Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Chương 1000: Đơn giản
Bỗng nhiên Lý Trạch Vũ cảm thấy có hơi quen, cẩn thận nhớ lại một phen mới nhớ ra Hách Liên Vô Tình từng nói núi Phượng Hoàng cảnh nội Quy Khư có thuốc trường sinh bất lão.
Thuốc trường sinh bất lão, ha ha...
Không biết có thuốc Kim Thương Bất Ngã không?
Đợi đã! Trường sinh, trường sinh, hoa trường sinh?
Lý Trạch Vũ suy nghĩ muôn vàn bỗng nhiên liên tưởng tới một loại khả năng nào đó...
“Ông Mạc muốn đến tìm Huyết Linh Chi, đáng tiếc tìm hơn nửa tháng cũng không tìm được, có điều cũng không phải không có thu hoạch.”
“Hà thủ ô trăm năm ở bên ngoài rất khó tìm được đã bị tôi tìm được một cây, còn có một gốc Tuyết Liên, dược liệu tẩy tủy gân cốt xem đã tìm đủ.”
Tiêu Cửu Minh khá hài lòng.
Lý Trạch Vũ ngắt lời: “Chuyện tôi dặn dò các người chưa xử lý à?”
“Yên tâm đi.” Tiêu Cửu Minh cười khan: “Mặc dù ông Mạc rời đi mấy chục năm, nhưng vẫn còn vài người bạn cũ ở đây, chúng tôi mới đến đây được mấy ngày đã hiểu rõ tình hình bên trong Quy Khư rồi.”
Bỏ qua bốn gia tộc hàng đầu, còn khoảng chục gia tộc khác có thực lực không thể coi thường.
Ngoài ra cảnh nội Quy Khư thực sự tập trung nhiều cao thủ.
Trong đó, bốn gia tộc hàng đầu thì không cần phải nói, có thể duy trì được. thế lực hàng nghìn năm ở nơi này, sức mạnh tự nhiên là đỉnh cao so với các gia tộc khác.
Trong bốn gia tộc này, ngoài vị gia chủ mới là Đệ Ngũ Nam vừa bước vào. cảnh giới Thiên Nhân, ba vị còn lại đã trở thành cường giả cảnh giới Thiên Nhân
từ vài chục năm trước.
Các thế gia còn lại cũng có cường giả cảnh giới Thiên Nhân, tổng cộng ước tính không dưới mười người!
Cao thủ Tông Sư nhiều như chó, cao thủ Võ Thánh ở khắp nơi, câu nói này thực sự không hề phóng đại.
Theo những gì Mạc Trung Đường và Tiêu Cửu Minh đã tìm hiểu, cường giả cảnh giới Võ Thánh có lẽ hơn năm mươi người, còn cường giả cảnh giới Tông Sư
không dưới một trăm người.
“Nói cách khác, thực lực mạnh nhất chính là gia chủ bốn gia tộc lớn?” Lý Trạch Vũ nhíu mày hỏi.
Mạc Trung Đường khẽ lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị: “Mỗi nhà Tư Mã và Hách Liên đều có một lão tổ, bọn họ mới kinh khủng nhất.”
Còn lão tổ à?
Lý Trạch Vũ trầm giọng hỏi: “Tuổi gia chủ bốn gia tộc kia có lẽ hơn trăm tuổi hết nhỉ, lão tổ bọn họ không phải tuổi càng lớn à?”
“Có lẽ tuổi cỡ này.” Mạc Trung Đường dựng thẳng hai ngón tay lên: “Trước khi tôi rời khỏi Quy Khư, hai người đó đã không còn hỏi thế sự nữa, cũng không lộ diện trước mặt người khác, bây giờ đã qua một giáp, tôi cho rằng chắc hẳn bọn họ không còn ở nhân thế, không ngờ vậy mà còn sống.”
Hai trăm tuổi.
Cho dù Lý đại đương gia từng gặp sóng to gió lớn cũng không nhịn được bị chấn động.
Cho tới nay, người thọ nhất kỷ lục Guinness chỉ có 122 tuổi, giờ phút này. nghe có người sống hơn hai trăm tuổi, ai có thể không kinh ngạc?
Nếu như trên đời này thật sự có người có thể đột phá đến cảnh giới trong. truyền thuyết, e rằng chỉ có hai người kia.
Trên cảnh giới Thiên Nhân là cảnh giới Tiên Thiên, cũng có người gọi là cảnh giới Siêu Thiên.
Đơn giản mà nói là vượt qua người phàm. Lý Trạch Vũ không có khái niệm gì với cảnh giới võ đạo, chỉ có thể phát hiện được sau khi Ngự Long Thần công của mình luyện thành thì hình như có một
khoảng cách lớn ngăn cản bước chân tiến xa hơn của mình.
Nếu như có thể bước qua bước này, chắc hẳn thực lực của hắn có thể tăng cao lần nữa.
“Lúc ấy tôi có nói với cậu rồi, người trong Quy Khư thật sự không dễ chọc, sao, bây giờ có thay đổi ý kiến chưa?”
Mạc Trung Đường trêu ghẹo và hỏi thăm.
Thuốc trường sinh bất lão, ha ha...
Không biết có thuốc Kim Thương Bất Ngã không?
Đợi đã! Trường sinh, trường sinh, hoa trường sinh?
Lý Trạch Vũ suy nghĩ muôn vàn bỗng nhiên liên tưởng tới một loại khả năng nào đó...
“Ông Mạc muốn đến tìm Huyết Linh Chi, đáng tiếc tìm hơn nửa tháng cũng không tìm được, có điều cũng không phải không có thu hoạch.”
“Hà thủ ô trăm năm ở bên ngoài rất khó tìm được đã bị tôi tìm được một cây, còn có một gốc Tuyết Liên, dược liệu tẩy tủy gân cốt xem đã tìm đủ.”
Tiêu Cửu Minh khá hài lòng.
Lý Trạch Vũ ngắt lời: “Chuyện tôi dặn dò các người chưa xử lý à?”
“Yên tâm đi.” Tiêu Cửu Minh cười khan: “Mặc dù ông Mạc rời đi mấy chục năm, nhưng vẫn còn vài người bạn cũ ở đây, chúng tôi mới đến đây được mấy ngày đã hiểu rõ tình hình bên trong Quy Khư rồi.”
Bỏ qua bốn gia tộc hàng đầu, còn khoảng chục gia tộc khác có thực lực không thể coi thường.
Ngoài ra cảnh nội Quy Khư thực sự tập trung nhiều cao thủ.
Trong đó, bốn gia tộc hàng đầu thì không cần phải nói, có thể duy trì được. thế lực hàng nghìn năm ở nơi này, sức mạnh tự nhiên là đỉnh cao so với các gia tộc khác.
Trong bốn gia tộc này, ngoài vị gia chủ mới là Đệ Ngũ Nam vừa bước vào. cảnh giới Thiên Nhân, ba vị còn lại đã trở thành cường giả cảnh giới Thiên Nhân
từ vài chục năm trước.
Các thế gia còn lại cũng có cường giả cảnh giới Thiên Nhân, tổng cộng ước tính không dưới mười người!
Cao thủ Tông Sư nhiều như chó, cao thủ Võ Thánh ở khắp nơi, câu nói này thực sự không hề phóng đại.
Theo những gì Mạc Trung Đường và Tiêu Cửu Minh đã tìm hiểu, cường giả cảnh giới Võ Thánh có lẽ hơn năm mươi người, còn cường giả cảnh giới Tông Sư
không dưới một trăm người.
“Nói cách khác, thực lực mạnh nhất chính là gia chủ bốn gia tộc lớn?” Lý Trạch Vũ nhíu mày hỏi.
Mạc Trung Đường khẽ lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị: “Mỗi nhà Tư Mã và Hách Liên đều có một lão tổ, bọn họ mới kinh khủng nhất.”
Còn lão tổ à?
Lý Trạch Vũ trầm giọng hỏi: “Tuổi gia chủ bốn gia tộc kia có lẽ hơn trăm tuổi hết nhỉ, lão tổ bọn họ không phải tuổi càng lớn à?”
“Có lẽ tuổi cỡ này.” Mạc Trung Đường dựng thẳng hai ngón tay lên: “Trước khi tôi rời khỏi Quy Khư, hai người đó đã không còn hỏi thế sự nữa, cũng không lộ diện trước mặt người khác, bây giờ đã qua một giáp, tôi cho rằng chắc hẳn bọn họ không còn ở nhân thế, không ngờ vậy mà còn sống.”
Hai trăm tuổi.
Cho dù Lý đại đương gia từng gặp sóng to gió lớn cũng không nhịn được bị chấn động.
Cho tới nay, người thọ nhất kỷ lục Guinness chỉ có 122 tuổi, giờ phút này. nghe có người sống hơn hai trăm tuổi, ai có thể không kinh ngạc?
Nếu như trên đời này thật sự có người có thể đột phá đến cảnh giới trong. truyền thuyết, e rằng chỉ có hai người kia.
Trên cảnh giới Thiên Nhân là cảnh giới Tiên Thiên, cũng có người gọi là cảnh giới Siêu Thiên.
Đơn giản mà nói là vượt qua người phàm. Lý Trạch Vũ không có khái niệm gì với cảnh giới võ đạo, chỉ có thể phát hiện được sau khi Ngự Long Thần công của mình luyện thành thì hình như có một
khoảng cách lớn ngăn cản bước chân tiến xa hơn của mình.
Nếu như có thể bước qua bước này, chắc hẳn thực lực của hắn có thể tăng cao lần nữa.
“Lúc ấy tôi có nói với cậu rồi, người trong Quy Khư thật sự không dễ chọc, sao, bây giờ có thay đổi ý kiến chưa?”
Mạc Trung Đường trêu ghẹo và hỏi thăm.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương