Nữ Hầu Của Hoàng Đế
Chương 11
Ái Mỹ Nhân cùng Tuyết Phi trở về, hai mỹ nhân tâm trạng hiện tại không tốt, thua keo này thì họ bày keo khác, được rồi vậy thì ngày mai sẽ có kịch vui xem. Tuyết Phi quay sang nhìn Ái Mỹ Nhân nói:
- Tuyết tỷ tỷ, vậy thì y như kế hoạch cũ mình làm nhé! Hôm nay muội đã hiểu vì sao tỷ phải làm như vậy rồi, cái con nô tì đó làm sao so được với tỷ muội mình được.
Coi như dưới mái vòm là Hoàng Thượng thì xem như Tiểu Tiểu cũng an an ổn ổn qua được đoạn thời gian này, nhưng đến tiệc sinh thần của Ái Mỹ Nhân thì sóng gió lại đến, hôm đó Tuyết Phi đến rất sớm để cùng đi với hoàng thượng, Tiểu Tiểu vẫn ở yên trong điện hoàng thượng, không biết có chuyện gì mà ngài ấy dặn đi dặn lại trước khi ngài ấy trở lại thì không được ra khỏi điện, cứ như chim mẹ bảo vệ đàn con đấy:
- Khi ta trở lại, nếu không thấy ngươi, biết hậu quả thế nào rồi chứ?
- Tiểu Tiểu sẽ không ra khỏi cửa nửa bước, nô tì vẫn còn yêu quí cái mạng nhỏ này lắm, ngài cứ yên tâm mà dự tiệc đi!
Mặc dù đã cấm cô đi khỏi điện nhưng y vẫn không yên tâm, ngài ấy còn đặc biệt bảo Tiểu Thuận Tử đến chơi cùng cô, còn cho thêm vài ảnh vệ ẩn mình bảo vệ cho cô. Tiểu Tiểu cũng vô lo, vô nghĩ cô bày mấy trò cờ cá rô, cờ cá ngựa ... chơi cùng mấy người cung nữ và thái giám ở đó, đến tận khuya mà hoàng thượng vẫn chưa về, Tiểu Tiểu để mấy người họ về nghĩ một mình cô cũng không có việc gì làm, cô đi cửa sau về phòng của mình để ngủ, nhưng có ngờ đâu đám sát thủ của Tuyết Phi đã mai phục sẵn ở phòng cô,Tiểu Tiểu vừa đẩy cửa đi vào thì một ánh sáng kim loại lóe lên xẹt ngang mặt cô, cũng mai cô phản ứng nhanh nếu không đầu đã lìa khỏi cổ rồi. Loạt mũi kiếm hướng về phía cô mà đánh tới, cũng còn may là hai ảnh vệ là Thập A và Thập Tứ phản ứng kịp thời, vung kiếm đánh bay những đòn tấn công chí mạng, Tiểu Tiểu được Thập A kéo ra bên ngoài, nhằm hướng chánh điện hoàng thượng mà chạy, bên này Thập Tứ ở lại chặn bọn sát thủ, trên cây đã có đám sát thủ mai phục sẵn, vừa thấy người liền bắn tên, Thập A vặn nhẹ mũi kiếm xuất ra một chuỗi cuồng phong quét qua cản lại mưa tên đang bay về phía Tiểu Tiểu, đám sát thủ này hôm nay nhất định bắt Tiểu Tiểu phải bỏ mạng nơi đây, máu tươi loang lỗ khắp nơi, trên y phục của cô dính không ít máu, lần đầu tiên trong đời cô chứng kiến một cơn mưa máu tươi như thế này, trận chiến kịch liệt làm khoáy động cả một vùng, cẩm y vệ cũng đa gia nhập vào cuộc chiến, Tiểu Tiểu cũng được một người lính trong đoàn bảo hộ đưa đi trước, nhìn cô lúc nãy thật sự rất thảm, mặt mũi, quần áo thì máu me tùm lum, Thập A và Thập Tứ như trút được gánh nặng họ tung những chưởng lực đầy sát thương bay đến đám người sát thủ, những tên bị bắt đã cắn thuốc tự vẫn, thế cục xem như đã được củng cố, hoàng thượng lúc này cũng vừa chạy đến, ánh mắt lo lắng nhìn qua một loạt, Thập A vội chạy đến hành lễ, y phất tay bảo nói, Thập A mới trình bày mọi việc, nhưng Thập A nói Tiểu Tiểu được đưa về chánh điện, nhưng hắn vừa từ đó đến đây sau không thấy người, như hiểu ra mọi chuyện, hắn xoay người rời đi thật nhanh và nói với Vu công công:
- Lập tức triệu tập người của Cát (Cát là một tổ chức, được hoàng thượng huấn luyện, và đào tạo ra những sát thủ cấp cao, 1 địch 30, họ chỉ xuất hiện khi được triệu tập khẩn cấp từ hoàng thượng), nhất định phải tìm cho ra tung tích của Tiểu Tiểu!
Hoàng thượng lòng hắn rối như tơ vò, Tiểu Thuận Tử đứng bên cạnh cũng không dám nhún nhích, chỉ sợ thở mạnh cũng sẽ làm hoàng thượng nổi giận, đi được một đoạn ngài ấy đột ngột dừng lại, mùi hương này rất quen, hắn đi theo hướng có mùi hương thoang thoảng đó thì đi đến bên hồ phía sau Lãnh Cung, xa xa bên kia dưới ánh trăng mồ ảo, một bóng người bị đẩy xuống nước, mặt hồ đang gợn sóng hắn vận khí công, một chưởng này thật mạnh đánh bay tên lính thật xa, còn người đang chiềm dần dưới nước không ai khác là Tiểu Tiểu.
- Tuyết tỷ tỷ, vậy thì y như kế hoạch cũ mình làm nhé! Hôm nay muội đã hiểu vì sao tỷ phải làm như vậy rồi, cái con nô tì đó làm sao so được với tỷ muội mình được.
Coi như dưới mái vòm là Hoàng Thượng thì xem như Tiểu Tiểu cũng an an ổn ổn qua được đoạn thời gian này, nhưng đến tiệc sinh thần của Ái Mỹ Nhân thì sóng gió lại đến, hôm đó Tuyết Phi đến rất sớm để cùng đi với hoàng thượng, Tiểu Tiểu vẫn ở yên trong điện hoàng thượng, không biết có chuyện gì mà ngài ấy dặn đi dặn lại trước khi ngài ấy trở lại thì không được ra khỏi điện, cứ như chim mẹ bảo vệ đàn con đấy:
- Khi ta trở lại, nếu không thấy ngươi, biết hậu quả thế nào rồi chứ?
- Tiểu Tiểu sẽ không ra khỏi cửa nửa bước, nô tì vẫn còn yêu quí cái mạng nhỏ này lắm, ngài cứ yên tâm mà dự tiệc đi!
Mặc dù đã cấm cô đi khỏi điện nhưng y vẫn không yên tâm, ngài ấy còn đặc biệt bảo Tiểu Thuận Tử đến chơi cùng cô, còn cho thêm vài ảnh vệ ẩn mình bảo vệ cho cô. Tiểu Tiểu cũng vô lo, vô nghĩ cô bày mấy trò cờ cá rô, cờ cá ngựa ... chơi cùng mấy người cung nữ và thái giám ở đó, đến tận khuya mà hoàng thượng vẫn chưa về, Tiểu Tiểu để mấy người họ về nghĩ một mình cô cũng không có việc gì làm, cô đi cửa sau về phòng của mình để ngủ, nhưng có ngờ đâu đám sát thủ của Tuyết Phi đã mai phục sẵn ở phòng cô,Tiểu Tiểu vừa đẩy cửa đi vào thì một ánh sáng kim loại lóe lên xẹt ngang mặt cô, cũng mai cô phản ứng nhanh nếu không đầu đã lìa khỏi cổ rồi. Loạt mũi kiếm hướng về phía cô mà đánh tới, cũng còn may là hai ảnh vệ là Thập A và Thập Tứ phản ứng kịp thời, vung kiếm đánh bay những đòn tấn công chí mạng, Tiểu Tiểu được Thập A kéo ra bên ngoài, nhằm hướng chánh điện hoàng thượng mà chạy, bên này Thập Tứ ở lại chặn bọn sát thủ, trên cây đã có đám sát thủ mai phục sẵn, vừa thấy người liền bắn tên, Thập A vặn nhẹ mũi kiếm xuất ra một chuỗi cuồng phong quét qua cản lại mưa tên đang bay về phía Tiểu Tiểu, đám sát thủ này hôm nay nhất định bắt Tiểu Tiểu phải bỏ mạng nơi đây, máu tươi loang lỗ khắp nơi, trên y phục của cô dính không ít máu, lần đầu tiên trong đời cô chứng kiến một cơn mưa máu tươi như thế này, trận chiến kịch liệt làm khoáy động cả một vùng, cẩm y vệ cũng đa gia nhập vào cuộc chiến, Tiểu Tiểu cũng được một người lính trong đoàn bảo hộ đưa đi trước, nhìn cô lúc nãy thật sự rất thảm, mặt mũi, quần áo thì máu me tùm lum, Thập A và Thập Tứ như trút được gánh nặng họ tung những chưởng lực đầy sát thương bay đến đám người sát thủ, những tên bị bắt đã cắn thuốc tự vẫn, thế cục xem như đã được củng cố, hoàng thượng lúc này cũng vừa chạy đến, ánh mắt lo lắng nhìn qua một loạt, Thập A vội chạy đến hành lễ, y phất tay bảo nói, Thập A mới trình bày mọi việc, nhưng Thập A nói Tiểu Tiểu được đưa về chánh điện, nhưng hắn vừa từ đó đến đây sau không thấy người, như hiểu ra mọi chuyện, hắn xoay người rời đi thật nhanh và nói với Vu công công:
- Lập tức triệu tập người của Cát (Cát là một tổ chức, được hoàng thượng huấn luyện, và đào tạo ra những sát thủ cấp cao, 1 địch 30, họ chỉ xuất hiện khi được triệu tập khẩn cấp từ hoàng thượng), nhất định phải tìm cho ra tung tích của Tiểu Tiểu!
Hoàng thượng lòng hắn rối như tơ vò, Tiểu Thuận Tử đứng bên cạnh cũng không dám nhún nhích, chỉ sợ thở mạnh cũng sẽ làm hoàng thượng nổi giận, đi được một đoạn ngài ấy đột ngột dừng lại, mùi hương này rất quen, hắn đi theo hướng có mùi hương thoang thoảng đó thì đi đến bên hồ phía sau Lãnh Cung, xa xa bên kia dưới ánh trăng mồ ảo, một bóng người bị đẩy xuống nước, mặt hồ đang gợn sóng hắn vận khí công, một chưởng này thật mạnh đánh bay tên lính thật xa, còn người đang chiềm dần dưới nước không ai khác là Tiểu Tiểu.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương