Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 217
Không khí ngày hôm đó đều không mấy tốt đẹp, Ôn Tuyền đã thông báo cho Ôn Dương về cái chết của Húc Minh Yên, Ôn Dương nghe xong mà cứng cả người cô sớm đoán được chuyện này nhưng cô không nghĩ nó lại đến sớm
nhu vay.
Ngay từ khi Húc Minh Yên đồng ý giúp bọn họ và điều kiện là phải bảo vệ Tống Diễn Ca ngay từ lúc đó cô đã nhìn thấy hình bóng phản phất của Hoài Nam Tư Ẩm ngay trong Húc Minh Yên cô đã đã nói rất rõ với hắn rằng tuyệt đối không được làm gì ngu ngốc nhưng có lẽ mọi thứ không đi đúng như những gì mà cô mong muốn.
Ôn Dương im lặng đứng ngoài ban công nhìn lên bầu trời nghĩ "Húc Minh Yên, cứ xem như lần này ngươi được giải thoát đi,ngươi tự do rồi bây giờ muốn làm gì cũng chẳng ai có thể cản ngươi nữa ".
Hoàng Băng đi ra ban công nhìn Ôn Dương có vẽ khá buồn bã, Hoàng Băng lên tiếng:
"Anh Anh chuyện cũng đã xảy ra rồi có muốn sửa cũng không sửa được nữa, đó là con đường mà Húc Minh Yên chọn cứ xem như trả lại tự do cho hắn"
Cô Thanh từ trong đi ra nói:
"Vốn dĩ Húc Minh Yên đã biết rất rõ lần này nếu hắn đồng ý giúp chúng ta thì hắn cũng đã sớm đoán được phản ứng ứng của Tống Diễn Ca cũng như kết cục của bản thân mình rồi "
Ồn Dương nhìn xuống phía sân trường nói:
"Chị à, Húc Minh Yên sinh ngày bao nhiêu vậy"
Hoàng Băng mí mắt khẽ cụp xuống nói:
"19/8"
Cố Thanh thở dài lên tiếng:
"Thật trùng hợp có lẽ hắn đã quên luôn ngày mà hắn tự tử chính là ngày sinh nhật tròn 20 tuổi của hắn"
Hoàng Băng lên tiếng:
"Ngày được sinh ra cũng là ngày tạm biệt thế gian này"
Ôn Dương im lặng một lúc lâu cuối cùng vẫn là quay trở lại phòng mà nghỉ ngơi vì bọn họ cần chuẩn bị cho hai tuần nữa, hai tuần nữa sẽ có một trận chiến lớn xảy ra nên bọn họ phải giữ vững tinh thần.
Đám tang của Húc Minh Yên nhanh chóng được diễn ra Tống Diễn Ca làm theo tất cả di nguyện của Húc Minh
Yên đem toàn bộ những gì gã biết nói hết cho Ôn Tuyền và Hoàng Thiên và đồng ý phối hợp giúp đỡ bọn họ bắt giữ Tống An Ca.Sau khi Húc Minh Yên mất Dao Bang đã chính thức đóng lại và không giao lưu với bên ngoài nên tình hình của Dao Bang cũng không ai biết nhiều.
Cũng vì chuyện này mà Tống Diễn Ca mất đi một trợ thủ đắc lực ông ta đã rất tức giận và có tìm đến Tống Diễn
Ca nhưng Tống Diễn Ca đã thẳng thừng cẩm súng chĩa thẳng vào Tống An Ca khiến ông ta phải tức giận vô cùng. Tổng Diễn Ca đã tự thể với lòng rằng những chuyện mà Húc Minh Yên muốn gã làm gã nhất định sẽ làm được toàn bộ, Húc Minh Yên không cho phép gã tin tưởng Tống An Ca,gã tuyệt đối sẽ không để Tống An Ca vào trong mắt.
Sau khi đám tang của Húc Minh Yên kết thúc di ảnh và tro cốt của em được Tống Diễn Ca đem về nhà,gã giữ nguyên vẹn tất cả những gì có liên quan đến em căn phòng của em cũng không bất cứ kẻ nào được bước vào.
Đêm nào Tống Diễn Ca cũng nằm trong phòng em gã ôm lấy những thứ có liên quan đến em như quần áo hay bất cứ món đồ gì của em điều đó khiến gã thoải mái hơn rất nhiều .
Nhưng khi mất em rồi gã mới biết bản thân gã cần em đến mức nào,bình thường các món ăn của gã đều là do chính tay em nấu gã miệng luôn chê những món ăn đó thật khó ăn nhưng gã rất thành thật mà ăn hết thậm chí khi gã ra ngoài ăn gã sẽ không thể ăn được bất cứ món gì những món không phải em nấu khiến vị giác của gã rất khó chịu nhưng bây giờ em không còn nữa gã thật sự rất khó để ăn được một món gì đó dù đã dựa theo công thức nấu ăn của em nhưng gã vẫn không nuốt nổi.
Gã mắc chứng khó ngủ lúc trước dù gã có tức giận với em đến mức nào thì đến nữa đêm gã cũng buộc phải có em bên cạnh bản thân mới có thể ngủ bây giờ gã rất khó khăn để có thể ngủ một giấc hoàn chỉnh,gã nhớ em rồi.
Hôm nay khi gã xử Lý xong công việc ở văn phòng mà quay về phòng của em,gã theo thói quen khi mở cửa mà lên tiếng :
"Yên Yên, anh về rồi có nhớ anh không "
Một khoảng không im lặng bao trùm lấy gã,gã cần thận cất đi áo ngoài vì Yên Yên của gã là người rất thích sạch sẽ Yên Yên sẽ không vui nếu thấy căn phòng bị bày bừa.Gã mệt mỏi nằm lên giường tay liền với lấy chiếc chăn có mùi hương của em mà ôm chặt trong lòng, đôi mắt thâm quầng cùng với sự mệt mỏi gã tiều tụy khiến người khác nhìn thấy cũng phải đâu lòng.
Gã vùi mặt vào cái chăn mà lẩm bẩm:
"Yên Yên đã qua một tuần rồi, anh sắp không chịu nổi nữa rồi ,thời gian tới anh phải sống như thế nào đây Yên Yên,em đến trong mơ gặp anh đi có được không"
"Em hận anh đến mức kể trong giấc mơ cũng không muốn cho anh nhìn thấy sao"
"Yên Yên anh hứa sẽ không làm em đau lòng nữa,sẽ không lớn tiếng với em nữa nên xin em đến gặp anh đi có được không, hửm,..."
Gã ôm chặt cái chăn trong lòng gã tự hỏi rằng khoảng thời gian còn lại đối vớ gã chính là địa ngục trần gian gã tự hỏi rằng bản thân làm sao để có thể tiếp tục sống khi em không hề có ở bên cạnh.Gã rất muốn gặp em rất muốn tự kết thúc mạng của mình bằng cách đau đớn nhất nhưng gã không muốn gã muốn sống tiếp để chuộc lại những tội lỗi mà bản thân đã gây ra cho em.
Gã im lặng nhìn căn phòng gọn gàng sạch sẽ mà nghĩ "Em ấy thích sạch sẽ lắm nhưng mình lại chính là vết nhớ lớn nhất của em ấy,nhưng em ấy lại chấp nhận mà không hề phản đối bất cứ điều gì, em thực quá hiền lành Yên Yền à".
Gã từ từ ngồi dậy nhưng tay vẫn cầm khư khư cái chăn,gã đưa tay với tới hộc tủ trên đầu giường của em vì gã thường thấy em rất hay uống thuốc ngủ nên trong hộc tủ của em luôn luôn có những thứ thuốc này. Tống Diễn Ca đưa tay mở tủ bên trong quả thật có rất nhiều loại thuốc khác nhau, gã muốn đưa tay lấy thuốc lọ thuốc ngủ thì ánh mắt gã vô tình nhìn thấy một mép của một quyền sổ nhỏ nằm lẫn trong đống thuốc,gã đưa tay lấy quyền sổ ra thì ánh mắt của Tống Diễn Ca trở nên run rẩy tay đang cầm quyền sổ cũng bấc giác run theo.
Gã nhìn cuốn sổ được trang trí cẩn thận bằng màu xanh dương và một ít hoa hồng xanh được trang trí ở bên ngoài cuốn số | Nhật Ký I.
Tống Diễn Ca nhẹ nhàng ôm cuốn sồ vào lòng như một một viên hồng ngọc dễ vỡ,gã từ từ mở cuốn sổ ra chậm rồi đọc từng chữ một.Cuốn sổ được viết vào hai năm trước vào cái ngày mà Húc Minh Yên chính thức hoạt động cho Dao Bang.
I Tôi đã trở thành trợ Lý chính thức của Diễn Ca rồi sau này tôi sẽ được ở cạnh anh ấy nhiều hơn |
I Tôi hôm nay được anh ấy khen là hoàn thành công việc rất xuất sắc tôi vui lắm I
| Ngày hôm nay là sinh nhật của tôi anh ấy đã tặng tôi một chiếc xe tôi rất vui mà đã ôm chặt lấy Diễn Ca I
| Tôi thừa nhận bản thân tôi đã thích Diễn Ca từ rất lâu rồi nhưng tôi không có can đảm để nói, tôi sợ anh ấy sẽ từ chối tôi và thậm chí tôi không được ở bên cạnh anh ấy nữa |
| Hôm nay tôi và Diễn Ca đã ngủ với nhau |
I Tôi có cảm giác như anh ấy đang cố tình tránh né tôi vậy l
| Hôm nay anh ấy lại nổi giận rồi có lẽ tôi đã làm anh ấy thất vọng l
| Hồm nay cơ thể tôi đau quá và khi tôi đi khám bản thân phát hiện mình bị ung thư tụy, tôi rất phân vân rằng liệu mình có nên nói với anh ấy hay không nhưng cuối cùng tôi đã chọn im lặng.Tôi không muốn anh ấy phải lo lắng nhưng cũng chưa chắc anh ấy sẽ lo lắng cho tôi |
| Hôm nay tôi lại khóc rồi tôi thật sự cảm thấy rất tủi thân và đã có suy nghĩ rằng liệu năm đó tôi chọn đi theo anh ấy lại đúng hay sai. Tôi thật sự rất muốn hỏi Diễn Ca liệu tôi làm tốt hết mức có thể anh ấy có thể quay lại nhìn tôi một lần hay không dù chỉ là một lần thôi cũng được l
I Tôi làm nhiệm vụ thất bại nên khiến anh ấy tức giận và đánh tôi một trận và anh ấy đã đè tôi ra làm rất mạnh bạo, tôi đau lắm |
| Có lẽ Diễn Ca thật sự rất ghét tôi bởi vì tôi luôn trở thành gánh nặng của anh ấy trong bất cứ chuyện gì tôi không làm tốt nhiệm vụ mà anh giao tôi rất muốn xin lỗi nhưng không được |
| Bệnh của tôi trở nặng rồi bác sĩ nói Nếu không kịp thời làm phẫu thuật tôi rất có thể sẽ không sống được bao lâu nữa tôi tự hỏi rằng nếu như tôi chết anh ấy,... Có quan tâm tôi không.Tôi rất muốn nói cho anh ấy nhưng cuối cùng chỉ im lặng có lẽ dù tôi có nói ra thì anh ấy cũng sẽ không thương xót tôi đâu. Nên im lặng là tốt nhất |
| Hôm nay tôi nhận nhiệm vụ của diễn viên rằng phải giữ chân những đứa trẻ của Hoàng Thị và Hàn Thị, nhưng khi tôi biết kế hoạch của Tống An Ca mọi tội lỗi đều sẽ được đổ lên đầu của anh ấy tôi không chấp nhận điều đó và cũng không muốn điều đó xảy ra nên tôi đã bắt tay cùng với người của Hoàng Thị l
| Ngày hôm đó Diễn Ca đã rất tức giận và đè tôi ra làm rất thô bạo,tôi vừa sợ lại vừa đau,những lời nói của Diễn
Ca luôn khiến tôi tổn thương |
| Tôi đã bị Diễn Ca nghi ngờ rồi, thật nực cười làm sao có lẽ bản thân tôi đã đoán được kết cục của bản thân mình rồi |
| Ngày hôm nay, tôi đã rất hy vọng diễn ca có thể quay lại nhìn tôi dù chỉ một lần có lẽ tôi đã quá thất vọng với anh ấy rồi tôi yêu anh ấy nhiều lúc.Nhưng kẻ đơn phương thì vẫn mãi mãi là kẻ đơn phương mà thôi tôi hy vọng kiếp sau bản thân có thể có cơ hội được Diễn Ca để ý đến I
Từng dòng nhật ký là từng mũi dao đâm vào tim gã nước mắt gã không ngừng tuôn ra tay ôm chặt cuốn nhật ký mà gào khóc,nếu gã biết suy nghĩ dù chỉ một chút nếu ngày hôm đó gã không nói những lời vô tình, nếu ngày hôm đó gã níu lấy em ở lại thì chắc chắn em sẽ không rơi vào bước đường này. Tống Diễn Ca ơi Tống Diễn Ca ngươi là một tên cặn bã không có tình người, ngươi không phải là con người.
nhu vay.
Ngay từ khi Húc Minh Yên đồng ý giúp bọn họ và điều kiện là phải bảo vệ Tống Diễn Ca ngay từ lúc đó cô đã nhìn thấy hình bóng phản phất của Hoài Nam Tư Ẩm ngay trong Húc Minh Yên cô đã đã nói rất rõ với hắn rằng tuyệt đối không được làm gì ngu ngốc nhưng có lẽ mọi thứ không đi đúng như những gì mà cô mong muốn.
Ôn Dương im lặng đứng ngoài ban công nhìn lên bầu trời nghĩ "Húc Minh Yên, cứ xem như lần này ngươi được giải thoát đi,ngươi tự do rồi bây giờ muốn làm gì cũng chẳng ai có thể cản ngươi nữa ".
Hoàng Băng đi ra ban công nhìn Ôn Dương có vẽ khá buồn bã, Hoàng Băng lên tiếng:
"Anh Anh chuyện cũng đã xảy ra rồi có muốn sửa cũng không sửa được nữa, đó là con đường mà Húc Minh Yên chọn cứ xem như trả lại tự do cho hắn"
Cô Thanh từ trong đi ra nói:
"Vốn dĩ Húc Minh Yên đã biết rất rõ lần này nếu hắn đồng ý giúp chúng ta thì hắn cũng đã sớm đoán được phản ứng ứng của Tống Diễn Ca cũng như kết cục của bản thân mình rồi "
Ồn Dương nhìn xuống phía sân trường nói:
"Chị à, Húc Minh Yên sinh ngày bao nhiêu vậy"
Hoàng Băng mí mắt khẽ cụp xuống nói:
"19/8"
Cố Thanh thở dài lên tiếng:
"Thật trùng hợp có lẽ hắn đã quên luôn ngày mà hắn tự tử chính là ngày sinh nhật tròn 20 tuổi của hắn"
Hoàng Băng lên tiếng:
"Ngày được sinh ra cũng là ngày tạm biệt thế gian này"
Ôn Dương im lặng một lúc lâu cuối cùng vẫn là quay trở lại phòng mà nghỉ ngơi vì bọn họ cần chuẩn bị cho hai tuần nữa, hai tuần nữa sẽ có một trận chiến lớn xảy ra nên bọn họ phải giữ vững tinh thần.
Đám tang của Húc Minh Yên nhanh chóng được diễn ra Tống Diễn Ca làm theo tất cả di nguyện của Húc Minh
Yên đem toàn bộ những gì gã biết nói hết cho Ôn Tuyền và Hoàng Thiên và đồng ý phối hợp giúp đỡ bọn họ bắt giữ Tống An Ca.Sau khi Húc Minh Yên mất Dao Bang đã chính thức đóng lại và không giao lưu với bên ngoài nên tình hình của Dao Bang cũng không ai biết nhiều.
Cũng vì chuyện này mà Tống Diễn Ca mất đi một trợ thủ đắc lực ông ta đã rất tức giận và có tìm đến Tống Diễn
Ca nhưng Tống Diễn Ca đã thẳng thừng cẩm súng chĩa thẳng vào Tống An Ca khiến ông ta phải tức giận vô cùng. Tổng Diễn Ca đã tự thể với lòng rằng những chuyện mà Húc Minh Yên muốn gã làm gã nhất định sẽ làm được toàn bộ, Húc Minh Yên không cho phép gã tin tưởng Tống An Ca,gã tuyệt đối sẽ không để Tống An Ca vào trong mắt.
Sau khi đám tang của Húc Minh Yên kết thúc di ảnh và tro cốt của em được Tống Diễn Ca đem về nhà,gã giữ nguyên vẹn tất cả những gì có liên quan đến em căn phòng của em cũng không bất cứ kẻ nào được bước vào.
Đêm nào Tống Diễn Ca cũng nằm trong phòng em gã ôm lấy những thứ có liên quan đến em như quần áo hay bất cứ món đồ gì của em điều đó khiến gã thoải mái hơn rất nhiều .
Nhưng khi mất em rồi gã mới biết bản thân gã cần em đến mức nào,bình thường các món ăn của gã đều là do chính tay em nấu gã miệng luôn chê những món ăn đó thật khó ăn nhưng gã rất thành thật mà ăn hết thậm chí khi gã ra ngoài ăn gã sẽ không thể ăn được bất cứ món gì những món không phải em nấu khiến vị giác của gã rất khó chịu nhưng bây giờ em không còn nữa gã thật sự rất khó để ăn được một món gì đó dù đã dựa theo công thức nấu ăn của em nhưng gã vẫn không nuốt nổi.
Gã mắc chứng khó ngủ lúc trước dù gã có tức giận với em đến mức nào thì đến nữa đêm gã cũng buộc phải có em bên cạnh bản thân mới có thể ngủ bây giờ gã rất khó khăn để có thể ngủ một giấc hoàn chỉnh,gã nhớ em rồi.
Hôm nay khi gã xử Lý xong công việc ở văn phòng mà quay về phòng của em,gã theo thói quen khi mở cửa mà lên tiếng :
"Yên Yên, anh về rồi có nhớ anh không "
Một khoảng không im lặng bao trùm lấy gã,gã cần thận cất đi áo ngoài vì Yên Yên của gã là người rất thích sạch sẽ Yên Yên sẽ không vui nếu thấy căn phòng bị bày bừa.Gã mệt mỏi nằm lên giường tay liền với lấy chiếc chăn có mùi hương của em mà ôm chặt trong lòng, đôi mắt thâm quầng cùng với sự mệt mỏi gã tiều tụy khiến người khác nhìn thấy cũng phải đâu lòng.
Gã vùi mặt vào cái chăn mà lẩm bẩm:
"Yên Yên đã qua một tuần rồi, anh sắp không chịu nổi nữa rồi ,thời gian tới anh phải sống như thế nào đây Yên Yên,em đến trong mơ gặp anh đi có được không"
"Em hận anh đến mức kể trong giấc mơ cũng không muốn cho anh nhìn thấy sao"
"Yên Yên anh hứa sẽ không làm em đau lòng nữa,sẽ không lớn tiếng với em nữa nên xin em đến gặp anh đi có được không, hửm,..."
Gã ôm chặt cái chăn trong lòng gã tự hỏi rằng khoảng thời gian còn lại đối vớ gã chính là địa ngục trần gian gã tự hỏi rằng bản thân làm sao để có thể tiếp tục sống khi em không hề có ở bên cạnh.Gã rất muốn gặp em rất muốn tự kết thúc mạng của mình bằng cách đau đớn nhất nhưng gã không muốn gã muốn sống tiếp để chuộc lại những tội lỗi mà bản thân đã gây ra cho em.
Gã im lặng nhìn căn phòng gọn gàng sạch sẽ mà nghĩ "Em ấy thích sạch sẽ lắm nhưng mình lại chính là vết nhớ lớn nhất của em ấy,nhưng em ấy lại chấp nhận mà không hề phản đối bất cứ điều gì, em thực quá hiền lành Yên Yền à".
Gã từ từ ngồi dậy nhưng tay vẫn cầm khư khư cái chăn,gã đưa tay với tới hộc tủ trên đầu giường của em vì gã thường thấy em rất hay uống thuốc ngủ nên trong hộc tủ của em luôn luôn có những thứ thuốc này. Tống Diễn Ca đưa tay mở tủ bên trong quả thật có rất nhiều loại thuốc khác nhau, gã muốn đưa tay lấy thuốc lọ thuốc ngủ thì ánh mắt gã vô tình nhìn thấy một mép của một quyền sổ nhỏ nằm lẫn trong đống thuốc,gã đưa tay lấy quyền sổ ra thì ánh mắt của Tống Diễn Ca trở nên run rẩy tay đang cầm quyền sổ cũng bấc giác run theo.
Gã nhìn cuốn sổ được trang trí cẩn thận bằng màu xanh dương và một ít hoa hồng xanh được trang trí ở bên ngoài cuốn số | Nhật Ký I.
Tống Diễn Ca nhẹ nhàng ôm cuốn sồ vào lòng như một một viên hồng ngọc dễ vỡ,gã từ từ mở cuốn sổ ra chậm rồi đọc từng chữ một.Cuốn sổ được viết vào hai năm trước vào cái ngày mà Húc Minh Yên chính thức hoạt động cho Dao Bang.
I Tôi đã trở thành trợ Lý chính thức của Diễn Ca rồi sau này tôi sẽ được ở cạnh anh ấy nhiều hơn |
I Tôi hôm nay được anh ấy khen là hoàn thành công việc rất xuất sắc tôi vui lắm I
| Ngày hôm nay là sinh nhật của tôi anh ấy đã tặng tôi một chiếc xe tôi rất vui mà đã ôm chặt lấy Diễn Ca I
| Tôi thừa nhận bản thân tôi đã thích Diễn Ca từ rất lâu rồi nhưng tôi không có can đảm để nói, tôi sợ anh ấy sẽ từ chối tôi và thậm chí tôi không được ở bên cạnh anh ấy nữa |
| Hôm nay tôi và Diễn Ca đã ngủ với nhau |
I Tôi có cảm giác như anh ấy đang cố tình tránh né tôi vậy l
| Hôm nay anh ấy lại nổi giận rồi có lẽ tôi đã làm anh ấy thất vọng l
| Hồm nay cơ thể tôi đau quá và khi tôi đi khám bản thân phát hiện mình bị ung thư tụy, tôi rất phân vân rằng liệu mình có nên nói với anh ấy hay không nhưng cuối cùng tôi đã chọn im lặng.Tôi không muốn anh ấy phải lo lắng nhưng cũng chưa chắc anh ấy sẽ lo lắng cho tôi |
| Hôm nay tôi lại khóc rồi tôi thật sự cảm thấy rất tủi thân và đã có suy nghĩ rằng liệu năm đó tôi chọn đi theo anh ấy lại đúng hay sai. Tôi thật sự rất muốn hỏi Diễn Ca liệu tôi làm tốt hết mức có thể anh ấy có thể quay lại nhìn tôi một lần hay không dù chỉ là một lần thôi cũng được l
I Tôi làm nhiệm vụ thất bại nên khiến anh ấy tức giận và đánh tôi một trận và anh ấy đã đè tôi ra làm rất mạnh bạo, tôi đau lắm |
| Có lẽ Diễn Ca thật sự rất ghét tôi bởi vì tôi luôn trở thành gánh nặng của anh ấy trong bất cứ chuyện gì tôi không làm tốt nhiệm vụ mà anh giao tôi rất muốn xin lỗi nhưng không được |
| Bệnh của tôi trở nặng rồi bác sĩ nói Nếu không kịp thời làm phẫu thuật tôi rất có thể sẽ không sống được bao lâu nữa tôi tự hỏi rằng nếu như tôi chết anh ấy,... Có quan tâm tôi không.Tôi rất muốn nói cho anh ấy nhưng cuối cùng chỉ im lặng có lẽ dù tôi có nói ra thì anh ấy cũng sẽ không thương xót tôi đâu. Nên im lặng là tốt nhất |
| Hôm nay tôi nhận nhiệm vụ của diễn viên rằng phải giữ chân những đứa trẻ của Hoàng Thị và Hàn Thị, nhưng khi tôi biết kế hoạch của Tống An Ca mọi tội lỗi đều sẽ được đổ lên đầu của anh ấy tôi không chấp nhận điều đó và cũng không muốn điều đó xảy ra nên tôi đã bắt tay cùng với người của Hoàng Thị l
| Ngày hôm đó Diễn Ca đã rất tức giận và đè tôi ra làm rất thô bạo,tôi vừa sợ lại vừa đau,những lời nói của Diễn
Ca luôn khiến tôi tổn thương |
| Tôi đã bị Diễn Ca nghi ngờ rồi, thật nực cười làm sao có lẽ bản thân tôi đã đoán được kết cục của bản thân mình rồi |
| Ngày hôm nay, tôi đã rất hy vọng diễn ca có thể quay lại nhìn tôi dù chỉ một lần có lẽ tôi đã quá thất vọng với anh ấy rồi tôi yêu anh ấy nhiều lúc.Nhưng kẻ đơn phương thì vẫn mãi mãi là kẻ đơn phương mà thôi tôi hy vọng kiếp sau bản thân có thể có cơ hội được Diễn Ca để ý đến I
Từng dòng nhật ký là từng mũi dao đâm vào tim gã nước mắt gã không ngừng tuôn ra tay ôm chặt cuốn nhật ký mà gào khóc,nếu gã biết suy nghĩ dù chỉ một chút nếu ngày hôm đó gã không nói những lời vô tình, nếu ngày hôm đó gã níu lấy em ở lại thì chắc chắn em sẽ không rơi vào bước đường này. Tống Diễn Ca ơi Tống Diễn Ca ngươi là một tên cặn bã không có tình người, ngươi không phải là con người.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương