từ bên dưới.

“Chúng ta hãy đi ngủ.”

“Haru nèー. Gần đây chị cảm thấy như mình không nhận được bất kỳ sự chú ý nào cả.”

“Bleeー”

Miyako lè lưỡi với Yuzurika và trả lời thay Haruka.

Haruka và Miyako rời khỏi phòng khách, để lại Yuzurika lẩm bẩm một mình.

“Thật tồi tệ. Đúng như mình nghĩ, Miyako-chan chắc chắn là một cô gái nghịch ngợm.”

Yuzurika nhún vai khi cô lăn người và mở một cuốn tạp chí để đọc.

Trong khi Haruka và Miyako làm tình suốt đêm, người bạn thuở nhỏ khác của họ, Kureha Shun, đang nằm với một người bạn cùng lớp, tên là Rize Himari.

Đó là một ngày trước khi lễ hội trường bắt đầu. Cả hai đã dành thời gian ở một công viên giải trí được đánh giá cao.

Họ đi tham quan quanh các điểm tham quan nổi tiếng và tận hưởng cuộc diễu hành chính. Cuối ngày, Shun mời Himari đến khách sạn.

Trong căn phòng tiện nghi vẫn còn có thể nghe thấy tiếng náo nhiệt của khu vui chơi, Himari bị Shun đẩy xuống.

Càng nhìn Shun lâu, cô càng bị thu hút bởi khuôn mặt đẹp trai của hắn.

Mặc dù Haruka có khuôn mặt ưa nhìn nhưng chắc chắn anh không thể sánh được với Shun. Ít nhất thì không phải theo quan điểm thẩm mỹ của Himari.

Không nói một lời, Shun chiếm lấy môi Himari và lột quần áo cô bằng bàn tay chuyên nghiệp. <Tluc: Anh em bình tĩnh, nhờ phân cảnh này Himari mới so sánh 2 thằng rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến:v >

Himari có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi dâng trào trong Shun qua hành động của hắn.

Không cần phải nói cũng biết rằng điều hắn lo sợ có lẽ liên quan đến Haruka.

“...Ổn rồi. Tôi sẽ an ủi cậu.”

“Kuu... Himari!”



Shun bộc lộ bản năng đàn ông của mình để giành lấy Himari như của riêng mình.

Với ý thức ganh đua và chiếm hữu lãnh thổ mạnh mẽ, hắn ôm cô một cách quyết liệt. Shun quyết tâm không để Haruka cướp Himari khỏi mình.

Thứ phản ánh trong mắt Shun là Himari. Cô tràn ngập cảm giác thỏa mãn.

Không giống như vô số cô gái đã đến với Shun, Himari có thể cảm thấy rằng cô đã trở thành một người đặc biệt đối với hắn.

Ngay cả khi Himari không thể sánh ngang với Miyako thì ít nhất cô cũng chỉ kém cô ấy một bậc.

Sau khoảng thời gian nóng nảy, Shun kiệt sức ngủ mà không tắm.

Bản thân Himari cũng buồn ngủ nhưng cô quyết định vào phòng tắm để rửa sạch bụi bẩn.

Cảm giác buồn ngủ của cô bị cuốn đi bởi hơi ấm của vòi sen.

Nhưng sau đó, những lời của Tsuyuri đột nhiên lướt qua tâm trí Himari.

[Akito rất khỏe mạnh, trong khi Shun và Rui dường như không có nhiều thể lực theo những gì tớ nghe được. Sau khi nghỉ ngơi, tớ nghĩ họ chỉ có thể làm chuyện đó thêm hai hoặc ba lần nữa thôi nhỉ?]

[Họ thực sự rất đáng thương.]

Không thể nào điều đó là bình thường được. Làm chuyện đó quá lâu chỉ là đau đớn.

Ngoài ra, Shun còn có thể làm được tận ba hiệp liên tiếp.

So với người cộng sự đầu tiên của Himari, hắn chắc chắn là một người đàn ông xuất sắc.

[Himari, cậu đã nói rồi mà. Ta sẽ không rên rỉ lớn trừ khi đang dùng thuốc. Về cơ bản, ta chỉ cố tình rên rỉ để tạo bầu không khí, và khi bạn tình lên đỉnh, ta chỉ rên rỉ vì điều đó.]

[Còn với Haruka, giọng của tớ sẽ tự nhiên phát ra, anh ấy sẽ khiến tớ lên đỉnh nhiều lần đến mức tớ ngất đi. Và anh ấy sẽ chịch đi chịch lại tớ cho đến khi mặt trời mọc vào ngày hôm sau.]

Không phải là vì Tsuyuri quá nhạy cảm sao?

Bị làm cho lên đỉnh điểm đến mức bất tỉnh chỉ là đau đớn mà thôi. Cô không nghĩ đó là điều tốt.

Nếu cô chỉ muốn cảm thấy dễ chịu, cô có thể sử dụng xuân dược. Cô không cần quan tâm đến sự khéo léo của cộng sự khi xoạc nhau.

Chuyện này cũng không có gì to tát, cô chỉ cần nghĩ ra một số cách thỏa hiệp thôi.

Tình dục chỉ là một hành động truyền đạt cảm xúc và làm tình. Nếu cô muốn cảm thấy dễ chịu đến mức ngất xỉu, cô có thể uống một ít thuốc.

Nếu cô muốn bạn tình của mình cố gắng hơn nữa thì cũng có thuốc để làm điều đó. Về phần sức chịu đựng.... Vâng, đã có sự thỏa hiệp rồi.

Mặc dù thực tế rằng Himari lẽ ra phải là người chiến thắng rõ ràng, nhưng vẫn có một cảm giác bất an khiến cô thường nghĩ rằng mình đang bào chữa, để lại cảm giác bất an trong lòng.

Như để rũ bỏ những suy nghĩ tiêu cực, cô bật máy sấy tóc lên mức cao nhất và sấy khô tóc một cách thô bạo.

Sau khi Himari từ phòng tắm bước ra, cô mặc một chiếc áo khoác ngoài và bước tới giường Shun đang ngủ.

“Mình sẽ chụp ảnh Shun khi cậu ấy đang ngủ ~”

Những bức ảnh được chụp bằng Talisman mà không có sự đồng ý sẽ bị kiểm duyệt, nhưng điều đó không xảy ra với những bức ảnh từ nhiều thiết bị.

Himari đã chụp ảnh khuôn mặt đang ngủ của Shun bằng máy ảnh của mình.

“Như thường lệ, cậu ấy có một trạng thái đáng kinh ngạc.”

Himari kiểm tra trạng thái của Shun trong khi cô di chuyển đến bên hắn.

Thật khó để tin rằng Shun lại học cùng lớp với cô, với số lượng thành tích mà hắn sở hữu.

Có lý do chính đáng tại sao mọi người lại nói rằng Hạng A nằm trong tầm tay của Shun. Có lẽ, ngay cả Hạng S cũng có thể ở trong sân chơi của hắn.

Hắn rất khác với Obi Haruka, người mà Himari không chắc liệu anh có thể đạt được Hạng B hay không ngay cả khi vài thập kỷ trôi qua.

“Đúng như mình nghĩ, mình thực sự không hiểu được mấy nhỏ kia.”

Nghĩ đến những cô gái lần lượt chọn Obi Haruka, Himari dần buông bỏ ý thức.

Chào buổi sáng cùng Shun và sau đó cùng nhau đi tham quan lễ hội trường có vẻ giống như một giấc mơ thành hiện thực, Himari nghĩ.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Chương trước Chương tiếp