Quay Ngược Thời Gian Để Yêu Em
Chương 8
Sau khi kết hôn anh thường xuyên ra ngoài tìm người đẹp thoả mãn dục vọng . Gần như tối nào Hàn Gia Vĩnh cũng phong lưu cực độ phóng đãng trên giường không chỉ một người đẹp mà là một dãy
Trước kia Hàn Gia Vĩnh vẫn có thói quen ra ngoài tìm phụ nữ phát tiết nhưng khi phải kết hôn với Tô Mẫn anh càng chán ghét hơn bởi từ cuộc hôn nhân của mẹ mình anh đã có cái nhìn tiêu cực về hôn nhân . Có điều Hàn Gia Vĩnh vẫn rất có nguyên tắc anh không bao giờ lên giường với 1 người phụ nữ hai lần sau khi xong thì lập tức chấm dứt cũng không bao giờ cho họ có cơ hội mang thai con của mình và đặc biệt không bao giờ dẫn những người phụ nữ kia về nhà . Gần một năm nay đứng trước tình yêu của Tô Mẫn , Hàn Gia Vĩnh đã động lòng và thay đổi
Hàn Gia Vĩnh tuy vẫn lạnh lùng như vậy nhưng không tìm phụ nữ bên ngoài để quan hệ nữa , hằng ngày trừ khi có việc gấp thì luôn về nhà đúng giờ ăn cơm cùng thiếu phu nhân . Nhất Trung nhận thấy rõ sự thay đổi đó trong lòng mừng thầm nghĩ rằng hai người họ sau này sẽ hạnh phúc lắm nhưng thực không ngờ sự việc kia xảy ra hết sức đột ngột khiến mọi chuyện thay đổi
Cạch tiếng cửa phòng tắm mở ra đánh tan mọi hồi ức của Nhất Trung anh ta bất ngờ khi thấy Hàn Gia Vĩnh tắm rửa thay đồ , cạo râu trở về dáng vẻ đẹp trai tiêu soái vạn người mê
Hàn Gia Vĩnh có chiều cao vượt trội gần 1m90 dáng người tuyệt đẹp làn da hơi rám nắng nhưng cứng cỏi đặc biệt khuôn mặt như được tạc tượng vô cùng xuất sắc chi dùng hai chữ tuyệt đẹp để miêu tả . Chính vì điều này phụ nữ lên giường với Hàn Gia Vĩnh chỉ cần một lần thôi cũng đủ hạnh phúc
Nhưng đột nhiên Hàn Gia Vĩnh thay đổi như vậy khiến Nhất Trung không biết nên vui hay không
Đang ngẩn ngơ thì anh ta thấy Hàn Gia Vĩnh đã sải bước lớn đi ra ngoài đến trước cửa phòng thờ của Tô Mẫn
Hàn Gia Vĩnh đứng ngoài chỉnh trang lại quần áo Nhất Trung đi theo sau thực không hiểu sự tình chỉ dám đứng cách một khoảng theo dõi
Hàn Gia Vĩnh bước vào đứng trước bàn thờ của người con gái với khuôn mặt khả ái , xinh đẹp . Trong ảnh cô nở một nụ cười nhẹ nhàng nhưng làm bao người cảm thấy đau đớn vì cô ấy trẻ như vậy
Nhất Trung hoảng hồn khi thấy Hàn Gia Vĩnh cười cười như tên ngốc
- Vợ à anh mặc đồ em tặng này em xem có đẹp không . Rất vừa người nha đúng là vợ anh thật có con mắt thẩm mĩ cao
Nhất Trung hoảng hồn cũng cảm thấy đau đớn trước cảnh tượng ấy lắm nếu Hàn Gia Vĩnh nổi điên lên còn thoải mái nhưng bây giờ anh như một tên ngốc vậy chứng tỏ trong lòng đang rất đau khổ
- Tô Mẫn em ở dưới đấy có lạnh không em . Dạo này thời tiết thay đổi rồi trước giờ toàn em nhắc nhở anh nhưng bây giờ anh mới quan tâm em có phải em trách anh nên vẫn lạnh lùng không nói chuyện không
- Hazz thôi được rồi là anh sai trước anh sẽ ôm em về phòng được không , nào đi thôi
Giọng nói Hàn Gia Vĩnh chưa từng ôn nhu đến vậy Nhất Trung cảm giác mình sắp rơi nước mắt anh ta đã trải qua cảnh truy đuổi , chém giết cùng Hàn Gia Vĩnh chưa bao giờ sợ hãi nhưng nhìn thấy anh bây giờ khiến Nhất Trung run rẩy không thôi
- Lão đại ngài hãy tỉnh táo lại đi phu nhân đã qua đời rồi
- Tránh ra cậu không thấy Tô Mẫn đang lạnh sao
Nói rồi anh ôm chặt bức ảnh thờ của Tô Mẫn sải bước về phòng ngủ của cô bỏ lại Nhất Trung phía sau
- Vào phòng rồi em thấy ấm hơn chưa ở nơi quỷ quái kia không có máy sưởi lạnh chết
Hàn Gia Vĩnh ôm tấm ảnh ngã lưng lên giường , ngón tay thon dài di nhẹ trên từng đường nét của người con gái trong bức ảnh rồi ôm khư khư vào lòng
- Giường em thơm thật đấy cũng thoải mái nữa . Anh biết em chắc giận anh lắm chẳng phải em muốn nghe câu nói Anh yêu em sao ? Vậy hôm nay anh sẽ nói nhé ! Tô Mẫn em nghe cho rõ này anh Hàn Gia Vĩnh yêu Tô Mẫn . Hì vui không em ?
Anh nói rồi đấy em vẫn chưa hết giận sao ?
Em mệt hả vậy chúng mình ngủ thôi
Cạch tiếng mở cửa nhẹ nhàng , là Nhất Trung anh ta lo lắng nên đã đứng canh gác ở ngoài suốt đêm đến 7h sáng vẫn chưa thấy Hàn Gia Vĩnh bước ra nên định vào gọi anh dậy ăn sáng
Ánh nắng ban mai len lỏi qua chiếc rèm trắng chói sáng vào căn phòng hiện lên khung cảnh đau lòng ở trong phòng . Trên giường người đàn ông mặc vest nghiêm chỉnh ôm bức ảnh đang ngủ yên
Xoảng
Nhất Trung giật mình anh ta hoảng loạn như không tin vào mặt mình trước hình ảnh người đàn ông đang yên ắng trên giường vẫn là khuôn mặt ấy nhưng
Mái tóc mái tóc của Hàn Gia Vĩnh sao vậy nó bạc trắng khiến Nhất Trung lao vội tới giường đưa tay lên nắm chặt bàn tay lạnh cóng của Hàn Gia Vĩnh
- Lão... lão đại ngài sao vậy ? Ngài ngài sao vậy đừng làm tôi sợ , lão đại tỉnh lại đi
Trước kia Hàn Gia Vĩnh vẫn có thói quen ra ngoài tìm phụ nữ phát tiết nhưng khi phải kết hôn với Tô Mẫn anh càng chán ghét hơn bởi từ cuộc hôn nhân của mẹ mình anh đã có cái nhìn tiêu cực về hôn nhân . Có điều Hàn Gia Vĩnh vẫn rất có nguyên tắc anh không bao giờ lên giường với 1 người phụ nữ hai lần sau khi xong thì lập tức chấm dứt cũng không bao giờ cho họ có cơ hội mang thai con của mình và đặc biệt không bao giờ dẫn những người phụ nữ kia về nhà . Gần một năm nay đứng trước tình yêu của Tô Mẫn , Hàn Gia Vĩnh đã động lòng và thay đổi
Hàn Gia Vĩnh tuy vẫn lạnh lùng như vậy nhưng không tìm phụ nữ bên ngoài để quan hệ nữa , hằng ngày trừ khi có việc gấp thì luôn về nhà đúng giờ ăn cơm cùng thiếu phu nhân . Nhất Trung nhận thấy rõ sự thay đổi đó trong lòng mừng thầm nghĩ rằng hai người họ sau này sẽ hạnh phúc lắm nhưng thực không ngờ sự việc kia xảy ra hết sức đột ngột khiến mọi chuyện thay đổi
Cạch tiếng cửa phòng tắm mở ra đánh tan mọi hồi ức của Nhất Trung anh ta bất ngờ khi thấy Hàn Gia Vĩnh tắm rửa thay đồ , cạo râu trở về dáng vẻ đẹp trai tiêu soái vạn người mê
Hàn Gia Vĩnh có chiều cao vượt trội gần 1m90 dáng người tuyệt đẹp làn da hơi rám nắng nhưng cứng cỏi đặc biệt khuôn mặt như được tạc tượng vô cùng xuất sắc chi dùng hai chữ tuyệt đẹp để miêu tả . Chính vì điều này phụ nữ lên giường với Hàn Gia Vĩnh chỉ cần một lần thôi cũng đủ hạnh phúc
Nhưng đột nhiên Hàn Gia Vĩnh thay đổi như vậy khiến Nhất Trung không biết nên vui hay không
Đang ngẩn ngơ thì anh ta thấy Hàn Gia Vĩnh đã sải bước lớn đi ra ngoài đến trước cửa phòng thờ của Tô Mẫn
Hàn Gia Vĩnh đứng ngoài chỉnh trang lại quần áo Nhất Trung đi theo sau thực không hiểu sự tình chỉ dám đứng cách một khoảng theo dõi
Hàn Gia Vĩnh bước vào đứng trước bàn thờ của người con gái với khuôn mặt khả ái , xinh đẹp . Trong ảnh cô nở một nụ cười nhẹ nhàng nhưng làm bao người cảm thấy đau đớn vì cô ấy trẻ như vậy
Nhất Trung hoảng hồn khi thấy Hàn Gia Vĩnh cười cười như tên ngốc
- Vợ à anh mặc đồ em tặng này em xem có đẹp không . Rất vừa người nha đúng là vợ anh thật có con mắt thẩm mĩ cao
Nhất Trung hoảng hồn cũng cảm thấy đau đớn trước cảnh tượng ấy lắm nếu Hàn Gia Vĩnh nổi điên lên còn thoải mái nhưng bây giờ anh như một tên ngốc vậy chứng tỏ trong lòng đang rất đau khổ
- Tô Mẫn em ở dưới đấy có lạnh không em . Dạo này thời tiết thay đổi rồi trước giờ toàn em nhắc nhở anh nhưng bây giờ anh mới quan tâm em có phải em trách anh nên vẫn lạnh lùng không nói chuyện không
- Hazz thôi được rồi là anh sai trước anh sẽ ôm em về phòng được không , nào đi thôi
Giọng nói Hàn Gia Vĩnh chưa từng ôn nhu đến vậy Nhất Trung cảm giác mình sắp rơi nước mắt anh ta đã trải qua cảnh truy đuổi , chém giết cùng Hàn Gia Vĩnh chưa bao giờ sợ hãi nhưng nhìn thấy anh bây giờ khiến Nhất Trung run rẩy không thôi
- Lão đại ngài hãy tỉnh táo lại đi phu nhân đã qua đời rồi
- Tránh ra cậu không thấy Tô Mẫn đang lạnh sao
Nói rồi anh ôm chặt bức ảnh thờ của Tô Mẫn sải bước về phòng ngủ của cô bỏ lại Nhất Trung phía sau
- Vào phòng rồi em thấy ấm hơn chưa ở nơi quỷ quái kia không có máy sưởi lạnh chết
Hàn Gia Vĩnh ôm tấm ảnh ngã lưng lên giường , ngón tay thon dài di nhẹ trên từng đường nét của người con gái trong bức ảnh rồi ôm khư khư vào lòng
- Giường em thơm thật đấy cũng thoải mái nữa . Anh biết em chắc giận anh lắm chẳng phải em muốn nghe câu nói Anh yêu em sao ? Vậy hôm nay anh sẽ nói nhé ! Tô Mẫn em nghe cho rõ này anh Hàn Gia Vĩnh yêu Tô Mẫn . Hì vui không em ?
Anh nói rồi đấy em vẫn chưa hết giận sao ?
Em mệt hả vậy chúng mình ngủ thôi
Cạch tiếng mở cửa nhẹ nhàng , là Nhất Trung anh ta lo lắng nên đã đứng canh gác ở ngoài suốt đêm đến 7h sáng vẫn chưa thấy Hàn Gia Vĩnh bước ra nên định vào gọi anh dậy ăn sáng
Ánh nắng ban mai len lỏi qua chiếc rèm trắng chói sáng vào căn phòng hiện lên khung cảnh đau lòng ở trong phòng . Trên giường người đàn ông mặc vest nghiêm chỉnh ôm bức ảnh đang ngủ yên
Xoảng
Nhất Trung giật mình anh ta hoảng loạn như không tin vào mặt mình trước hình ảnh người đàn ông đang yên ắng trên giường vẫn là khuôn mặt ấy nhưng
Mái tóc mái tóc của Hàn Gia Vĩnh sao vậy nó bạc trắng khiến Nhất Trung lao vội tới giường đưa tay lên nắm chặt bàn tay lạnh cóng của Hàn Gia Vĩnh
- Lão... lão đại ngài sao vậy ? Ngài ngài sao vậy đừng làm tôi sợ , lão đại tỉnh lại đi
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương