Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả
Chương 1248: Cơ thể bất tử
“Sao lại nói lại là một tên họ Lý?”
Lý Dục Thần vừa có chút giật mình lại vừa cảnh giác nhìn ông ta.
Thực lực do Âm Vô Tà biểu hiện ra ngoài quá mức khủng bố, vừa rồi ông ta chỉ khẽ chỉ tay trong không trung một cái mà đã khiến không gian xung quanh trở lên méo mó, khiến anh phải lấy kiếm Huyền Minh ra thì mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn được.
“Người cuối cùng tiến vào cũng họ Lý.” Âm Vô Tà nói.
“Cũng họ Lý?” Lý Dục Thần giật mình hỏi: "Khi nào?”
“Thế thì tôi không nhớ rõ được. Nơi này là cấm địa U Minh, không có mặt trời mọc, mặt rời lặn, cũng chẳng có xuân hạ thu đông, tôi nào có biết được thời gian?”
“Không đúng, ông nói dối!”
“Sao tôi lại nói dối được?”
“Nơi này không có xuân hạ thu đông, không có mặt trời mọc, mặt trời lặn, ngay cả thời gian người cuối cùng tiến vào cách đây bao lâu mà ông cũng không biết thì sao ông biết bản thân đã canh giữ ở đây ba nghìn năm?”
"Là do người đó nói cho tôi biết! Ông ta nói cho tôi biết rất nhiều chuyện thú vị, còn giúp tôi tính toán ngày tháng thì ôi mới biết bản thân đã canh giữ ở nơi này ba nghìn năm.
“Người đó tên là gì?"
“Tên á... để tôi suy nghĩ một chút... hình như tên là Lý.. Vân Hoa, đúng rồi, tên là Lý Vân Hoa”
“Lý Vân Hoa?! tìm của Lý Dục Thần đập loạn: “Ông ấy đâu?”
“Đương nhiên là đi đến Minh giới rồi” Âm Vô Tà nói “không phải ông nói ông vẫn luôn đợi người thay thế sao? Bất kế là ai, chỉ cần bước vào bên trong cánh cửa này thì liền có thể thay thế ông? Vì sao ông lại không giữ ông ấy ở lại mà lại để ông ấy đi vào bên trong?"
“Ừm... Bởi vì cái tên đó thật sự là..” Âm Vô Tà sờ trán như thể đang nhớ lại điều gì đó: “Có hơi đẹp trai"
“Cái gì?"
Lý Dục Thần nhất thời có hơi bối rối.
Điều này có liên quan gì đến việc đẹp trai hay không. sao?
Âm Vô Tà đã hồi thần lại, nói: "Ông ta nói ông ta muốn đổi vùng đất Cửu U tìm vợ của ông ta, haizz, cho dù âm dương cách biệt thì ông ta vẫn không chịu từ bỏ, một mình xông vào Minh giới, vào Cửu U, một người có tình có nghĩa như vậy thì sao tôi có thế không để ông ta đi được?"
Lý Dục Thần có cảm giác như bị điện giật.
Nếu như những gì Âm Vô Tà nói là sự thật thì điều đó đồng nghĩa với việc có khả năng bố mẹ của anh đều vẫn còn sống.
Vốn dĩ Lý Dục Thần chỉ đang ôm hy vọng mẹ của anh vẫn còn sống, nhưng hiện giờ ngay cả bố của anh cũng có thể còn sống, điều này sao có thể không khiến anh phấn chấn cho được!
“Vậy ông ấy đã ra ngoài chưa?”
“Ra ngoài?” Âm Vô Tà nhìn anh giống như đang nhìn một kẻ ngốc: “Cậu có biết Minh giới là nơi nào không? Cậu có biết Cửu U ở đâu không?”
“Đi từ nơi này trở về phía sau, qua Thất Xung vượt Tiêu Hải, có một mảnh ba tấc đất sét vàng, đó chính là lối vào của hoàng tuyền. Đi từ hoàng tuyền xuống hai vạn sáu ngàn dặm chính là địa ngục, xuyên qua mười tám tầng địa ngục thì mới có thể nhìn thấy Cửu U”
Âm Vô Tà lắc đầu, thở dài một cái: "Tôi chưa từng nhìn thấy người đi ra sau khi đi vào nơi này."
Tim Lý Dục Thần đập loạn, máu đồn lên nhanh chóng, "hôi thúc muốn được gặp lại bố mẹ giờ đây đã xâm chiếm tâm trí anh, mài mòn lý trí của anh.
Dường như Âm Vô Tà đã biết được suy nghĩ của anh, nói: "Không cần phải nghĩ nữa, tu vi của cậu có thể vượt qua "Tiêu Hải là đã không tồi rồi, không thế đi xuống hoàng tuyền được chứ càng không cần phải nói đến mười tám tầng địa ngục. Cậu vẫn cứ nên thành thật, ngoan ngoãn ở nơi này để canh cửa thay tôi đi”
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Lý Dục Thần vừa có chút giật mình lại vừa cảnh giác nhìn ông ta.
Thực lực do Âm Vô Tà biểu hiện ra ngoài quá mức khủng bố, vừa rồi ông ta chỉ khẽ chỉ tay trong không trung một cái mà đã khiến không gian xung quanh trở lên méo mó, khiến anh phải lấy kiếm Huyền Minh ra thì mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn được.
“Người cuối cùng tiến vào cũng họ Lý.” Âm Vô Tà nói.
“Cũng họ Lý?” Lý Dục Thần giật mình hỏi: "Khi nào?”
“Thế thì tôi không nhớ rõ được. Nơi này là cấm địa U Minh, không có mặt trời mọc, mặt rời lặn, cũng chẳng có xuân hạ thu đông, tôi nào có biết được thời gian?”
“Không đúng, ông nói dối!”
“Sao tôi lại nói dối được?”
“Nơi này không có xuân hạ thu đông, không có mặt trời mọc, mặt trời lặn, ngay cả thời gian người cuối cùng tiến vào cách đây bao lâu mà ông cũng không biết thì sao ông biết bản thân đã canh giữ ở đây ba nghìn năm?”
"Là do người đó nói cho tôi biết! Ông ta nói cho tôi biết rất nhiều chuyện thú vị, còn giúp tôi tính toán ngày tháng thì ôi mới biết bản thân đã canh giữ ở nơi này ba nghìn năm.
“Người đó tên là gì?"
“Tên á... để tôi suy nghĩ một chút... hình như tên là Lý.. Vân Hoa, đúng rồi, tên là Lý Vân Hoa”
“Lý Vân Hoa?! tìm của Lý Dục Thần đập loạn: “Ông ấy đâu?”
“Đương nhiên là đi đến Minh giới rồi” Âm Vô Tà nói “không phải ông nói ông vẫn luôn đợi người thay thế sao? Bất kế là ai, chỉ cần bước vào bên trong cánh cửa này thì liền có thể thay thế ông? Vì sao ông lại không giữ ông ấy ở lại mà lại để ông ấy đi vào bên trong?"
“Ừm... Bởi vì cái tên đó thật sự là..” Âm Vô Tà sờ trán như thể đang nhớ lại điều gì đó: “Có hơi đẹp trai"
“Cái gì?"
Lý Dục Thần nhất thời có hơi bối rối.
Điều này có liên quan gì đến việc đẹp trai hay không. sao?
Âm Vô Tà đã hồi thần lại, nói: "Ông ta nói ông ta muốn đổi vùng đất Cửu U tìm vợ của ông ta, haizz, cho dù âm dương cách biệt thì ông ta vẫn không chịu từ bỏ, một mình xông vào Minh giới, vào Cửu U, một người có tình có nghĩa như vậy thì sao tôi có thế không để ông ta đi được?"
Lý Dục Thần có cảm giác như bị điện giật.
Nếu như những gì Âm Vô Tà nói là sự thật thì điều đó đồng nghĩa với việc có khả năng bố mẹ của anh đều vẫn còn sống.
Vốn dĩ Lý Dục Thần chỉ đang ôm hy vọng mẹ của anh vẫn còn sống, nhưng hiện giờ ngay cả bố của anh cũng có thể còn sống, điều này sao có thể không khiến anh phấn chấn cho được!
“Vậy ông ấy đã ra ngoài chưa?”
“Ra ngoài?” Âm Vô Tà nhìn anh giống như đang nhìn một kẻ ngốc: “Cậu có biết Minh giới là nơi nào không? Cậu có biết Cửu U ở đâu không?”
“Đi từ nơi này trở về phía sau, qua Thất Xung vượt Tiêu Hải, có một mảnh ba tấc đất sét vàng, đó chính là lối vào của hoàng tuyền. Đi từ hoàng tuyền xuống hai vạn sáu ngàn dặm chính là địa ngục, xuyên qua mười tám tầng địa ngục thì mới có thể nhìn thấy Cửu U”
Âm Vô Tà lắc đầu, thở dài một cái: "Tôi chưa từng nhìn thấy người đi ra sau khi đi vào nơi này."
Tim Lý Dục Thần đập loạn, máu đồn lên nhanh chóng, "hôi thúc muốn được gặp lại bố mẹ giờ đây đã xâm chiếm tâm trí anh, mài mòn lý trí của anh.
Dường như Âm Vô Tà đã biết được suy nghĩ của anh, nói: "Không cần phải nghĩ nữa, tu vi của cậu có thể vượt qua "Tiêu Hải là đã không tồi rồi, không thế đi xuống hoàng tuyền được chứ càng không cần phải nói đến mười tám tầng địa ngục. Cậu vẫn cứ nên thành thật, ngoan ngoãn ở nơi này để canh cửa thay tôi đi”
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương