Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 1254



“Dục Thần, cảm ơn con!" Nghiêm Tuệ Mẫn vừa lau nước mắt vừa nói.

Những người khác cũng đều vui sướng khôn cùng, chúc mừng Lâm Mộng Đình hoàn hồn trở về.

Chị Mai nhìn chằm chằm Lâm Mộng Đình hồi lâu rồi nói: "Trước kia chỉ cảm thấy Mộng Đình xinh đẹp và ưa nhìn, nhưng hiện giờ nhìn lại cảm thấy có chút tiên khí, có một loại cảm giác “Chắc cô gái này chỉ có ở trên thiên đường, nhân gian nào được gặp mấy lần. Thật đúng là mê hoặc chết người mà, ngay cả một người phụ nữ như tôi mà cũng yêu chết mất!"

Lâm Mộng Đình cười nói: "Chị Mai đừng khen em nữa, chị khen em thì chẳng khác nào đang khen chính chị, nếu như thành phố Hòa có tiên nữ thì nhất định người đấy là chị!"

Mã Sơn nói: “Aizza hai người đừng khen qua khen lại nữa, mấy ngày này đều chưa được ăn xuống hẳn hoi rồi, một ngày đáng mừng như hôm nay thì không thể không ăn uống no say một bữa!”

Lâm Mộng Đình cười nói: "Anh Mã Sơn, vừa nãy Dục Thần đã nói với em rồi, anh đã tìm được tình yêu đích thực của anh rồi mà không định giới thiệu cho em làm quen chút sao, chỉ biết ăn thôi à!” 

Mã Sơn gãi đầu, sau đó bèn kéo Tra Na Lệ qua để giới thiệu với Lâm Mộng Đình.

Ngược lại Tra Na Lệ lại tự nhiên hào phóng, nói: “Thật ra tôi và Mộng Đình đã từng gặp nhau khi còn nhỏ."

Lâm Mộng Đình gật đầu nói: "Em nhớ mà, đại tiêu thư của nhà họ Tra, chỉ là sau đó chị đi Nam Dương nên chúng ta vẫn chưa từng gặp lại nữa."

Tra Na Lệ nói: "Trái đất tròn sẽ có ngày gặp lại nhau, người có duyên chung quy vẫn sẽ gặp lại nhau thôi.”

Lâm Mộng Đình khẽ mim cười: “Mã Sơn là anh cả của chúng em vậy thì em nên gọi chị là chị dâu”

Mặt Tra Na Lệ hơi đỏ lên, liếc nhìn Mã Sơn một cái rồi nói: “Chuyện còn chưa đâu vào đâu mà”

Mã Sơn bất mãn nói: “Rõ ràng là mọi chuyện xong rồi, nếu còn thêm nữa thì đứa nhỏ cũng sẽ chào đời mất!"

Mọi người liền cười phá lên.

Lâm Mộng Đình bèn hỏi: "Anh Mã Sơn, hai người dự định khi nào tổ chức hôn lễ thế?”

Mã Sơn sờ sờ đầu: “Chuyện này... vẫn còn sớm, cô ấy là đại tiểu thư của nhà họ Tra, ông cụ Tra coi cô ấy như viên ngọc quý ở trong tay, điều kiện hiện giờ của anh...”

Mã Sơn nói: “Cũng không thể lấy thứ đồ chơi đó ra để làm sính lễ được”

Lý Dục Thần nói: "Nữ nhỉ trong giang hồ không câu nệ tiểu tiết, em nghĩ ông cụ Tra cũng không để ý có sinh lễ hay không đâu”

Lâm Mộng Đình lắc đầu nói: “Dục Thần, như thế không được đâu. Nhà họ Tra là một thế gia quyền quý, dù ông cụ có cởi mở đến đâu thì cũng không thể không màng đến thể diện của gia tộc. Như này đi, chuyện sính lễ cứ để em lo. Dục Thần, ngày mai anh đi cùng em một chuyến đến nhà họ Tra cầu thân”

“Anh không có ý kiến” Lý Dục Thần vừa nói vừa nhìn về phía Mã Sơn.

“Anh cũng không có ý kiến gì!" Mã Sơn lớn tiếng nói, sau đó lại cười ha ha không ngừng.

Tra Na Lệ đỏ mặt, trốn sang một bên, nói chuyện cùng với chị Mai.

Đến buổi tối, Ngô Đồng Cư ở thành phố Hòa tổ chức tiệc mừng, gần như tất cả bạn của Lý Dục Thần đều đến cả. 

Trong bữa tiệc, Lý Dục Thần phát hiện Lâm Vân không đến bèn hỏi Nghiêm Tuệ Mẫn: “Mẹ ơi, Tiểu Vân đâu?”

Nghiêm Tuệ Mẫn nói: "Không phải là nghỉ hè rồi sao, nó đi du lịch cùng với Nghiêm Cẩn rồi”

Lâm Mộng Đình nói: “Mẹ, hai người bọn họ chạy ra ngoài mà mẹ cũng yên tâm sao?”

Nghiêm Tuệ Mẫn nói: "Có gì mà không yên tâm đâu, không phải lăn trước con lên thủ đô hai người bọn chúng còn bảo vệ con sao? Mẹ biết bản lĩnh của hai đứa nhóc này mà”

"Xí, thằng nhóc đấy toàn khoác lác với mẹ thôi!” Lâm Mộng Đình bèn dùng điện thoại di động gọi cho Lâm Vân nhưng điện thoại lại liên tục thông báo hiện không nắm trong khu vực phủ sóng.

“Mẹ, bọn họ đi du lịch ở đâu?”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương trước Chương tiếp