Rơi Vào Lưới Tình Không Thể Thoát
Chương 23: Uống rượu giải sầu
Sau khi tạm biệt Chi xong Trạch tắt máy mà quăng thẳng vào chiếc xe không tiếc một chút nào.Nhìn con đường vắng vẻ chiếu sáng bởi những cây đèn đường mà anh lại cảm thấy sao bản thân mình lại đau đến vậy.
Anh thật sự cũng không biết đây chính là thứ cảm xúc gì mà bản thân chính mình cũng chưa từng trải qua.Cảm giác thất vọng,ghen tức bao trùm cả xe khiến không khí trở nên lạnh lẽo lạ thường.Từ trước tới giờ anh không thích uống rượu bởi nó có mùi nồng và không hợp khẩu vị của anh mặc dù anh là ông trùm căn cứ S lớn thứ hai sau căn cứ N của Cố Tuấn Khải nhưng anh cũng chưa từng động hạt rượu nào nghe cũng thật buồn cười cũng kể cả những bữa tiệc anh không nể bất kỳ một ai cả bởi anh biết rằng Chi không thích mùi rượu một tí nào.
Người ta hay nói: " Uống rượu chỉ để giải sầu ".Bản thân anh từng cho nó là vô lý nhưng tại sao hôm nay anh lại cảm thấy nó hợp lý và muốn nếm thử một lần trong đời thứ chất kích thích gây nghiện mang tên liều thuốc giải sầu.Phải chi rượu có thể giải tình thì tốt biết mấy?
Nói rồi,anh lái xe đi đến quán bar nơi mà anh cực kỳ rét bỏ thậm chí chỉ đi khi có đối tác rủ rê.Khi anh bước vào mọi phục vụ nữ và gái bao ai nấy đều cười hớn hở mà ngắm trai đẹp ở trước mắt.Họ lao nhanh như một cơn gió mà chạy tới chạm vai Trạch khiến anh có phần khó chịu mà hất ra mà quát.
" Các cô làm gì vậy hả? tôi có cho phép đụng vào người tôi chưa hả?"
Mấy cô gái ai cũng bĩu môi mà làm ra vẻ tội nghiệp khiến Trạch nhìn thôi cũng đã buồn nôn.Anh thấy bản thân mình cũng lạ tới đây mà né gái như né tà.Chợt anh nhìn phục vụ nữ có một cô gái vừa may anh có thể lợi dụng được và nhìn khá được hơn mấy cô gái bao này nữ phục vụ đó không ai khác chính là Diệp Lâm Anh là một trong những người bị ức hiếp nhất ở đây.
Trạch lên tiếng bảo Diệp Lâm Anh lại đây rót rượu cho mình khiến cho bao ánh mắt ghen tị của mấy cô gái kia bực tức cả lên.Họ đã nhìn thấy xe và cách ăn mặc độc lạ cũng đã biết anh cũng chẳng phải là một dạng vừa dễ đụng vô.Họ không ngờ con cá lớn lại rơi vào con nhỏ nghèo kiết xác,nhúc nhát đó.
Diệp Lâm Anh nghe khách gọi thì liền chạy tới chỗ Trạch đang ngồi đó mà cúi đầu xuống rụt rè,sợ hãi mà lên tiếng nói:
" Quý…quý khách cho gọi gì ạ?"
Trạch nhìn thoáng ra cũng biết đây là một cô gái có gia cảnh nghèo hèn.Nhìn cách ăn mặc và gương mặt cúi xuống không chút phấn. son nào cũng biết đây cũng là một cô gái bị ép buộc phải làm cái nghề này.Anh hỏi thông tin xem cô gái này là ai xem có thể giúp gì đó không? tại anh cũng là hay giúp người mà chả có ai giúp anh cua Chi cả thật tức chết ấy mà.
" Em tên gì? mấy tuổi? sống ở đâu? gia cảnh gia đình em ra sao? "
" Nếu không tiện thì xem như anh chưa nói gì vậy?"
Không biết sao anh thấy cô gái này có thiện cảm mà hỏi nhiều vậy nhỉ.Lỡ anh làm vậy Chi biết có buồn không hàng nghìn câu hỏi đang hiện ra trong đầu anh.Diệp Lâm Anh cô cảm thấy người trước mắt không giống như những tên công tử nhà giàu mua tình mà trả lời chân thật không một chút nói dối nào cả.
" Thưa Anh,em tên Diệp Lâm Anh 18 tuổi sống ở HEABIN chuyển tới DAESIN để đi làm.Gia cảnh em không được tốt hơn bao người khác nhưng mà em cảm thấy như vậy đã là rất tốt.Em đang bị bán vào đậy và kiếm thật nhiều tiền phần thì gởi bố mẹ,phần còn lại em đăng ký vào trường trung học phổ thông Stines ạ dù biết đã trễ 1 tháng nhập học rồi "
Anh nghe qua thì cảm thấy gia cảnh của cô gái này cũng thật tội nghiệp nhỉ.Anh lại nghĩ trong đầu nếu sắp xếp ổn thoả anh có thể chuộc lại cô gái này bởi ấn tượng với cái tên và làm người giúp việc riêng cho nhà anh thì cũng không tệ.
Nói xong,Lâm Anh đã vào quầy và lấy rượu đặt lên bàn của Lý Thừa Trạch mà bạo gan hỏi xem người trước mặt cô là ai mà lại hỏi cô nhiều việc đến vậy.
" Của anh đây ạ? cho em hỏi còn anh thì sao?"
Nghe qua thì Trạch cũng hiểu cô gái này đang hỏi mình về cái gì rồi nhưng anh cũng phải trả lời vì theo lễ nghĩa nếu biết thông tin của người khác mà người ta hỏi lại không thèm để ý cũng kỳ.Dù sang hay hèn thì đều là con người mà có quyền hỏi như nhau không ai mà không có được cái quyền cấm ép buộc không được có quyền tự do ngôn luận cả.
" Anh tên Lý Thừa Trạch,18 tuổi bằng em sống ở DAESIN gia cảnh là con trai chủ tịch Lý Thị LyKing "
Lâm Anh nghe mà đứng hình bản thân mình thật sự đang nói chuyện với người nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng sao.Ai mà chả biết Lý thị chỉ đứng sau Chữ Gia và Đông Phương chủ thôi chứ Tam Trụ DANEX đây rồi.
Trạch nói rồi bảo Lâm Anh lui ra chỗ khác tiếp khách mà để bản thân anh một mình uống rượu.Uống ly đầu anh cảm giác nó thật sự rất lạ miệng nhưng tại sao càng uống càng thật uống thêm nữa.Nhìn ly rượu đỏ mà anh lắc lư nhìn mãi mà thở vào suy tư nghĩ rằng:
" Người đến trước là anh cũng chưa chắc là kẻ thắng cuộc huống chi là kẻ địch của anh bao quanh cơ chứ đúng thật là anh ngu ngốc trong tình yêu quá mà cứ nghĩ bản thân sẽ là kẻ thắng cuộc "
Từng ly rượu đỏ theo đó mà rơi vào miệng anh mà không ngớt chứng tỏ đêm nay là đêm đầu tiên anh uống rượu cũng chính là đêm xuất hiện thêm một cô gái khiến Chi sẽ ghen sau khi gia nhập trường phổ thông STINES.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương