Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 191
Cuộc thi thứ ba là một cuộc thi đối đầu trực tiếp lần này du thuyền đi tới một nơi khá kỳ lạ,nơi này là ở giữa biển mênh mông hiện tại ở trước mặt họ là những cột đá đang ở trên mặt biển,cột cao cột thấp không cột đá nào có hình dạng giống nhau.
Giám khảo viên đứng trên sân thượng của du thuyền thông qua mic nói:
"Phần thi hôm nay là phần thi giao đấu trực tiếp, vòng đầu tiên chính là vòng loại các thí sinh phải ở trên những cột đá và lấy được những ngọn cờ để vào vòng tiếp theo và nên nhớ sẽ có 15 người bị loại nếu rơi khỏi các cột đá và rơi xuống biển nên các thí sinh phải cẩn thận "
Kinh Viên con trai của Kinh Bang lên tiếng :
"Cho hỏi chúng tôi lên đó bằng cách nào"
Giám khảo viên nghe vậy thì cười nhẹ nói:
"Đương nhiên là phải tự tìm cách đi lên rồi”
Hạ Long con trai của Hạ Bang nói:
"Cột đá nào cũng cao tầm hai ba mét thì bọn tôi lên kiểu gì!!!"
Lục Đình nói:
"Hơn nữa chúng còn lõm chõm cái cao cái thấp thì làm sao mà lên”
Xuyên Quy liền lên tiếng khinh bỉ:
"Không lên đươc là do các ngươi không có năng lưc để lên trách ai "
Xuyên Quỳ nói xong thì đã bậc nhảy và đạp lên lan can của thuyền lấy đà và nhảy lên cột đá lộn người đáp lên an toàn,Viên Tu Nguyệt và Hoa Đàm cũng nhảy theo sau.Viên Tu Nguyệt quay lại cười cười nói:
"Bọn tôi đi trước đây, chúc các vị may mắn"
Thời Thiếu Kiệt nghiến răng tức giận :
"“Khinh thường ai vậy chứ”
Thời Thiếu Kiệt vừa dứt lời thì Hoàng Băng nửa con mắt nói:
"Khinh thường cậu chứ ai nữa"
Thời Thiếu Kiệt vừa quay qua định mảng lại thì thấy ánh mắt đáng sợ của sáu người Ôn Dương đang đứng đăng sau thì đột ngột ngậm miệng,Ôn Dương lên tiếng:
"Nhảy lên thôi mọi người”
Ôn Dương vừa dứt lời thì thì Hoàng Tuyết và Cố Thanh đã nắm lấy vai của Hoàng Băng sau đó là cả bảy người bậc nhảy một cái thật cao rồi an toàn đứng trên cột đá.Lúc này những người khác cũng tìm cách leo lên cột đá ban tổ chức cuộc thi rất công bäng khi đợi tất cả thí sinh lên hết thì mới tiết lộ ra vị trí của những cây cờ.
Khung cảnh khá hỗn loạn vì bọn họ muốn cướp cờ nên buộc phải tấn công lẫn nhau nhưng khi đứng trên cột đá thì không nơi nào bằng phảng,một cột đá chỉ có thể đứng được hai người hoặc môt người nên rất khó khăn họ tấn công nhau thì phải nhảy qua nhảy lại
Bảy người Ôn Dương lúc này đã cầm được cờ và đứng trên vách đá để chiến đấu,Nghiêm Sinh tấn công Cố Thanh đang đứng một mình khi cậu không để ý hắn ta một phát đá đạp mạnh Cố Thanh xuống dưới vách đá.
Hạ Kiêu thấy cảnh này thì nổi giận gầm lên:
Hạ Kiêu nhảy qua vách đá Nghiêm Sinh đang đứng mà đánh, Nghiêm Sinh bị khí thế của Hạ Kiêu doạ sợ và hắn ta đương nhiên không phải đối thủ của Hạ Kiêu khi chỉ với một đá và một đấm thì Nghiêm Sinh đã cầm theo cây cờ đã cướp từ tay Cố Thanh mà bay thẳng xuống biển.
Nhưng lúc này khán giả ở dưới đang khá ngạc nhiên vì tầm nhìn của bọn họ là có thể thấy tất cả,họ thấy Cố Thanh vẫn chưa rơi xuống biển mà hai chân vẫn đang giữ chặt bậc thềm của cột đá.
Thu Bang Chủ nói:
"Haha cách nuôi của các người quả thật đáng sợ ngã như vậy cũng có thể tìm cách bám được”
Nghiêm Bang Chủ liền lên tiếng:
"Cho dù không ngã xuống để bị loại thì cũng đã mất cây cờ rồi còn gì cậu ta cũng phải cướp lại từ đầu thôi"
Hạ Kiêu sau khi kéo Cố Thanh lo lắng kiểm tra thấy cậu không bị sao mới an tâm,Ôn Dương bên này cầm cây cờ nói:
"Nè hên ha người cậu mà không dẻo thì chắc là rơi xuống biển rồi"
Xuvên Ouỳ Viên Tu và Hoa Đàm đứng trên môt cây côt đá cao hơn chỗ họ đang đứng tay mỗi người cầm một cây cờ, Xuyên Quỳ nói:
"Cậu ta không ngã xuống cũng đâu thể hiện được gì cây cờ đã bị Nghiêm Sinh đem theo xuống biển luôn rồi Hoàng Băng lúc này liền ném qua cho Cố Thanh một cây cờ khác, Hoàng
Tuyết xoa xoa gáy nói:
"Cái này là nên cảm ơn Hàn Tử Diên vì cậu ta mang theo cả đống nhã nước ngọt khá giống với màu cờ nên mới không bị sao"
Ba người Xuyên Quỳ hoàn toàn cạn lời với trí thông minh của đám Ôn Dương rồi, Nghiêm Bang Chủ ngồi ở dưới quan sát mà tức không nhịn được những Bang Chủ khác cũng cố nhịn cười với cú vã mặt này.
Nghiêm Bang Chủ tức giận quay sang Ôn Tuyền nói:
"Các người không dùng mánh khoé là chết à!!!!!"
Hoàng Thiên ánh mắt lạnh lẽo nói:
"Ông muốn đứt một cái lưỡi hay tôi khâu miệng ông lại để khỏi sủa linh tinh
Ôn Tuyền ngăn Hoàng Thiên lại tránh để Hoàng Thiên phát điên mà giết người,Ôn Tuyền khẽ nghiên đầu đôi mắt màu tím xinh đẹp loé lên tia sáng nguy hiểm nói:
"Nghiêm Bang Chủ chưa từng nghe câu dùng não để suy nghĩ thay vì dùng tứ chi để suy nghĩ hay sao!"Nghiêm Bang Chủ bị một câu nói của Ôn Tuyền làm cho nghẹn họng không nói được gì, Hoa Bang Chủ lên tiếng:
"Cái đó gọi là biết dùng trí óc là con trai của Nghiêm Bang Chủ không dùng trí óc để suy nghĩ nên mới bị loại thê thảm như vậy"
Bọn họ đang nói chuyện thì tiếng của giám khảo viên liền vang lên:
"Đã có kết quả cuộc thi vòng loại"
Những Bang Chủ lập tức ngẩn đầu lên cột đá nhìn 15 người cầm cờ,giám khảo viên nói:
"Xin chúc mừng Ẩn Bang,Hắc Bang, Tình Bang,Xuyên Bang, Hoa Bang,Viên Bang,Dao Bang,Tu La Bang, Xà Bang, Thời Bang được vào vòng tiếp theo ".
Giám khảo viên đứng trên sân thượng của du thuyền thông qua mic nói:
"Phần thi hôm nay là phần thi giao đấu trực tiếp, vòng đầu tiên chính là vòng loại các thí sinh phải ở trên những cột đá và lấy được những ngọn cờ để vào vòng tiếp theo và nên nhớ sẽ có 15 người bị loại nếu rơi khỏi các cột đá và rơi xuống biển nên các thí sinh phải cẩn thận "
Kinh Viên con trai của Kinh Bang lên tiếng :
"Cho hỏi chúng tôi lên đó bằng cách nào"
Giám khảo viên nghe vậy thì cười nhẹ nói:
"Đương nhiên là phải tự tìm cách đi lên rồi”
Hạ Long con trai của Hạ Bang nói:
"Cột đá nào cũng cao tầm hai ba mét thì bọn tôi lên kiểu gì!!!"
Lục Đình nói:
"Hơn nữa chúng còn lõm chõm cái cao cái thấp thì làm sao mà lên”
Xuyên Quy liền lên tiếng khinh bỉ:
"Không lên đươc là do các ngươi không có năng lưc để lên trách ai "
Xuyên Quỳ nói xong thì đã bậc nhảy và đạp lên lan can của thuyền lấy đà và nhảy lên cột đá lộn người đáp lên an toàn,Viên Tu Nguyệt và Hoa Đàm cũng nhảy theo sau.Viên Tu Nguyệt quay lại cười cười nói:
"Bọn tôi đi trước đây, chúc các vị may mắn"
Thời Thiếu Kiệt nghiến răng tức giận :
"“Khinh thường ai vậy chứ”
Thời Thiếu Kiệt vừa dứt lời thì Hoàng Băng nửa con mắt nói:
"Khinh thường cậu chứ ai nữa"
Thời Thiếu Kiệt vừa quay qua định mảng lại thì thấy ánh mắt đáng sợ của sáu người Ôn Dương đang đứng đăng sau thì đột ngột ngậm miệng,Ôn Dương lên tiếng:
"Nhảy lên thôi mọi người”
Ôn Dương vừa dứt lời thì thì Hoàng Tuyết và Cố Thanh đã nắm lấy vai của Hoàng Băng sau đó là cả bảy người bậc nhảy một cái thật cao rồi an toàn đứng trên cột đá.Lúc này những người khác cũng tìm cách leo lên cột đá ban tổ chức cuộc thi rất công bäng khi đợi tất cả thí sinh lên hết thì mới tiết lộ ra vị trí của những cây cờ.
Khung cảnh khá hỗn loạn vì bọn họ muốn cướp cờ nên buộc phải tấn công lẫn nhau nhưng khi đứng trên cột đá thì không nơi nào bằng phảng,một cột đá chỉ có thể đứng được hai người hoặc môt người nên rất khó khăn họ tấn công nhau thì phải nhảy qua nhảy lại
Bảy người Ôn Dương lúc này đã cầm được cờ và đứng trên vách đá để chiến đấu,Nghiêm Sinh tấn công Cố Thanh đang đứng một mình khi cậu không để ý hắn ta một phát đá đạp mạnh Cố Thanh xuống dưới vách đá.
Hạ Kiêu thấy cảnh này thì nổi giận gầm lên:
Hạ Kiêu nhảy qua vách đá Nghiêm Sinh đang đứng mà đánh, Nghiêm Sinh bị khí thế của Hạ Kiêu doạ sợ và hắn ta đương nhiên không phải đối thủ của Hạ Kiêu khi chỉ với một đá và một đấm thì Nghiêm Sinh đã cầm theo cây cờ đã cướp từ tay Cố Thanh mà bay thẳng xuống biển.
Nhưng lúc này khán giả ở dưới đang khá ngạc nhiên vì tầm nhìn của bọn họ là có thể thấy tất cả,họ thấy Cố Thanh vẫn chưa rơi xuống biển mà hai chân vẫn đang giữ chặt bậc thềm của cột đá.
Thu Bang Chủ nói:
"Haha cách nuôi của các người quả thật đáng sợ ngã như vậy cũng có thể tìm cách bám được”
Nghiêm Bang Chủ liền lên tiếng:
"Cho dù không ngã xuống để bị loại thì cũng đã mất cây cờ rồi còn gì cậu ta cũng phải cướp lại từ đầu thôi"
Hạ Kiêu sau khi kéo Cố Thanh lo lắng kiểm tra thấy cậu không bị sao mới an tâm,Ôn Dương bên này cầm cây cờ nói:
"Nè hên ha người cậu mà không dẻo thì chắc là rơi xuống biển rồi"
Xuvên Ouỳ Viên Tu và Hoa Đàm đứng trên môt cây côt đá cao hơn chỗ họ đang đứng tay mỗi người cầm một cây cờ, Xuyên Quỳ nói:
"Cậu ta không ngã xuống cũng đâu thể hiện được gì cây cờ đã bị Nghiêm Sinh đem theo xuống biển luôn rồi Hoàng Băng lúc này liền ném qua cho Cố Thanh một cây cờ khác, Hoàng
Tuyết xoa xoa gáy nói:
"Cái này là nên cảm ơn Hàn Tử Diên vì cậu ta mang theo cả đống nhã nước ngọt khá giống với màu cờ nên mới không bị sao"
Ba người Xuyên Quỳ hoàn toàn cạn lời với trí thông minh của đám Ôn Dương rồi, Nghiêm Bang Chủ ngồi ở dưới quan sát mà tức không nhịn được những Bang Chủ khác cũng cố nhịn cười với cú vã mặt này.
Nghiêm Bang Chủ tức giận quay sang Ôn Tuyền nói:
"Các người không dùng mánh khoé là chết à!!!!!"
Hoàng Thiên ánh mắt lạnh lẽo nói:
"Ông muốn đứt một cái lưỡi hay tôi khâu miệng ông lại để khỏi sủa linh tinh
Ôn Tuyền ngăn Hoàng Thiên lại tránh để Hoàng Thiên phát điên mà giết người,Ôn Tuyền khẽ nghiên đầu đôi mắt màu tím xinh đẹp loé lên tia sáng nguy hiểm nói:
"Nghiêm Bang Chủ chưa từng nghe câu dùng não để suy nghĩ thay vì dùng tứ chi để suy nghĩ hay sao!"Nghiêm Bang Chủ bị một câu nói của Ôn Tuyền làm cho nghẹn họng không nói được gì, Hoa Bang Chủ lên tiếng:
"Cái đó gọi là biết dùng trí óc là con trai của Nghiêm Bang Chủ không dùng trí óc để suy nghĩ nên mới bị loại thê thảm như vậy"
Bọn họ đang nói chuyện thì tiếng của giám khảo viên liền vang lên:
"Đã có kết quả cuộc thi vòng loại"
Những Bang Chủ lập tức ngẩn đầu lên cột đá nhìn 15 người cầm cờ,giám khảo viên nói:
"Xin chúc mừng Ẩn Bang,Hắc Bang, Tình Bang,Xuyên Bang, Hoa Bang,Viên Bang,Dao Bang,Tu La Bang, Xà Bang, Thời Bang được vào vòng tiếp theo ".
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương