Nửa Đời Phù Hoa

Chương 53: Lo lắng



Cả buổi chiều hôm đó, Phù Hoa đều bận rộn ở phòng bếp. Hết kiểm tra nguyên liệu, sau đó kiểm tra dụng cụ, rồi lại phải hướng dẫn Lục thúc cách chế biến nguyên liệu và gia vị. Bận cả buổi chiều cuối cùng nàng cũng chuẩn bị ổn thỏa cho bữa tiệc ngày mai. (

Nhưng có một lo lắng nho nhỏ của nàng về tiết mục biểu diễn hôm đó. Nàng sợ hát chay sẽ không phù hợp nhưng nàng lại không biết gảy đàn cầm. May ra đánh trống thì còn được. Hay nàng đi hỏi Vân Cẩm xem thế nào nhỉ ?

Nhưng trước mắt nàng vẫn nên quay về Tứ nghi đường đã, trời đã tối rồi, nàng không muốn Tứ gia phải kêu người đi tìm như hôm qua.

Vừa về đến nơi thì cũng vừa lúc Tiểu Thuận Tử chuẩn bị dọn bữa lên. Nàng nhanh chóng tiến vào phòng, hành lễ với Tứ gia :

"Tứ gia an, nô tì đã trở lại."

Dận Chân đang ngồi trong phòng, tay cầm một cuốn sách đọc. Đặt sách xuống ngửng mặt lên trả lời :

" Về rồi à, hôm nay chuẩn bị đến đâu rồi."

"Nô tì đã chuẩn bị xong rồi ạ. Ngày mai nhất định sẽ không khiến gia mất mặt. "

"Ừ thế thì tốt. Nhất định sẽ thưởng lớn cho nàng. "

Nghe thấy được thưởng lớn, Phù Hoa vui vẻ ra mặt luôn. Ai mà lại không thích được thưởng cơ chứ.

Nhưng trong lúc ăn cơm, gương mặt tươi tỉnh vừa rồi của nàng không giữ được nữa. Nàng quên một vấn đề nghiêm trọng. Đó là ở thời này đâu có nhạc phổ bài hát đó. Nếu có thì cũng đâu ai biết đàn. Trời ơi, vấn đề nghiêm trọng xuất hiện rồi. Phải làm thế nào bây giờ, không kịp để nhờ Vân Cẩm nữa rồi ? Mai là tổ chức rồi? Sao nàng lại quên mất vấn đề này thế nhỉ. (1)



Dận Chân thấy nàng từ vui mừng khi được thưởng đến bây giờ mặt rủ mày chau khi ăn cơm. Thì cũng thấy làm lạ.

Bình thường mỗi lần đến giờ ăn là nàng đều vui vẻ mà. Không biết đang suy nghĩ chuyện gì mà đăm chiêu như vậy ? Thế là chàng bèn lên tiếng hỏi : (

" Có việc gì ? Sao không tập trung ăn cơm ? "

Nghe chất giọng trầm ấm vang lên, Phù Hoa tỉnh lại từ mớ suy nghĩ của bản thân. Quyết định sẽ chia sẻ vấn đề này với chàng.

"Tứ gia, nô tì định hát trong bữa tiệc. Nhưng nô tì không biết rõ nhạc cụ nào ngoài trống. Bây giờ không kịp thời gian chuẩn bị nhạc phổ. Chắc tiết mục ngày mai không hoàn thành được ạ. "

Nghe được vấn đề của nàng, Dận Chân tưởng nàng sẽ kêu vũ cơ biểu diễn, không ngờ là nàng định tự mình hát.

Cũng đúng, giọng hát nàng rất hay, biểu diễn không có gì là không thể hết. Vấn đề nhạc cụ hả? Chàng biết thổi sáo, chắc sẽ giúp nàng được.

"Tí nữa cho ta biết nàng hát bài gì ? Còn giờ thì ăn cơm đi. "

" Vâng Tứ gia "

Nàng trả lời một cách ỉu xìu. Thôi thì mai hát chay với trống cũng được. Cũng không đến nỗi tệ lắm.

Sau khi ăn xong, nàng vẫn theo thói quen đi pha một ấm trà cho Tứ gia . Uống xong một ngụm trà, nhìn Tứ gia bên cạnh nàng lên tiếng :



"Tứ gia nô tì chuẩn bị hát đây ạ. "

"Ừ, hát đi."

( Ngân nga....... Ngân nga........)

Dận Chân vừa thưởng trà vừa nghe nàng hát. Thì ra nàng định biểu diễn bài này. Âm điệu nhẹ nhàng, du dương, sâu lắng. Rất hợp với tiếng sáo. Chàng đã nhớ rõ giai điệu của bài này. Tí nữa chàng sẽ thử phổ nhạc với sáo xem sao.

" Nàng hát rất hay. Không cần phải lo lắng quá nhiều. Ngày mai hãy cứ biểu diễn như bình thường. Yên tâm có ta ở đây. "

" Vâng, cảm ơn Tứ gia . Nô tì nhất định sẽ làm mọi thứ thật tốt. Không phụ sự kì vọng của Tứ gia đâu ạ. "

Sau đó, Phù Hoa quay về phòng chuẩn bị y phục để ngày mai thay khi biểu diễn. Nhìn một lượt tủ quần áo ít ỏi của bản thân. Trong đó chỉ có duy nhất một bộ mà nàng chưa từng mặc đến. Đó là bộ y phục màu đỏ kia. Thôi thì quyết định mặc bộ đó vậy. Cũng chỉ còn cách đó thui. Ai bảo nàng chỉ là nha hoàn chứ. Sau đó nàng đi tắm rửa, gội đầu rồi đi ngủ.

Bên cạnh đó ở phía Dận Chân, chàng đang ngồi ở thư phòng, nghiên cứu viết ra nhạc phổ của bài hát. Loay hoay sửa đi sửa lại vài lần cuối cùng cũng được một bản phối tạm xem là phù hợp. Chỉ còn mỗi việc là dùng sáo luyện tập qua xem có thiếu gì nữa không thôi. Nhìn thời gian chắc cũng đã nửa đêm. Chàng quyết định ngày mai sẽ thử sáo sau. Sau đó chàng cũng đi thay quần áo rồi nghỉ ngơi. (1

Sáng hôm sau, cả hai cùng dậy một lúc. Cùng nhau ăn sáng,sau đó cùng nhau ra ngoài. Tứ gia hôm nay vẫn phải lên triều, đến trưa ngài ấy mới quay lại. Phù Hoa thì đi đến phòng bếp để xem hôm nay có nguyên liệu gì mới không. Kiểm tra lại một lần nữa các nguyên liệu ngày hôm qua. Vấn đề đồ ăn này không thể xảy ra bất kì sai xót gì.

Nàng phát hiện hôm nay phòng bếp mới có một thịt dê non mềm. Thứ này dùng trong đồ nướng thì ngon vô cùng. Mỗi tội hơi khó xử lý. Thế là nàng ở lại phòng bếp, xử lí nguyên liệu này cả một buổi sáng. Vừa khử mùi hôi, vừa ướp gia vị. Bên cạnh đó còn cùng với Lục thúc tẩm ướp chế biến các món khác nữa. Những thứ này muốn ngon thì cần có thời gian để ngấm gia vị lên chuẩn bị bây giờ là thích hợp nhất. Làm xong mọi việc, nàng để cho

Lục thúc canh chừng những thứ đó, phòng ngừa có kẻ phá hoại. Còn bản thân thì đi làm việc khác.
Chương trước Chương tiếp