Nỗi Đau Kẻ Yếu Thế: Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ
Chương 166: Head Crush → Body Slam → Haymaker ー (Heartsteel 500 Triệu Điểm)
[Ehmー, Xin chào ~!! Gửi tới tất cả mọi người đã đến tham dự Ngày Hội Văn Hóa Trường A10! Mọi người có vui không nè ~!]
“””””OOOOHHHHHH!!!!!”””””
Miyako đứng trên sân khấu của nhà thi đấu rộng rãi với tư cách là MC.
Hệ thống đồng phục đặc biệt của A10 đã rất nổi tiếng. Thật là một cảnh tượng đáng chú ý khi thấy một học sinh năm nhất mặc một bộ như vậy.
Phòng tập thể dục, nơi có đủ không gian trống ngay cả khi có nhiều nhóm cùng chiếm giữ, giờ đã chật cứng đến mức không còn chỗ trống.
Học sinh từ các trường khác, công chúng và chính học sinh A10 đã tập trung tại địa điểm và chú ý đến Miyako trên sân khấu với hơi thở gấp gáp và ánh mắt lóa mắt.
Chức năng không dây trên thiết bị của người tham dự bị hạn chế do các quy định của lễ hội trường. Chính vì vậy, khán giả phải cầm máy trên tay để chụp ảnh.
Hiện tại, hầu hết khán giả là nam giới, nhưng cũng có thể thấy một số phụ nữ ở giữa.
“””Miyako ~!!””””
Đàn ông cũng như phụ nữ đều hô vang tên Miyako chỉ vì điều đó.
Miyako định nói điều gì đó nhưng bị tiếng reo hò cắt ngang nên cô quyết định chỉ vẫy tay và mỉm cười.
Một lần nữa, khán giả lại reo hò, gần như la hét.
Những rung động được tạo ra có thể bị nhầm lẫn với một trận động đất ở một mức độ nào đó.
(Nếu nó có thể trở nên sống động như thế này mà không cần mình làm gì thì làm mọi việc một cách bình thường cũng được.)
Tùy thuộc vào sự nhiệt tình của khán giả, cần phải thực hiện những điều chỉnh về việc dẫn chương trình với tư cách là MC. Tuy nhiên, với sự căng thẳng của họ đã ở mức cao, việc tạo ra một vài trò đùa nhẹ nhàng và những điều đó cũng đủ để tạo ra sự phấn khích.
Miyako cảm thấy nhẹ nhõm vì cô có thể biểu diễn mà không cần nỗ lực nhiều.
Cổ họng cô vẫn còn đau rát vì cuộc tình căng thẳng với Haruka ngày hôm trước, toàn thân cô đã kiệt sức dù trời chưa đến trưa. Cô không còn năng lượng để dành cho một sự kiện vô nghĩa như vậy.
Tuy nhiên, Miyako vẫn có tâm trạng rất vui vì Haruka đã dành cho cô rất nhiều tình cảm.
Miyako đang dự định tuyên bố đính hôn với Haruka ngay tại đó. Tuy nhiên, chỉ cần nhìn xung quanh, cô có thể nhận ra một số cá nhân có bầu không khí nguy hiểm.
Thật không tốt khi đánh giá một người qua vẻ ngoài của họ. Tuy nhiên, trực giác của Miyako, vốn đã giúp cô tránh được những động cơ thầm kín của những người lớn xung quanh cô, cho rằng những cá nhân này rất nguy hiểm.
Điều khá rắc rối là không còn Android bảo mật nào nữa do chúng đã bị thu hồi kể từ vụ tấn công khủng bố.
Có các thành viên của ủy ban đạo đức công cộng và nhân viên bảo vệ có mặt, nhưng họ không tạo được niềm tin.
Miyako sẽ cảm thấy thoải mái hơn nếu có Haruka ở bên cạnh. Thật không may, anh có một buổi biểu diễn sân khấu phải tham dự nên hiện tại anh không có mặt.
Tuy nhiên, con người là sinh vật có lý trí. Miyako chắc chắn rằng sẽ không có ai dám diễn trò nguy hiểm ở một nơi tập trung nhiều người như vậy.
“Haa, Haa, Haa, Haaaa...!”
Hiện trường trở nên hỗn loạn.
Không ngờ có người không định phát biểu lại bất ngờ bước lên sân khấu. Mọi người có mặt đều rõ ràng rằng người đó là người ngoài, chỉ là một người tham dự bình thường.
Đứng trên cùng sân khấu với Miyako là một người đàn ông 35 tuổi đeo kính, mặc áo sơ mi trắng, quần xệ, dáng vẻ mất vệ sinh.
“M-Miyako-chan... tôi luôn muốn gặp em...!”
Người đàn ông lắp bắp, gọi tên Miyako khi hắn từ từ tiến lại gần.
Miyako trừng mắt nhìn người đàn ông với ánh mắt sắc bén, đoán được ý định của hắn ta.
Tiếng la hét và kêu vang nổ ra từ khán giả.
Người đàn ông thở nặng nhọc khi chạy về phía Miyako.
“Chặn hắn lại!”
Sáu tháp pháo tự động có đường kính 20 cm mọc ra từ phía sau Miyako, mỗi tháp pháo đều phát ra tia laze.
Những chùm tia chiếu vào người đàn ông khiến cơ bắp bị tê liệt, gây đau đớn dữ dội.
Người đàn ông không thể chịu đựng được và nhanh chóng gục xuống.
Miyako sau đó đã không thương tiếc đá vào người đàn ông nhăn nheo và đẩy hắn ra khỏi sân khấu.
Đoạn video quay lại cảnh Miyako phản công người đàn ông và hạ gục hắn ngoài màn hình bằng một cú đá xuất sắc sau đó đã được xem 50 triệu lần.
Tuy chỉ có một số ít nhưng cũng có một số lại ghen tị với tên lưu manh bị Miyako đá trực tiếp.
“Aaa, Gaa... Miyago-ja.. Guhaaa...”
Gặp Miyako ở cự ly gần và bị cô đá, người đàn ông mang vẻ mặt vui vẻ mặc dù đang co giật vì đau đớn dữ dội.
Miyako thoáng chốc rời khỏi vẻ ngoài Idol của mình và nhìn xuống người đàn ông với ánh mắt khinh thường. Ngay cả đôi mắt như vậy cũng được người đàn ông biến thành niềm vui. Đã quá muộn đối với hắn, hắn ta không thể chữa được nữa.
[Mọi người nghĩ sao á! Chẳng phải vừa nãy tôi ngầu lắm sao ~?!]
“”””OOOOOHHHHH!””””
“”Miyako-chaaaa~n!!””
Miyako lấy lại bình tĩnh khi cố gắng điều chỉnh tâm trạng của đám đông. Nhà thi đấu một lần nữa tràn ngập sự phấn khích.
Không chỉ có tiếng reo hò mà còn có tiếng vỗ tay vang lên, tạo nên bầu không khí khó tin dù giờ khai mạc vẫn chưa bắt đầu.
“Aaa, Aaa, Aaa... Không đời nào... Không thể nào....”
Tên lưu manh vừa bị một thành viên ban kỷ luật vội vàng khống chế, đã rút lại vẻ mặt vui mừng vừa rồi, bây giờ đang mang vẻ mặt lo lắng.
“MIYAKO-CHAAGHHHH!!”
Miyako theo phản xạ nhắm một mắt và bịt một tai khi người đàn ông hét lên chói tai.
Người đàn ông vùng vẫy và chống trả nhưng bị tổng cộng 4 thành viên Ban kỷ luật và một nhân viên bảo vệ khống chế và bị đưa đi.
Mọi người rời mắt khỏi Miyako và hướng ánh mắt về phía người đàn ông.
Miyako sau đó nhận ra lý do khiến người đàn ông đột nhiên hoảng sợ.
(Aaa, ôi không.. anh bắn vào nhiều quá đấy, Haru-kun... )
Miyako quay lưng lại và nhanh chóng lau chất lỏng đang nhỏ giọt bằng mu bàn tay trong khi giả vờ giao tiếp với nhân viên.
Theo yêu cầu của nhân viên, Miyako đã mặc váy ngắn hơn bình thường một chút.
Miyako mặc Mispan (lộ đồ lót) để có thể nhìn thấy nội dung bên trong váy của cô mà không gặp vấn đề gì.
Cô nghĩ rằng mình an toàn vì cô đang mặc băng vệ sinh và đồ lót bình thường bên dưới Misepan, nhưng tinh dịch được Haruka đổ vào bên trong cô đã có thể xuyên qua tất cả chúng.
Người đàn ông dường như mất trí khi nhìn thấy hai giọt chất lỏng trắng nhỏ giọt xuống đùi Miyako.
Có thể có những người khác chứng kiến và có thể nó đã được ghi lại trên video. Cô không còn lựa chọn nào khác ngoài chuẩn bị tinh thần cho bất cứ điều gì xảy ra.
[Ehmー, sáng nay chúng ta gặp chút rắc rối. Nhưng hãy gác chuyện đó sang một bên nhé mọi người!
Hôm nay là ngày khai mạc Lễ Hội Văn Hóa Trường A10, quý vị hãy tận hưởng nó một cách trọn vẹn nhất nhé!]
Khán giả reo hò và vỗ tay rất lớn.
[Với tư cách là MC, tôi, Uta Miyako, cũng sẽ tham gia một buổi biểu diễn trực tiếp vào khoảng 17 giờ chiều, vì vậy hãy chờ đợi nhé!]
Lan tỏa sự quyến rũ của mình đến mọi người bằng cách vẫy cả hai tay, Miyako bước nhanh xuống khỏi sân khấu.
Như để thay thế Miyako, một Senpai năm sáu bước lên và bước lên sân khấu.
Mặc dù không thể sánh được với vẻ rạng rỡ phi thường của Miyako nhưng cô ấy lại là thiếu nữ cao ráo, xinh đẹp và có đủ sức quyến rũ để hớp hồn người khác.
[Ehmー Idol của trường chúng tôi, Miyako-chan, vừa bước vào hậu trường trong giây lát. Hai chúng tôi là đồng dẫn chương trình nên mọi người sẽ có cơ hội gặp lại cô ấy. Hãy yên tâm.]
Một số khán giả đến xem Miyako đã bị giọng nói của Senpai này hớp hồn và ngưỡng mộ vẻ đẹp của cô.
[Sau đó, một buổi biểu diễn của Đội Sakura, bao gồm 50 thành viên, sẽ diễn ra. Xin hãy dành cho họ một tràng pháo tay nồng nhiệt.]
Những nam sinh và nữ sinh cầm nhạc cụ, cùng với những người khác vỗ tay nhịp nhàng, bắt đầu lần lượt xuất hiện từ bên cạnh sân khấu và vào vị trí của mình.
Khán giả vỗ tay đồng loạt, duy trì sự nhiệt tình do Miyako tạo ra.
Buổi biểu diễn của Đội Sakura đã bắt đầu.
Và như vậy, Lễ Hội Văn Hóa Trường A10 đã chính thức bắt đầu.
“Làm tốt lắm, Miyako ~ “
Himari chào đón Miyako ở hậu trường khi cô ấy chuyển MC cho học sinh năm sáu.
“Chắc chắn là rất căng thẳng.”
“Này, hôm nay cứ thoải mái đi. Có rất nhiều người nguy hiểm đang nhìn cậu với ánh mắt mãnh liệt.”
Miyako bối rối khi thấy tinh dịch của Haruka chảy xuống đùi cô. Nhưng Himari không biết điều đó và nghĩ rằng cô ấy đang rất đau khổ vì bất ngờ bị một người đàn ông tấn công.
“Cậu trông quyến rũ hơn bình thường khi váy ngắn hơn như thế.”
Himari nhấc mép váy của Miyako và nhấc nó lên, như thể đang đùa về điều đó.
Vì có rất nhiều nhân viên xung quanh Miyako và Himari, nên đương sự đã chặt nhẹ vào đầu người sau để khiến cô ấy dừng lại.
Khi Himari đến gần Miyako hơn, cô nhướng mày khi thấy mùi hương bay qua mũi mình.
“......Tại sao tớ lại ngửi thấy mùi của cái tên đó trên người cậu vậy, Miyako?”
“Tên đó...?”
“Obi... Haruka...”
“.......”
Himari lẩm bẩm cái tên đó trong sự bàng hoàng.
Trước khi cô kịp nhận ra, một vẻ mặt lạnh lùng và vô cảm đã thay thế nụ cười trên khuôn mặt Miyako.
“Aaa... xin lỗi... có lẽ.. tớ nhầm rồi...”
Himari nghĩ rằng có thể cô đã khiến Miyako khó chịu vì lỗi lầm của mình nên vội vàng xin lỗi cô ấy.
Miyako mỉm cười đáng ngại khi cô thu hẹp khoảng cách giữa họ một chút.
“....Vậy là cậu biết về nó... mùi của Haru-kun.”
Himari há hốc miệng ngạc nhiên khi nghe điều đó.
Cô không biết tại sao mình lại nhận ra mùi của Haruka.
Shinku cũng vậy.
Himari chưa bao giờ ngửi thấy mùi của Haruka ở khoảng cách gần, nhưng bằng cách nào đó cô có thể xác định chắc chắn rằng đó là mùi của anh.
“Hở....? Miyako... Cậu đang đùa phải không?”
“Về chuyện gì cơ?”
Miyako bước một bước lại gần Himari.
Himari bị choáng ngợp và lùi lại một bước.
Cả hai lặp lại hành động của mình cho đến khi lưng Himari dựa vào tường.
Himari không thể lùi lại được nữa.
Cô rõ ràng sợ Miyako.
Không chỉ Miyako, việc tất cả bạn bè xung quanh cô đều trở thành tài sản của Haruka khiến cô sợ hãi.
“Cậu sẽ giữ im lặng về chuyện này phải không?”
Miyako đưa mu bàn tay mình, bàn tay mà cô lau bằng tinh dịch của Haruka, lại gần mặt Himari.
Himari chưa bao giờ tưởng tượng rằng bàn tay của Miyako lại được bao phủ bởi tinh dịch như vậy nên cô vẫn thở bình thường mà không hề có chút lo lắng nào.
“Nhgu!?”
Mùi nồng nặc của Haruka từ mu bàn tay của Miyako truyền vào cơ thể Himari qua lỗ mũi của cô.
Mùi hương nhanh chóng được chuyển thành tín hiệu điện và chạy qua dây thần kinh của cô.
Cơ thể Himari giật nảy lên vào lúc cô nhận ra mùi hương được số hóa trong não mình.
“Vậy thì tớ có việc phải làm.”
Miyako rời khỏi nơi đó mà không để ý đến tình trạng khó khăn của Himari.
Himari bị choáng váng một lúc.
Cảm giác chạy dọc sống lưng khi cô ngửi thấy mùi hương của Haruka mãnh liệt đến mức cô gần như phát ra âm thanh. Cô không thể tin được.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
“””””OOOOHHHHHH!!!!!”””””
Miyako đứng trên sân khấu của nhà thi đấu rộng rãi với tư cách là MC.
Hệ thống đồng phục đặc biệt của A10 đã rất nổi tiếng. Thật là một cảnh tượng đáng chú ý khi thấy một học sinh năm nhất mặc một bộ như vậy.
Phòng tập thể dục, nơi có đủ không gian trống ngay cả khi có nhiều nhóm cùng chiếm giữ, giờ đã chật cứng đến mức không còn chỗ trống.
Học sinh từ các trường khác, công chúng và chính học sinh A10 đã tập trung tại địa điểm và chú ý đến Miyako trên sân khấu với hơi thở gấp gáp và ánh mắt lóa mắt.
Chức năng không dây trên thiết bị của người tham dự bị hạn chế do các quy định của lễ hội trường. Chính vì vậy, khán giả phải cầm máy trên tay để chụp ảnh.
Hiện tại, hầu hết khán giả là nam giới, nhưng cũng có thể thấy một số phụ nữ ở giữa.
“””Miyako ~!!””””
Đàn ông cũng như phụ nữ đều hô vang tên Miyako chỉ vì điều đó.
Miyako định nói điều gì đó nhưng bị tiếng reo hò cắt ngang nên cô quyết định chỉ vẫy tay và mỉm cười.
Một lần nữa, khán giả lại reo hò, gần như la hét.
Những rung động được tạo ra có thể bị nhầm lẫn với một trận động đất ở một mức độ nào đó.
(Nếu nó có thể trở nên sống động như thế này mà không cần mình làm gì thì làm mọi việc một cách bình thường cũng được.)
Tùy thuộc vào sự nhiệt tình của khán giả, cần phải thực hiện những điều chỉnh về việc dẫn chương trình với tư cách là MC. Tuy nhiên, với sự căng thẳng của họ đã ở mức cao, việc tạo ra một vài trò đùa nhẹ nhàng và những điều đó cũng đủ để tạo ra sự phấn khích.
Miyako cảm thấy nhẹ nhõm vì cô có thể biểu diễn mà không cần nỗ lực nhiều.
Cổ họng cô vẫn còn đau rát vì cuộc tình căng thẳng với Haruka ngày hôm trước, toàn thân cô đã kiệt sức dù trời chưa đến trưa. Cô không còn năng lượng để dành cho một sự kiện vô nghĩa như vậy.
Tuy nhiên, Miyako vẫn có tâm trạng rất vui vì Haruka đã dành cho cô rất nhiều tình cảm.
Miyako đang dự định tuyên bố đính hôn với Haruka ngay tại đó. Tuy nhiên, chỉ cần nhìn xung quanh, cô có thể nhận ra một số cá nhân có bầu không khí nguy hiểm.
Thật không tốt khi đánh giá một người qua vẻ ngoài của họ. Tuy nhiên, trực giác của Miyako, vốn đã giúp cô tránh được những động cơ thầm kín của những người lớn xung quanh cô, cho rằng những cá nhân này rất nguy hiểm.
Điều khá rắc rối là không còn Android bảo mật nào nữa do chúng đã bị thu hồi kể từ vụ tấn công khủng bố.
Có các thành viên của ủy ban đạo đức công cộng và nhân viên bảo vệ có mặt, nhưng họ không tạo được niềm tin.
Miyako sẽ cảm thấy thoải mái hơn nếu có Haruka ở bên cạnh. Thật không may, anh có một buổi biểu diễn sân khấu phải tham dự nên hiện tại anh không có mặt.
Tuy nhiên, con người là sinh vật có lý trí. Miyako chắc chắn rằng sẽ không có ai dám diễn trò nguy hiểm ở một nơi tập trung nhiều người như vậy.
“Haa, Haa, Haa, Haaaa...!”
Hiện trường trở nên hỗn loạn.
Không ngờ có người không định phát biểu lại bất ngờ bước lên sân khấu. Mọi người có mặt đều rõ ràng rằng người đó là người ngoài, chỉ là một người tham dự bình thường.
Đứng trên cùng sân khấu với Miyako là một người đàn ông 35 tuổi đeo kính, mặc áo sơ mi trắng, quần xệ, dáng vẻ mất vệ sinh.
“M-Miyako-chan... tôi luôn muốn gặp em...!”
Người đàn ông lắp bắp, gọi tên Miyako khi hắn từ từ tiến lại gần.
Miyako trừng mắt nhìn người đàn ông với ánh mắt sắc bén, đoán được ý định của hắn ta.
Tiếng la hét và kêu vang nổ ra từ khán giả.
Người đàn ông thở nặng nhọc khi chạy về phía Miyako.
“Chặn hắn lại!”
Sáu tháp pháo tự động có đường kính 20 cm mọc ra từ phía sau Miyako, mỗi tháp pháo đều phát ra tia laze.
Những chùm tia chiếu vào người đàn ông khiến cơ bắp bị tê liệt, gây đau đớn dữ dội.
Người đàn ông không thể chịu đựng được và nhanh chóng gục xuống.
Miyako sau đó đã không thương tiếc đá vào người đàn ông nhăn nheo và đẩy hắn ra khỏi sân khấu.
Đoạn video quay lại cảnh Miyako phản công người đàn ông và hạ gục hắn ngoài màn hình bằng một cú đá xuất sắc sau đó đã được xem 50 triệu lần.
Tuy chỉ có một số ít nhưng cũng có một số lại ghen tị với tên lưu manh bị Miyako đá trực tiếp.
“Aaa, Gaa... Miyago-ja.. Guhaaa...”
Gặp Miyako ở cự ly gần và bị cô đá, người đàn ông mang vẻ mặt vui vẻ mặc dù đang co giật vì đau đớn dữ dội.
Miyako thoáng chốc rời khỏi vẻ ngoài Idol của mình và nhìn xuống người đàn ông với ánh mắt khinh thường. Ngay cả đôi mắt như vậy cũng được người đàn ông biến thành niềm vui. Đã quá muộn đối với hắn, hắn ta không thể chữa được nữa.
[Mọi người nghĩ sao á! Chẳng phải vừa nãy tôi ngầu lắm sao ~?!]
“”””OOOOOHHHHH!””””
“”Miyako-chaaaa~n!!””
Miyako lấy lại bình tĩnh khi cố gắng điều chỉnh tâm trạng của đám đông. Nhà thi đấu một lần nữa tràn ngập sự phấn khích.
Không chỉ có tiếng reo hò mà còn có tiếng vỗ tay vang lên, tạo nên bầu không khí khó tin dù giờ khai mạc vẫn chưa bắt đầu.
“Aaa, Aaa, Aaa... Không đời nào... Không thể nào....”
Tên lưu manh vừa bị một thành viên ban kỷ luật vội vàng khống chế, đã rút lại vẻ mặt vui mừng vừa rồi, bây giờ đang mang vẻ mặt lo lắng.
“MIYAKO-CHAAGHHHH!!”
Miyako theo phản xạ nhắm một mắt và bịt một tai khi người đàn ông hét lên chói tai.
Người đàn ông vùng vẫy và chống trả nhưng bị tổng cộng 4 thành viên Ban kỷ luật và một nhân viên bảo vệ khống chế và bị đưa đi.
Mọi người rời mắt khỏi Miyako và hướng ánh mắt về phía người đàn ông.
Miyako sau đó nhận ra lý do khiến người đàn ông đột nhiên hoảng sợ.
(Aaa, ôi không.. anh bắn vào nhiều quá đấy, Haru-kun... )
Miyako quay lưng lại và nhanh chóng lau chất lỏng đang nhỏ giọt bằng mu bàn tay trong khi giả vờ giao tiếp với nhân viên.
Theo yêu cầu của nhân viên, Miyako đã mặc váy ngắn hơn bình thường một chút.
Miyako mặc Mispan (lộ đồ lót) để có thể nhìn thấy nội dung bên trong váy của cô mà không gặp vấn đề gì.
Cô nghĩ rằng mình an toàn vì cô đang mặc băng vệ sinh và đồ lót bình thường bên dưới Misepan, nhưng tinh dịch được Haruka đổ vào bên trong cô đã có thể xuyên qua tất cả chúng.
Người đàn ông dường như mất trí khi nhìn thấy hai giọt chất lỏng trắng nhỏ giọt xuống đùi Miyako.
Có thể có những người khác chứng kiến và có thể nó đã được ghi lại trên video. Cô không còn lựa chọn nào khác ngoài chuẩn bị tinh thần cho bất cứ điều gì xảy ra.
[Ehmー, sáng nay chúng ta gặp chút rắc rối. Nhưng hãy gác chuyện đó sang một bên nhé mọi người!
Hôm nay là ngày khai mạc Lễ Hội Văn Hóa Trường A10, quý vị hãy tận hưởng nó một cách trọn vẹn nhất nhé!]
Khán giả reo hò và vỗ tay rất lớn.
[Với tư cách là MC, tôi, Uta Miyako, cũng sẽ tham gia một buổi biểu diễn trực tiếp vào khoảng 17 giờ chiều, vì vậy hãy chờ đợi nhé!]
Lan tỏa sự quyến rũ của mình đến mọi người bằng cách vẫy cả hai tay, Miyako bước nhanh xuống khỏi sân khấu.
Như để thay thế Miyako, một Senpai năm sáu bước lên và bước lên sân khấu.
Mặc dù không thể sánh được với vẻ rạng rỡ phi thường của Miyako nhưng cô ấy lại là thiếu nữ cao ráo, xinh đẹp và có đủ sức quyến rũ để hớp hồn người khác.
[Ehmー Idol của trường chúng tôi, Miyako-chan, vừa bước vào hậu trường trong giây lát. Hai chúng tôi là đồng dẫn chương trình nên mọi người sẽ có cơ hội gặp lại cô ấy. Hãy yên tâm.]
Một số khán giả đến xem Miyako đã bị giọng nói của Senpai này hớp hồn và ngưỡng mộ vẻ đẹp của cô.
[Sau đó, một buổi biểu diễn của Đội Sakura, bao gồm 50 thành viên, sẽ diễn ra. Xin hãy dành cho họ một tràng pháo tay nồng nhiệt.]
Những nam sinh và nữ sinh cầm nhạc cụ, cùng với những người khác vỗ tay nhịp nhàng, bắt đầu lần lượt xuất hiện từ bên cạnh sân khấu và vào vị trí của mình.
Khán giả vỗ tay đồng loạt, duy trì sự nhiệt tình do Miyako tạo ra.
Buổi biểu diễn của Đội Sakura đã bắt đầu.
Và như vậy, Lễ Hội Văn Hóa Trường A10 đã chính thức bắt đầu.
“Làm tốt lắm, Miyako ~ “
Himari chào đón Miyako ở hậu trường khi cô ấy chuyển MC cho học sinh năm sáu.
“Chắc chắn là rất căng thẳng.”
“Này, hôm nay cứ thoải mái đi. Có rất nhiều người nguy hiểm đang nhìn cậu với ánh mắt mãnh liệt.”
Miyako bối rối khi thấy tinh dịch của Haruka chảy xuống đùi cô. Nhưng Himari không biết điều đó và nghĩ rằng cô ấy đang rất đau khổ vì bất ngờ bị một người đàn ông tấn công.
“Cậu trông quyến rũ hơn bình thường khi váy ngắn hơn như thế.”
Himari nhấc mép váy của Miyako và nhấc nó lên, như thể đang đùa về điều đó.
Vì có rất nhiều nhân viên xung quanh Miyako và Himari, nên đương sự đã chặt nhẹ vào đầu người sau để khiến cô ấy dừng lại.
Khi Himari đến gần Miyako hơn, cô nhướng mày khi thấy mùi hương bay qua mũi mình.
“......Tại sao tớ lại ngửi thấy mùi của cái tên đó trên người cậu vậy, Miyako?”
“Tên đó...?”
“Obi... Haruka...”
“.......”
Himari lẩm bẩm cái tên đó trong sự bàng hoàng.
Trước khi cô kịp nhận ra, một vẻ mặt lạnh lùng và vô cảm đã thay thế nụ cười trên khuôn mặt Miyako.
“Aaa... xin lỗi... có lẽ.. tớ nhầm rồi...”
Himari nghĩ rằng có thể cô đã khiến Miyako khó chịu vì lỗi lầm của mình nên vội vàng xin lỗi cô ấy.
Miyako mỉm cười đáng ngại khi cô thu hẹp khoảng cách giữa họ một chút.
“....Vậy là cậu biết về nó... mùi của Haru-kun.”
Himari há hốc miệng ngạc nhiên khi nghe điều đó.
Cô không biết tại sao mình lại nhận ra mùi của Haruka.
Shinku cũng vậy.
Himari chưa bao giờ ngửi thấy mùi của Haruka ở khoảng cách gần, nhưng bằng cách nào đó cô có thể xác định chắc chắn rằng đó là mùi của anh.
“Hở....? Miyako... Cậu đang đùa phải không?”
“Về chuyện gì cơ?”
Miyako bước một bước lại gần Himari.
Himari bị choáng ngợp và lùi lại một bước.
Cả hai lặp lại hành động của mình cho đến khi lưng Himari dựa vào tường.
Himari không thể lùi lại được nữa.
Cô rõ ràng sợ Miyako.
Không chỉ Miyako, việc tất cả bạn bè xung quanh cô đều trở thành tài sản của Haruka khiến cô sợ hãi.
“Cậu sẽ giữ im lặng về chuyện này phải không?”
Miyako đưa mu bàn tay mình, bàn tay mà cô lau bằng tinh dịch của Haruka, lại gần mặt Himari.
Himari chưa bao giờ tưởng tượng rằng bàn tay của Miyako lại được bao phủ bởi tinh dịch như vậy nên cô vẫn thở bình thường mà không hề có chút lo lắng nào.
“Nhgu!?”
Mùi nồng nặc của Haruka từ mu bàn tay của Miyako truyền vào cơ thể Himari qua lỗ mũi của cô.
Mùi hương nhanh chóng được chuyển thành tín hiệu điện và chạy qua dây thần kinh của cô.
Cơ thể Himari giật nảy lên vào lúc cô nhận ra mùi hương được số hóa trong não mình.
“Vậy thì tớ có việc phải làm.”
Miyako rời khỏi nơi đó mà không để ý đến tình trạng khó khăn của Himari.
Himari bị choáng váng một lúc.
Cảm giác chạy dọc sống lưng khi cô ngửi thấy mùi hương của Haruka mãnh liệt đến mức cô gần như phát ra âm thanh. Cô không thể tin được.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương