Nữ Phụ Điên Lên Không Dễ Chọc
Chương 46: Ân Oán
Nhưng người cũng đã đến, chẳng lẽ lại im lặng đi về?
Hơn nữa, hắn không xác định được lời Lâm Vi nói có chắc chắn là giả hay không. Ngước nhìn khuôn mặt xinh đẹp mang theo ý cười của Lâm Uyển, không hiểu sao Triệu Thừa Huân có cảm giác... câu chuyện Lâm Vi kể hẳn cũng có mấy phần là thật?
Triệu Thừa Huân lắc lắc đầu, rũ bỏ suy nghĩ rối loạn, cùng Lâm Uyển nói đủ chuyện trên trời dưới đất. Câu chuyện đang dở dang, hắn để ý thấy một nam một nữ đứng ở phía xa nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lâm Uyển.
“Hửm?” Triệu Thừa Huân nhíu mày, ánh mắt áp bức hướng thẳng một nam một nữ đó. Lâm Uyển nhìn theo, kinh ngạc phát hiện Kỷ Ninh và... Lục Kỷ Đình?
Lâu rồi mới thấy Lục Kỷ Đình, nhất thời Lâm Uyển có chút lạ lẫm. Lần cuối thấy hắn, hắn vẫn đang nằm trên giường bệnh, cơ thể ốm yếu, bệnh tật, còn lần này, mặc dù khuôn mặt vẫn hơi trắng bệch, nhưng có thể thấy hắn đã hoàn toàn khỏe mạnh.
Nhưng Kỷ Ninh sao lại đứng bên cạnh hắn ta? Hai người còn có vẻ rất quen thuộc.
Lâm Uyển nhíu mày, bỗng nhớ ra trước kia Lục Kỷ Đình họ Kỷ, Kỷ Ninh cũng họ Kỳ.
Nhưng Kỷ Ninh thì có quan hệ gì với Lục Kỷ Đình?
Vì đang hẹn hò cùng Triệu Thừa Huân, Lâm Uyển không tiện gọi họ lại hỏi chuyện, chỉ gật nhẹ đầu xem như chào hỏi, sau đó quay sang nói với Triệu Thừa Huân: “Đó là bạn tôi, không phải người xấu.
Bấy giờ Triệu Thừa Huân mới thu hồi ánh mắt, mỉm cười nói: “Không thì mời họ đến đây? Tôi cũng muốn nhận biết bạn em.“Không cần đâu, bây giờ không tiện.
Cũng không phải là không tiện, chẳng qua cô không cảm thấy mình và bọn họ thân thiết đến mức cần giới thiệu cho Triệu Thừa Huân.
Nếu đổi lại là Phương Du Ảnh thì được.
Ở bên kia, nhìn Lâm Uyển chỉ gật nhẹ đầu chào hỏi, không có ý mời mình vào, Lục Kỷ Đình siết chặt nắm tay, ánh mắt tối xuống.
Hắn vẫn chậm một bước sao?
Kỷ Ninh ở bên cạnh, lay lay cánh tay hắn: “A Đình, mau về nhà thôi. Cơ thể anh vẫn chưa khoẻ hẳn, ra gió lâu không tốt.
Lục Kỷ Đình nặng nề gật đầu, xoay người rời đi.
Nhân lúc Lục Kỷ Đình chìm trong suy nghĩ rối ren, Kỷ Ninh quay đầu, ánh mắt phức tạp nhìn hai người ngồi trong quán cà phê.
Chính Kỷ Ninh cũng không ngờ, Lâm Uyển chẳng những là ân nhân của mình, mà còn là ân nhân của Lục Kỷ Đình.
Vài ngày trước, cảm thấy Phương Du Ảnh và Lâm Uyển đã giúp mình quá nhiều, bọn họ nói không cần trả ơn, Kỷ Ninh cũng không thể thực sự coi là vậy.
Nên đã mua rất nhiều hoa quả và quà bánh, đến tận Phương gia và Lâm gia thăm hỏi, chủ yếu là đánh cái quen mắt, cho bọn họ biết Kỷ Ninh cô cũng không phải người không biết báo ân.
Ai ngờ vừa bước đến cửa khu biệt thự An Viên, Kỷ Ninh bắt gặp Lục Kỷ Đình được mẹ Lục đỡ từ trên xe xuống. Nhìn khuôn mặt giống người anh trai mất tích cách đây hai năm của mình y như đúc, Kỷ Ninh không thể khống chế được hành động, lao đến ôm chầm lấy Lục Kỷ Đình.Anh em đoàn tụ, bấy giờ Kỷ Ninh mới biết, vào thời điểm cô ấy đi du học, Lục Diễn bắt gặp Lục Kỷ Đình và nảy sinh lòng nghi ngờ. Khi phát hiện Lục Kỷ Đình mới là con ruột của cha mẹ Lục, hắn bắt đầu thu mua giá cao cổ phần của công ty họ Kỷ và trở thành cổ đông lớn nhất sau anh trai cô. Với vai trò cổ đông lớn nhất, hắn ép buộc đưa người vào công ty, những người hắn đưa vào đều chẳng phải thứ tốt lành gì, chủ yếu đến phá đám là chính. Lục Kỷ Đình tức giận muốn sa thải bọn họ, lại bị Lục Diễn thuê người lái xe đâm chết.
May mắn Lục Kỷ Đình sớm có lòng nghi ngờ, khi phát hiện chân phanh bị hỏng thì ngay lập tức nhảy ra khỏi xe, vì vậy thoát được một kiếp.
Chuyện không thành, lòng Lục Diễn như lửa nóng. Mà hành động lần này của hắn, chính thức chọc thủng tầng ý đồ đen tối kia. Lục Kỷ Đình biết Lục Diễn muốn giết mình, bắt đầu làm rất nhiều chuẩn bị. Hắn chủ động cắt đứt liên hệ với Kỷ Ninh, xóa mọi dấu vết bằng chứng cho biết Kỷ Ninh ở đâu, đồng thời mua vé máy bay đưa cha mẹ Kỷ ra nước ngoài.
Ai ngờ Lục Diễn tâm lý vặn vẹo đến mức chính cha mẹ ruột mình cũng động thủ, lúc Lục Kỷ Đình tìm đến, xác hai người đã lạnh cóng. Mất đi người thân yêu nhất, Lục Kỷ Đình gần như phát điên, đầu óc không thể tỉnh táo, bị Lục Diễn hạ độc thủ, thua dưới tay Lục Diễn.
Hơn nữa, hắn không xác định được lời Lâm Vi nói có chắc chắn là giả hay không. Ngước nhìn khuôn mặt xinh đẹp mang theo ý cười của Lâm Uyển, không hiểu sao Triệu Thừa Huân có cảm giác... câu chuyện Lâm Vi kể hẳn cũng có mấy phần là thật?
Triệu Thừa Huân lắc lắc đầu, rũ bỏ suy nghĩ rối loạn, cùng Lâm Uyển nói đủ chuyện trên trời dưới đất. Câu chuyện đang dở dang, hắn để ý thấy một nam một nữ đứng ở phía xa nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lâm Uyển.
“Hửm?” Triệu Thừa Huân nhíu mày, ánh mắt áp bức hướng thẳng một nam một nữ đó. Lâm Uyển nhìn theo, kinh ngạc phát hiện Kỷ Ninh và... Lục Kỷ Đình?
Lâu rồi mới thấy Lục Kỷ Đình, nhất thời Lâm Uyển có chút lạ lẫm. Lần cuối thấy hắn, hắn vẫn đang nằm trên giường bệnh, cơ thể ốm yếu, bệnh tật, còn lần này, mặc dù khuôn mặt vẫn hơi trắng bệch, nhưng có thể thấy hắn đã hoàn toàn khỏe mạnh.
Nhưng Kỷ Ninh sao lại đứng bên cạnh hắn ta? Hai người còn có vẻ rất quen thuộc.
Lâm Uyển nhíu mày, bỗng nhớ ra trước kia Lục Kỷ Đình họ Kỷ, Kỷ Ninh cũng họ Kỳ.
Nhưng Kỷ Ninh thì có quan hệ gì với Lục Kỷ Đình?
Vì đang hẹn hò cùng Triệu Thừa Huân, Lâm Uyển không tiện gọi họ lại hỏi chuyện, chỉ gật nhẹ đầu xem như chào hỏi, sau đó quay sang nói với Triệu Thừa Huân: “Đó là bạn tôi, không phải người xấu.
Bấy giờ Triệu Thừa Huân mới thu hồi ánh mắt, mỉm cười nói: “Không thì mời họ đến đây? Tôi cũng muốn nhận biết bạn em.“Không cần đâu, bây giờ không tiện.
Cũng không phải là không tiện, chẳng qua cô không cảm thấy mình và bọn họ thân thiết đến mức cần giới thiệu cho Triệu Thừa Huân.
Nếu đổi lại là Phương Du Ảnh thì được.
Ở bên kia, nhìn Lâm Uyển chỉ gật nhẹ đầu chào hỏi, không có ý mời mình vào, Lục Kỷ Đình siết chặt nắm tay, ánh mắt tối xuống.
Hắn vẫn chậm một bước sao?
Kỷ Ninh ở bên cạnh, lay lay cánh tay hắn: “A Đình, mau về nhà thôi. Cơ thể anh vẫn chưa khoẻ hẳn, ra gió lâu không tốt.
Lục Kỷ Đình nặng nề gật đầu, xoay người rời đi.
Nhân lúc Lục Kỷ Đình chìm trong suy nghĩ rối ren, Kỷ Ninh quay đầu, ánh mắt phức tạp nhìn hai người ngồi trong quán cà phê.
Chính Kỷ Ninh cũng không ngờ, Lâm Uyển chẳng những là ân nhân của mình, mà còn là ân nhân của Lục Kỷ Đình.
Vài ngày trước, cảm thấy Phương Du Ảnh và Lâm Uyển đã giúp mình quá nhiều, bọn họ nói không cần trả ơn, Kỷ Ninh cũng không thể thực sự coi là vậy.
Nên đã mua rất nhiều hoa quả và quà bánh, đến tận Phương gia và Lâm gia thăm hỏi, chủ yếu là đánh cái quen mắt, cho bọn họ biết Kỷ Ninh cô cũng không phải người không biết báo ân.
Ai ngờ vừa bước đến cửa khu biệt thự An Viên, Kỷ Ninh bắt gặp Lục Kỷ Đình được mẹ Lục đỡ từ trên xe xuống. Nhìn khuôn mặt giống người anh trai mất tích cách đây hai năm của mình y như đúc, Kỷ Ninh không thể khống chế được hành động, lao đến ôm chầm lấy Lục Kỷ Đình.Anh em đoàn tụ, bấy giờ Kỷ Ninh mới biết, vào thời điểm cô ấy đi du học, Lục Diễn bắt gặp Lục Kỷ Đình và nảy sinh lòng nghi ngờ. Khi phát hiện Lục Kỷ Đình mới là con ruột của cha mẹ Lục, hắn bắt đầu thu mua giá cao cổ phần của công ty họ Kỷ và trở thành cổ đông lớn nhất sau anh trai cô. Với vai trò cổ đông lớn nhất, hắn ép buộc đưa người vào công ty, những người hắn đưa vào đều chẳng phải thứ tốt lành gì, chủ yếu đến phá đám là chính. Lục Kỷ Đình tức giận muốn sa thải bọn họ, lại bị Lục Diễn thuê người lái xe đâm chết.
May mắn Lục Kỷ Đình sớm có lòng nghi ngờ, khi phát hiện chân phanh bị hỏng thì ngay lập tức nhảy ra khỏi xe, vì vậy thoát được một kiếp.
Chuyện không thành, lòng Lục Diễn như lửa nóng. Mà hành động lần này của hắn, chính thức chọc thủng tầng ý đồ đen tối kia. Lục Kỷ Đình biết Lục Diễn muốn giết mình, bắt đầu làm rất nhiều chuẩn bị. Hắn chủ động cắt đứt liên hệ với Kỷ Ninh, xóa mọi dấu vết bằng chứng cho biết Kỷ Ninh ở đâu, đồng thời mua vé máy bay đưa cha mẹ Kỷ ra nước ngoài.
Ai ngờ Lục Diễn tâm lý vặn vẹo đến mức chính cha mẹ ruột mình cũng động thủ, lúc Lục Kỷ Đình tìm đến, xác hai người đã lạnh cóng. Mất đi người thân yêu nhất, Lục Kỷ Đình gần như phát điên, đầu óc không thể tỉnh táo, bị Lục Diễn hạ độc thủ, thua dưới tay Lục Diễn.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương