Sau Khi Chia Tay, Bạn Gái Cũ Mở Ra Thuộc Tính Yandere

Chương 3: Bạn gái Yandere



Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Sau Khi Chia Tay, Bạn Gái Cũ Mở Ra Thuộc Tính Yandere

Động tác của Hồ Hiển rất nhuần nhuyễn mà khống chế được cổ của bóng đen, cấp tốc đè xuống đất, vật lộn bắt được hai cánh tay, khóa nó lại đằng sau lưng, dùng đầu gối chân phải đè nó xuống đất, nhẹ quát: “Nói, ai?” Một hồi tiếng rên rỉ truyền ra, Hồ Hiển không khỏi sững sờ, chần chờ hỏi lại: “Ly?” “Ai nha, đúng em rồi! Mau mau bỏ tay ra, em đau quá à!” Nghe thấy tiếng nói đúng là của bạn gái cũ, Hồ Hiển cũng chỉ đành buông tay ra, đỡ Ly ngồi dậy, sau đó lại theo trí nhớ tiến về nguồn công tắc điện, bật đèn. Ánh mắt đã quen với cường độ bóng tối, nên trong lúc nhất thời, cường độ ánh sáng trắng mạnh chói mắt của bóng huỳnh quang làm hắn hơi híp mắt lại. Chợt, hai đoàn mềm mại như bông đè ép đến sau lưng của hắn, nhưng dùng lực có hơi quá thì phải, đẩy ngã hắn xuống đất, ngồi phịch lên trên lưng hắn, bắt chước động tác mà hắn vừa thực hiện vừa nãy, khóa lại hai tay của hắn.
Thiếu nữ lúc này nhoẻn miệng cười ngọt ngào, nói: “Ai nha, em bắt được anh rồi nha!” Bị bạn gái cũ tập kích bất ngờ, cùng với đủ các loại điều kiện bất lợi xung quang làm cho kẻ cực lý trí như Hồ Hiển cũng có chút bó tay, bị khóa lại không nhúc nhích. Có chút chật vật quay đầu lại nhìn thiếu nữ. Nhìn thấy bệnh trạng nụ cười quỷ dị, cùng đôi mắt đen dễ thương xưa kia giờ đã điểm lên một màu đỏ sậm quỷ dị, làm Hồ Hiển không có chút nghĩ ngợi nào mà liên tưởng đến một số thuộc tính mà ngày xưa hắn đã gặp trong một vài bộ anime, manga về một loại cực kỳ nguy hiểm, yandere. Hổ Hiển không nhịn được chửi bậy, số hắn quá đỏ mới có thể từ bao nhiêu người con gái mà chọn lấy một người như bạn gái cũ hắn, mở ra thuộc tính yandere. Lại hướng ánh mắt xuống, nhìn đến trên tay cô nàng còn một con dao bầu, loại chuyên chọc tiết kia kìa, lưỡi dao bóng loáng, cực kì sắc nhọn. Thế nên mới nói, dù hằng ngày có mơ ước có người bạn gái mang thuộc tính yandere, nhưng nếu như thực sự đạt được ước muốn, 100% ai cũng sẽ phải xin đảo ngược điều ước. Không quá khó để hiểu, vì bọn họ quá nguy hiểm, như chúng ta đang nhìn tới hình ảnh đây này, Hồ Hiển hiện tại cực có nguy cơ đi ăn chuối xanh vì lỡ mở ra thuộc tính yandere của bạn gái. Gặp nguy không loạn, rất phù hợp với hiện trạng bây giờ. Hồ Hiển chỉ nhẹ nhàng nói: “Ly, em cầm con dao kia, phải chăng định g·iết tôi sao?” Ly nghe thấy vậy, đôi mắt lại nổi lên một màng mỏng nước, cái môi chụm lại, có chút ủy khuất nói: “Ông xã không còn yêu em đâu, nên em cũng chỉ còn có cách này để chúng mình vĩnh viễn ở chung với nhau thôi.” “Ha ha, vậy em biết nay là ngày gì chưa?” Hồ Hiển không cho ra ý kiến, chỉ là hỏi tiếp. “Biết! Biết!” Hà Ngọc Ly dùng sức gật đầu, nói, “Nay là sinh nhật anh yêu!” “Lại sai rồi, hôm nay là ngày mà em tỏ tình với anh.” Hồ Hiển có chút lạnh nhạt nói ra cái tin tức quan trọng này, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp, nhưng lại mang lên nụ cười bệnh trạng kia một chút lúng túng. “Ư ừm… em… em không ngờ chồng yêu lại nhớ được nha.” Hồ Hiển cười nhạt, không để ý nói: “Ha ha, mấy sự kiện quan trọng này không nhớ, sợ là lúc nào em nhớ ra, chẳng phải lại làm ra mấy sự tình kỳ quặc nữa nha.” Ly nắm chắc đôi tay của Hồ Hiển thêm một chút nữa, sau đó nhẹ nhàng ghé vào trên lưng người thường, cảm nhận nhiệt khí từ cơ thể hắn lan tỏa ra, cả người có chút rạo rực, hơi thổi một chút khí nóng vào tai của người yêu, âm thanh có chút mị hoặc nói: “Ông xã, chớ giận em được không, nếu… nếu anh đồng ý tha thứ em, em… em nguyện ý để lại lần đầu cho anh.” “A?” Hồ Hiển phát ra âm thanh ngạc nhiên, “Này coi là sự thật?” “Tất nhiên! Nếu đó là… là… ông xã!” Thật cũng không hiểu nổi nàng là nghĩ thế nào, câu dẫn Hồ Hiển đã đến mức này rồi, nhưng vẫn có chút thẹn thùng đâu. “Ừm, nhưng trước hết hãy cứ rời khỏi người anh một chút, tư thế này có chút hơi khó chịu.”
Ánh mắt của Ly vẫn có chút quỷ dị mà nhìn thẳng hai mắt Hồ Hiển, có chút không xác định hỏi: “Thật? Anh sẽ không chạy chứ?” Hồ Hiển ánh mắt hiện lên một chút chân thực đáng tin, chắc chắn nói: “Thật, em đã từng thấy tôi lừa em bao giờ chưa?” Ly hồi tưởng lại một chút, cái này hình như là đúng, trong suốt thời gian bọn họ hẹn hò, dường như nàng chưa từng bắt được một lần nào đó hắn lừa dối mình. Yên tâm một chút về nhân phẩm của Hồ Hiển, nàng cũng nhẹ dạ cả tin mà buông tay ra, nhưng cánh tay phải vẫn còn cầm lấy con dao bầu. Dám chắc ai nhìn thấy cảnh này cũng đều sẽ bị dọa đến tè ra quần, nhưng Hồ Hiển thì khác, vì ‘sợ’ đã sớm rời hắn mà đi lâu rồi. Đứng lên, hoạt động một chút cổ tay của mình, Hồ Hiển lại nhìn về phía bạn gái cũ của mình, lại cúi người nhặt lên cái đồng hồ kim loại mà hắn cầm từ hầm lên, ôn nhu bảo: “Lại đây, anh có một món quà cho em.” Nghe thấy người yêu không những không giận mà còn có quà cho mình, Ly nhất thời vui sướng đến quên cả trời đất, ném con dao xuống đất, mình thì tiến lên hai bước sát lại, gần như ép cả người vào Hồ Hiển. Hồ Hiển cũng cười híp mắt, giơ lên cái vòng kim loại có hiện số đồng hồ lên, vung vẩy hai cái, cười nói:
“Thế nào, đẹp không?” “Hì hì, chỉ cần là đồ của ông xã tặng, tất nhiên là đẹp cùng đắt gấp vạn lần Rolex với Cartier rồi.” Ly cười ngọt ngào, nũng nịu, nịnh nọt khen tặng. “Ha ha, đẹp? Vậy để anh đeo nó lên cho em thôi?” Thấy bạn trai mình cười nở hoa như vậy, Ly cũng đinh ninh rằng mình đập mông ngựa đúng chỗ rồi, cười rất xinh đẹp, hoa nhường nguyệt then, rụt rè đưa cổ tay ra. Nhìn thấy bạn gái cũ nghe lời mình như vậy, Hồ Hiển cũng có chút yên tâm, nhưng ngay lập tức đương nhiên ngay, bọn hắn chung sống ba năm rồi, hắn đã từng là liếm chó, là simp lord, nên đã cực quen thuộc tính tình ấy, mặc dù xui xẻo mở ra thuộc tính yandere, thế nhưng may mắn là mọi chuyện vẫn trong tầm kiểm soát. Nhẹ nhàng sờ lên cổ tay trắng noãn tựa như ngó sen kia, mà người kia cũng không phản cảm, tự nhiên để hắn sờ soạng. Cạch! Sau một giây, đồng hồ kim loại đã yên vị trên cổ tay giai nhân, kèm theo sau đó là một tiếng hét, không quá thảm, nhưng nghe thấy cũng chắc chắn là không dễ chịu! “Đau đau! Anh… anh đeo cho em cái gì thế này, tại sao lại thấy nó đau?” Khóe mắt Ly đã có một chút nước mắt, nhưng nhịn trách móc mà cẩn thận hỏi, sợ chọc Hồ Hiển không vui. Nhìn đến từ chỗ tiếp xúc đã rịn ra một chút màu đỏ dịch, Hồ Hiển biết cái đồ chơi này là đã thành công. Thế nhưng hắn cũng không có vui sướng, chỉ là nói: “Yên tâm, không sao! Ly, có muốn hay không chơi một trờ chơi?” “Trò chơi?” Có vẻ như đã hết đau, nàng cũng không còn nhăn nhó như vậy, vui vẻ nhìn Hồ Hiển, cười rất tươi, “Chơi như thế nào đâu ông xã?” “Cái này nha, rất đơn giản.” Hồ Hiển chỉ vào cái đồng hồ đã được gắn lên trên cổ tay của Ly, cười nói, “Cái đồ chơi này gọi là ‘vòng tình yêu’ anh tình cờ kiếm được, nó có thể biết được rằng em có còn yêu anh không.” “Vòng tình yêu?” Ly chăm chú nhìn kỹ, cẩn thận sờ sờ, nhưng cũng không tìm ra điều khác biệt. Nhưng chợt nghĩ đến điều gì, nàng vội vàng nói, “Ông xã, anh… anh sẽ không nghi ngờ tình cảm của em đi?” Hồ Hiển chỉ là cười cười lắc đầu, nói: “Ha ha, sao mà lại không yên tâm được khi chính em vì yêu mà định cầm dao chém c·hết anh đây?” Nghe bạn trai nói như vậy, Ly cũng có chút quẫn bách cùng hối hận mình xúc động, lại len lén nhìn Hồ Hiển, hỏi: “Thế… Thế tại sao nha?” “Ừm, đơn giản thôi, vì anh hay nghe trên mạng bảo tình yêu có thể vĩnh tồn, nhưng cũng có chút không tin, thế nên, em sẽ chơi nó đúng không? Chỉ c·ần s·au nửa năm chiếc vòng không có rơi ra, tức là em vẫn còn rất yêu tôi như hiện tại, thì chắc chắn tôi sẽ không phụ phần tình cảm này của em.” Hồ Hiển chắc chắn nói. “Em em…” Ly có chút hồi hộp, nói thật, không kể Hồ Hiển có tin rằng tinh yêu của nàng dành cho hắn vĩnh tồn không thì không biết, nhưng chính nàng cũng có chút không tin, thành ra bây giờ nàng rất lo lắng, một là vì sợ mình sẽ quên đi mối tình này, phản bội chính mình. Hai là sợ rời khỏi mình, Hồ Hiền có thể vẫn sẽ tìm những bạn gái khác. “Chỉ còn cách như vậy sao?” Giọng nói của nàng bất chợt khàn khàn, ngẩng đầu liếc nhìn Hồ Hiển, tròng mắt đỏ sậm quỷ dị càng đậm hơn, cả người tựa như đổi thành người khác, khí chất có khác biệt rõ rệt, trở nên càng thêm xinh đẹp, càng thêm yêu dã hơn, và thanh điểm mị hoặc dường như đang điên cuồng tăng lên. Nếu có một tên đàn ông khí huyết phương cương ở đây, chắc chắn sẽ bị mị hoặc của nàng dụ dỗ trở thành một con chó trung thành. Đáng tiếc là nó không áp dụng với Hồ Hiển, ánh mắt hắn vẫn thanh tịnh như nước, cảm xúc không hề có một tơ một hào thay đổi. Mà thay và đó, ánh mắt lại càng ngày càng trở nên thâm thúy hơn, tựa như là vực sâu, bất cứ ai liếc qua một cái, chắc chắn sẽ mê thất bản thân ở trong đây.

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới DocTruyenChuZ.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.

Chương trước Chương tiếp