Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 160
Tất cả người thừa kế được chỉ định đi đến một căn phòng kính kỳ lạ còn những ban chủ thì như cũ đi đến sân thượng trên du thuyền ngồi trước màn hình lớn nhìn những người thừa kế,giám khảo viên lên tiếng qua chiếc loa được đặt trong phòng kính:
“Phần thi này là phần thi thực cho nên mong các thí sinh cẩn thận bởi vì phần này không cấm giết người”
Các thí sinh trong phòng thi im lặng nhìn nhau,giám khảo viên lên tiếng nói tiếp:
“Để tôi phổ biến luật nhé,phần thi lần này các thí sinh được đưa đến một khu rừng trong đó đầy rẫy nguy hiểm nhưng các vị phải tự mình vượt qua,và trên người các thí sinh sẽ có một mảnh vải chứa điểm số các thí sinh khác phải tìm cách để lấy bất chấp thủ đoạn”
“Các điểm số sẽ được ghi trên tấm vải và tùy theo số điểm mà độ nguy hiểm đối với các mục tiêu khác nhau nhưng có một mảnh vải chứa đến 2000 điểm “
“Cuối cùng những chiếc đồng hồ trên bàn sẽ báo tín hiệu khi các thí sinh bị loại có hai cách để thí sinh bị loại một là chết hai là phá hủy đồng thí sinh sẽ bị tước quyền thi đấu “
“Trận thi đấu này sẽ có camera giám sát quan sát các vị 24/24 và vòng thi kéo dài ba ngày “
Con gái của Xuyên Bang - Xuyên Quỳ giơ tay lên tiếng:
“Tôi có điều muốn hỏi”
Giám khảo viên cười nói:
“Mời Xuyên tiểu thư nói”
Xuyên Quỳ lên tiếng:
“Có được dùng vũ khí không “
Giám khảo viên nhanh chóng đáp:
“Không từ thủ đoạn,bất cứ loại vũ khí nào cũng được dùng”
Xuyên Quỳ gật đầu xem như cảm ơn,giám khảo viên lên tiếng nói tiếp:
“Được rồi mọi người có hai phút để chuẩn bị những thứ cần chuẩn bị”
Những người thừa kế nghe thấy vậy liền nhanh chóng người kiểm tra vật dụng người tìm vũ khí có trong phòng,Ôn Dương đang đứng suy nghĩ gì đó thì Cố Thanh liền nói đồng thời ném một thứ gì đó cho cô:
“Bảo bối”
Ôn Dương theo phản xạ bắt được thứ mà Cố Thanh ném qua là một thanh katana màu đen,Ôn Dương rút thử thanh kiếm lưỡi kiếm cực kỳ sắc nhọn cô cười nửa miệng dưới thắt lưng rút ra thanh gỗ ném sang cho Cố Thanh:
“Cầm lấy”
Cố Thanh bắt lấy nhìn thanh gỗ nằm trong tay nói:
“Bảo bối thứ này là đồ phòng thân thân cận của cậu ném cho tôi làm gì,tôi dùng dây chứ không dùng thứ này”
Ôn Dương cười nói tay đút thanh kiếm ngang vào thắt lưng quần sau đó là được áo khoác đen của cô che đi:
“Giữ đi sẽ có lúc dùng tới”
Cố Thanh nghe cô nói thì gật đầu cất ra sau lưng, Hoàng Băng thì đơn giản lấy cho mình khá nhiều súng ngắn còn Hoàng Tuyết lấy một thanh katana giống với Ôn Dương.
Hàn Diệt Phong bên này đứng nhìn Ôn Dương với ánh mắt lo lắng nghĩ “Mèo con,em nói xin lỗi là có ý gì”.Hạ Kiêu thì nhìn Cố Thanh vớ ánh mắt lưu luyến và chờ mong điều gì đó.
Giám khảo viên thông qua chiếc loa lên tiếng:
“Được rồi thời gian đã kết thúc,bây giờ là bắt đầu thôi,…”
Giám khảo viên vừa nói xong thì một luồn khói từ các khe hở trong phòng kín liên tục tràn vào,Hàn Diệt Phong cau mày “Khí gây mê”.Tất cả những người có mặt trong phòng từng người từng người một ngất đi.
Hoàng Thiên lo lắng nghĩ “Phải cố gắng sống sót đó mấy đứa”.Hàn Lãng nghĩ “Ráng lên”.
Khi Ôn Dương tỉnh lại thì bản thân đã nằm ở trong một khu rừng rất lớn cây xanh rất nhiều cô quan sát thì thấy nơi này không giống với những khu rừng bình thường,khu rừng rất im lặng, sự im lặng chết chóc không có tiếng chim hót cũng không có tiếng động vật gì hết chỉ có tiếng lá cây xào xạc có lẽ là do gió biển truyền tới và cô phát hiện ra bản thân đi một mình,Ôn Dương nghĩ “Chỗ này được sắp xếp ngẫu nhiên cho các thí sinh,ai đi cùng ai cũng không biết nữa “.“Trước tiên tìm những người khác đã”.
Ôn Dương đứng lên thì phát hiện trên tay mình đang cầm một mảnh vải cô lật mảnh vải lên nhìn thì trên mảnh vải trắng viết một con số “300 điểm”.
Ôn Dương bình tĩnh cất đi mảnh vải trắng vào túi áo trong của áo khoác bắt đầu bước đi nghĩ “Hy vọng mảnh vải 2000 điểm không nằm trong tay nhóm bọn mình nếu không sẽ phiền lắm”.
Lúc này đồng hồ trên tay cô vang lên tiếng của giám khảo viên:
“Ồ tất cả các vị đã tỉnh rồi vậy thì tôi xin phép công bố bảng điểm của từng người nhé”
Giọng nói của giám khảo viên vang lên:
“Lệ Bang Lệ Hằng 700 điểm,Tuyên Bang Tuyên Vân 700 điểm,Hoa Bang Hoa Đàm 700 điểm Xuyên Bang Xuyên Quỳ 700 điểm,Ẩn Bang Hạ Kiêu 700 điểm “
Ôn Dương bất ngờ nghĩ “Cái gì Hạ Kiêu tại sao lại giữ số điểm lớn như vậy chứ,chết thật chứ tên này đúng là phiền toái trong phiền phức đây chứ đâu”.
Giám khảo viên đọc tiếp:
“Ẩn Bang Hàn Diệt Phong,Hàn Tử Diên 1000 điểm,Hướng Bang Hướng Tư Lâm 1000 điểm,Thời Bang Thời Thiếu Kiệt 1000 điểm,Nghiêm Bang Nghiêm Sinh 1000 điểm,…”
Ôn Dương hoàn toàn cạn lời nghĩ “Hết Hạ Kiêu giờ đến hai người này điểm còn lớn gấp bội giỡn đó hả!!!Chán chẳng muốn nói luôn “.
“Hắc Bang Ôn Dương 300 điểm,Long Bang Long Nam 300 Điểm,Hoài Bang Hoài Quyền 300 điểm,…”
“Chính Bang Chính Tư 100 điểm,Phương Bang Phương Từ 100 điểm, Lục Bang Lục Đình 100 điểm,Xà Bang Xà Bạch 100 điểm,Kinh Bang Kinh Viên 100 điểm,Tình Bang Tình Hữu Ý 100 điểm,…”
“Hắc Bang Hoàng Tuyết 500 điểm,Thu Bang Thu Xuân Hứa 500 điểm, Hạ Bang Hạ Long 500 điểm,…”
“Hắc Bang Hoàng Băng,Cố Thanh 1500 điểm,Viên Bang Viên Tu Nguyệt 1500 điểm,Thanh Long Bang Thanh Long Đàm 1500 điểm, Quốc Bang Quốc Minh 1500 điểm,…”
Ôn Dương đang đi thì nghe giám khảo viên mà mặt đen lại nghĩ “Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa hết cứu,hết 1000 điểm lại tới chị Băng và Tiểu Thanh 1500 điểm mình thật sự cạn lời rồi”.
Giám khảo viên thông báo tiếp:
“Và mảnh 2000 điểm đang ở chỗ của Tu La Bang Tống Giang”
“Phần thi này là phần thi thực cho nên mong các thí sinh cẩn thận bởi vì phần này không cấm giết người”
Các thí sinh trong phòng thi im lặng nhìn nhau,giám khảo viên lên tiếng nói tiếp:
“Để tôi phổ biến luật nhé,phần thi lần này các thí sinh được đưa đến một khu rừng trong đó đầy rẫy nguy hiểm nhưng các vị phải tự mình vượt qua,và trên người các thí sinh sẽ có một mảnh vải chứa điểm số các thí sinh khác phải tìm cách để lấy bất chấp thủ đoạn”
“Các điểm số sẽ được ghi trên tấm vải và tùy theo số điểm mà độ nguy hiểm đối với các mục tiêu khác nhau nhưng có một mảnh vải chứa đến 2000 điểm “
“Cuối cùng những chiếc đồng hồ trên bàn sẽ báo tín hiệu khi các thí sinh bị loại có hai cách để thí sinh bị loại một là chết hai là phá hủy đồng thí sinh sẽ bị tước quyền thi đấu “
“Trận thi đấu này sẽ có camera giám sát quan sát các vị 24/24 và vòng thi kéo dài ba ngày “
Con gái của Xuyên Bang - Xuyên Quỳ giơ tay lên tiếng:
“Tôi có điều muốn hỏi”
Giám khảo viên cười nói:
“Mời Xuyên tiểu thư nói”
Xuyên Quỳ lên tiếng:
“Có được dùng vũ khí không “
Giám khảo viên nhanh chóng đáp:
“Không từ thủ đoạn,bất cứ loại vũ khí nào cũng được dùng”
Xuyên Quỳ gật đầu xem như cảm ơn,giám khảo viên lên tiếng nói tiếp:
“Được rồi mọi người có hai phút để chuẩn bị những thứ cần chuẩn bị”
Những người thừa kế nghe thấy vậy liền nhanh chóng người kiểm tra vật dụng người tìm vũ khí có trong phòng,Ôn Dương đang đứng suy nghĩ gì đó thì Cố Thanh liền nói đồng thời ném một thứ gì đó cho cô:
“Bảo bối”
Ôn Dương theo phản xạ bắt được thứ mà Cố Thanh ném qua là một thanh katana màu đen,Ôn Dương rút thử thanh kiếm lưỡi kiếm cực kỳ sắc nhọn cô cười nửa miệng dưới thắt lưng rút ra thanh gỗ ném sang cho Cố Thanh:
“Cầm lấy”
Cố Thanh bắt lấy nhìn thanh gỗ nằm trong tay nói:
“Bảo bối thứ này là đồ phòng thân thân cận của cậu ném cho tôi làm gì,tôi dùng dây chứ không dùng thứ này”
Ôn Dương cười nói tay đút thanh kiếm ngang vào thắt lưng quần sau đó là được áo khoác đen của cô che đi:
“Giữ đi sẽ có lúc dùng tới”
Cố Thanh nghe cô nói thì gật đầu cất ra sau lưng, Hoàng Băng thì đơn giản lấy cho mình khá nhiều súng ngắn còn Hoàng Tuyết lấy một thanh katana giống với Ôn Dương.
Hàn Diệt Phong bên này đứng nhìn Ôn Dương với ánh mắt lo lắng nghĩ “Mèo con,em nói xin lỗi là có ý gì”.Hạ Kiêu thì nhìn Cố Thanh vớ ánh mắt lưu luyến và chờ mong điều gì đó.
Giám khảo viên thông qua chiếc loa lên tiếng:
“Được rồi thời gian đã kết thúc,bây giờ là bắt đầu thôi,…”
Giám khảo viên vừa nói xong thì một luồn khói từ các khe hở trong phòng kín liên tục tràn vào,Hàn Diệt Phong cau mày “Khí gây mê”.Tất cả những người có mặt trong phòng từng người từng người một ngất đi.
Hoàng Thiên lo lắng nghĩ “Phải cố gắng sống sót đó mấy đứa”.Hàn Lãng nghĩ “Ráng lên”.
Khi Ôn Dương tỉnh lại thì bản thân đã nằm ở trong một khu rừng rất lớn cây xanh rất nhiều cô quan sát thì thấy nơi này không giống với những khu rừng bình thường,khu rừng rất im lặng, sự im lặng chết chóc không có tiếng chim hót cũng không có tiếng động vật gì hết chỉ có tiếng lá cây xào xạc có lẽ là do gió biển truyền tới và cô phát hiện ra bản thân đi một mình,Ôn Dương nghĩ “Chỗ này được sắp xếp ngẫu nhiên cho các thí sinh,ai đi cùng ai cũng không biết nữa “.“Trước tiên tìm những người khác đã”.
Ôn Dương đứng lên thì phát hiện trên tay mình đang cầm một mảnh vải cô lật mảnh vải lên nhìn thì trên mảnh vải trắng viết một con số “300 điểm”.
Ôn Dương bình tĩnh cất đi mảnh vải trắng vào túi áo trong của áo khoác bắt đầu bước đi nghĩ “Hy vọng mảnh vải 2000 điểm không nằm trong tay nhóm bọn mình nếu không sẽ phiền lắm”.
Lúc này đồng hồ trên tay cô vang lên tiếng của giám khảo viên:
“Ồ tất cả các vị đã tỉnh rồi vậy thì tôi xin phép công bố bảng điểm của từng người nhé”
Giọng nói của giám khảo viên vang lên:
“Lệ Bang Lệ Hằng 700 điểm,Tuyên Bang Tuyên Vân 700 điểm,Hoa Bang Hoa Đàm 700 điểm Xuyên Bang Xuyên Quỳ 700 điểm,Ẩn Bang Hạ Kiêu 700 điểm “
Ôn Dương bất ngờ nghĩ “Cái gì Hạ Kiêu tại sao lại giữ số điểm lớn như vậy chứ,chết thật chứ tên này đúng là phiền toái trong phiền phức đây chứ đâu”.
Giám khảo viên đọc tiếp:
“Ẩn Bang Hàn Diệt Phong,Hàn Tử Diên 1000 điểm,Hướng Bang Hướng Tư Lâm 1000 điểm,Thời Bang Thời Thiếu Kiệt 1000 điểm,Nghiêm Bang Nghiêm Sinh 1000 điểm,…”
Ôn Dương hoàn toàn cạn lời nghĩ “Hết Hạ Kiêu giờ đến hai người này điểm còn lớn gấp bội giỡn đó hả!!!Chán chẳng muốn nói luôn “.
“Hắc Bang Ôn Dương 300 điểm,Long Bang Long Nam 300 Điểm,Hoài Bang Hoài Quyền 300 điểm,…”
“Chính Bang Chính Tư 100 điểm,Phương Bang Phương Từ 100 điểm, Lục Bang Lục Đình 100 điểm,Xà Bang Xà Bạch 100 điểm,Kinh Bang Kinh Viên 100 điểm,Tình Bang Tình Hữu Ý 100 điểm,…”
“Hắc Bang Hoàng Tuyết 500 điểm,Thu Bang Thu Xuân Hứa 500 điểm, Hạ Bang Hạ Long 500 điểm,…”
“Hắc Bang Hoàng Băng,Cố Thanh 1500 điểm,Viên Bang Viên Tu Nguyệt 1500 điểm,Thanh Long Bang Thanh Long Đàm 1500 điểm, Quốc Bang Quốc Minh 1500 điểm,…”
Ôn Dương đang đi thì nghe giám khảo viên mà mặt đen lại nghĩ “Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa hết cứu,hết 1000 điểm lại tới chị Băng và Tiểu Thanh 1500 điểm mình thật sự cạn lời rồi”.
Giám khảo viên thông báo tiếp:
“Và mảnh 2000 điểm đang ở chỗ của Tu La Bang Tống Giang”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương