Quay Ngược Thời Gian Để Yêu Em
Chương 4
Gia Vĩnh vung tay cao đâm liên tiếp hai nhát dao vào tên biến thái . Từng nhát dao hạ xuống đâm xuyên tay hắn cắm chặt xuống mặt bàn khiến hắn van lên vì đau đớn . Tên còn lại đang bị xích thấy thế liền kinh hãi đến mức thất kinh câm nín đứng như chết tại chỗ khi tưởng tượng tới cảnh tiếp theo của bản thân
Đúng như những gì hắn suy nghĩ hành động tiếp theo của Gia Vĩnh khiến hắn đời đời kiếp kiếp nhớ lấy một điều một khi đụng vào người của Hàn Gia Vĩnh anh thì cái chết là quá dễ dàng
Anh cho người đổ chất lỏng màu xanh trong lọ thủy tinh nhỏ vào miệng tên còn lại . Dù hắn đã cố van nài vùng vẫy nhưng đều vô ích khi chất lỏng màu xanh ấy chảy qua cổ họng hắn hắn biết mình sắp không xong rồi . Quả nhiên chỉ ba phút sau cơ thể hắn nóng rực như lửa thiêu , thân dưới căng cứng khiến hai chân hắn không ngừng cọ vào nhau , tay bị xích cao lên phía trên không ngừng dằng mạnh do chịu kích thích của thuốc kích dục với liều lượng cao
- Không phải mày thích tình dục sao ? sướng chứ vừa ý mày phải không
Haha , Gia Vĩnh cười như điên dại
- Không chắc chắn là chưa rồi , người đâu
- Dạ có
Sau sự ra lệnh của Gia Vĩnh thuộc hạ xích hai chân tên kia vào chân cột sắt tiếp đó người phụ nữ với thân hình bốc lửa bước ra đi tới cạnh tên đó đôi bàn tay không ngừng vuốt ve khiến hắn như sắp phát nổ
- A....a xin ngài cầu xin ngài tha cho tôi tôi có mắt không thấy thái sơn xin ngài aaa
Cả người hắn vặn vẹo , khuôn mặt đỏ bừng vì thuốc từng đường gân xanh nổi lên hắn thấy như mình sắp chết lại chịu tác động của người phụ nữ khiến hắn phải chịu cảm giác khó chịu không thể diễn tả nỗi
- Dày vò chúng đừng để chúng chết yên ổn
- Vâng lão đại
Gia Vĩnh chẳng vui vẻ gì quay gót rời đi anh trừng phạt chúng thay cô nhưng chính anh cũng là lí do khiến cô ra đi mãi mãi vậy thì anh cũng đâu khác gì bọn chúng
Trở về biệt thự , Gia Vĩnh chần chừ nắm tay nắm cửa bước vào phòng cô . Dù là vợ chồng nhưng ngoài sự việc ngoài ý muốn thì anh chưa từng chạm vào cô . Vì bị mẹ bắt ép nên anh cưới cô nhưng hai người đều ở riêng anh cũng rất ít khi trở về nhà vì mỗi lần nhìn thấy bộ mặt tươi cười của Gia Mẫn anh lại thấy cô đê hèn giả tạo cho đến gần một năm trở lại đây Gia Vĩnh cũng thường xuyên về nhà hơn dù vẫn rất ghét Tô Mẫn nhưng mỗi lần tan làm anh đều cho trợ lí trở về nhà , tuy vẫn nặng lời thô lỗ với cô nhưng ít nhất anh cũng chịu trở về khiến Tô Mẫn rất vui
Lần đầu tiên anh bước vào căn phòng này , cảm giác từng góc nhỏ trong đó đều chứa hình ảnh của cô . Gia Vĩnh bước từng bước lại bàn sách anh chạm nhẹ lên mép bàn đưa tay lướt nhẹ qua từng cuốn sách đều là sách nghệ thuật của Tô Mẫn anh không khỏi thắc mắc tại sao cô thích vẽ như vậy lại thi trường kinh tế
Đánh mắt lên thấy chiếc hộp to ở trên cùng Gia Vĩnh không khỏi tò mò với tay lấy xuống . Chiếc hộp có mật khẩu khiến Gia Vĩnh càng thêm tò mò bên trong là thứ gì mà khiến cô phải đặt mật khẩu
Gia Vĩnh liền nghĩ tới đó là ngày sinh nhật của cô nhưng không phải . Đắn đo một hồi anh lại nhớ đến ngày cưới nhưng cũng không phải . Trầm ngâm suy nghĩ Gia Vĩnh chợt nhớ đến hay là sinh nhật mình có lẽ tỉ lệ này rất ít nhưng anh vẫn thử. Vậy mà tỉ lệ ít đấy hoàn toàn đúng , Gia Vĩnh vừa vui mừng vừa đau xót
Mở nắp hộp đầu tiên anh thấy là một kẹp giấy a4 lật từng trang giấy anh thấy từng đường nét bút chì hiện ra đều là ảnh của bản thân mình từ khi học cấp 3 đến năm 2 đại học
Trái tim Gia Vĩnh co thắt cô yêu anh lâu đến vậy sao ?
Cuối cùng là một cuốn sổ màu hồng đã cũ hơi bạc màu , Gia Vĩnh lật mở từng trang giấy
Ngày x, x ,x
Hôm nay thi xong rồi mình làm bài tốt lắm chắc chắn mẹ nuôi sẽ rất vui . Dẫu bình thường mẹ nuôi hờ hững chẳng mấy khi cười với mình nhưng nghe Giai Giai bảo mẹ cậu ấy rất hay cáu nhưng chỉ cần cậu ấy thi điểm cao mẹ cậu ấy sẽ rất vui và dẫn cậu ấy đi ăn đi mua sắm nhưng mình chỉ cần mẹ nuôi vui là tốt rồi nếu mẹ vui mẹ sẽ không đánh mắng bắt mình làm nhiều việc nhà nữa . Ngóng chờ ngày biết điểm quá
Gia Vĩnh đau đớn ngây ngốc đọc từng dòng chữ anh dường như cảm nhận thấy khi đó cô đã buồn vui xen lẫn thế nào . Bọn họ còn đánh cô thì ra cô cũng từng có quá khứ đau buồn như vậy
Đau quá anh chưa từng nghĩ cô bị như thế này anh cho rằng cô cùng một giuộc với đám người kia luôn như con đỉa mà bám lấy mình hút máu nhưng nhìn nét chữ ấy anh thấy trái tim mình như ai bóp nghẹn . Anh như nhìn thấy cô gái nhỏ nhắn với nụ cười tươi mỗi khi anh đi làm trở về khi ấy đã phải khổ sở thế nào khi mới chỉ là đứa nhóc.
Đúng như những gì hắn suy nghĩ hành động tiếp theo của Gia Vĩnh khiến hắn đời đời kiếp kiếp nhớ lấy một điều một khi đụng vào người của Hàn Gia Vĩnh anh thì cái chết là quá dễ dàng
Anh cho người đổ chất lỏng màu xanh trong lọ thủy tinh nhỏ vào miệng tên còn lại . Dù hắn đã cố van nài vùng vẫy nhưng đều vô ích khi chất lỏng màu xanh ấy chảy qua cổ họng hắn hắn biết mình sắp không xong rồi . Quả nhiên chỉ ba phút sau cơ thể hắn nóng rực như lửa thiêu , thân dưới căng cứng khiến hai chân hắn không ngừng cọ vào nhau , tay bị xích cao lên phía trên không ngừng dằng mạnh do chịu kích thích của thuốc kích dục với liều lượng cao
- Không phải mày thích tình dục sao ? sướng chứ vừa ý mày phải không
Haha , Gia Vĩnh cười như điên dại
- Không chắc chắn là chưa rồi , người đâu
- Dạ có
Sau sự ra lệnh của Gia Vĩnh thuộc hạ xích hai chân tên kia vào chân cột sắt tiếp đó người phụ nữ với thân hình bốc lửa bước ra đi tới cạnh tên đó đôi bàn tay không ngừng vuốt ve khiến hắn như sắp phát nổ
- A....a xin ngài cầu xin ngài tha cho tôi tôi có mắt không thấy thái sơn xin ngài aaa
Cả người hắn vặn vẹo , khuôn mặt đỏ bừng vì thuốc từng đường gân xanh nổi lên hắn thấy như mình sắp chết lại chịu tác động của người phụ nữ khiến hắn phải chịu cảm giác khó chịu không thể diễn tả nỗi
- Dày vò chúng đừng để chúng chết yên ổn
- Vâng lão đại
Gia Vĩnh chẳng vui vẻ gì quay gót rời đi anh trừng phạt chúng thay cô nhưng chính anh cũng là lí do khiến cô ra đi mãi mãi vậy thì anh cũng đâu khác gì bọn chúng
Trở về biệt thự , Gia Vĩnh chần chừ nắm tay nắm cửa bước vào phòng cô . Dù là vợ chồng nhưng ngoài sự việc ngoài ý muốn thì anh chưa từng chạm vào cô . Vì bị mẹ bắt ép nên anh cưới cô nhưng hai người đều ở riêng anh cũng rất ít khi trở về nhà vì mỗi lần nhìn thấy bộ mặt tươi cười của Gia Mẫn anh lại thấy cô đê hèn giả tạo cho đến gần một năm trở lại đây Gia Vĩnh cũng thường xuyên về nhà hơn dù vẫn rất ghét Tô Mẫn nhưng mỗi lần tan làm anh đều cho trợ lí trở về nhà , tuy vẫn nặng lời thô lỗ với cô nhưng ít nhất anh cũng chịu trở về khiến Tô Mẫn rất vui
Lần đầu tiên anh bước vào căn phòng này , cảm giác từng góc nhỏ trong đó đều chứa hình ảnh của cô . Gia Vĩnh bước từng bước lại bàn sách anh chạm nhẹ lên mép bàn đưa tay lướt nhẹ qua từng cuốn sách đều là sách nghệ thuật của Tô Mẫn anh không khỏi thắc mắc tại sao cô thích vẽ như vậy lại thi trường kinh tế
Đánh mắt lên thấy chiếc hộp to ở trên cùng Gia Vĩnh không khỏi tò mò với tay lấy xuống . Chiếc hộp có mật khẩu khiến Gia Vĩnh càng thêm tò mò bên trong là thứ gì mà khiến cô phải đặt mật khẩu
Gia Vĩnh liền nghĩ tới đó là ngày sinh nhật của cô nhưng không phải . Đắn đo một hồi anh lại nhớ đến ngày cưới nhưng cũng không phải . Trầm ngâm suy nghĩ Gia Vĩnh chợt nhớ đến hay là sinh nhật mình có lẽ tỉ lệ này rất ít nhưng anh vẫn thử. Vậy mà tỉ lệ ít đấy hoàn toàn đúng , Gia Vĩnh vừa vui mừng vừa đau xót
Mở nắp hộp đầu tiên anh thấy là một kẹp giấy a4 lật từng trang giấy anh thấy từng đường nét bút chì hiện ra đều là ảnh của bản thân mình từ khi học cấp 3 đến năm 2 đại học
Trái tim Gia Vĩnh co thắt cô yêu anh lâu đến vậy sao ?
Cuối cùng là một cuốn sổ màu hồng đã cũ hơi bạc màu , Gia Vĩnh lật mở từng trang giấy
Ngày x, x ,x
Hôm nay thi xong rồi mình làm bài tốt lắm chắc chắn mẹ nuôi sẽ rất vui . Dẫu bình thường mẹ nuôi hờ hững chẳng mấy khi cười với mình nhưng nghe Giai Giai bảo mẹ cậu ấy rất hay cáu nhưng chỉ cần cậu ấy thi điểm cao mẹ cậu ấy sẽ rất vui và dẫn cậu ấy đi ăn đi mua sắm nhưng mình chỉ cần mẹ nuôi vui là tốt rồi nếu mẹ vui mẹ sẽ không đánh mắng bắt mình làm nhiều việc nhà nữa . Ngóng chờ ngày biết điểm quá
Gia Vĩnh đau đớn ngây ngốc đọc từng dòng chữ anh dường như cảm nhận thấy khi đó cô đã buồn vui xen lẫn thế nào . Bọn họ còn đánh cô thì ra cô cũng từng có quá khứ đau buồn như vậy
Đau quá anh chưa từng nghĩ cô bị như thế này anh cho rằng cô cùng một giuộc với đám người kia luôn như con đỉa mà bám lấy mình hút máu nhưng nhìn nét chữ ấy anh thấy trái tim mình như ai bóp nghẹn . Anh như nhìn thấy cô gái nhỏ nhắn với nụ cười tươi mỗi khi anh đi làm trở về khi ấy đã phải khổ sở thế nào khi mới chỉ là đứa nhóc.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương