Phượng Họa Phong Vân
Chương 16: Mục đích
Đám hắc y nhân vừa nhận được chuẩn bị rời đi thì nam tử lại nói thêm một câu:"Các ngươi chỉ được nghiên cứu, tìm kiếm con đường an toàn tiến vào tuyệt đối không được tự ý xông vào hay làm hư hại trận pháp.Kẻ nào vi phạm xử tử tại chỗ."Chần chờ thêm một chút,hắn nói tiếp :"Nếu có bắt người nào xông vào thì giết không cần hỏi nhưng nếu đó là một nữ nhân trẻ tuổi có vẻ lạnh lùng thì tạm thời bắt lại nhưng tuyệt đối không được thương tổn nàng ta sau đó phái người đến bẩm báo cho ta biết."
Đám hắc y nhân nhận lệnh không khỏi toát mồ hôi lạnh.Trong lòng không khỏi gào thét :"Không xông vào thử thì làm sao tìm được cách đi qua chứ. Muốn vượt qua trận pháp mà không làm hư hao trận pháp một chút gì là không có khả năng a.Chủ tử, nhiệm vụ này cùng quá khó đi."Tuy trong lòng không ngừng gào thét nhưng nhiệm vụ của chủ tử giao ắt có lí do của nó.Đám hắc y nhân có niềm tin tuyệt đối vào chủ tử mình nên không hỏi thêm gì liền rời đi cố gắng thực hiện nhiệm vụ.
Bọn họ đâu biết rằng nhiệm vụ này cũng không hề có nguyên nhân sâu xa gì mà chẳng qua chỉ là tâm tư riêng của chủ tử hắn. Vì vậy, đám y nhân cực khổ mất rất nhiều thời gian và công sức mới có thể tìm được vô số con đường tiến vào trận pháp.Ai bảo mỗi ngày trận pháp sẽ thay đổi một lần đây?Nhưng chuyện này thì để nói sau,quay lại với mục đích mà nam tử muốn đem người canh giữ căn nhà trúc.Hắn có hai mục đích chính. Thứ nhất,hắn muốn tìm được nữ nhân đã cứu hắn mặc dù cơ hội rất nhỏ nhưng không thử thì làm sao biết được.Thứ hai, hắn muốn lần nữa tiến vào căn nhà trúc của nữ nhân đó.Bởi vì hắn cảm thấy ở đó rất đặc biệt nhưng đặc biệt ở chỗ nào thì hắn cũng không rõ.Có lẽ là do cách bài trí đơn sơ mà không mất sự trang nhã của chủ nhân nó. Cũng có thể là do để ý đến chén trà lần đầu tiên hắn uống trong căn nhà trúc đó.Đó là chén trà đầu tiên hắn uống khi dưỡng thương ở đó cũng là lần đầu tiên hắn uống một loại trà đặc biệt như vậy. Vậy còn những ngày trước,khi dưỡng thương thì hắn uống gì chẳng lẽ chết khát?()Tất nhiên là không bởi vì Hàn Băng Vô Tình chỉ lấy nước cho hắn uống thay vì lấy trà.Ngoài ra cũng có thể là do căn nhà trúc đó tạo ra cho hắn một cảm giác kì lạ không thể nói thành lời.
Đám hắc y nhân nhận lệnh không khỏi toát mồ hôi lạnh.Trong lòng không khỏi gào thét :"Không xông vào thử thì làm sao tìm được cách đi qua chứ. Muốn vượt qua trận pháp mà không làm hư hao trận pháp một chút gì là không có khả năng a.Chủ tử, nhiệm vụ này cùng quá khó đi."Tuy trong lòng không ngừng gào thét nhưng nhiệm vụ của chủ tử giao ắt có lí do của nó.Đám hắc y nhân có niềm tin tuyệt đối vào chủ tử mình nên không hỏi thêm gì liền rời đi cố gắng thực hiện nhiệm vụ.
Bọn họ đâu biết rằng nhiệm vụ này cũng không hề có nguyên nhân sâu xa gì mà chẳng qua chỉ là tâm tư riêng của chủ tử hắn. Vì vậy, đám y nhân cực khổ mất rất nhiều thời gian và công sức mới có thể tìm được vô số con đường tiến vào trận pháp.Ai bảo mỗi ngày trận pháp sẽ thay đổi một lần đây?Nhưng chuyện này thì để nói sau,quay lại với mục đích mà nam tử muốn đem người canh giữ căn nhà trúc.Hắn có hai mục đích chính. Thứ nhất,hắn muốn tìm được nữ nhân đã cứu hắn mặc dù cơ hội rất nhỏ nhưng không thử thì làm sao biết được.Thứ hai, hắn muốn lần nữa tiến vào căn nhà trúc của nữ nhân đó.Bởi vì hắn cảm thấy ở đó rất đặc biệt nhưng đặc biệt ở chỗ nào thì hắn cũng không rõ.Có lẽ là do cách bài trí đơn sơ mà không mất sự trang nhã của chủ nhân nó. Cũng có thể là do để ý đến chén trà lần đầu tiên hắn uống trong căn nhà trúc đó.Đó là chén trà đầu tiên hắn uống khi dưỡng thương ở đó cũng là lần đầu tiên hắn uống một loại trà đặc biệt như vậy. Vậy còn những ngày trước,khi dưỡng thương thì hắn uống gì chẳng lẽ chết khát?()Tất nhiên là không bởi vì Hàn Băng Vô Tình chỉ lấy nước cho hắn uống thay vì lấy trà.Ngoài ra cũng có thể là do căn nhà trúc đó tạo ra cho hắn một cảm giác kì lạ không thể nói thành lời.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương