Thái Tử Thì Sao?
Chương 184: Chương 184
Quả nhiên là đại huynh đã làm theo chủ ý của nhị đệ, đến trước mặt Ngưu tiểu thư không chèn ép, không ra vẻ nữa mà điềm tĩnh hỏi nàng ấy.
" Ngưu tiểu thư không biết sắp tới có tiện không."
Ngưu tiểu thư thấy đại hoàng tử hiếm khi điềm tĩnh như vậy lại thấy lạ, nàng ấy cũng không biểu hiện lạ, chỉ như thường ngày lễ độ khách sáo với đại hoàng tử.
" Đại hoàng tử muốn hỏi tiểu nữ chuyện gì tiện vậy?"
Đại hoàng tử gượng cười.
" Ta chỉ muốn hỏi tiểu thư là ta có dịp được trò chuyện với tiểu thư không?"
Ngưu tiểu thư cười trừ, nàng nhún người.
" Đại hoàng tử có chuyện gì thì cứ nói với tiểu nữ tại đây cũng được, sắp tới tiểu nữ hình như cũng không có nhiều thời giờ ngơi tay, như vậy sẽ bất tiện cho người."
Đại hoàng tử cũng định thôi nhưng nhị hoàng tử lại đứng một bên nhìn không được, huynh ấy đi đến vỗ nhẹ vai đại hoàng tử, Ngưu tiểu thư thấy thấy cũng hành lễ.
" Nhị hoàng tử."
Nhị hoàng tử gật đầu lễ độ, còn hẩy tay đại huynh, đại hoàng tử thấy đệ đệ cứ đụng vào người mình liền khó chịu nhìn qua, nhị hoàng tử nhìn Ngưu tiểu thư gượng cười rồi nói nhỏ với đại huynh.
" Đâm lao theo lao đi, hỏi nàng ta có việc gì đi."
Ngưu tiểu thư nhìn huynh đệ nhà họ hành xử kỳ lạ liền không muốn ở lại, nàng ta đã nhún người muốn hành lễ rời đi, đại hoàng tử đột nhiên chộp lấy cánh tay của nàng ấy.
Ngưu tiểu thư nhìn nhị hoàng tử ngượng ngùng, nhị hoàng tử " chậc." một cái rồi kéo tay đại huynh lại, mặt mày nhăn nhó không chịu được nói.
" Đại huynh, huynh làm gì vậy? thô lỗ với nữ nhân quá đi."
Đại hoàng tử cũng ngượng ngùng rụt tay lại, Ngưu tiểu thư thì tinh ý, nàng cười nói.
" Nhị hoàng tử, tiểu nữ không sao, chắc là đại hoàng tử thoải mái quá thôi."
Đại hoàng tử cũng cười tươi, nhị hoàng tử lại nhìn đại huynh hất cằm ra hiệu.
Đại hoàng tử vừa thấy đã thôi cười, huynh ấy đi lên điềm tĩnh hỏi Ngưu tiểu thư.
" Ngưu tiểu thư, sắp tới nàng có việc gì bận vậy?"
Ngưu tiểu thư thật ra ý muốn nói bừa để từ chối đại hoàng tử, nghe đến đây cũng câm nín, nàng ấy gượng cười trong đầu không nghĩ ra gì hết, nhị hoàng tử vừa nhìn đã biết nàng ta bí bài, đại hoàng tử còn đang mong chờ nhìn nàng ấy mỉm cười.
Nhị hoàng tử kéo đại huynh quay ra sau nhắc nhở.
" Lát nữa bất kể Ngưu tiểu thư nói gì huynh cũng phải mỉm cười, cần thiết thì khen nàng ấy một câu, sau đó mới tìm cách bám theo có biết chưa?"
Đại hoàng tử ngơ người gật đầu, sau khi quay ra cũng đã hiểu được đôi chút.
Ngưu tiểu thư cười tươi đáp lại câu hỏi hồi nãy.
" Sắp tới tiểu nữ phải đến vườn thuốc lấy mật ong,...ừm, chuyện này khá là nguy hiểm."
Đại hoàng tử nhìn nhị đệ, thấy nhị đệ gật đầu liền cười tươi kèm theo tiếng vỗ tay của huynh ấy rồi tuôn trào lời khen cho Ngưu tiểu thư.
" Ngưu tiểu thư thật là giỏi, lần trước nàng bất cẩn bị ong đốt có phải không, đã đỡ hơn chưa?"
Nhị hoàng tử bất lực nhắm mắt lại, đã nhắc bài như vậy rồi nhưng đại huynh vẫn không làm gì ra hồn, câu nói của huynh ấy không chỉ tát vào mặt huynh ấy mà còn tát vào mặt nhị hoàng tử là người đưa ra chủ ý đây.
Ngưu tiểu thư không cười nổi, đại hoàng tử vẫn vỗ tay cười trào lớn, quay ra thấy nhị hoàng tử câm nín, mặt đen xì mới nhận ra không đúng liền gượng gịu vỗ tay nói mình.
" Ta bất cẩn."
Đại huynh thôi cười, cả ba người đều không nói được gì, nhị hoàng tử trong đầu đã vạn câu chê đại huynh, nhưng vì ngây ngô như thế nên nhị hoàng tử vẫn lên tiếng giúp.
" Ngưu tiểu thư, là huynh ấy muốn được cùng tiểu thư đi trải nghiệm lấy mật ong thử, chuyện nguy hiểm như vậy huynh ấy chưa làm bao giờ nên tò mò, khổ nỗi chắc là tiểu thư nhiều lần bị huynh ấy doạ sợ nên tránh né, huynh ấy thấy vậy cũng khó mở lời."
Đại hoàng tử lập tức nhìn đệ đệ, trong lòng đã âm thầm cảm tạ, nhị hoàng tử nhìn Ngưu tiểu thư mong chờ.
Ngưu tiểu thư cũng là bí chuyện nên kiếm cớ, mặt nàng ấy còn ngượng hơn, nhị hoàng tử chưa để nàng ấy nói đã vội hẩy tay ra hiệu cho đại huynh, đại hoàng tử quen tay cứ chộp lấy cánh tay nàng ấy rồi cười nói.
" Vậy hôm đó ta đi cùng nàng được không, lúc nào nàng đi vậy?"
Nhị hoàng tử giả vờ ho nhẹ nhàng kéo tay đại huynh ra, Ngưu đích nữ càng không biết nói gì, đại hoàng tử vẫn nhìn nàng ấy cười tươi mong chờ, nhận ra không trốn tránh được liền lấy đại một ngày.
" Ngày mốt tiểu nữ sẽ đi, nhưng mà..."
Nhị hoàng tử tránh cho nhiều chuyện khác xảy ra nữa liền kéo huynh trưởng lại, cười nói với nàng ấy.
" Ngưu tiểu thư vậy ngày mốt hẹn tiểu thư ở đây, bây giờ huynh ấy có việc mất rồi, bọn ta đi trước đây."
Nói xong đã kéo đại huynh đi thật nhanh, đại hoàng tử cười tươi với nàng ấy, đi còn vẫy tay tạm biệt.
" Ta đi trước đây."
Ngưu tiểu thư chỉ kịp nhún người, nàng thở dài, tì nữ ở bên cạnh cũng khó xử lên tiếng.
" Tiểu thư, không phải mật ong vừa mới lấy sao?"
Ngưu tiểu thư cũng ủ rũ.
" Đến lúc đó kiếm cớ là được."
" Ngưu tiểu thư không biết sắp tới có tiện không."
Ngưu tiểu thư thấy đại hoàng tử hiếm khi điềm tĩnh như vậy lại thấy lạ, nàng ấy cũng không biểu hiện lạ, chỉ như thường ngày lễ độ khách sáo với đại hoàng tử.
" Đại hoàng tử muốn hỏi tiểu nữ chuyện gì tiện vậy?"
Đại hoàng tử gượng cười.
" Ta chỉ muốn hỏi tiểu thư là ta có dịp được trò chuyện với tiểu thư không?"
Ngưu tiểu thư cười trừ, nàng nhún người.
" Đại hoàng tử có chuyện gì thì cứ nói với tiểu nữ tại đây cũng được, sắp tới tiểu nữ hình như cũng không có nhiều thời giờ ngơi tay, như vậy sẽ bất tiện cho người."
Đại hoàng tử cũng định thôi nhưng nhị hoàng tử lại đứng một bên nhìn không được, huynh ấy đi đến vỗ nhẹ vai đại hoàng tử, Ngưu tiểu thư thấy thấy cũng hành lễ.
" Nhị hoàng tử."
Nhị hoàng tử gật đầu lễ độ, còn hẩy tay đại huynh, đại hoàng tử thấy đệ đệ cứ đụng vào người mình liền khó chịu nhìn qua, nhị hoàng tử nhìn Ngưu tiểu thư gượng cười rồi nói nhỏ với đại huynh.
" Đâm lao theo lao đi, hỏi nàng ta có việc gì đi."
Ngưu tiểu thư nhìn huynh đệ nhà họ hành xử kỳ lạ liền không muốn ở lại, nàng ta đã nhún người muốn hành lễ rời đi, đại hoàng tử đột nhiên chộp lấy cánh tay của nàng ấy.
Ngưu tiểu thư nhìn nhị hoàng tử ngượng ngùng, nhị hoàng tử " chậc." một cái rồi kéo tay đại huynh lại, mặt mày nhăn nhó không chịu được nói.
" Đại huynh, huynh làm gì vậy? thô lỗ với nữ nhân quá đi."
Đại hoàng tử cũng ngượng ngùng rụt tay lại, Ngưu tiểu thư thì tinh ý, nàng cười nói.
" Nhị hoàng tử, tiểu nữ không sao, chắc là đại hoàng tử thoải mái quá thôi."
Đại hoàng tử cũng cười tươi, nhị hoàng tử lại nhìn đại huynh hất cằm ra hiệu.
Đại hoàng tử vừa thấy đã thôi cười, huynh ấy đi lên điềm tĩnh hỏi Ngưu tiểu thư.
" Ngưu tiểu thư, sắp tới nàng có việc gì bận vậy?"
Ngưu tiểu thư thật ra ý muốn nói bừa để từ chối đại hoàng tử, nghe đến đây cũng câm nín, nàng ấy gượng cười trong đầu không nghĩ ra gì hết, nhị hoàng tử vừa nhìn đã biết nàng ta bí bài, đại hoàng tử còn đang mong chờ nhìn nàng ấy mỉm cười.
Nhị hoàng tử kéo đại huynh quay ra sau nhắc nhở.
" Lát nữa bất kể Ngưu tiểu thư nói gì huynh cũng phải mỉm cười, cần thiết thì khen nàng ấy một câu, sau đó mới tìm cách bám theo có biết chưa?"
Đại hoàng tử ngơ người gật đầu, sau khi quay ra cũng đã hiểu được đôi chút.
Ngưu tiểu thư cười tươi đáp lại câu hỏi hồi nãy.
" Sắp tới tiểu nữ phải đến vườn thuốc lấy mật ong,...ừm, chuyện này khá là nguy hiểm."
Đại hoàng tử nhìn nhị đệ, thấy nhị đệ gật đầu liền cười tươi kèm theo tiếng vỗ tay của huynh ấy rồi tuôn trào lời khen cho Ngưu tiểu thư.
" Ngưu tiểu thư thật là giỏi, lần trước nàng bất cẩn bị ong đốt có phải không, đã đỡ hơn chưa?"
Nhị hoàng tử bất lực nhắm mắt lại, đã nhắc bài như vậy rồi nhưng đại huynh vẫn không làm gì ra hồn, câu nói của huynh ấy không chỉ tát vào mặt huynh ấy mà còn tát vào mặt nhị hoàng tử là người đưa ra chủ ý đây.
Ngưu tiểu thư không cười nổi, đại hoàng tử vẫn vỗ tay cười trào lớn, quay ra thấy nhị hoàng tử câm nín, mặt đen xì mới nhận ra không đúng liền gượng gịu vỗ tay nói mình.
" Ta bất cẩn."
Đại huynh thôi cười, cả ba người đều không nói được gì, nhị hoàng tử trong đầu đã vạn câu chê đại huynh, nhưng vì ngây ngô như thế nên nhị hoàng tử vẫn lên tiếng giúp.
" Ngưu tiểu thư, là huynh ấy muốn được cùng tiểu thư đi trải nghiệm lấy mật ong thử, chuyện nguy hiểm như vậy huynh ấy chưa làm bao giờ nên tò mò, khổ nỗi chắc là tiểu thư nhiều lần bị huynh ấy doạ sợ nên tránh né, huynh ấy thấy vậy cũng khó mở lời."
Đại hoàng tử lập tức nhìn đệ đệ, trong lòng đã âm thầm cảm tạ, nhị hoàng tử nhìn Ngưu tiểu thư mong chờ.
Ngưu tiểu thư cũng là bí chuyện nên kiếm cớ, mặt nàng ấy còn ngượng hơn, nhị hoàng tử chưa để nàng ấy nói đã vội hẩy tay ra hiệu cho đại huynh, đại hoàng tử quen tay cứ chộp lấy cánh tay nàng ấy rồi cười nói.
" Vậy hôm đó ta đi cùng nàng được không, lúc nào nàng đi vậy?"
Nhị hoàng tử giả vờ ho nhẹ nhàng kéo tay đại huynh ra, Ngưu đích nữ càng không biết nói gì, đại hoàng tử vẫn nhìn nàng ấy cười tươi mong chờ, nhận ra không trốn tránh được liền lấy đại một ngày.
" Ngày mốt tiểu nữ sẽ đi, nhưng mà..."
Nhị hoàng tử tránh cho nhiều chuyện khác xảy ra nữa liền kéo huynh trưởng lại, cười nói với nàng ấy.
" Ngưu tiểu thư vậy ngày mốt hẹn tiểu thư ở đây, bây giờ huynh ấy có việc mất rồi, bọn ta đi trước đây."
Nói xong đã kéo đại huynh đi thật nhanh, đại hoàng tử cười tươi với nàng ấy, đi còn vẫy tay tạm biệt.
" Ta đi trước đây."
Ngưu tiểu thư chỉ kịp nhún người, nàng thở dài, tì nữ ở bên cạnh cũng khó xử lên tiếng.
" Tiểu thư, không phải mật ong vừa mới lấy sao?"
Ngưu tiểu thư cũng ủ rũ.
" Đến lúc đó kiếm cớ là được."
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương