Thành Tiên Hay Không, Toàn Bộ Nhờ Nạp Tiền
Chương 4: Tâm địa thiện lương Trương đại thiện nhân
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Thành Tiên Hay Không, Toàn Bộ Nhờ Nạp Tiền
Chương 4: Tâm địa thiện lương Trương đại thiện nhân "Họ Trương, ngươi đừng ép người quá đáng." Trương Thần nhìn bộ dáng không chút nào sợ hãi của Tôn Tuấn, cũng không chút nào ngạc nhiên. Ưu thế về người hay là chiến lực đối phương đều hơn Trương Thần, với lại hắn bây giờ cũng không có Thanh Phong Kiếm trong tay, nếu là trước kia, không, hoặc là nói là hắn chỉ đột phá tới Luyện Khí tầng bốn, tất nhiên thua không nghi ngờ. Nhưng bây giờ hắn đã là Luyện Khí tầng năm, linh lực viễn siêu gấp hai ba lần Luyện Khí tầng bốn, không cần dùng công pháp, man lực liền có thể nhẹ nhỏm giải quyết hai người kia. Với lại đối phương cũng chưa biết hắn không còn Thanh Phong Kiếm bên người, trong người còn có [tăng cường khí lực đan] cùng [trị thương. đan] bổ trợ, đánh lâu dài là không ngại. Hắn không tin Tôn Tuấn bộ dáng thô kệch kia là nhân vật chính trong tiểu thuyết, có thể vượt hai b¿ cấp khiêu chiến người khác. Nhân vật chính không nhất định có hệ thống, nhưng có hệ thống như Trương Thần chắc chắn là nhân vật chính. Đây đầy đủ để Trương. Thần tự tin, trắng trọn buông lời lẽ đê tiện không biết xấu hổ mà đe dọa Tôn Tuấn.
"Tôn sư đệ ngươi nói gì thế, giữa hai ta dù gì cũng là đồng môn, không nói đến tìm cảm thâm sâu, nhưng đùm bọc che chở nhau vẫn là có, sư huynh thấy ngươi lầm đường lạc bước, nhưng lại không muốn thấy ngươi chịu trừng phạt, liền cố ý dẫn đạo ngươi một con đường sáng, ngươi lại còn trách móc ta không biết lẽ phải, sư đệ ngươi đây là ý gì?"
Trương Thần càng nói càng sắc bén, khuôn mặt cũng không còn hi hi ha. ha như trước, hắn một bí mặt giống như tức giận, khí thế trong người không ngừng thả ra.
Tê..chi là Luyện Khí tầng hai Trư Thanh kinh hoảng, giờ phút này trong mắt hắn, Trương Thần giống như cự thú hoang dã, nào có phải giống như phế vật ba năm trong lời đồn... đây.. đây là giả heo ăn thịt hổ trong tu tiên thế giới hay sao.
Tôn Tuấn cũng có chút kinh hãi, hắn không nghĩ đến Trương Thần dĩ nhiên cường như thế, chuyện này làm sao có thể, hắn làm sao trong ba tháng liên tiếp đột phá hai tiểu cảnh giới?
Hắn mặc dù [Thiết Quyền] tiểu thành, nhưng cũng không bù đắp lại được linh lực hùng hậu của Luyện Khí tầng năm.
Đừng thấy chỉ là một cái tiểu cảnh giới, nhưng chênh lệch giống như trời cùng đất, đại hải cùng tầng mây.
Trên đời này muốn vượt cấp đánh nhau chỉ có thể là thiên kiêu, mà hắn Tôn Tuấn mặc dù tự phụ, cảm thấy mình không thua kém ai, nhưng cũng chưa dám nhận mình là thiên kiêu.
Thiên kiêu chân chính chỉ có thể là cấp bậc của mười vị chân truyền kia mà thôi, hắn còn xa xa chưa đạt tới.
Trương Thần thấy bộ dáng hoảng hốt của hai người, trong lòng cười lạnh.
Còn nói cái gì muốn làm mò thi nhân, mới thả ra chút khí thế, các ngươi liền e ngại, như thế mà muốn ra đời kiếm ăn, đúng là si tâm vọng tưởng.
Nhớ năm đó hắn..mà thôi mà thôi, anh hùng không nhắc chuyện quá khứ, Trương Thần cũng không có khoe khoang kể ra hắn năm đó thế nào.
Nhìn ánh mắt không vội không gấp của Trương. Thần, Tôn Tuấn chuyên này thấy mình xong rồi, bình thường mặc dù đánh không lại, nhưng chạy đi vẫn là không có chuyện gì khó.
Nhưng đối phương hiện tại đã là Luyện Khí tầng năm, rời đi động phủ chỉ có một đường duy nhất, đối phương lại là kiếm tu, nhất định [Du Long Kiếm Pháp] của hắn đã bước vào tiểu thành thậm chí cao hơn mới có thể đột phá.
Cộng thêm đối phương. hư hư thực thực có Thanh Phong Kiếm, Tôn Tuấn thật tình không chút nào nắm chắc.
Bên cạnh còn có Trữ Thanh, nếu lần này bỏ đi, tương lai mặt mũi nào gặp hắn. Cái này không nói, nhỡ như chuyện hôm nay lọt ra bên ngoài, hắn ngày tháng ở ngoại môn sau này chắc chắn khó mà có ngày tốt lành.
Tôn Tuấn thấy mình anh danh một đời, vậy mà hôm nay sắp bị mất hết, đáng chết ngoại môn trưởng lão, đây nhất định là muốn chơi hắn mà.
Tôn Tuấn lúc này không còn cứng rắn mà là cười nói:
"Ha ha, Trương sư huynh thật đúng là người tốt, là sư đệ hiểu lầm, mặc dù sư đệ không phải kẻ trộm cấp gì, nhưng để gỡ bỏ hiểu lầm chúng ta, chúng ta liền sẽ đền bù một chút, sau đó tìm ra tên nào nửa đêm tới chặt cây nhà sư huynh, mang đi hình phạt đường mà nghiêm trị."
Vừa nói Tôn Tuấn vừa nghiếng răng nghiếng lợi, hắn hôm nay quả thật thua thiệt mà.
Trữ Thanh kế bên cũng. là không nghĩ tới chuyện sẽ phát sinh tới mức này, ngày đầu theo đại lão kiếm ăn, liền tao ngộ phản phê, cái này về sau hắn cần nghĩ lại có nên đi theo vị đại lão này hay không.
Trương Thần nghe vậy cười ha hả nói:
"Ha ha sư đệ hiểu tấm lòng của ta là rất tốt rất tốt, nhanh, có gì lấy ra nhanh lên, đêm xuân đáng giá ngàn vàng, còn phải nhanh chóng trở về giường nghỉ ngơi, cố gắng tu luyện không phụ sự coi trọng của tông môn.”
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương