Quay Ngược Thời Gian Để Yêu Em
Chương 21
Đến khi trời gần tối Tô Mẫn mới tỉnh giấc, tính cách cô là vậy từ trước giờ việc ăn ngủ khá giống với trẻ con, đã ngủ sẽ ngủ rất say không biết trời đất gì . Tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa dài Tô Mẫn thấy đỡ mệt hơn nhiều nhưng cô có cảm giác eo mình hơi nặng, cổ có luồng gió nóng, quay sang bên thì hốt hoảng khi Hàn Gia Vĩnh đang nằm sát sau lưng đầu chôn vào cổ cô . Tô Mẫn nhíu mày, vội rón rén nâng cánh tay nặng như đá của người đàn ông xuống nhưng vừa nâng lên được một khoảng Hàn Gia Vĩnh đã cựa mình, mở mắt nhìn động tác tay của cô rồi lại đưa mắt lên nhìn vào gương mắt nhỏ nhắn của Tô Mẫn
Đôi mắt cô long lanh như gợn nước hồ thu trên đỉnh núi, hai đồng tử đen láy, trong veo hồn nhiên của trẻ thơ, lấp lánh chút linh khí từ sâu nơi đáy mắt giờ phút này pha chút ngạc nhiên và sợ hãi như đứa trẻ mắc lỗi đang chờ phạt . Chóp mũi nhỏ xinh, đôi môi cong đầy gợi cảm, mềm chín mọng như nhuốm
sắc thắm anh đào
Yết hầu Hàn Gia Vĩnh trượt trượt, anh cảm thấy cô quá đỗi xinh đẹp dù vẻ đẹp của cô không quá sắc sảo như những người phụ nữ anh thường hay chơi qua đêm ngoài kia nhưng cô mang một cái gì đó rất ngây thơ, dịu dàng . Lúc này cô như chú nai con đôi mắt lóng lánh mang vẻ non dại khiến máu nóng trong người Hàn Gia Vĩnh sục sôi . " Chẳng nhẽ chỉ nhìn cô ấy thôi mình cũng nổi lên hàm muốn sao không được không được nếu làm vậy cô ấy sẽ sợ nhưng đôi môi kia "
Vừa nghĩ Hàn Gia Vĩnh vừa rời tầm mắt xuống nhìn đôi môi đỏ mọng căng tròn anh nhớ lại dự vị của nụ hôn sáng nay, môi cô rất mềm ngọt như kẹo bông vậy
Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu thôi thúc Hàn Gia Vĩnh anh tiền gần đến gương mặt nhỏ nhắn của Tô Mẫn
Bịch bịch "
Tim Tô Mẫn đập liên hồi cô đỏ mặt cô biết tiếp theo anh sẽ làm gì nhưng hình ảnh dấu son đỏ choé trên vòm ngực người anh khi sáng lại xuất hiện trong tâm trí cô khiến trái tìm Tô Mẫn nhói đau
" Anh ấy với người phụ nữ nào cũng sẽ không tiết chế khi trên giường vậy sao Tô Mẫn mày đang ảo tưởng gì vậy "
Khi nụ hôn chuẩn bị đáp xuống chỉ còn các hai xăng ti mét nữa thì Tô Mẫn nghiêng đầu né tránh nụ hôn của anh vội vàng lật chăn, xuống giường cả khuôn mặt khi đỏ khi tái . Cô cảm thấy mọi thứ như rối tung hết lên . Mới cách đây vài hôm khi anh gặp cô còn rất khó chịu nơi những lời khó nghe, mỗi cái liếc mắt anh dành cho cô đều toát lên sự ghê tởm chán ghét nhưng từ sáng nay đến bây giờ anh cứ luôn có những hành động kì lạ, ánh mắt cũng thay đổi . Cô không hiểu anh như vậy là có ý gì, điều đó khiến cô lo lắng và sợ hãi
Tô Mẫn cảm thấy bối rối cô không biết phải làm gì hay nói gì vào lúc cô đứng im lặng bên giường hai tay túm vào nhau, cụp mắt xuống nên không thấy ánh mắt phức tạp của Hàn Gia Vĩnh khi này anh định mở miệng nói gì đó nhưng chưa kịp nói thì
Cô lắp bắp
- Em em đói rồi em xuống nhà trước
Nói xong không đợi phản ứng của Hàn Gia Vĩnh cũng không dám nhìn anh quay vội người chạy như ma đuổi phi nhanh xuống lầu
Hàn Gia Vĩnh lúc này cũng chẳng khá hơn anh vò đầu bối rối . Trách ai được chứ khi trước anh quá tàn nhẫn với cô nên cô sợ hãi như vậy là đúng nhưng bây giờ anh phải sao đây
Hàn Gia Vĩnh cũng xuống lầu ngay sau đó vài phút. Ở phòng ăn Tô Mẫn đang ngồi nghiêm chỉnh trên bàn ăn nhìn ngoan ngoãn như mấy cô bé học sinh mẫu giáo vậy . Phút chốc nhìn thấy hình ảnh đó trái tim Hàn Gia Vĩnh như có chiếc lông vũ cọ cọ đầu quả tim nao nao hạnh phúc đến khó tả, anh bất giác mỉm cười đi tới kế bên cô kéo ghé ngồi xuống
Tú Mãi biết nhưng vẫn im lặng không biết nói gì, trong lòng đang rối như tơ vò . Thấy anh đã xuống nhà bếp quản gia Lưu đi ra củi người tự tay đem ra bộ đồ dùng khi dùng cơm của Hàn Gia Vĩnh nhưng anh nhíu mày bất chợt lên tiếng
- Đổi đi
- Vâng vâng
Quản gia Lưu vẫn chưa hiểu gì đi vào khu bếp lấy ra một bộ đồ dùng y hệt nhưng thiết kế tao nhã hơn đem ra . Điều này khiến Hàn Gia Vĩnh càng nhíu chặt mày
- Đổi nó giống bộ của vợ tôi
Vì cô Hàn Gia Vĩnh dặn lòng phải thay đổi cái thói quen kì quái này
- À vâng vâng
- Còn nữa từ nay trở đi mọi đồ ăn phải thanh đạm không nhiều dầu mỡ không cay
- Vâng
Tô Mẫn vẫn không để ý tới mọi chuyện xung quanh mà vẫn cúi đầu nhìn ngón tay vân vê tà áo ngủ mông lung suy nghĩ
- Em đang nghĩ gì thế
Hàn Gia Vĩnh nhẹ nghiêng người nhìn cô gái bên cạnh, anh hình như nhận ra điều gì đó khác lạ sáng nay trong hôn lễ cô vẫn cười nhẹ nhàng nói chuyện với anh nhưng từ lúc trên xe cho đến bây giờ cô như đang né tránh anh không muốn nói chuyện
Đôi mắt cô long lanh như gợn nước hồ thu trên đỉnh núi, hai đồng tử đen láy, trong veo hồn nhiên của trẻ thơ, lấp lánh chút linh khí từ sâu nơi đáy mắt giờ phút này pha chút ngạc nhiên và sợ hãi như đứa trẻ mắc lỗi đang chờ phạt . Chóp mũi nhỏ xinh, đôi môi cong đầy gợi cảm, mềm chín mọng như nhuốm
sắc thắm anh đào
Yết hầu Hàn Gia Vĩnh trượt trượt, anh cảm thấy cô quá đỗi xinh đẹp dù vẻ đẹp của cô không quá sắc sảo như những người phụ nữ anh thường hay chơi qua đêm ngoài kia nhưng cô mang một cái gì đó rất ngây thơ, dịu dàng . Lúc này cô như chú nai con đôi mắt lóng lánh mang vẻ non dại khiến máu nóng trong người Hàn Gia Vĩnh sục sôi . " Chẳng nhẽ chỉ nhìn cô ấy thôi mình cũng nổi lên hàm muốn sao không được không được nếu làm vậy cô ấy sẽ sợ nhưng đôi môi kia "
Vừa nghĩ Hàn Gia Vĩnh vừa rời tầm mắt xuống nhìn đôi môi đỏ mọng căng tròn anh nhớ lại dự vị của nụ hôn sáng nay, môi cô rất mềm ngọt như kẹo bông vậy
Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu thôi thúc Hàn Gia Vĩnh anh tiền gần đến gương mặt nhỏ nhắn của Tô Mẫn
Bịch bịch "
Tim Tô Mẫn đập liên hồi cô đỏ mặt cô biết tiếp theo anh sẽ làm gì nhưng hình ảnh dấu son đỏ choé trên vòm ngực người anh khi sáng lại xuất hiện trong tâm trí cô khiến trái tìm Tô Mẫn nhói đau
" Anh ấy với người phụ nữ nào cũng sẽ không tiết chế khi trên giường vậy sao Tô Mẫn mày đang ảo tưởng gì vậy "
Khi nụ hôn chuẩn bị đáp xuống chỉ còn các hai xăng ti mét nữa thì Tô Mẫn nghiêng đầu né tránh nụ hôn của anh vội vàng lật chăn, xuống giường cả khuôn mặt khi đỏ khi tái . Cô cảm thấy mọi thứ như rối tung hết lên . Mới cách đây vài hôm khi anh gặp cô còn rất khó chịu nơi những lời khó nghe, mỗi cái liếc mắt anh dành cho cô đều toát lên sự ghê tởm chán ghét nhưng từ sáng nay đến bây giờ anh cứ luôn có những hành động kì lạ, ánh mắt cũng thay đổi . Cô không hiểu anh như vậy là có ý gì, điều đó khiến cô lo lắng và sợ hãi
Tô Mẫn cảm thấy bối rối cô không biết phải làm gì hay nói gì vào lúc cô đứng im lặng bên giường hai tay túm vào nhau, cụp mắt xuống nên không thấy ánh mắt phức tạp của Hàn Gia Vĩnh khi này anh định mở miệng nói gì đó nhưng chưa kịp nói thì
Cô lắp bắp
- Em em đói rồi em xuống nhà trước
Nói xong không đợi phản ứng của Hàn Gia Vĩnh cũng không dám nhìn anh quay vội người chạy như ma đuổi phi nhanh xuống lầu
Hàn Gia Vĩnh lúc này cũng chẳng khá hơn anh vò đầu bối rối . Trách ai được chứ khi trước anh quá tàn nhẫn với cô nên cô sợ hãi như vậy là đúng nhưng bây giờ anh phải sao đây
Hàn Gia Vĩnh cũng xuống lầu ngay sau đó vài phút. Ở phòng ăn Tô Mẫn đang ngồi nghiêm chỉnh trên bàn ăn nhìn ngoan ngoãn như mấy cô bé học sinh mẫu giáo vậy . Phút chốc nhìn thấy hình ảnh đó trái tim Hàn Gia Vĩnh như có chiếc lông vũ cọ cọ đầu quả tim nao nao hạnh phúc đến khó tả, anh bất giác mỉm cười đi tới kế bên cô kéo ghé ngồi xuống
Tú Mãi biết nhưng vẫn im lặng không biết nói gì, trong lòng đang rối như tơ vò . Thấy anh đã xuống nhà bếp quản gia Lưu đi ra củi người tự tay đem ra bộ đồ dùng khi dùng cơm của Hàn Gia Vĩnh nhưng anh nhíu mày bất chợt lên tiếng
- Đổi đi
- Vâng vâng
Quản gia Lưu vẫn chưa hiểu gì đi vào khu bếp lấy ra một bộ đồ dùng y hệt nhưng thiết kế tao nhã hơn đem ra . Điều này khiến Hàn Gia Vĩnh càng nhíu chặt mày
- Đổi nó giống bộ của vợ tôi
Vì cô Hàn Gia Vĩnh dặn lòng phải thay đổi cái thói quen kì quái này
- À vâng vâng
- Còn nữa từ nay trở đi mọi đồ ăn phải thanh đạm không nhiều dầu mỡ không cay
- Vâng
Tô Mẫn vẫn không để ý tới mọi chuyện xung quanh mà vẫn cúi đầu nhìn ngón tay vân vê tà áo ngủ mông lung suy nghĩ
- Em đang nghĩ gì thế
Hàn Gia Vĩnh nhẹ nghiêng người nhìn cô gái bên cạnh, anh hình như nhận ra điều gì đó khác lạ sáng nay trong hôn lễ cô vẫn cười nhẹ nhàng nói chuyện với anh nhưng từ lúc trên xe cho đến bây giờ cô như đang né tránh anh không muốn nói chuyện
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương