Phượng Họa Phong Vân

Chương 266: Mộng



Vân Khinh cúi xuống vuốt ve khuôn mặt nhỏ của nàng, vẻ mặt lộ ra vài phần đau lòng.

Sau đó, Vân Khinh động tác nhẹ nhàng đỡ thiếu nữ dậy đưa thiếu nữ về phòng của nàng.

Bị Vân Khinh di chuyển, Hàn Băng Vô Tình tựa hồ có cảm giác hơi cau lại mày, mãi đến khi được đặt xuống nằm an ổn trên giường mới giãn ra.

Vân Khinh cẩn thận đắp chăn cho Hàn Băng Vô Tình rồi tri kỷ ra ngoài đóng cửa lại để nàng nghỉ ngơi.

Đương hai mắt nhắm lại một lúc lâu sau, Hàn Băng Vô Tình lâm vào một giấc mộng.

Khi thân thể bị di chuyển thời điểm, tuy mới nhập mộng nhưng nàng cũng có cảm ứng.

Bởi vì người di chuyển nàng mang theo hơi thở quen thuộc nên nàng cũng không vội tỉnh lại mà tiếp tục theo dõi những hình ảnh xuất hiện trong giấc mộng của bản thân.

Có người nói hình ảnh xuất hiện trong giấc mơ là một phản chiếu khác về con người chân thật của ngươi.

Phản chiếu thứ ngươi sợ hãi, kiêng kị, đưa ngươi gặp lại người ngươi muốn gặp mà không gặp được.

Cho ngươi nhìn thấy chân thật nhất chính mình cũng là giả dối nhất bản thân.

Cũng có người nói, đôi khi những hình ảnh tồn tại trong giấc mộng sẽ là lời giải thích cho những suy nghĩ mà ngươi còn nghi vấn, trả lời những câu hỏi mà ngươi không tìm ra đáp án.

Cho ngươi nhìn thấy chân tướng bị lãng quên nơi mộ địa của những kí ức sâu thẳm chưa từng có ai đặt chân đến đã phủ đầy bụi từ lâu.

Những hình ảnh xuất hiện trong giấc mộng còn có thể là lời cảnh báo của quá khứ, tiên đoán của tương lai.

Đặc biệt là với những người tu luyện mà nói, trong suốt cuộc đời của bọn họ hầu như mỗi lần xuất hiện giấc mộng đều sẽ có một chuyện gì đó không biết trước phát sinh.



Vì vậy, mỗi lần tỉnh mộng, bọn họ đều sẽ dành một phần thời gian để nghiên cứu điều mà giấc mộng đem đến.

Lúc này, trước mặt nàng có vô số hình ảnh như thước phim quay chậm liên tục xuất hiện trước mắt nàng.

Nhìn hình ảnh trước mặt, nếu nàng nhớ không nhầm thì đây đều là những hình ảnh có trong kí ức của tiểu công chúa Phượng Linh Nguyệt kia cũng là một linh phách của nàng.

Hàn Băng Vô Tình nhìn những hình ảnh trước mặt, không biết vì sao trong giấc mộng của nàng lại xuất hiện đoạn kí ức này.

Nhưng mà dù nói gì thì nói, lúc này, chúng xuất hiện ở đây hẳn là có nguyên nhân của nó đi.

Nghĩ vậy, nàng cẩn thận nhìn từng hình ảnh một nhưng sau khi xem xong lại không có một chút phát hiện gì.

Đương lúc đi lại suy nghĩ chi gian, nàng không cẩn thận đâm vào một bức hình ảnh.

Sau đó, từ bức ảnh ấy bỗng nhiên xuất một lực hút kì lạ lôi kéo tâm thần nàng vào bên trong.

Bị ra sức hút vào hình ảnh kia, nàng cũng không hề có bất kì chống cự nào mà nương theo lực hút tiến vào trong hình ảnh.

Nàng không sợ tâm thần bị lôi kéo vào bên trong sẽ gặp nguy hiểm duyên cớ bởi vì nàng biết bản thân hiện tại đang ở trong mộng.

Mà đã là mộng thì chung quy sẽ có tỉnh lại là lúc.

Đương lực hút biến mất, xuất hiện trong mắt nàng là màu đen của bóng đêm, cùng với thân ảnh một tiểu nữ hài ba tuổi đang ngủ ngon lành trên giường cùng với với một nữ tử.

Nữ hài phấn điêu ngọc trác mặt mày nằm trong vòng tay của nữ tử ngủ thơm ngọt, mà dung mạo của nữ tử lại không ai khác chính là nàng đời này mẫu hậu.

Vậy nữ hài kia chính là thân thể của nàng lúc ba tuổi.
Chương trước Chương tiếp