Nỗi Đau Kẻ Yếu Thế: Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ

Chương 30: Chuyến Đi Thực Địa (1)



(Tluc: Happy New Year 2024 ~~ )

“Haru, dậy đi. Em sắp đi thực hành trong rừng sớm phải không?”

Giọng nói của Yuzurika đánh thức Haruka.

Bắt đầu từ hôm nay là một tuần học trong rừng đầy đủ. Vì đang họp nên Haruka phải về sớm hơn thường lệ.

Haruka nhanh chóng đứng dậy, chuẩn bị bữa sáng và chuẩn bị sẵn sàng.

“Haaaru. Chúc em ngày mới tốt lành.”

“Em đi đây, Nee-san.”

Haruka hôn nhẹ Yuzurika hai lần rồi rời khỏi nhà.

Như thường lệ, Miyako đang đợi anh trước nhà, mặc đồng phục học sinh, quay lưng vào tường.

Cô tỏ ra vui vẻ khi nhìn thấy Haruka.

“Chào buổi sáng, Haru-kun.”

“Chào buổi sáng, Miyako.”

Họ chào nhau như thường lệ và đợi Shun đến.

Miyako có vẻ cười nhiều hơn bình thường nên Haruka hỏi cô.

“Có vẻ như cậu đang có tâm trạng tốt.”

Miyako đã nghỉ học khoảng 4 ngày. Có điều gì tốt đẹp đã xảy ra với cô trong thời gian đó không?

Nhiều người nghỉ học vì các game, cuộc thi, sự kiện hoặc một số loại công việc. Lớp của Haruka ngày nào cũng thiếu một bạn, số ngày có mặt đầy đủ của tất cả các bạn trong lớp chỉ chiếm chưa đến 30% tổng số ngày học.

Miyako là người chơi được xếp hạng trong một số game MMO giả tưởng, đồng thời làm người mẫu và sân khấu nên thỉnh thoảng cô phải nghỉ học như tuần trước.

Tâm trạng tốt của cô có nghĩa là cô đã đạt được một số kết quả tốt, phải không?

“Vâng... lúc này tớ đang rất hạnh phúc.”

Cô mỉm cười với vẻ mặt trống rỗng, lơ đãng.

“....Hạnh phúc?”

Từ “hạnh phúc” bất ngờ xuất hiện, Haruka cau mày và tỏ vẻ nghi ngờ.

Có một câu nói nổi tiếng rằng khi một người đang gặp rắc rối về tinh thần đột nhiên nói rằng họ đang hạnh phúc và trở nên vui vẻ thì rất có thể họ đã áp dụng liệu pháp Điều Trị Hạnh Phúc. (Tluc: “Điều Trị Hạnh Phúc” là liệu pháp do Đức Vua thực hiện can thiệp vào giấc mơ của thần dân khi người đó rơi vào vực sâu stress.)

Haruka nhớ đến Miyako, người gần đây có những hành động kỳ lạ và trong một khoảnh khắc, anh đã nghi ngờ cô. Tuy nhiên, anh đi đến kết luận rằng Miyako không thể thực hiện phương pháp điều trị như vậy.

Miyako lo lắng cho Shun, nhưng không đến mức khiến cô bị bệnh tâm thần.

Mặc dù Miyako rất nổi tiếng và do đó có xu hướng trở thành mục tiêu của những cảm xúc tiêu cực từ các cô gái khác, nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy cô đang bị tầng lớp thượng lưu bắt nạt.

Mối quan hệ với gia đình cô cũng tốt, và lẽ ra phải tốt.

Đúng là cô đã hành động kỳ lạ vào tuần trước và tuần trước đó, nhưng cô không ở trong môi trường có thể gây tổn hại đến sức khỏe tinh thần của mình đến mức cô cần được Điều Trị Hạnh Phúc.



“Tớ rất mong chờ đến thực hành trong rừng luôn đó?”

“Vâng... Tớ hy vọng chúng ta có thể thành lập một nhóm càng thân thiết càng tốt.”

Học sinh được chia thành 5 nhóm 8 người cho thực hành trong rừng.

Với mục đích giao tiếp, máy tính sẽ chọn ngẫu nhiên các thành viên của nhóm.

Vì đã được một người rảnh rỗi chứng minh trong một bài báo thống kê rằng điều đó thực sự là ngẫu nhiên và không cố ý chia rẽ những nhóm bạn tốt nên Haruka chỉ hy vọng rằng mình sẽ ở cùng nhóm với Ria và Shinku.

“Tớ ước được ở cùng nhóm với Ria.”

Anh chắp tay lại và cầu nguyện. Miyako cười khúc khích khi thấy điều này.

“Cậu và Ise thực sự là bạn tốt phải không?”

“Cậu ấy là người bạn đầu tiên của tớ.”

“Cậu cũng có bạn ở trường tiểu học đó. Như Koga-kun, hay Arima-kun chẳng hạn...?”

“Họ không phải là bạn của tớ.”

Dù Haruka có lỗi nhưng chính anh lại là người đảm nhận vai trò bạo hành. Giữa họ ngay từ đầu đã không có tình bạn gì cả. Dù ai có nói gì thì Ria vẫn là người bạn đầu tiên của anh.

Khi họ đang nói chuyện thì Shun đến muộn hơn thường lệ một chút.

“Chào buổi sáng, hai người.”

“Chào buổi sáng, Shun-kun.”

“Chào buổi sáng.”

Sau khi gặp Shun, ba người họ bắt đầu đi về phía trường học.

“Thực hành trong rừng rắc rối quá... Không biết ai đã nghĩ ra ý tưởng này...”

“Tớ đang mong chờ nó...”

Haruka đáp lại lời phàn nàn của Shun bằng một nụ cười gượng.

Giống như Shun, có rất nhiều học sinh không thích thực hành trong rừng. Không giống như các lớp học thông thường, nơi học sinh được phép nghỉ bao nhiêu buổi tùy thích miễn là có kết quả cuối cùng, các sự kiện của trường như thực hành trong rừng có thể ảnh hưởng đến điểm số không chính thức của họ nếu họ không tham dự.

Mặc dù có đủ thời gian rảnh và thiết bị VR trong thực hành trong rừng nhưng nhiều học sinh không sẵn sàng ra ngoài trong thời gian dài (4 đêm 5 ngày). Những học sinh không giỏi giao tiếp thường bỏ lớp vì không thích.

Mặc dù họ ở các nhóm khác nhau nhưng Haruka vẫn mong có được thời gian rảnh rỗi vì anh có thể dành nó một cách trọn vẹn nhất cho Ria. Thật tốt là gần đây họ đã không lên núi.

Chẳng bao lâu sau, ba người họ đã đến trường, và như thường lệ, Haruka giữ một khoảng cách vừa phải với họ khi họ đi vào lớp học.

“Chào buổi sáng, Ria.”

“Chào buổi sáng, Haruka.”

Ria mỉm cười, đôi mắt ngái ngủ trông buồn ngủ hơn bình thường. Có lẽ cô ấy không giỏi dậy sớm. Nhưng cô ấy trông thật đáng yêu.

Tiết chủ nhiệm trước thực hành trong rừng bắt đầu khi giáo viên chủ nhiệm đến.



Sau khi giải thích ngắn gọn, chúng tôi được phân vào các nhóm thực hành trong rừng.

“Yay, tôi ở cùng với Miyako!”

Giọng nói ồn ào của Akito vang lên. Có vẻ như anh ấy ở cùng nhóm với Miyako.

Haruka hơi khó chịu và cảm thấy ghê tởm bản thân khi nhận ra mình cáu kỉnh đến mức nào. Sau đó anh cảm thấy có lỗi với Ria và Shinku.

Akito không phải là người duy nhất có tinh thần phấn chấn vào buổi sáng. Cả lớp đều trong tâm trạng phấn khích.

Không có thắc mắc. Lớp này có nhiều trai xinh gái đẹp đến nỗi các lớp khác phải ghen tị.

Mặc dù bị lu mờ bởi sự hiện diện của Shun, Fudo Akito và Kashiwagi Rui đều đẹp trai và cả hai đều thành đạt trong nhiều lĩnh vực khác nhau như âm nhạc, thể thao và game. Các cô gái rất mong chờ thực hành trong rừng, hy vọng rằng họ sẽ có cơ hội với Akito và Rui nếu Shun không có mặt.

Đối với các chàng trai, đó là cơ hội được làm bạn với những cô gái xinh đẹp và lộng lẫy như Shinku, Yunika, Hibiki, Mika, Tsuyori, Reika và Miyako. Các chàng trai đang không ngừng kiểm tra xem họ được phân vào nhóm với ai.

“Tại sao họ không gửi danh sách thành viên nhóm cho mọi người?”

Ria nói đúng, chỉ có số nhóm được gửi cho học sinh nên họ thực sự phải hỏi xung quanh để biết ai thuộc nhóm nào.

“Cậu không muốn ngạc nhiên về việc ai sẽ ở trong nhóm của mình sao? Sẽ không thú vị lắm nếu họ cử các thành viên trong nhóm đi trước.”

“Tớ hiểu rồi.”

Haruka dùng mắt chỉ vào camera của lớp học và nói điều gì đó tương tự. Ria trả lời, không biết mình có bị thuyết phục hay không, rồi ngồi phịch xuống bàn.

“Tớ rất vui khi được ở cùng nhóm với cậu. Ria.”

“Tớ cũng hạnh phúc... em yêu anh...”

Giọng cô ấy nghe có vẻ thực sự buồn ngủ. Haruka không khỏi mỉm cười khi nhận ra cô không thích dậy sớm vào buổi sáng.

Ria đang nằm trên bàn và đặt lòng bàn tay lên mu bàn tay của Haruka.

Haruka âu yếm vuốt ve mái tóc mượt mà của Ria.

Ba chàng trai ngồi cùng một hàng, ba ghế cạnh Haruka.

Ba chàng trai đang theo dõi Haruka và những người khác.

“Chết tiệt... tôi đi cùng họ. Xui vãi...”

“Tôi cũng vậy...”

“Tôi thật may mắn khi được ở cùng nhóm với Uta-san.”

Một trong số họ rất vui khi được ở cùng nhóm với Miyako và cười tươi. Nhìn thấy vậy, nam sinh ngồi cạnh anh ta chậc lưỡi một chút. Miyako, Haruka và những người khác ở trong các nhóm khác nhau.

Không cần hỏi cũng biết rõ ai ở cùng nhóm.

Hai trong số ba chàng trai cùng nhóm với Haruka và Ria không cố che giấu vẻ mặt khó chịu mà ngồi phịch xuống ghế.

“Điều này thực sự là không thể.”

Một trong số họ lẩm bẩm với những cảm xúc tiêu cực như thể sắp nôn mửa.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Chương trước Chương tiếp