Phượng Họa Phong Vân
Chương 1: Giới thiệu
Trên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình.
" Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ
Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz.
Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công.
Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay người rời đi bởi cô biết không một ai có thể sống sót trong tay cô, đây là điều mà cô luôn kiêu ngạo.
Sáng hôm sau, cô quay lại nơi nạn nhân bị cô ám sát ngày hôm qua để kiểm tra cho chắc chắn. Mặc dù kiêu ngạo nhưng cô làm việc luôn rất cẩn thận và chắc cũng chẳng có sát thủ nào dám quay trở lại hiện trường mà mình thực hiện nhưng cô chính là một ngoại lệ.
Cô đi lướt qua bên ngoài thấy cảnh sát tụ tập rất đông và phong tỏa nơi này.Điều này chứng tỏ cô đã thực hiện phi vụ thành công.
Cô quay về khách sạn nơi mà cô đã thuê để nghỉ ngơi. Cô gọi điện cho quầy tiếp tân "Làm phiền cậu chuẩn bị cho tôi chút rượu vang, một vài món ăn và một chiếc pizza mang lên phòng tôi." Giọng cô trong trẻo vang lên. Cô ăn nói lịch thiệp như vậy liệu có ai biết được ra rằng đây là người đứng đầu trong thế giới sát thủ.
Trong lúc chờ đợi tiếp tân chuẩn bị đồ ăn ,cô lấy quần áo đi tắm. Mở cửa bước vào bồn tắm đã chuẩn bị sẵn nước nóng vừa đủ cô ngâm mình khoảng 20 phút rồi mặc đồ mới bước ra ngoài.
Sau khi ăn uống xong, cô lên giường ngủ một lát để chuẩn bị cho chuyến bay ra nước ngoài vào buổi chiều.
" Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ
Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi ám sát một tên chẳng ra gì. Haizz. Ai bảo tên này treo thưởng cao.Làm xong phi vụ này là cô có thể ẵm một số tiền lớn, có thể sống một cuộc sống xa hoa nửa năm. Biết làm sao được ai bảo cô rất lười. Haizz.
Cô được mệnh danh là sát thủ thiên tài.Năm cô mười tuổi gia đình cô bị người ta thuê sát thủ giết hại nhưng cô đã may mắn sống sót. Cô đã quyết tâm báo thù bằng được. Chính vì thế suốt bao nhiêu năm qua cô đã trải qua được sự huấn luyện hà khắc của sư phụ để trở thành một sát thủ xuất sắc như ngày hôm nay và cô cũng đã báo thù thành công.
Trên sân thượng ,cô điều chỉnh ống ngắm và ống giảm thanh.Chưa đầy vài giây sau, một tiếng động nhỏ "Chíu" vang lên trong không gian tĩnh mịch. Cô xoay người rời đi bởi cô biết không một ai có thể sống sót trong tay cô, đây là điều mà cô luôn kiêu ngạo.
Sáng hôm sau, cô quay lại nơi nạn nhân bị cô ám sát ngày hôm qua để kiểm tra cho chắc chắn. Mặc dù kiêu ngạo nhưng cô làm việc luôn rất cẩn thận và chắc cũng chẳng có sát thủ nào dám quay trở lại hiện trường mà mình thực hiện nhưng cô chính là một ngoại lệ.
Cô đi lướt qua bên ngoài thấy cảnh sát tụ tập rất đông và phong tỏa nơi này.Điều này chứng tỏ cô đã thực hiện phi vụ thành công.
Cô quay về khách sạn nơi mà cô đã thuê để nghỉ ngơi. Cô gọi điện cho quầy tiếp tân "Làm phiền cậu chuẩn bị cho tôi chút rượu vang, một vài món ăn và một chiếc pizza mang lên phòng tôi." Giọng cô trong trẻo vang lên. Cô ăn nói lịch thiệp như vậy liệu có ai biết được ra rằng đây là người đứng đầu trong thế giới sát thủ.
Trong lúc chờ đợi tiếp tân chuẩn bị đồ ăn ,cô lấy quần áo đi tắm. Mở cửa bước vào bồn tắm đã chuẩn bị sẵn nước nóng vừa đủ cô ngâm mình khoảng 20 phút rồi mặc đồ mới bước ra ngoài.
Sau khi ăn uống xong, cô lên giường ngủ một lát để chuẩn bị cho chuyến bay ra nước ngoài vào buổi chiều.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương