Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ
Chương 45: C45: Chương 45
"Phương Thiến, Phương Thiến, Weibo của cô ở trên hotsearch, fan hâm mộ còn tăng đến một trăm vạn, cô thấy thế nào?"
"Cũng thường thôi." Tâm trạng của Phương Thiến rất tốt đáp lại: "Cũng không có gì đâu, những dân mạng kia chỉ nhất thời cảm thấy hứng thú mà thôi."
Nhân viên cửa hàng nói: "Ngày đó lúc Thẩm Minh Dữu đến tiệm chúng ta mua túi, tôi còn thực sự rất hâm mộ cô ấy, dáng người cô ấy đẹp, lại còn có tiền, con gái thì thông minh, nói một câu chiến thắng cuộc đời cũng không đủ, ai ngờ thì ra là đang giả vờ."
Một nhân viên cửa hàng khác phản bác lại: "Tôi nghĩ cũng không phải giả hết đâu, cô ấy xinh đẹp là thật, con gái thông minh cũng là thật, cũng không biết tin tức trên mạng nói cô ấy là phu nhân hào môn là giả có phải hay không?"
"Trời ạ, đã đưa ra bằng chứng như thế rồi, sao cô còn chưa tin?"
"Bản thân cô ấy còn chưa đáp lại, có lẽ chuyện này có xoay ngược lại không cũng khó nói."
"Có thể xoay ngược cái gì?" Phương Thiến nói: "Trên thế giới này nào có nhiều chuyện xoay ngược như vậy, mệt cho tôi thích cô ta còn xem trực tiếp «Mẹ là siêu nhân», không ngờ cô ta lại là người như vậy, sau này theo đuổi minh tinh chắc phải cảnh giác cao độ, không phải người nào cũng theo đuổi được."
"Cô nói cũng đúng, cô ấy bị bôi thảm như vậy, Thẩm Minh Dữu sợ là sau này rất khó xoay người."
Lúc cửa hàng trưởng tới thì thấy một nhóm nhân viên đang vây một chỗ buôn chuyện, sắc mặt cô ấy có hơi không tốt đi đến trước mặt Phương Thiến nói: "Việc cô đăng Weibo làm lộ thông tin cá nhân của khách hàng, cô có biết cô đang làm trái với điều lệ nhân viên hay không?"
Sắc mặt Phương Thiến cứng đờ, lúc cô ta đăng bài Weibo kia không nghĩ nhiều như vậy, lúc đăng xong cô ta cũng có chút hối hận mình xúc động nhất thời.
Trong bài Weibo đáp lại chuyện Thẩm Minh Dữu mua túi, đúng là cô ta đã tiết lộ thông tin cá nhân khách hàng.
Cô ta giải thích nói: "Cửa hàng trưởng, thật xin lỗi, lúc ấy chẳng qua là em cảm thấy rất khó chịu, không phải em đăng bài dưới thân phận của một nhân viên đâu, em chỉ lấy thân phận của một fan hâm mộ đang thất vọng mà thôi, là do em quá xúc động, thật xin lỗi chị."
"Chiếc túi bị rạch kia đến bây giờ còn chưa thể xác nhận đến cùng là cửa hàng chúng ta có vấn đề, hay là do Thẩm Minh Dữu mua về không cẩn thận, cô ở trên Weibo nói như thế, thì cũng coi như đã chứng minh túi xách Thẩm Minh Dữu mua về không có bất cứ vấn đề gì, cũng là nói, vết rách kia là do Thẩm Minh Dữu làm."
"Đúng là do cô ấy làm." Phương Thiến nói: "Túi xách lúc bán đi rõ ràng rất tốt, lúc trả lại có vết rách kia, không phải Thẩm Minh Dữu thì ai làm chứ?"
"Cửa hàng trưởng, chị lúc đó không nên tiếp nhận yêu cầu trả hàng của Thẩm Minh Dữu, cho dù phải trả lại tiền cũng không nên trả lại hết."
Nhìn Phương Thiến còn không biết hối lỗi, cửa hàng trưởng chỉ đành lắc đầu: "Phương Thiến, cô có biết khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H không?"
Phương Thiến không biết cửa hàng trưởng tại sao đột nhiên hỏi như vậy, khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H đương nhiên là cô ta biết, nhưng có liên quan gì tới chuyện của Thẩm Minh Dữu chứ?
Một nhân viên cửa hàng khác tranh trả lời: "Tôi biết này, khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H trên toàn cầu còn chưa đến 50 người, chỉ có những ai hàng năm phải chi tiêu hơn 10 triệu nhân dân tệ ở thương hiệu H, còn phải liên tục duy trì trong năm năm mới có thể nhận được thẻ vàng là khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H."
"Cô ấy nói đúng rồi." Cửa hàng trưởng nói: "Vậy các cô có biết Thẩm Minh Dữu chính là khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H không!"
Khuôn mặt của cửa hàng trưởng tràn đầy vẻ nghiêm túc nói tiếp: "Cô ấy vốn là hào môn phu nhân, còn cần phải giả vờ nữa à?"
"Cũng thường thôi." Tâm trạng của Phương Thiến rất tốt đáp lại: "Cũng không có gì đâu, những dân mạng kia chỉ nhất thời cảm thấy hứng thú mà thôi."
Nhân viên cửa hàng nói: "Ngày đó lúc Thẩm Minh Dữu đến tiệm chúng ta mua túi, tôi còn thực sự rất hâm mộ cô ấy, dáng người cô ấy đẹp, lại còn có tiền, con gái thì thông minh, nói một câu chiến thắng cuộc đời cũng không đủ, ai ngờ thì ra là đang giả vờ."
Một nhân viên cửa hàng khác phản bác lại: "Tôi nghĩ cũng không phải giả hết đâu, cô ấy xinh đẹp là thật, con gái thông minh cũng là thật, cũng không biết tin tức trên mạng nói cô ấy là phu nhân hào môn là giả có phải hay không?"
"Trời ạ, đã đưa ra bằng chứng như thế rồi, sao cô còn chưa tin?"
"Bản thân cô ấy còn chưa đáp lại, có lẽ chuyện này có xoay ngược lại không cũng khó nói."
"Có thể xoay ngược cái gì?" Phương Thiến nói: "Trên thế giới này nào có nhiều chuyện xoay ngược như vậy, mệt cho tôi thích cô ta còn xem trực tiếp «Mẹ là siêu nhân», không ngờ cô ta lại là người như vậy, sau này theo đuổi minh tinh chắc phải cảnh giác cao độ, không phải người nào cũng theo đuổi được."
"Cô nói cũng đúng, cô ấy bị bôi thảm như vậy, Thẩm Minh Dữu sợ là sau này rất khó xoay người."
Lúc cửa hàng trưởng tới thì thấy một nhóm nhân viên đang vây một chỗ buôn chuyện, sắc mặt cô ấy có hơi không tốt đi đến trước mặt Phương Thiến nói: "Việc cô đăng Weibo làm lộ thông tin cá nhân của khách hàng, cô có biết cô đang làm trái với điều lệ nhân viên hay không?"
Sắc mặt Phương Thiến cứng đờ, lúc cô ta đăng bài Weibo kia không nghĩ nhiều như vậy, lúc đăng xong cô ta cũng có chút hối hận mình xúc động nhất thời.
Trong bài Weibo đáp lại chuyện Thẩm Minh Dữu mua túi, đúng là cô ta đã tiết lộ thông tin cá nhân khách hàng.
Cô ta giải thích nói: "Cửa hàng trưởng, thật xin lỗi, lúc ấy chẳng qua là em cảm thấy rất khó chịu, không phải em đăng bài dưới thân phận của một nhân viên đâu, em chỉ lấy thân phận của một fan hâm mộ đang thất vọng mà thôi, là do em quá xúc động, thật xin lỗi chị."
"Chiếc túi bị rạch kia đến bây giờ còn chưa thể xác nhận đến cùng là cửa hàng chúng ta có vấn đề, hay là do Thẩm Minh Dữu mua về không cẩn thận, cô ở trên Weibo nói như thế, thì cũng coi như đã chứng minh túi xách Thẩm Minh Dữu mua về không có bất cứ vấn đề gì, cũng là nói, vết rách kia là do Thẩm Minh Dữu làm."
"Đúng là do cô ấy làm." Phương Thiến nói: "Túi xách lúc bán đi rõ ràng rất tốt, lúc trả lại có vết rách kia, không phải Thẩm Minh Dữu thì ai làm chứ?"
"Cửa hàng trưởng, chị lúc đó không nên tiếp nhận yêu cầu trả hàng của Thẩm Minh Dữu, cho dù phải trả lại tiền cũng không nên trả lại hết."
Nhìn Phương Thiến còn không biết hối lỗi, cửa hàng trưởng chỉ đành lắc đầu: "Phương Thiến, cô có biết khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H không?"
Phương Thiến không biết cửa hàng trưởng tại sao đột nhiên hỏi như vậy, khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H đương nhiên là cô ta biết, nhưng có liên quan gì tới chuyện của Thẩm Minh Dữu chứ?
Một nhân viên cửa hàng khác tranh trả lời: "Tôi biết này, khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H trên toàn cầu còn chưa đến 50 người, chỉ có những ai hàng năm phải chi tiêu hơn 10 triệu nhân dân tệ ở thương hiệu H, còn phải liên tục duy trì trong năm năm mới có thể nhận được thẻ vàng là khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H."
"Cô ấy nói đúng rồi." Cửa hàng trưởng nói: "Vậy các cô có biết Thẩm Minh Dữu chính là khách hàng V-VIP hàng đầu của thương hiệu H không!"
Khuôn mặt của cửa hàng trưởng tràn đầy vẻ nghiêm túc nói tiếp: "Cô ấy vốn là hào môn phu nhân, còn cần phải giả vờ nữa à?"
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương