Phu Nhân Giả Nam Của Tổng Tài Lạnh Lùng
Chương 4
Cố Nhất Nam sau khi nhìn thấy cô gái đã bỏ đi, sau đó cô quay lại nhìn người đối diện là Trương Minh Quân, lúc này đột nhiên tim cô đập rất mạnh, vì lí do là cô đã vô tình chạm mắt với anh ta,
Tuy ánh mắt nhìn cô có chút lạnh lùng sắc bén, nhưng nó kiến tìm cô đập rất nhanh,
Anh ta nhìn cô xong thì bỏ đi vào bên trong, Thẩm Mộc Hàng lúc này quay lại nhìn cô với vẻ mặt tươi cười, hoàn toàn khác không giống với vẻ mặt tức giận ban nãy,
Sau đó anh mỉm cười với cô rồi nói, "thật xấu hổ khi để em nhìn thấy những cảnh này, cho anh xin lỗi nhé"
Cố Nhất Nam ngẩn đầu lên nhìn anh với vẻ mặt ngại ngùng lúng túng, ngày lập tức lắc đầu nói nhẹ, "Anh... Anh đừng như vậy, em không sao đâu ạ"
Rồi thì cuối cùng anh ấy chỉ chạm nhẹ cô rồi mỉm cười, sau đó lúc này cô đi theo Thẩm Mộc Hàng để chuẩn bị thử tay nghề của cô,
Lúc này một vài khách nam đi vào trong tiệm, Cố Nhất Nam niềm nở ra chào đón khách vào bên trong, còn lịch sự tư vấn những mẫu tóc cho khách,
Biểu hiện chào đón khách của cô khiến cho Thẩm Mộc Hàng tự hào, và cũng ngay lúc đó Trương Minh Quân từ bên trong cũng tình cờ bất ngờ thấy được những hành động và nụ cười tự nhiên của cô,
Anh ta không hiểu vì sao gương mặt nụ cười lại nhếch lên, sau đó tiến đến chỗ của Thẩm Mộc Hàng mà khoác vai anh nói,"Nhóc này được đấy, đúng là người A Minh đã đào tạo"
Thẩm Mộc Hàng nghe vậy cũng gật đầu đồng ý khiến, sau đó ánh mắt vẫn nhìn về hướng Cố Nhất Nam nói, "Cậu ấy tay nghề tốt lắm đấy, thẩm mỹ không tệ đâu, cậu hãy thử quần sát và nhịn nhận thử đi"
Trương Minh Quân nghe vậy cũng xem tình hình, ai ngờ khiến anh ta kinh ngạc, quả nhiên tay dùng kéo rất khéo léo, ngoài Thẩm Mộc Hàng và anh ta ra, thì ít anh biết dùng kĩ thuật cầm kéo như vậy,
Một lúc sau người thứ nhất được Cố Nhất Nam cắt xong, liền đi đến quầy thanh toán, thì mới nghe được lời khen từ khách cùng với gương mặt vui vẻ, "Ông Chủ, thợ mới của anh tôi rất hài lòng, cậu ta tay nghề khéo léo lắm luôn đấy "
Người khách vui vẻ, tay chuyển tiền miệng thì vừa nói vừa khen, Thẩm Mộc Hàng nghe vậy cũng vui mừng mà cười với khách nói, "Cảm ơn anh, anh hài lòng là được "
Người khách chuyển tiền xong gật đầu hài lòng nói, "Lần sau tôi sẽ ghé"
Nói xong lúc này vị khách được anh tiển ra ngoài, và sau đó tiếp tục những vị khách khác bước vào,
Thoáng chốc lay hoay cũng đã đến chiều tối, thật sự từ trưa đến giờ Cố Nhất Nam và hai anh vẫn chưa được nghỉ tay, vì lượng khách hôm nay vào quá đông,
Khách hàng cuối cùng lúc này cũng ra về, Thẩm Mộc Hàng và Cố Nhất Nam điều ngồi xuống thở phào nhẹ nhõm, vì cuối cùng cũng được nghỉ ngơi,
Thẩm Mộc Hàng, lúc này nhìn Cố Nhất Nam và Trương Minh Quân đề nghị một chuyện lên tiếng, "Chúng ta dọn dẹp xong xuôi rồi mở tiệc mừng chào đón người mới nha, cả hai thấy sao "
Tất nhiên Cố Nhất Nam không có ý khiến gì rồi, vì đây là tiếc chào đón cô, nên chỉ biết gật đầu mà thôi,
Còn Trương Minh Quân thì ngồi dậy với giọng nói từ chối, "Tối nay tôi có hẹn rồi, hai người cứ mở tiệc vui vẻ đi nha"
Thẩm Mộc Hàng nghe xong cũng không nói lời nào, vì cách sống của anh ta, anh cũng quá quen rồi, sau đó cũng phải lên tiếng nói với anh ta vài câu, "Uh vậy thì thôi, tôi và em ấy mua lẩu về cùng ăn là được "
Nói xong sau đó lại quay sang Cố Nhất Nam mỉm cười hỏi, " A Nam, em ăn được cay không, chúng ta ăn đồ nướng và lẩu tứ xuyên nhé em "
Cố Nhất Nam ngại ngùng gật đầu trả lời, "Được ạ, em giỏi ăn cay lắm"
Thẩm Mộc Hàng nghe cô nói vậy càng bất ngờ hơn, vì đúng hợp gu ăn uống với anh rồi,
Trương Minh Quân nhìn thấy cả hai người đang bàn luận về ăn uống mà cười nhếch mép một cái rồi bỏ quay đi lên lầu,
Nhìn thấy Trương Minh Quân rời đi, nụ cười của Cố Nhất Nam cũng buồn đi, vì cô thật sự muốn cùng anh ấy ăn tối lắm,
Một lúc lâu sau đang dọn dẹp, thì cô ngửi được mùi nước hoa thoáng qua, bất chợt quay lại nhìn, thì thấy Trương Minh Quân ăn mặc rất bảnh bao diện đồ đẹp trai vô cùng, khiến cô nhìn không rời mắt,
Trương Minh Quân từ trên bước xuống với dáng vẻ thoải mái, vừa đi vừa nói, "Đi đây, hai người ăn uống vui vẻ nha "
Thẩm Mộc Hàng cầm cây lau nhà đứng từ xa nhìn thấy dáng vẻ của anh ta mà cau mày nói, "Đi thì đi, nhớ đừng đem phụ nữ về đây, không là đừng trách tôi đấy "
Nghe xong Trương Minh Quân không nói gì chỉ đưa tay vẫy vẫy chào,
Tuy ánh mắt nhìn cô có chút lạnh lùng sắc bén, nhưng nó kiến tìm cô đập rất nhanh,
Anh ta nhìn cô xong thì bỏ đi vào bên trong, Thẩm Mộc Hàng lúc này quay lại nhìn cô với vẻ mặt tươi cười, hoàn toàn khác không giống với vẻ mặt tức giận ban nãy,
Sau đó anh mỉm cười với cô rồi nói, "thật xấu hổ khi để em nhìn thấy những cảnh này, cho anh xin lỗi nhé"
Cố Nhất Nam ngẩn đầu lên nhìn anh với vẻ mặt ngại ngùng lúng túng, ngày lập tức lắc đầu nói nhẹ, "Anh... Anh đừng như vậy, em không sao đâu ạ"
Rồi thì cuối cùng anh ấy chỉ chạm nhẹ cô rồi mỉm cười, sau đó lúc này cô đi theo Thẩm Mộc Hàng để chuẩn bị thử tay nghề của cô,
Lúc này một vài khách nam đi vào trong tiệm, Cố Nhất Nam niềm nở ra chào đón khách vào bên trong, còn lịch sự tư vấn những mẫu tóc cho khách,
Biểu hiện chào đón khách của cô khiến cho Thẩm Mộc Hàng tự hào, và cũng ngay lúc đó Trương Minh Quân từ bên trong cũng tình cờ bất ngờ thấy được những hành động và nụ cười tự nhiên của cô,
Anh ta không hiểu vì sao gương mặt nụ cười lại nhếch lên, sau đó tiến đến chỗ của Thẩm Mộc Hàng mà khoác vai anh nói,"Nhóc này được đấy, đúng là người A Minh đã đào tạo"
Thẩm Mộc Hàng nghe vậy cũng gật đầu đồng ý khiến, sau đó ánh mắt vẫn nhìn về hướng Cố Nhất Nam nói, "Cậu ấy tay nghề tốt lắm đấy, thẩm mỹ không tệ đâu, cậu hãy thử quần sát và nhịn nhận thử đi"
Trương Minh Quân nghe vậy cũng xem tình hình, ai ngờ khiến anh ta kinh ngạc, quả nhiên tay dùng kéo rất khéo léo, ngoài Thẩm Mộc Hàng và anh ta ra, thì ít anh biết dùng kĩ thuật cầm kéo như vậy,
Một lúc sau người thứ nhất được Cố Nhất Nam cắt xong, liền đi đến quầy thanh toán, thì mới nghe được lời khen từ khách cùng với gương mặt vui vẻ, "Ông Chủ, thợ mới của anh tôi rất hài lòng, cậu ta tay nghề khéo léo lắm luôn đấy "
Người khách vui vẻ, tay chuyển tiền miệng thì vừa nói vừa khen, Thẩm Mộc Hàng nghe vậy cũng vui mừng mà cười với khách nói, "Cảm ơn anh, anh hài lòng là được "
Người khách chuyển tiền xong gật đầu hài lòng nói, "Lần sau tôi sẽ ghé"
Nói xong lúc này vị khách được anh tiển ra ngoài, và sau đó tiếp tục những vị khách khác bước vào,
Thoáng chốc lay hoay cũng đã đến chiều tối, thật sự từ trưa đến giờ Cố Nhất Nam và hai anh vẫn chưa được nghỉ tay, vì lượng khách hôm nay vào quá đông,
Khách hàng cuối cùng lúc này cũng ra về, Thẩm Mộc Hàng và Cố Nhất Nam điều ngồi xuống thở phào nhẹ nhõm, vì cuối cùng cũng được nghỉ ngơi,
Thẩm Mộc Hàng, lúc này nhìn Cố Nhất Nam và Trương Minh Quân đề nghị một chuyện lên tiếng, "Chúng ta dọn dẹp xong xuôi rồi mở tiệc mừng chào đón người mới nha, cả hai thấy sao "
Tất nhiên Cố Nhất Nam không có ý khiến gì rồi, vì đây là tiếc chào đón cô, nên chỉ biết gật đầu mà thôi,
Còn Trương Minh Quân thì ngồi dậy với giọng nói từ chối, "Tối nay tôi có hẹn rồi, hai người cứ mở tiệc vui vẻ đi nha"
Thẩm Mộc Hàng nghe xong cũng không nói lời nào, vì cách sống của anh ta, anh cũng quá quen rồi, sau đó cũng phải lên tiếng nói với anh ta vài câu, "Uh vậy thì thôi, tôi và em ấy mua lẩu về cùng ăn là được "
Nói xong sau đó lại quay sang Cố Nhất Nam mỉm cười hỏi, " A Nam, em ăn được cay không, chúng ta ăn đồ nướng và lẩu tứ xuyên nhé em "
Cố Nhất Nam ngại ngùng gật đầu trả lời, "Được ạ, em giỏi ăn cay lắm"
Thẩm Mộc Hàng nghe cô nói vậy càng bất ngờ hơn, vì đúng hợp gu ăn uống với anh rồi,
Trương Minh Quân nhìn thấy cả hai người đang bàn luận về ăn uống mà cười nhếch mép một cái rồi bỏ quay đi lên lầu,
Nhìn thấy Trương Minh Quân rời đi, nụ cười của Cố Nhất Nam cũng buồn đi, vì cô thật sự muốn cùng anh ấy ăn tối lắm,
Một lúc lâu sau đang dọn dẹp, thì cô ngửi được mùi nước hoa thoáng qua, bất chợt quay lại nhìn, thì thấy Trương Minh Quân ăn mặc rất bảnh bao diện đồ đẹp trai vô cùng, khiến cô nhìn không rời mắt,
Trương Minh Quân từ trên bước xuống với dáng vẻ thoải mái, vừa đi vừa nói, "Đi đây, hai người ăn uống vui vẻ nha "
Thẩm Mộc Hàng cầm cây lau nhà đứng từ xa nhìn thấy dáng vẻ của anh ta mà cau mày nói, "Đi thì đi, nhớ đừng đem phụ nữ về đây, không là đừng trách tôi đấy "
Nghe xong Trương Minh Quân không nói gì chỉ đưa tay vẫy vẫy chào,
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương