Tailhook
Chương 5
⋆。゚︎。︎⋆。 ゚ ゚。⋆
Ngày 05 tháng 04 năm 2015, cuộc tập trận quân sự hàng tháng đã được tổ chức bên bờ vịnh Bột Hải, gần Đại học Hàng không Hải quân.
Tàu sân bay không phải lúc nào cũng ở trên biển, phần lớn chương trình huấn luyện của nhóm Châu Kỳ Sâm đều là hoàn thành trên đất liền, lần này cũng không ngoại lệ. Anh vẫn thực hiện nhiệm vụ huấn luyện tuần tra rất bình thường. Sáng hôm đó, anh ăn sáng như mọi khi, định cùng Bạch Tử Duật đi chào hỏi vài phi công quen biết, thế nhưng không tìm thấy Bạch Tử Duật đâu. Một phi công khác nói với anh rằng Bạch Tử Duật về nhà thăm người thân rồi. Châu Kỳ Sâm cảm thấy kỳ lạ, tối hôm qua Bạch Tử Duật còn ngồi ăn tối cùng mâm với anh, khi đó không thấy hắn nói gì, cũng không thấy đề cập tới chuyện về nhà. Châu Kỳ Sâm suy nghĩ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ bay ngày hôm nay sẽ đi hỏi thăm xem có phải gia đình hắn gặp chuyện gì không. Anh biết rõ sức khỏe bố của Bạch Tử Duật không được tốt.
Ăn xong bát cháo, nghỉ ngơi một lát, Châu Kỳ Sâm đến bãi đậu máy bay thực hiện bài khảo thí bay trước. Khi đó anh không biết, thứ chờ đợi anh là sự bất hạnh và nỗi kinh hoàng đến nhường nào.
Sau hai mươi bảy phút, anh điều khiển J-15 thế hệ thứ ba cất cánh từ căn cứ Bột Hải, kết quả vừa mới bay lên cao được 500 mét, thân máy bay rung lắc dữ dội, sau đó cả hai động cơ đều cùng lúc mất tác dụng. Anh bị mắc kẹt trên bầu trời huyện Trần Thủy, va chạm với đàn chim.
Máy bay chiến đấu đều được trang bị hệ thống phóng, đến thời khắc cần thiết thì phi công có thể phóng ra khỏi máy bay, đây không phải chuyện gì khó. Khi sự cố này xảy ra, anh đang dừng ngay phía trên huyện Trần Thủy. Để tránh khu dân cư, anh điều khiển chiếc máy bay chiến đấu thực hiện ba vòng xoay từ trái sang phải trong ba mươi giây. Buồng phi cơ không ngừng báo động, khoảng cách giữa máy bay và mặt đất nhanh chóng giảm xuống, chỉ còn mười giây nữa thôi là máy bay sẽ rơi xuống phía dưới.
Cuối cùng, anh ngước mắt lên nhìn thì thấy một cánh đồng, bèn nhảy dù từ độ cao 72 mét. Độ cao tối thiểu để phi công nhảy dù an toàn từ máy bay chiến đấu là 80 mét. Nhảy thấp hơn độ cao này, sống chết dựa cả vào ý trời. Vào khoảnh khắc thiết bị phóng bật ra, anh không nghĩ là mình còn sống sót được. Anh nghĩ, cuộc đời mình vẫn còn chút tiếc nuối. Anh chưa từng nhìn thấy thế giới bên ngoài bộ quân phục màu xanh, chưa đưa Châu Kỳ Thụy đến Disney chơi, cũng chưa được yêu ai một cách chân chính. Thế nhưng anh cũng đã cố gắng hết sức rồi.
Lực đẩy cực lớn vào thời điểm phóng ra khiến anh bất tỉnh trong một thời gian ngắn, sau đó anh tỉnh lại giữa đồng ruộng, sự đau đớn tựa như cơ thể đã vỡ vụn thành nghìn mảnh khiến anh suýt chút nữa lại rơi vào hôn mê. Sau này anh mới biết, anh ngã gãy năm cái xương.
Cú nhảy của anh cũng lập kỷ lục, là kỷ lục về độ cao thấp nhất trong toàn bộ lần nhảy dù của quân đoàn 29.
J-15 rơi tan nát ở vị trí cách anh 50 mét. ZY2968A1B3 là một tổ hợp con số và chữ cái ngẫu nhiên, dãy ký tự này không có ý nghĩa nào cả. Nhưng đối với Châu Kỳ Sâm mà nói, đó là toàn bộ ý nghĩa của 29 năm cuộc đời anh tính đến ngày hôm nay. Anh đã đổ máu, đổ mồ hôi và đổ nước mắt vì nó.
Do máy bay rơi, anh không thể lấy lại bất cứ thứ gì bên trong buồng lái, chỉ có thể xé bỏ số hiệu trên dù.
Đó là chuyện thứ hai thay đổi cuộc đời anh. Sau đó anh mới nhận ra, chính vào thời khắc đó, trên khoảng trời cách huyện Trần Thủy bên dưới mấy trăm mét, khi những con chim vô tội bị cuốn vào động cơ J-15, một thời đại đã kết thúc, còn một thời đại mới lại bắt đầu mở ra.
Có lẽ khởi nguồn của sự may mắn luôn là nỗi bất hạnh. Sau này, anh đã đi xăm dãy ký tự ZY2968A1B3 lên cơ thể mình.
Ngày 05 tháng 04 năm 2015, cuộc tập trận quân sự hàng tháng đã được tổ chức bên bờ vịnh Bột Hải, gần Đại học Hàng không Hải quân.
Tàu sân bay không phải lúc nào cũng ở trên biển, phần lớn chương trình huấn luyện của nhóm Châu Kỳ Sâm đều là hoàn thành trên đất liền, lần này cũng không ngoại lệ. Anh vẫn thực hiện nhiệm vụ huấn luyện tuần tra rất bình thường. Sáng hôm đó, anh ăn sáng như mọi khi, định cùng Bạch Tử Duật đi chào hỏi vài phi công quen biết, thế nhưng không tìm thấy Bạch Tử Duật đâu. Một phi công khác nói với anh rằng Bạch Tử Duật về nhà thăm người thân rồi. Châu Kỳ Sâm cảm thấy kỳ lạ, tối hôm qua Bạch Tử Duật còn ngồi ăn tối cùng mâm với anh, khi đó không thấy hắn nói gì, cũng không thấy đề cập tới chuyện về nhà. Châu Kỳ Sâm suy nghĩ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ bay ngày hôm nay sẽ đi hỏi thăm xem có phải gia đình hắn gặp chuyện gì không. Anh biết rõ sức khỏe bố của Bạch Tử Duật không được tốt.
Ăn xong bát cháo, nghỉ ngơi một lát, Châu Kỳ Sâm đến bãi đậu máy bay thực hiện bài khảo thí bay trước. Khi đó anh không biết, thứ chờ đợi anh là sự bất hạnh và nỗi kinh hoàng đến nhường nào.
Sau hai mươi bảy phút, anh điều khiển J-15 thế hệ thứ ba cất cánh từ căn cứ Bột Hải, kết quả vừa mới bay lên cao được 500 mét, thân máy bay rung lắc dữ dội, sau đó cả hai động cơ đều cùng lúc mất tác dụng. Anh bị mắc kẹt trên bầu trời huyện Trần Thủy, va chạm với đàn chim.
Máy bay chiến đấu đều được trang bị hệ thống phóng, đến thời khắc cần thiết thì phi công có thể phóng ra khỏi máy bay, đây không phải chuyện gì khó. Khi sự cố này xảy ra, anh đang dừng ngay phía trên huyện Trần Thủy. Để tránh khu dân cư, anh điều khiển chiếc máy bay chiến đấu thực hiện ba vòng xoay từ trái sang phải trong ba mươi giây. Buồng phi cơ không ngừng báo động, khoảng cách giữa máy bay và mặt đất nhanh chóng giảm xuống, chỉ còn mười giây nữa thôi là máy bay sẽ rơi xuống phía dưới.
Cuối cùng, anh ngước mắt lên nhìn thì thấy một cánh đồng, bèn nhảy dù từ độ cao 72 mét. Độ cao tối thiểu để phi công nhảy dù an toàn từ máy bay chiến đấu là 80 mét. Nhảy thấp hơn độ cao này, sống chết dựa cả vào ý trời. Vào khoảnh khắc thiết bị phóng bật ra, anh không nghĩ là mình còn sống sót được. Anh nghĩ, cuộc đời mình vẫn còn chút tiếc nuối. Anh chưa từng nhìn thấy thế giới bên ngoài bộ quân phục màu xanh, chưa đưa Châu Kỳ Thụy đến Disney chơi, cũng chưa được yêu ai một cách chân chính. Thế nhưng anh cũng đã cố gắng hết sức rồi.
Lực đẩy cực lớn vào thời điểm phóng ra khiến anh bất tỉnh trong một thời gian ngắn, sau đó anh tỉnh lại giữa đồng ruộng, sự đau đớn tựa như cơ thể đã vỡ vụn thành nghìn mảnh khiến anh suýt chút nữa lại rơi vào hôn mê. Sau này anh mới biết, anh ngã gãy năm cái xương.
Cú nhảy của anh cũng lập kỷ lục, là kỷ lục về độ cao thấp nhất trong toàn bộ lần nhảy dù của quân đoàn 29.
J-15 rơi tan nát ở vị trí cách anh 50 mét. ZY2968A1B3 là một tổ hợp con số và chữ cái ngẫu nhiên, dãy ký tự này không có ý nghĩa nào cả. Nhưng đối với Châu Kỳ Sâm mà nói, đó là toàn bộ ý nghĩa của 29 năm cuộc đời anh tính đến ngày hôm nay. Anh đã đổ máu, đổ mồ hôi và đổ nước mắt vì nó.
Do máy bay rơi, anh không thể lấy lại bất cứ thứ gì bên trong buồng lái, chỉ có thể xé bỏ số hiệu trên dù.
Đó là chuyện thứ hai thay đổi cuộc đời anh. Sau đó anh mới nhận ra, chính vào thời khắc đó, trên khoảng trời cách huyện Trần Thủy bên dưới mấy trăm mét, khi những con chim vô tội bị cuốn vào động cơ J-15, một thời đại đã kết thúc, còn một thời đại mới lại bắt đầu mở ra.
Có lẽ khởi nguồn của sự may mắn luôn là nỗi bất hạnh. Sau này, anh đã đi xăm dãy ký tự ZY2968A1B3 lên cơ thể mình.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương