Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 194
Giám khảo viên lên tiếng thông báo:
"Trận thứ ba là Xuyên Bang Xuyên Quỳ và Ẩn Bang Hạ Kiêu"
Xuyên Quỳ nghe vậy tay cũng cầm kiếm lên đi về phía của Ôn Dương rồi nói:
"Mặc dù rất muốn đánh với nhóc nhưng mà phải để cho trận sau rồi"
Ôn Dương quay đầu lại nhìn Xuyên Quỳ, đôi mắt màu tím của cô ánh lên tia sáng Ôn Dương nửa miệng cười nói:
"Nếu chị có khả năng thắng được đồ dị hợm thì rất có thể trận đấu lần sau chúng ta sẽ là đối thủ"
Xuyên Quỳ cầm thanh kiếm khoanh tay trước ngực cười tự tin đáp:
"Đương nhiên rồi,chị rất mong đợi được đánh với nhóc đó"
Lần này Hàn Tử Diên là người lên tiếng:
"Nhưng ít nhất cậu phải thắng được Hạ Kiêu đã"
Xuyên Quỳ vừa nói vừa quay lưng đi:
"Cứ đợi đó đi"
Hạ Kiêu đứng lên vươn vai nói:
"Tiểu Thanh em còn hạt dưa không cho anh một ít"
Cố Thanh lấy trong người ra một nắm hạt dựa nói:"Anh nghiêm túc đánh dùm em"
Hạ Kiêu cười cười nói:
"Anh biết rồi mà nhưng trước tiên thì,...
Hạ Kiêu cúi người xuống hôn vào má Cố Thanh một cái tiếng phát ra rõ to,Hạ Kiêu hôn xong thì hí hửng chạy xuống đảo với lại nói:
"Lấy thêm động lực đó!!!"
Cổ Thanh hai má đỏ ửng nhìn xung quanh thì thấy ai cũng đang tròn mắt nhìn mình mà ngượng chín mặt bổng lúc này một tiếng *Rắc* phát ra từ phía Ôn Tuyền,Ôn Dương và Hàn Diệt Phong ngồi cạnh nhìn qua thì thấy Ôn Tuyền sát khí đằng đằng tay còn bóp nát một bên ghế gỗ của thành tàu khiến cho bọn họ đổ mồ hôi hột.
Hoàng Thiên vội lên tiếng:
"Bình tĩnh, bình tĩnh nào A Tuyền"
Hà Nhiếp không cảm xúc hướng Ôn Tuyền cúi đầu nói:
"Xin lỗi"
Ôn Tuyền cả gương mặt đen lại cười nguy hiểm gậy lại đầu với Hà Nhiếp mà ném ánh mắt giết người cho Hàn Lãng.Hàn Lãng liền nói:
"Này này,Hạ Kiêu làm thì tính sổ lên đầu nó đừng có dùng ánh mắt đó nhìn ta,ta cũng phải người đã cướp con của ngươi"
Ôn Tuyền cười nguy hiểm gắn giọng:"Hàn Tổng thật lợi hại có ba cậu con trai mà hết hai đứa chọn ai không chọn,chọn ngay hai đứa nhóc nhà tôi thật có phúc phần quá"
Hàn Diệt không ngồi bên này cảm thấy nhột nhột vì mình chính là một trong hai thằng cướp con của Ôn Tuyền mà còn cướp ngay đứa con gái cưng mà Ôn Tuyền cưng nhất nữa.Hàn Diệt Phong thầm cầu mong bản thân sẽ không bị Ôn Tuyền cho một trận tơi tả.
Trận đấu lúc này cũng bắt đầu Xuyên Quỳ tay cầm kiếm tấn công Hạ Kiêu còn Hạ Kiêu thì vẫn cầm hạt dưa mà cắn cắn tránh né, Xuyên Quỳ không phải hạng tầm thường mỗi đường kiếm đều nhằm vào chỗ hiểm bởi Xuyên Quỳ biết rõ Hạ Kiêu rất mạnh nhưng chỉ là không bao giờ chịu nghiêm túc trong việc đánh nhau nếu không thật sự cần thiết.
Xuyên Quỳ cáu giận tay vung kiếm về phía Hạ Kiêu một cách nhanh chóng nói:
"Ngươi có chịu nghiêm túc mà đánh không hả!!!"
Hạ Kiêu vừa tránh vừa cắn hạt dưa nói:
"Bình tĩnh, bình tĩnh có gì từ từ nói, ngươi có muốn ăn hạt dưa không"
Xuyên Quỳ phát điên cầm kiếm chém ngang đầu Hạ Kiều nói:
"ĂN ĂN ĂN CÁI ĐẦU NGƯƠI!!!!!"
Hạ Kiêu ngồi thụp xuống tránh thanh kiếm nhưng tóc vẫn bị cắt đi một ít, Hạ Kiêu nhanh chóng né cú sút của Xuyên Quỳ rồi nói:
"Này ngươi đánh thì đánh cắt tóc ta làm gì ngươi có biết con gái mà hung dữ như vậy sau này không gã đi được không, sao ngươi không dịu dàng như Tiểu Thanh của ta vậy"
Xuyên Quỳ đen mặt vừa vung kiếm tấn công Hạ Kiêu vừa chửi:
"Ngươi có thôi đi không!! Lão nương gã được hay không là chuyện của ngươi à!!! Ngươi nghiêm túc đánh cho lão nương!!!Gừ Gừ"
Hạ Kiêu vừa tránh vừa nói:
10:32
"Nè ngươi là chó cái hả!"
Ở trên khán đài lúc này là không biết thể hiện cảm xúc gì cho trận này khi một người không ngừng vừa tấn công vừa chửi một người thì không nghiêm túc vừa chọc điên người khác vừa tránh né.
Hoàng Thiên và Hàn Lãng lắc đầu ngán ngẫm chán nản vô cùng,Ôn Tuyền thì chả buồn nói.Quốc Bang Quốc Minh nói:
"Ủa rồi chừng nào trận này mới xong"
Hoàng Băng ngán ngẫm nói:
"Biết ngay là sẽ thành ra cái dạng này mà"
Hàn Tử Diên nửa con mắt nói:
"Cậu ta có bao giờ nghiêm túc quá ba giây đầu"
Hoàng Tuyết ỉu xìu nói:
"Tôi thua cậu ta rồi mặc dù quen biết không lâu nhưng cậu ta quả thật không phải người nghiêm túcViên Tu Nguyệt nửa con mắt nhìn Cố Thanh lên tiếng:
"Hai cậu một người nghiêm túc một người nhây quả thật là một đôi trời sinh
ha"
Cố Thanh thì không biết phải nói gì,Ôn Dương nhìn Hàn Diệt không với biểu cảm chả muốn để tâm đến Hạ Kiêu.Ôn Dương liền nói:
"Vậy thì dùng cách để cậu ấy nghiêm túc là được chứ gì"
Hoàng Băng và Hoàng Tuyết đồng thanh:
"Cách gì?"
Hàn Tử Diên nói:
"Cậu đừng bày trò để cả bọn bị đánh chung đấy nhé"
Ôn Dương cười ranh mãnh nói:
"Yên tâm đi"
Hàn Tử Diên gật đầu nói:
"Yên tâm,...Mới lạ đó"
Ôn Dương liếc xéo Hàn Tử Diên một cái rồi đi đến bên lan can của du thuyền thì Xuyên Bang Chủ cười nói:
"Nhóc đừng chơi ăn gian đó"Ôn Dương tay bám vào lan can quay đầu nhìn Xuyên Bang Chủ nói:
"Xuyên Bang Chủ yên tâm cháu không chơi ăn gian"
Ôn Dương nói xong liên quay đâu I sang phái của hai người đang giao đấu kia mà dùng sức hét lớn:
"HẠ KIÊU CẬU KHÔNG NGHIÊM TÚC THÌ CỐ THANH SẼ BỎ CẬU ĐÓ!!!!"
Tiếng hét của Ôn Dương lớn đến nỗi vang vọng khắp biển khơi khiến cho cả khán đài mắt chữ O mồm chữ A nhìn Ôn Dương,Cố Thanh nghe những câu đó thì nói:
"Tôi nói vậy bao giờ"
Ôn Dương đi lại chỗ ngồi nói:
"Chỉ giúp đồ dị hợm nghiêm túc thôi"
Lúc này Tống Giang lên tiếng:
"Mọi người ơi nhìn kìa "
Mọi người nhìn xuống phía Hạ Kiêu và Xuyên Quỳ bọn họ đều cảm thấy có gì đó không đúng,Hạ Kiêu dừng tránh né mà miệng cũng không ba hoa chọc Xuyên Quỳ nữa,hai quyền tay Hạ Kiêu nắm chặt cả gương mặt đen lại quay lại nhìn Ôn Dương mà gắn giọng:
"CẬU NÓI GÌ ĐÓ HẢI!!!ĐỒ BẠO LỰC!!!!!"
Xuyên Quỳ cảm thấy gợn người với áp lực mà Hạ Kiêu mang lại khiến Xuyên Quỳ có chút lạnh lẽo mà bản năng vô thức lùi lại mấy bước khoảng cách của du thuyền ở xa cũng cảm nhận được áp lực khó thở từ Hạ Kiêu.Có mấy ngườ. trên thuyền hô hấp cũng bị khó khăn,Hàn Tử Diên cười nhếch mép nói:
"Đây mới là sức mạnh thật chứ"
Viên Tu Nguyệt cảm thấy rất lạnh người nhìn đám Ôn Dương vẫn đang thản nhiên cắn hạt dưa hơn thế nữa là hầu như một hàng ghế đầu là của Ẩn Bang và Hắc Bang vẫn rất thản nhiên như không bị ảnh hưởng gì,phía trên này Húc Minh Yên và Tống Diễn Ca lẫn Tống An Ca cũng phải đổ mồ hôi lạnh với áp lực này nhưng hai nhà Ẩn Bang và Hắc Bang vẫn rất bình thường, Viên Tu Nguyệt lên tiếng:
"Các người không cảm thấy gì sao"
Hoàng Tuyết nhún vai đáp:
"Có chút khó thở thôi nhưng không đến mức đó đâu"
Ôn Dương cắn hạt hướng dương nói:
"Vậy mới vui chứ"
Hoàng Băng cười đắc ý nói:
"Kịch hãy chỉ mới bắt đầu thôi"
Viên Tu Nguyệt nước mắt ngắn nước mắt dài nghĩ "Ngay từ đầu quả nhiên là không nên làm đối thủ của bảy người này mà đáng sợ quá rồi,bọn họ đều điên như nhau chẳng ai bình thường hết".
Hạ Kiêu quay sang Xuyên Quỳ với ánh mắt sắc lạnh, Xuyên Quỳ cau mày tập trung cao độ nhưng chỉ vừa chớp mắt thì Hạ Kiêu đã biến mất Xuyên Quỳ lập tức quay ra đằng sau đỡ được một quyền dưới bụng của Hạ Kiêu nhưng vẫn bị bại ra xa,tay Xuyên Quỳ run lên nghĩ "Mạnh quá,tay mình trật khớp rồi, tên này mạnh hơn cả tưởng tượng của mình
Xuyên Quỳ đang nghĩ thì lần nữa Hạ Kiêu đã xuất hiện ngay trước mặt tay bóp chặt lấy cổ của Xuyên mà gắn giọng:
"Thua hay Chết!!!"
Xuyên Quỳ biết Hạ Kiêu đang cho cơ hội chọn Xuyên Quỳ lên tiếng:
"Tôi chịu thua"
Hạ Kiêu nghe vậy liền buông ra khiến Xuyên Quỳ khụy xuống đất ho sặc sụa,Hạ Kiêu từ từ xoay người gương mặt lạnh lùng ban nãy liền biến mất thay vào đó là nụ cười vô tri hí ha hí hửng chạy lên thuyền gọi :
"Tiểu Thanh ơi,anh thắng rồi"
Hạ Kiêu lao đến chỗ của Cố Thanh,Cố Thanh cũng chẳng biết nói gì im lặng xoa xoa đầu của Hạ Kiêu.Ôn Dương nhìn Xuyên Quỳ đang đi lên mà nói:
"Thấy chưa em đã nói chị phải thắng Hạ Kiêu mới có thể đánh với em mà"
Xuyên Quỳ cười bất đắc dĩ nói:
"Rồi rồi, nhưng cũng may là cậu không phát điên đến mức giết người tùy tiện,chị lúc nãy tưởng mình chết thật rồi đó"
Xuyên Quỳ nhìn Hạ Kiêu đang ôm ôm Cổ Thanh mà lên tiếng:
"Cậu ta lật mặt còn nhanh hơn lật sách nữa"Tiếng giảm khảo viên vang lên:
"Ẩn Bang Hạ Kiêu chiến thắng trận tiếp theo là của Hắc Bang Hoàng Tuyết và Dao Bang Húc Minh Yên"
"Trận thứ ba là Xuyên Bang Xuyên Quỳ và Ẩn Bang Hạ Kiêu"
Xuyên Quỳ nghe vậy tay cũng cầm kiếm lên đi về phía của Ôn Dương rồi nói:
"Mặc dù rất muốn đánh với nhóc nhưng mà phải để cho trận sau rồi"
Ôn Dương quay đầu lại nhìn Xuyên Quỳ, đôi mắt màu tím của cô ánh lên tia sáng Ôn Dương nửa miệng cười nói:
"Nếu chị có khả năng thắng được đồ dị hợm thì rất có thể trận đấu lần sau chúng ta sẽ là đối thủ"
Xuyên Quỳ cầm thanh kiếm khoanh tay trước ngực cười tự tin đáp:
"Đương nhiên rồi,chị rất mong đợi được đánh với nhóc đó"
Lần này Hàn Tử Diên là người lên tiếng:
"Nhưng ít nhất cậu phải thắng được Hạ Kiêu đã"
Xuyên Quỳ vừa nói vừa quay lưng đi:
"Cứ đợi đó đi"
Hạ Kiêu đứng lên vươn vai nói:
"Tiểu Thanh em còn hạt dưa không cho anh một ít"
Cố Thanh lấy trong người ra một nắm hạt dựa nói:"Anh nghiêm túc đánh dùm em"
Hạ Kiêu cười cười nói:
"Anh biết rồi mà nhưng trước tiên thì,...
Hạ Kiêu cúi người xuống hôn vào má Cố Thanh một cái tiếng phát ra rõ to,Hạ Kiêu hôn xong thì hí hửng chạy xuống đảo với lại nói:
"Lấy thêm động lực đó!!!"
Cổ Thanh hai má đỏ ửng nhìn xung quanh thì thấy ai cũng đang tròn mắt nhìn mình mà ngượng chín mặt bổng lúc này một tiếng *Rắc* phát ra từ phía Ôn Tuyền,Ôn Dương và Hàn Diệt Phong ngồi cạnh nhìn qua thì thấy Ôn Tuyền sát khí đằng đằng tay còn bóp nát một bên ghế gỗ của thành tàu khiến cho bọn họ đổ mồ hôi hột.
Hoàng Thiên vội lên tiếng:
"Bình tĩnh, bình tĩnh nào A Tuyền"
Hà Nhiếp không cảm xúc hướng Ôn Tuyền cúi đầu nói:
"Xin lỗi"
Ôn Tuyền cả gương mặt đen lại cười nguy hiểm gậy lại đầu với Hà Nhiếp mà ném ánh mắt giết người cho Hàn Lãng.Hàn Lãng liền nói:
"Này này,Hạ Kiêu làm thì tính sổ lên đầu nó đừng có dùng ánh mắt đó nhìn ta,ta cũng phải người đã cướp con của ngươi"
Ôn Tuyền cười nguy hiểm gắn giọng:"Hàn Tổng thật lợi hại có ba cậu con trai mà hết hai đứa chọn ai không chọn,chọn ngay hai đứa nhóc nhà tôi thật có phúc phần quá"
Hàn Diệt không ngồi bên này cảm thấy nhột nhột vì mình chính là một trong hai thằng cướp con của Ôn Tuyền mà còn cướp ngay đứa con gái cưng mà Ôn Tuyền cưng nhất nữa.Hàn Diệt Phong thầm cầu mong bản thân sẽ không bị Ôn Tuyền cho một trận tơi tả.
Trận đấu lúc này cũng bắt đầu Xuyên Quỳ tay cầm kiếm tấn công Hạ Kiêu còn Hạ Kiêu thì vẫn cầm hạt dưa mà cắn cắn tránh né, Xuyên Quỳ không phải hạng tầm thường mỗi đường kiếm đều nhằm vào chỗ hiểm bởi Xuyên Quỳ biết rõ Hạ Kiêu rất mạnh nhưng chỉ là không bao giờ chịu nghiêm túc trong việc đánh nhau nếu không thật sự cần thiết.
Xuyên Quỳ cáu giận tay vung kiếm về phía Hạ Kiêu một cách nhanh chóng nói:
"Ngươi có chịu nghiêm túc mà đánh không hả!!!"
Hạ Kiêu vừa tránh vừa cắn hạt dưa nói:
"Bình tĩnh, bình tĩnh có gì từ từ nói, ngươi có muốn ăn hạt dưa không"
Xuyên Quỳ phát điên cầm kiếm chém ngang đầu Hạ Kiều nói:
"ĂN ĂN ĂN CÁI ĐẦU NGƯƠI!!!!!"
Hạ Kiêu ngồi thụp xuống tránh thanh kiếm nhưng tóc vẫn bị cắt đi một ít, Hạ Kiêu nhanh chóng né cú sút của Xuyên Quỳ rồi nói:
"Này ngươi đánh thì đánh cắt tóc ta làm gì ngươi có biết con gái mà hung dữ như vậy sau này không gã đi được không, sao ngươi không dịu dàng như Tiểu Thanh của ta vậy"
Xuyên Quỳ đen mặt vừa vung kiếm tấn công Hạ Kiêu vừa chửi:
"Ngươi có thôi đi không!! Lão nương gã được hay không là chuyện của ngươi à!!! Ngươi nghiêm túc đánh cho lão nương!!!Gừ Gừ"
Hạ Kiêu vừa tránh vừa nói:
10:32
"Nè ngươi là chó cái hả!"
Ở trên khán đài lúc này là không biết thể hiện cảm xúc gì cho trận này khi một người không ngừng vừa tấn công vừa chửi một người thì không nghiêm túc vừa chọc điên người khác vừa tránh né.
Hoàng Thiên và Hàn Lãng lắc đầu ngán ngẫm chán nản vô cùng,Ôn Tuyền thì chả buồn nói.Quốc Bang Quốc Minh nói:
"Ủa rồi chừng nào trận này mới xong"
Hoàng Băng ngán ngẫm nói:
"Biết ngay là sẽ thành ra cái dạng này mà"
Hàn Tử Diên nửa con mắt nói:
"Cậu ta có bao giờ nghiêm túc quá ba giây đầu"
Hoàng Tuyết ỉu xìu nói:
"Tôi thua cậu ta rồi mặc dù quen biết không lâu nhưng cậu ta quả thật không phải người nghiêm túcViên Tu Nguyệt nửa con mắt nhìn Cố Thanh lên tiếng:
"Hai cậu một người nghiêm túc một người nhây quả thật là một đôi trời sinh
ha"
Cố Thanh thì không biết phải nói gì,Ôn Dương nhìn Hàn Diệt không với biểu cảm chả muốn để tâm đến Hạ Kiêu.Ôn Dương liền nói:
"Vậy thì dùng cách để cậu ấy nghiêm túc là được chứ gì"
Hoàng Băng và Hoàng Tuyết đồng thanh:
"Cách gì?"
Hàn Tử Diên nói:
"Cậu đừng bày trò để cả bọn bị đánh chung đấy nhé"
Ôn Dương cười ranh mãnh nói:
"Yên tâm đi"
Hàn Tử Diên gật đầu nói:
"Yên tâm,...Mới lạ đó"
Ôn Dương liếc xéo Hàn Tử Diên một cái rồi đi đến bên lan can của du thuyền thì Xuyên Bang Chủ cười nói:
"Nhóc đừng chơi ăn gian đó"Ôn Dương tay bám vào lan can quay đầu nhìn Xuyên Bang Chủ nói:
"Xuyên Bang Chủ yên tâm cháu không chơi ăn gian"
Ôn Dương nói xong liên quay đâu I sang phái của hai người đang giao đấu kia mà dùng sức hét lớn:
"HẠ KIÊU CẬU KHÔNG NGHIÊM TÚC THÌ CỐ THANH SẼ BỎ CẬU ĐÓ!!!!"
Tiếng hét của Ôn Dương lớn đến nỗi vang vọng khắp biển khơi khiến cho cả khán đài mắt chữ O mồm chữ A nhìn Ôn Dương,Cố Thanh nghe những câu đó thì nói:
"Tôi nói vậy bao giờ"
Ôn Dương đi lại chỗ ngồi nói:
"Chỉ giúp đồ dị hợm nghiêm túc thôi"
Lúc này Tống Giang lên tiếng:
"Mọi người ơi nhìn kìa "
Mọi người nhìn xuống phía Hạ Kiêu và Xuyên Quỳ bọn họ đều cảm thấy có gì đó không đúng,Hạ Kiêu dừng tránh né mà miệng cũng không ba hoa chọc Xuyên Quỳ nữa,hai quyền tay Hạ Kiêu nắm chặt cả gương mặt đen lại quay lại nhìn Ôn Dương mà gắn giọng:
"CẬU NÓI GÌ ĐÓ HẢI!!!ĐỒ BẠO LỰC!!!!!"
Xuyên Quỳ cảm thấy gợn người với áp lực mà Hạ Kiêu mang lại khiến Xuyên Quỳ có chút lạnh lẽo mà bản năng vô thức lùi lại mấy bước khoảng cách của du thuyền ở xa cũng cảm nhận được áp lực khó thở từ Hạ Kiêu.Có mấy ngườ. trên thuyền hô hấp cũng bị khó khăn,Hàn Tử Diên cười nhếch mép nói:
"Đây mới là sức mạnh thật chứ"
Viên Tu Nguyệt cảm thấy rất lạnh người nhìn đám Ôn Dương vẫn đang thản nhiên cắn hạt dưa hơn thế nữa là hầu như một hàng ghế đầu là của Ẩn Bang và Hắc Bang vẫn rất thản nhiên như không bị ảnh hưởng gì,phía trên này Húc Minh Yên và Tống Diễn Ca lẫn Tống An Ca cũng phải đổ mồ hôi lạnh với áp lực này nhưng hai nhà Ẩn Bang và Hắc Bang vẫn rất bình thường, Viên Tu Nguyệt lên tiếng:
"Các người không cảm thấy gì sao"
Hoàng Tuyết nhún vai đáp:
"Có chút khó thở thôi nhưng không đến mức đó đâu"
Ôn Dương cắn hạt hướng dương nói:
"Vậy mới vui chứ"
Hoàng Băng cười đắc ý nói:
"Kịch hãy chỉ mới bắt đầu thôi"
Viên Tu Nguyệt nước mắt ngắn nước mắt dài nghĩ "Ngay từ đầu quả nhiên là không nên làm đối thủ của bảy người này mà đáng sợ quá rồi,bọn họ đều điên như nhau chẳng ai bình thường hết".
Hạ Kiêu quay sang Xuyên Quỳ với ánh mắt sắc lạnh, Xuyên Quỳ cau mày tập trung cao độ nhưng chỉ vừa chớp mắt thì Hạ Kiêu đã biến mất Xuyên Quỳ lập tức quay ra đằng sau đỡ được một quyền dưới bụng của Hạ Kiêu nhưng vẫn bị bại ra xa,tay Xuyên Quỳ run lên nghĩ "Mạnh quá,tay mình trật khớp rồi, tên này mạnh hơn cả tưởng tượng của mình
Xuyên Quỳ đang nghĩ thì lần nữa Hạ Kiêu đã xuất hiện ngay trước mặt tay bóp chặt lấy cổ của Xuyên mà gắn giọng:
"Thua hay Chết!!!"
Xuyên Quỳ biết Hạ Kiêu đang cho cơ hội chọn Xuyên Quỳ lên tiếng:
"Tôi chịu thua"
Hạ Kiêu nghe vậy liền buông ra khiến Xuyên Quỳ khụy xuống đất ho sặc sụa,Hạ Kiêu từ từ xoay người gương mặt lạnh lùng ban nãy liền biến mất thay vào đó là nụ cười vô tri hí ha hí hửng chạy lên thuyền gọi :
"Tiểu Thanh ơi,anh thắng rồi"
Hạ Kiêu lao đến chỗ của Cố Thanh,Cố Thanh cũng chẳng biết nói gì im lặng xoa xoa đầu của Hạ Kiêu.Ôn Dương nhìn Xuyên Quỳ đang đi lên mà nói:
"Thấy chưa em đã nói chị phải thắng Hạ Kiêu mới có thể đánh với em mà"
Xuyên Quỳ cười bất đắc dĩ nói:
"Rồi rồi, nhưng cũng may là cậu không phát điên đến mức giết người tùy tiện,chị lúc nãy tưởng mình chết thật rồi đó"
Xuyên Quỳ nhìn Hạ Kiêu đang ôm ôm Cổ Thanh mà lên tiếng:
"Cậu ta lật mặt còn nhanh hơn lật sách nữa"Tiếng giảm khảo viên vang lên:
"Ẩn Bang Hạ Kiêu chiến thắng trận tiếp theo là của Hắc Bang Hoàng Tuyết và Dao Bang Húc Minh Yên"
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương