Phượng Họa Phong Vân

Chương 11: Cứu người



Một nơi nào đó trong rừng,một trận chém giết đẫm máu vừa kết thúc.Một nam tử hắc bào tựa vào gốc cây,xung quanh hắn khoảng có khoảng ba mươi hắc y nhân nằm la liệt trong vũng máu.Nam tử trên thân tràn đầy vết thương nông sâu có nơi còn lộ ra cả bạch cốt, máu nhiễm ướt trường bào hắn mặc,môi dần tím đen là biểu hiện của trúng độc.Do mất máu quá nhiều, ý thức hắn bắt đầu mơ hồ rồi không còn sức lực mà ngã xuống.

Gần đó, Hàn Băng Vô Tình phát hiện trong không khí mùi máu tanh gay mũi liền tiến đến xem xét.Đến nơi,nàng nhìn thấy một mảnh rừng cây cối đổ ngang dọc, máu tươi nhiễm đỏ một vùng cỏ xanh,vài chục tên hắc y nhân nằm la liệt.Đây là một cuộc đánh giết rất ác liệt.Bên cạnh một gốc cây, nam tử hắc bào thương tích đầy mình có nơi còn lộ cả bạch cốt, máu chảy không ngừng đang nằm,hơi thở mỏng manh. Đến gần, nàng phát hiện nam nhân này trúng kịch độc.Bị trúng độc nặng như vậy mà vẫn có thể giết được những tên hắc y trông thực lực có vẻ không tầm thường kia Hàn Băng Vô Tình quyết định cứu hắn một mạng.Nàng chưa bao giờ thừa lòng thương hại với bất cứ kẻ nào, cứu hắn chỉ là do đối với cường giả thưởng thức.

Đưa hắn từ trong rừng về căn nhà trúc của mình, đặt hắn lên chiếc giường,Hàn Băng Vô Tình ra ngoài nấu nước nóng mang vào giúp hắn sử lý vết thương.Xem xét độc trong người hắn, nàng đi ra ngoài hái thảo dược.Trong khu rừng này có rất nhiều thảo dược đặc biệt là hầu như dược liệu quý hiếm gì cũng có nên không bao lâu nàng đã trở lại nấu thuốc.

Đời trước nàng vốn là một sát thủ nhưng có thể nói là một sát thủ toàn năng.Trước khi chịu sự huấn luyện để trở thành sát thủ, nàng cái gì cũng học và đều học thành tài vì vậy xem bệnh bốc thuốc đối với nàng cũng không phải việc khó.

Đem thuốc vừa sắc xong kiên nhẫn đút từng chút một cho nam tử nàng cứu từ trong rừng về uống. Xong xuôi, nàng nhìn lại bản thân thân mình,một thân bạch y nhiễm máu liền đi đến bên hồ nước tắm rửa thay y phục.

Sau khi đã tẩy sạch mùi máu tươi,thay y phục mới nàng về căn nhà trúc của mình chuẩn bị ăn tối.Dùng bữa xong, chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi thì chợt nhớ ra là ở đó có người bệnh. Không chút do dự,nàng phẩy tay áo,một đoạn lụa trắng theo ống tay áo nàng bay ra quấn vào hai bên vách nhà. Tiếp đó,thân nhẹ như yến,nàng tiêu sái vững vàng nằm trên dải lụa mỏng manh ấy.

Chương trước Chương tiếp