Seal Soul
Chương 18: Vùng Đất mới, Rắc Rối Mới
Sau khi Sox và Alexina lên máy bay để để đi qua căn cứ đội 2, thì Karl nhạn chóng quay lại phòng làm việc, cấu ấy ngồi xuống ghế, lúc đấy có 1 người xuất hiện từ đằng sau Karl. Người đó mặt bộ đồ đen tuyền, che kín khuôn mặt, và quỳ sau lưng Karl.
- Về rồi à, số 1 và 3 đâu sao chỉ còn mình ngươi - Karl hỏi.
- Thưa ngài lúc đội trinh sát chúng tôi đến nơi bị 1 con hoàn thú cỡ cấp A+ tấn công, may mắn thay đã giết được con hoàn thú, nhưng số 1 và 3 đã hi sinh- giọng nói điềm tĩnh, không có chút nào là buồn bã hay thương sót.
- Vậy ngươi dọn dẹp hiện trường chưa- Karl chống cằm.
- Dạ rồi thưa ngài
- Vậy ngươi có điều tra được điều gì rồi.
- Theo ngài căn dặn, thuộc hạ đã lại nơi ngài Sox nói là tồn tại ngôi làng Cabfly, nhưng thuộc hạ vô dụng, chỉ thấy một dãy núi nhỏ bao bọc 1 vùng đất bên trong, nhưng thuộc hạ đã vào bên trong xem thử, hoàn toàn không có dấu hiệu của sinh vật sống, nhưng thuộc hạ cũng thấy 1 vài điểm khả nghi
- Những điểm khả nghi đó là gì.
- Một ít mảnh gỗ, và những mảnh đất cũng có dấu hiệu được đào bới, một ít năng lượng còn sót lại xung quanh chưa mất hết.
- Tốt, lui xuống
- Vâng ạ- Dứt lời người đàn ông đó ngay lập tức biến mất.
- Karl ngã lưng vào ghế, đầu cậu ấy hướng lên trần nhà, cầm trên tay tấm hình chụp chung của bốn người giơ lên để nhìn ( tấm hình ấy gồm Karl, Sox, Bella, và Alexina), Karl chỉ nhìn và mỉm cười, nhưng nụ cười ấy lại mang chút đượm buồn- “Có lẽ thứ cậu nói trước đó với tớ cũng chỉ là giả nhỉ Sox, rốt cuộc cậu có xem tớ là bạn không vậy Sox” - Karl bất giác rơi nước mắt, những giọt nước mắt giống như sự tin tưởng của Karl dành cho Sox đang dần mất đi từ từ.
Trong lúc ấy Sox và Alexina đang trên đường tới khu căn cứ của đội 2.
- Để coi, thành phố đội hai tiếp quản là thành phố Hifly, nằm ở phía Tây của đất nước, là 1 thành phố nằm hoàn toàn trong nội địa ngược lại với thành phố Stust của đội 1 quản lý, nằm ở hướng đông, giáp biển.
- Sox nhìn ra cửa sổ - Toà nhà đó cao quá nhỉ- lúc này máy bay đang bay ngang toà nhà trung tâm ( toà nhà mà hay diễn ra cuộc họp)
Lúc này Sox không dám trò chuyện trực tiếp với Alexina mặt dù ở phòng riêng, vì sợ có camera, một hồi sau khi máy bay đáp sân bay, Sox vừa ra khỏi sân bay liền nghe thấy tiếng một vụ nổ lớn, cậu vội chạy về hướng phát ra tiếng động.
- Chắc cái này liên quan đến hoàn thú, nhưng sau mọi người xung quanh không chạy trốn, mà vẫn sinh hoạt bình thường.- Sox chạy vội, nhưng do tò mò cậu hỏi 1 cô bên đường cũng đang nhìn về hướng đó.
- Chắc cậu mới tới đây đúng không.
- Đúng vậy ạ
- Đừng lo vụ nổ đó, tại vụ nổ đó là nơi trận chiến của đội trưởng đội 2 đang chiến đấu.
- Con hoàn thú gây ra thiệt hại lớn vậy thì cô phải lo lắng chứ - Sox cảm thấy kì lạ.
- Cháu hiểu lầm rồi, tiếng động lớn đó là do đội trưởng đội 2 gây ra thôi, cậu ta tuy hơi cọc cằng, nhưng một khi tham gia chiến trường, thì thiệt hại được báo trong khu vực nào, thì thiệt hại chỉ đúng có nhiêu đó hoặc ít hơn thôi- giọng điệu tự hào
- Nhưng hoàn thú không phải dễ kiểm soát đâu ạ, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu đúng không dì, nên đề phòng vẫn hơn- Sox đang cố khuyên.
- Cậu nhóc này nhanh quên thật đấy, ta đã nói là khi chiến đấu, thì thứ gây thiệt hại nhiều nhất là đội trưởng đội 2 rồi mà, mà đội trưởng đội 2 lại luôn giữ vững lời hứa, ngài ấy hứa là thiệt hại bao nhiêu, thì chỉ bao nhiêu đấy không bao giờ hơn.
- Dạ con cảm ơn cô đã dành thời gian cho con ạ
- Không có gì, mà phải chi thằng con nhà cô lễ phép như con, thì dễ thương biết bao- cô ấy thở dài
- Vậy con tạm biệt cô, con đi
- Chút con may mắn.
- Đội trưởng đội 2 dành được lòng tin của dân chúng đến mức đáng kinh ngạc luôn.- Sox nhìn xung quanh và thấy mọi người vẫn đang sinh hoạt bình thường mà cảm thấy cảm phục đội trưởng đội 2 vài phần.
Khoảng 30s, quả thực trấn động đã kết thúc. Sox thấy vậy cũng yên tâm, và bắt đầu đi đến khu căn cứ của đội 2.
Chap sau: Tai Ương Ập Đến
- Về rồi à, số 1 và 3 đâu sao chỉ còn mình ngươi - Karl hỏi.
- Thưa ngài lúc đội trinh sát chúng tôi đến nơi bị 1 con hoàn thú cỡ cấp A+ tấn công, may mắn thay đã giết được con hoàn thú, nhưng số 1 và 3 đã hi sinh- giọng nói điềm tĩnh, không có chút nào là buồn bã hay thương sót.
- Vậy ngươi dọn dẹp hiện trường chưa- Karl chống cằm.
- Dạ rồi thưa ngài
- Vậy ngươi có điều tra được điều gì rồi.
- Theo ngài căn dặn, thuộc hạ đã lại nơi ngài Sox nói là tồn tại ngôi làng Cabfly, nhưng thuộc hạ vô dụng, chỉ thấy một dãy núi nhỏ bao bọc 1 vùng đất bên trong, nhưng thuộc hạ đã vào bên trong xem thử, hoàn toàn không có dấu hiệu của sinh vật sống, nhưng thuộc hạ cũng thấy 1 vài điểm khả nghi
- Những điểm khả nghi đó là gì.
- Một ít mảnh gỗ, và những mảnh đất cũng có dấu hiệu được đào bới, một ít năng lượng còn sót lại xung quanh chưa mất hết.
- Tốt, lui xuống
- Vâng ạ- Dứt lời người đàn ông đó ngay lập tức biến mất.
- Karl ngã lưng vào ghế, đầu cậu ấy hướng lên trần nhà, cầm trên tay tấm hình chụp chung của bốn người giơ lên để nhìn ( tấm hình ấy gồm Karl, Sox, Bella, và Alexina), Karl chỉ nhìn và mỉm cười, nhưng nụ cười ấy lại mang chút đượm buồn- “Có lẽ thứ cậu nói trước đó với tớ cũng chỉ là giả nhỉ Sox, rốt cuộc cậu có xem tớ là bạn không vậy Sox” - Karl bất giác rơi nước mắt, những giọt nước mắt giống như sự tin tưởng của Karl dành cho Sox đang dần mất đi từ từ.
Trong lúc ấy Sox và Alexina đang trên đường tới khu căn cứ của đội 2.
- Để coi, thành phố đội hai tiếp quản là thành phố Hifly, nằm ở phía Tây của đất nước, là 1 thành phố nằm hoàn toàn trong nội địa ngược lại với thành phố Stust của đội 1 quản lý, nằm ở hướng đông, giáp biển.
- Sox nhìn ra cửa sổ - Toà nhà đó cao quá nhỉ- lúc này máy bay đang bay ngang toà nhà trung tâm ( toà nhà mà hay diễn ra cuộc họp)
Lúc này Sox không dám trò chuyện trực tiếp với Alexina mặt dù ở phòng riêng, vì sợ có camera, một hồi sau khi máy bay đáp sân bay, Sox vừa ra khỏi sân bay liền nghe thấy tiếng một vụ nổ lớn, cậu vội chạy về hướng phát ra tiếng động.
- Chắc cái này liên quan đến hoàn thú, nhưng sau mọi người xung quanh không chạy trốn, mà vẫn sinh hoạt bình thường.- Sox chạy vội, nhưng do tò mò cậu hỏi 1 cô bên đường cũng đang nhìn về hướng đó.
- Chắc cậu mới tới đây đúng không.
- Đúng vậy ạ
- Đừng lo vụ nổ đó, tại vụ nổ đó là nơi trận chiến của đội trưởng đội 2 đang chiến đấu.
- Con hoàn thú gây ra thiệt hại lớn vậy thì cô phải lo lắng chứ - Sox cảm thấy kì lạ.
- Cháu hiểu lầm rồi, tiếng động lớn đó là do đội trưởng đội 2 gây ra thôi, cậu ta tuy hơi cọc cằng, nhưng một khi tham gia chiến trường, thì thiệt hại được báo trong khu vực nào, thì thiệt hại chỉ đúng có nhiêu đó hoặc ít hơn thôi- giọng điệu tự hào
- Nhưng hoàn thú không phải dễ kiểm soát đâu ạ, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu đúng không dì, nên đề phòng vẫn hơn- Sox đang cố khuyên.
- Cậu nhóc này nhanh quên thật đấy, ta đã nói là khi chiến đấu, thì thứ gây thiệt hại nhiều nhất là đội trưởng đội 2 rồi mà, mà đội trưởng đội 2 lại luôn giữ vững lời hứa, ngài ấy hứa là thiệt hại bao nhiêu, thì chỉ bao nhiêu đấy không bao giờ hơn.
- Dạ con cảm ơn cô đã dành thời gian cho con ạ
- Không có gì, mà phải chi thằng con nhà cô lễ phép như con, thì dễ thương biết bao- cô ấy thở dài
- Vậy con tạm biệt cô, con đi
- Chút con may mắn.
- Đội trưởng đội 2 dành được lòng tin của dân chúng đến mức đáng kinh ngạc luôn.- Sox nhìn xung quanh và thấy mọi người vẫn đang sinh hoạt bình thường mà cảm thấy cảm phục đội trưởng đội 2 vài phần.
Khoảng 30s, quả thực trấn động đã kết thúc. Sox thấy vậy cũng yên tâm, và bắt đầu đi đến khu căn cứ của đội 2.
Chap sau: Tai Ương Ập Đến
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương