Nửa Đời Phù Hoa
Chương 62: nấu cháo
Suy nghĩ là thế nhưng nàng nhanh chóng đã đến phòng bếp. Bước vào trong phòng, thái độ của mọi người ở đó khiến nàng cảm thấy có gì đó không ổn. Có người nhìn nàng với ánh mắt hả hê, có người thì lại nhìn với ánh mắt lo lắng, thông cảm. Biết chắc rằng rắc rối lại tìm đến. Nhưng nàng chưa biết nó là gì.
Nàng đến chỗ để nguyên liệu mới mỗi ngày, muốn chọn vài thứ để nấu. Thì nhìn thấy ở chỗ đặt nguyên liệu mới chỉ có vài bó rau héo vàng, thịt thì toàn xương, chả thấy miếng thịt hoàn chỉnh nào. Cá thì đã phơi trắng bụng rồi.
Nói tóm lại mấy thứ này chả làm ra được thứ gì lên hồn cả. Cuối cùng nàng cũng hiểu ra tại sao mọi người lại có ánh nhìn như thể rồi.
Quay lại nhìn chằm chằm vào bếp trưởng, nàng cất giọng lạnh lùng hỏi :
" Bếp trưởng, đây là nguyên liệu tươi mới được chuẩn bị hằng ngày sao ?"
Bếp trưởng cao giọng đắc ý trả lời :
"Tất nhiên rồi. "
Nghe được câu trả lời, nàng cũng không muốn đôi co gì thêm. Lấy vài khúc xương ống, ít thịt vụn định sẽ nấu cháo thịt bằm. Khi định dùng bếp lò trong phòng bếp thì thấy không có củi, bếp thì nứt hoặc không có nắp. Đi ra ngoài thấy Lục thúc đang bị bắt gánh nước. Phù Hoa tiến đến nói :
"Lục thúc, thúc để nước đấy, đi cùng tôi. "
Phù Hoa theo chỉ dẫn của Lục thúc lấy đủ nguyên liệu và dụng cụ, sau đó trở về Tứ nghi đường nấu chứ không ở lại phòng bếp.
Bếp trưởng thấy Phù Hoa không trở lại tưởng rằng đã dạy được cho nàng một bài học. Vui vẻ cười nói với đồ đệ, kêu họ lấy nguyên liệu để trở lại như lúc đầu. Nhưng hắn không biết rằng, vì hành động này của bản thân khiến phòng bếp thay máu một lần nữa.
Phù Hoa dẫn Lục thúc trở lại Tứ nghi đường, cả hai đến phòng bếp nhỏ phía tây. Nàng chỉ huy Lục thúc băm thịt, còn bản thân vo gạo nấu cháo. Nàng ninh xương ống cho ra nước tủy màu trắng sữa. Sau đó lấy nước đó nấu cháo, bỏ thêm hạt sen và đồ xanh ,ninh nhừ.
Quay ra thấy Lục thúc đã băm thịt xong, nàng đặt một cái chảo khác lên bếp, đổ ít dầu, cho hành khô đã thái trước vào phi thơm, đổ thịt vào, cho ra vị, đảo đến khi chín thơm. Sau đó nàng kêu Lục thúc canh nồi cháo và đảo thịt. Nàng thì đi lấy hành, tía tô rửa sạch thái nhỏ để vào hai cái đĩa. Làm xong thì thịt băm cũng chín. Nồi cháo thì cần đợi thêm một lát. Thế là nàng bảo Lục thúc tiếp tục canh chừng, còn bản thân đi rửa sạch tay, quay lại phòng chính xem Tứ gia về chưa.
Quả nhiên Tứ gia đã trở lại rồi, nghĩ đến chuyện hôm qua, mặt nàng nóng lên. Nàng nhìn qua sắc mặt chàng, thấy là trạng thái của mọi ngày. Thì nghĩ chắc răng chuyện hôm qua có mình nàng nhớ thôi. Thế là nàng bình tĩnh lại, người say có nhớ gì đâu mà. Tiến vào phòng hành lễ : •
"Tứ gia an "
Dận Chân lúc này đã trở lại trạng thái bình thường của mọi ngày,, nhưng nội tâm gợn sóng, đáp lời nàng :
"Ta nghe Tiểu Thuận Tử nói nàng chưa ăn gì ?"
" Vâng Tứ gia, nô tì không đói lắm. Định để đến trưa thì ăn luôn ạ. "
" Nàng định nấu bữa trưa cho ta. "
" Vâng, nô tì định nấu cháo. Để nô tì đến phòng bếp nhỏ phía tây lấy cháo mang lên ạ. "
Sau đó Phù Hoa đi về phía phòng bếp nhỏ lấy cháo bỏ ra bát, rắc hành, tía tô vào hạt tiêu lên trên. Còn thịt băm nàng để ở một bát khác kèm thìa để ai ăn nhiều hay ít thì tự lấy. Nàng cũng để thêm lọ hạt tiêu vào khay để dự phòng. Chuẩn bị xong suôi hết tất thảy, nàng bưng khay đồ ăn về phòng.
Trong lúc nàng đi, Dận Chân kêu Tiểu Thuận Tử vào hỏi chuyện. Nghe hắn tường thuật mọi chuyện Phù Hoa gặp ở phòng bếp. Lông mày chàng nhíu chặt. Khí lạnh tỏa ra xung quanh. Hôm nay có quá nhiều chuyện khiến chàng bực mình rồi. Tiểu Thuận Tử thấy tâm trạng Tứ gia không tốt thầm đổ mồ hôi lạnh thay mấy người bếp trưởng.
Nhưng không để Tứ gia đợi lâu, Phù Hoa đã nhanh chóng trở lại. Vậy là kế hoạch xử lý của Dận Chân đã rời lại.
Nhìn nàng bê bát cháo to đặt trước mặt mình, còn nàng thì bát cháo nhỏ hơn, còn thêm cả một bát thịt băm ở giữa bàn nữa. Hôm qua ăn nhiều thịt nướng khiến chàng hơi nóng trong người, hôm nay ăn cháo cũng tốt.
Nhìn nàng xúc thịt băm vào bát sau đó trộn đều. Chàng cũng học rồi làm theo. Ăn miếng đầu tiên, thì thơm ngọt của tủy xương kết hợp với thịt băm ăn quả là đúng bài. Nhưng chàng thích cay hơn một tí. Sau đó chàng thấy lọ hạt tiêu ở trên bàn, thế là lấy rắc thêm một ít vào bát, trộn đều. Bấy giờ ăn, chàng mới thấy thỏa mãn. Ăn xong bát cháo, người chàng ấm áp vô cùng. Dạ dày được lấp đầy cơn đói khiến tâm trạng dễ chịu hơn.
Bên phía Phù Hoa, nàng cũng ăn xong rồi. Thấy Tứ gia đã no, lên nàng dọn dẹp luôn bê xuống, tiện thể pha một ấm trà. Khi pha xong, lúc quay trở lại, nàng còn dẫn theo cả Lục thúc nữa, định bụng sẽ nhờ Tứ gia giải quyết những chuyện xảy ra hôm nay, tiện thể tiến cử Lục thúc. Ông ấy nấu ăn rất tốt, bằng việc hôm qua ông ấy làm đồ nướng khiến mọi người đã chứng tỏ được tài năng của mình. Phải biết rằng kiểm soát độ lửa để thịt chín tới, thơm ngon, không phải ai cũng làm được, huống chi người mới học như thúc ấy. Nếu để một nhân tài như thế chỉ làm công việc bổ củi gánh nước thì không được. Rất phí phạm.
Nàng đến chỗ để nguyên liệu mới mỗi ngày, muốn chọn vài thứ để nấu. Thì nhìn thấy ở chỗ đặt nguyên liệu mới chỉ có vài bó rau héo vàng, thịt thì toàn xương, chả thấy miếng thịt hoàn chỉnh nào. Cá thì đã phơi trắng bụng rồi.
Nói tóm lại mấy thứ này chả làm ra được thứ gì lên hồn cả. Cuối cùng nàng cũng hiểu ra tại sao mọi người lại có ánh nhìn như thể rồi.
Quay lại nhìn chằm chằm vào bếp trưởng, nàng cất giọng lạnh lùng hỏi :
" Bếp trưởng, đây là nguyên liệu tươi mới được chuẩn bị hằng ngày sao ?"
Bếp trưởng cao giọng đắc ý trả lời :
"Tất nhiên rồi. "
Nghe được câu trả lời, nàng cũng không muốn đôi co gì thêm. Lấy vài khúc xương ống, ít thịt vụn định sẽ nấu cháo thịt bằm. Khi định dùng bếp lò trong phòng bếp thì thấy không có củi, bếp thì nứt hoặc không có nắp. Đi ra ngoài thấy Lục thúc đang bị bắt gánh nước. Phù Hoa tiến đến nói :
"Lục thúc, thúc để nước đấy, đi cùng tôi. "
Phù Hoa theo chỉ dẫn của Lục thúc lấy đủ nguyên liệu và dụng cụ, sau đó trở về Tứ nghi đường nấu chứ không ở lại phòng bếp.
Bếp trưởng thấy Phù Hoa không trở lại tưởng rằng đã dạy được cho nàng một bài học. Vui vẻ cười nói với đồ đệ, kêu họ lấy nguyên liệu để trở lại như lúc đầu. Nhưng hắn không biết rằng, vì hành động này của bản thân khiến phòng bếp thay máu một lần nữa.
Phù Hoa dẫn Lục thúc trở lại Tứ nghi đường, cả hai đến phòng bếp nhỏ phía tây. Nàng chỉ huy Lục thúc băm thịt, còn bản thân vo gạo nấu cháo. Nàng ninh xương ống cho ra nước tủy màu trắng sữa. Sau đó lấy nước đó nấu cháo, bỏ thêm hạt sen và đồ xanh ,ninh nhừ.
Quay ra thấy Lục thúc đã băm thịt xong, nàng đặt một cái chảo khác lên bếp, đổ ít dầu, cho hành khô đã thái trước vào phi thơm, đổ thịt vào, cho ra vị, đảo đến khi chín thơm. Sau đó nàng kêu Lục thúc canh nồi cháo và đảo thịt. Nàng thì đi lấy hành, tía tô rửa sạch thái nhỏ để vào hai cái đĩa. Làm xong thì thịt băm cũng chín. Nồi cháo thì cần đợi thêm một lát. Thế là nàng bảo Lục thúc tiếp tục canh chừng, còn bản thân đi rửa sạch tay, quay lại phòng chính xem Tứ gia về chưa.
Quả nhiên Tứ gia đã trở lại rồi, nghĩ đến chuyện hôm qua, mặt nàng nóng lên. Nàng nhìn qua sắc mặt chàng, thấy là trạng thái của mọi ngày. Thì nghĩ chắc răng chuyện hôm qua có mình nàng nhớ thôi. Thế là nàng bình tĩnh lại, người say có nhớ gì đâu mà. Tiến vào phòng hành lễ : •
"Tứ gia an "
Dận Chân lúc này đã trở lại trạng thái bình thường của mọi ngày,, nhưng nội tâm gợn sóng, đáp lời nàng :
"Ta nghe Tiểu Thuận Tử nói nàng chưa ăn gì ?"
" Vâng Tứ gia, nô tì không đói lắm. Định để đến trưa thì ăn luôn ạ. "
" Nàng định nấu bữa trưa cho ta. "
" Vâng, nô tì định nấu cháo. Để nô tì đến phòng bếp nhỏ phía tây lấy cháo mang lên ạ. "
Sau đó Phù Hoa đi về phía phòng bếp nhỏ lấy cháo bỏ ra bát, rắc hành, tía tô vào hạt tiêu lên trên. Còn thịt băm nàng để ở một bát khác kèm thìa để ai ăn nhiều hay ít thì tự lấy. Nàng cũng để thêm lọ hạt tiêu vào khay để dự phòng. Chuẩn bị xong suôi hết tất thảy, nàng bưng khay đồ ăn về phòng.
Trong lúc nàng đi, Dận Chân kêu Tiểu Thuận Tử vào hỏi chuyện. Nghe hắn tường thuật mọi chuyện Phù Hoa gặp ở phòng bếp. Lông mày chàng nhíu chặt. Khí lạnh tỏa ra xung quanh. Hôm nay có quá nhiều chuyện khiến chàng bực mình rồi. Tiểu Thuận Tử thấy tâm trạng Tứ gia không tốt thầm đổ mồ hôi lạnh thay mấy người bếp trưởng.
Nhưng không để Tứ gia đợi lâu, Phù Hoa đã nhanh chóng trở lại. Vậy là kế hoạch xử lý của Dận Chân đã rời lại.
Nhìn nàng bê bát cháo to đặt trước mặt mình, còn nàng thì bát cháo nhỏ hơn, còn thêm cả một bát thịt băm ở giữa bàn nữa. Hôm qua ăn nhiều thịt nướng khiến chàng hơi nóng trong người, hôm nay ăn cháo cũng tốt.
Nhìn nàng xúc thịt băm vào bát sau đó trộn đều. Chàng cũng học rồi làm theo. Ăn miếng đầu tiên, thì thơm ngọt của tủy xương kết hợp với thịt băm ăn quả là đúng bài. Nhưng chàng thích cay hơn một tí. Sau đó chàng thấy lọ hạt tiêu ở trên bàn, thế là lấy rắc thêm một ít vào bát, trộn đều. Bấy giờ ăn, chàng mới thấy thỏa mãn. Ăn xong bát cháo, người chàng ấm áp vô cùng. Dạ dày được lấp đầy cơn đói khiến tâm trạng dễ chịu hơn.
Bên phía Phù Hoa, nàng cũng ăn xong rồi. Thấy Tứ gia đã no, lên nàng dọn dẹp luôn bê xuống, tiện thể pha một ấm trà. Khi pha xong, lúc quay trở lại, nàng còn dẫn theo cả Lục thúc nữa, định bụng sẽ nhờ Tứ gia giải quyết những chuyện xảy ra hôm nay, tiện thể tiến cử Lục thúc. Ông ấy nấu ăn rất tốt, bằng việc hôm qua ông ấy làm đồ nướng khiến mọi người đã chứng tỏ được tài năng của mình. Phải biết rằng kiểm soát độ lửa để thịt chín tới, thơm ngon, không phải ai cũng làm được, huống chi người mới học như thúc ấy. Nếu để một nhân tài như thế chỉ làm công việc bổ củi gánh nước thì không được. Rất phí phạm.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương