Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 31
Khi mọi người ra khỏi trường thì sân trường sớm đã không còn ai ánh chiều tà lúc này rất đẹp, Vương Cúc và Thiên Bích Cẩm đang đi về ký túc xá với lòng bực tức trong người.Thì Hoàng Băng đằng sau lên tiếng gọi:
“Vương Cúc, Thiên Bích Cẩm”
Cả hai người họ có hơi giật mình quay lại nhìn Hoàng Băng,họ chưa kịp lên tiếng thì Hoàng Băng lấy trong người ra một clip cho họ xem,trong clip là hai người họ cố tình bỏ chiếc lắc tay vào cặp của Hoàng Băng,mặt hai người họ tái xanh, Hoàng Băng thu lại điện thoại nói:
“Nếu lúc nãy tôi đưa clip này cho thầy thì hai người biết hậu quả chứ”
Vương Cúc liền nói:
“Vậy sao lúc nãy không đưa giờ ở đâu uy hiếp bọn này”
Hoàng Băng liền lên tiếng:
“Chúng ta là bạn học tôi không muốn việc này xảy ra lần nào nữa,tôi sẽ xoá clip nên mong hai người hãy suy nghĩ kỹ trước khi làm chuyện gì đó, hãy nghĩ đến hậu quả”
Hoàng Băng vừa nói tay bấm xoá clip trong máy rồi đưa lên cho Vương Cúc và Thiên Bích Cẩm nhìn,sau đó Hoàng Băng đi về phía của đám Cố Thanh vẫn đang chờ,Ôn Dương không biết từ lúc nào lại ngủ nữa rồi,đang được Hàn Diệt Phong bế.Sau ngày hôm đó thì cũng may là không có lời đồn ác ý nào diễn ra.
Cho đến một tuần sau điểm thi được công bố ở trên bản điểm của trường,khối 11 thì bất phân thắng bại giữa Hoàng Băng,Cố Thanh Hàn Tử Diên,Hàn Diệt Phong và Hạ Kiêu năm người luôn dàn hạn nhất, luôn đạt điểm tối đa là 1400 điểm tổng cộng 14 môn học.
Bên khối 10 còn ồn ào hơn khi người đứng đầu bảng xếp hạng khối 10 với cái tên Ôn Dương có rất nhiều người thắc mắc Ôn Dương này là ai,sao lại đạt điểm xếp hạng cao như vậy tận 1.342 điểm.Cả đám đông ở khối 10 đều bàn tán
“Nè Ôn Dương là ai vậy giỏi quá”
“Là thần tượng của tui đó”
“Ôn Dương mà không biết là ai, có phải cậu tối cổ quá không “
“Là em của các Hội Trưởng đó”
“Là cậu ta sao”
“Chứ ai nữa chứ,mà tôi không nghĩ cậu ta lại giỏi vậy đó”
“Ôn Dương này giỏi quá rồi “
“Ban đầu tôi còn nghĩ cậu ấy là cá biệt nữa cơ”
“Đương nhiên Dương Dương của bọn tôi mà “
“Dương Dương là nhất ố dè”
“Dương Dương là nhất ố dè ố dè ố dè ố dè “
Ôn Dương mặc kệ bọn họ nói gì nói cô chạy một mạch đến thang máy thì gặp Thiên Hổ, nhưng chỉ có Thiên Hổ nhận ra cô chứ cô không biết Thiên Hổ là ai hết.Thiên Hổ thấy cô thì vui vẻ lên tiếng:
“Là em sao lâu quá không gặp,mà em giỏi thật đó đứng đầu bản xếp hạng”
Cô nhìn Thiên Hổ, rồi cô nghiêng đầu qua một bên tỉnh bơ nói:
“Anh,… Là ai vậy”
Thiên Hổ liền há hốc mồm quai hàm rớt bộp xuống đất,cả người hoá đá nước mắt hai hàng nói:
“Anh là Thiên Hổ đây mà”
Cô nghiêng đầu nói:
“Thiên Hổ,…Là ai nhỉ “
Cô cố gắng nhớ mà không ra,thang máy lúc này cũng đi đến tầng sáu,Ôn Dương liền đi ra ngoài quay đầu vừa chạy vừa nói:
“Tạm biệt”
Thiên Hổ liền thở dài nghĩ “ Cô bé ngốc này chừng nào mới có thể nhớ được mình đây“.
Ôn Dương chạy vào phòng giáo viên xin lại xấp bài thi,giáo viên cũng rất sảng khoái đưa cho Ôn Dương,Ôn Dương vui vẻ ôm sấp giấy thi đi về ký túc xá.Khi cô vừa bước lên tầng ký túc xá mà họ ở thì cô nghe thấy tiếng của Hoàng Băng và Cố Thanh đang ở bên phòng của Hàn Diệt Phong liền không nghĩ ngợi gì đi tới mở cửa phòng ký túc xá của ba người Hàn Diệt Phong ra.
Bọn họ khi thấy cô thì vui vẻ Hoàng Băng liền gọi:
“Anh Anh vào đây,nhanh nhanh vào ăn lẩu này”
Cô liền gật đầu dùng tay đóng cửa cởi giày sau đó đi vào trong nhìn nồi nấu lẩu tự động mà đổ mồ hôi hột nghĩ “ Thầy Vũ mà thấy thì đảm bảo bọn mình người đội nồi, người đội chén, người đội dĩa, người đội rau đứng giữa trường cho coi“.
Hạ Kiêu thấy sấp tài liệu trên người cô liền tò mò hỏi:
“Này đồ bạo lực,em cầm gì vậy”
Ôn Dương liền nói:
“À,đây là sấp giấy thi”
Cố Thanh liền nhìn cô nói:
“Mở ra cho bọn này xem với “
Hoàng Băng phấn khích nói:
“Chị cũng muốn xem điểm của em, trên bảng xếp hạng đã có nhưng chị muốn điểm từng môn lắm,mau mau cho chị xem”
Ôn Dương liền gật đầu,mở sấp tài liệu ra,Hàn Tử Diên và Hàn Diệt Phong từ bên trong đi ra thấy bọn họ túm tụm lại một chỗ thì Hàn Tử Diên lên tiếng:
“Sao đấy”
Hạ Kiêu liền nói:
“Nè hai cậu qua đây,xem điểm của đồ bạo lực này”
Hàn Diệt Phong liền nhanh chân đi qua xem,môn nào cũng 100 điểm, chỉ có môn Toán và Hoá là có hơi thấp,Cố Thanh nhìn điểm môn Hóa hô lớn:
“Wow, điểm môn Hóa của cậu đã cao hơn đợt trước rồi này”
Hoàng Băng liền tiếp lời:
“Đúng đấy,tận 75 điểm nè”
Hạ Kiêu nhìn Cố Thanh hỏi:
“Ủa vậy lúc trước điểm môn Hóa của đồ bạo lực là bao nhiêu “
Cố Thanh liền tối sầm mặt nói:
“8 điểm “
Hạ Kiêu liền tròn mắt không thể tin được nói:
“Tệ không nói nổi”
Hàn Tử Diên cầm bài kiểm tra môn Toán của Ôn Dương mà bình luận:
“Môn toán 70 điểm cũng không tệ mấy”
Lần này tới lượt Hoàng Băng tối thui mặt nói:
“Điểm tốt nghiệp môn Toán của em ấy, chỉ có 2 điểm”
Hàn Tử Diên liền giật mình sau đó bình thản nói:
“À, ờ,hết cứu”
Ôn Dương nghe họ bình luận bài thi của mình mà tủi thân trốn vào một góc nước mắt hai hàng,tay vẽ xuống sàn nhà hình tròn miệng nói:
“Mình tệ, mình hết cứu,…Mình tệ, mình hết cứu,… Mình hết cứu, mình tệ,…”
“Vương Cúc, Thiên Bích Cẩm”
Cả hai người họ có hơi giật mình quay lại nhìn Hoàng Băng,họ chưa kịp lên tiếng thì Hoàng Băng lấy trong người ra một clip cho họ xem,trong clip là hai người họ cố tình bỏ chiếc lắc tay vào cặp của Hoàng Băng,mặt hai người họ tái xanh, Hoàng Băng thu lại điện thoại nói:
“Nếu lúc nãy tôi đưa clip này cho thầy thì hai người biết hậu quả chứ”
Vương Cúc liền nói:
“Vậy sao lúc nãy không đưa giờ ở đâu uy hiếp bọn này”
Hoàng Băng liền lên tiếng:
“Chúng ta là bạn học tôi không muốn việc này xảy ra lần nào nữa,tôi sẽ xoá clip nên mong hai người hãy suy nghĩ kỹ trước khi làm chuyện gì đó, hãy nghĩ đến hậu quả”
Hoàng Băng vừa nói tay bấm xoá clip trong máy rồi đưa lên cho Vương Cúc và Thiên Bích Cẩm nhìn,sau đó Hoàng Băng đi về phía của đám Cố Thanh vẫn đang chờ,Ôn Dương không biết từ lúc nào lại ngủ nữa rồi,đang được Hàn Diệt Phong bế.Sau ngày hôm đó thì cũng may là không có lời đồn ác ý nào diễn ra.
Cho đến một tuần sau điểm thi được công bố ở trên bản điểm của trường,khối 11 thì bất phân thắng bại giữa Hoàng Băng,Cố Thanh Hàn Tử Diên,Hàn Diệt Phong và Hạ Kiêu năm người luôn dàn hạn nhất, luôn đạt điểm tối đa là 1400 điểm tổng cộng 14 môn học.
Bên khối 10 còn ồn ào hơn khi người đứng đầu bảng xếp hạng khối 10 với cái tên Ôn Dương có rất nhiều người thắc mắc Ôn Dương này là ai,sao lại đạt điểm xếp hạng cao như vậy tận 1.342 điểm.Cả đám đông ở khối 10 đều bàn tán
“Nè Ôn Dương là ai vậy giỏi quá”
“Là thần tượng của tui đó”
“Ôn Dương mà không biết là ai, có phải cậu tối cổ quá không “
“Là em của các Hội Trưởng đó”
“Là cậu ta sao”
“Chứ ai nữa chứ,mà tôi không nghĩ cậu ta lại giỏi vậy đó”
“Ôn Dương này giỏi quá rồi “
“Ban đầu tôi còn nghĩ cậu ấy là cá biệt nữa cơ”
“Đương nhiên Dương Dương của bọn tôi mà “
“Dương Dương là nhất ố dè”
“Dương Dương là nhất ố dè ố dè ố dè ố dè “
Ôn Dương mặc kệ bọn họ nói gì nói cô chạy một mạch đến thang máy thì gặp Thiên Hổ, nhưng chỉ có Thiên Hổ nhận ra cô chứ cô không biết Thiên Hổ là ai hết.Thiên Hổ thấy cô thì vui vẻ lên tiếng:
“Là em sao lâu quá không gặp,mà em giỏi thật đó đứng đầu bản xếp hạng”
Cô nhìn Thiên Hổ, rồi cô nghiêng đầu qua một bên tỉnh bơ nói:
“Anh,… Là ai vậy”
Thiên Hổ liền há hốc mồm quai hàm rớt bộp xuống đất,cả người hoá đá nước mắt hai hàng nói:
“Anh là Thiên Hổ đây mà”
Cô nghiêng đầu nói:
“Thiên Hổ,…Là ai nhỉ “
Cô cố gắng nhớ mà không ra,thang máy lúc này cũng đi đến tầng sáu,Ôn Dương liền đi ra ngoài quay đầu vừa chạy vừa nói:
“Tạm biệt”
Thiên Hổ liền thở dài nghĩ “ Cô bé ngốc này chừng nào mới có thể nhớ được mình đây“.
Ôn Dương chạy vào phòng giáo viên xin lại xấp bài thi,giáo viên cũng rất sảng khoái đưa cho Ôn Dương,Ôn Dương vui vẻ ôm sấp giấy thi đi về ký túc xá.Khi cô vừa bước lên tầng ký túc xá mà họ ở thì cô nghe thấy tiếng của Hoàng Băng và Cố Thanh đang ở bên phòng của Hàn Diệt Phong liền không nghĩ ngợi gì đi tới mở cửa phòng ký túc xá của ba người Hàn Diệt Phong ra.
Bọn họ khi thấy cô thì vui vẻ Hoàng Băng liền gọi:
“Anh Anh vào đây,nhanh nhanh vào ăn lẩu này”
Cô liền gật đầu dùng tay đóng cửa cởi giày sau đó đi vào trong nhìn nồi nấu lẩu tự động mà đổ mồ hôi hột nghĩ “ Thầy Vũ mà thấy thì đảm bảo bọn mình người đội nồi, người đội chén, người đội dĩa, người đội rau đứng giữa trường cho coi“.
Hạ Kiêu thấy sấp tài liệu trên người cô liền tò mò hỏi:
“Này đồ bạo lực,em cầm gì vậy”
Ôn Dương liền nói:
“À,đây là sấp giấy thi”
Cố Thanh liền nhìn cô nói:
“Mở ra cho bọn này xem với “
Hoàng Băng phấn khích nói:
“Chị cũng muốn xem điểm của em, trên bảng xếp hạng đã có nhưng chị muốn điểm từng môn lắm,mau mau cho chị xem”
Ôn Dương liền gật đầu,mở sấp tài liệu ra,Hàn Tử Diên và Hàn Diệt Phong từ bên trong đi ra thấy bọn họ túm tụm lại một chỗ thì Hàn Tử Diên lên tiếng:
“Sao đấy”
Hạ Kiêu liền nói:
“Nè hai cậu qua đây,xem điểm của đồ bạo lực này”
Hàn Diệt Phong liền nhanh chân đi qua xem,môn nào cũng 100 điểm, chỉ có môn Toán và Hoá là có hơi thấp,Cố Thanh nhìn điểm môn Hóa hô lớn:
“Wow, điểm môn Hóa của cậu đã cao hơn đợt trước rồi này”
Hoàng Băng liền tiếp lời:
“Đúng đấy,tận 75 điểm nè”
Hạ Kiêu nhìn Cố Thanh hỏi:
“Ủa vậy lúc trước điểm môn Hóa của đồ bạo lực là bao nhiêu “
Cố Thanh liền tối sầm mặt nói:
“8 điểm “
Hạ Kiêu liền tròn mắt không thể tin được nói:
“Tệ không nói nổi”
Hàn Tử Diên cầm bài kiểm tra môn Toán của Ôn Dương mà bình luận:
“Môn toán 70 điểm cũng không tệ mấy”
Lần này tới lượt Hoàng Băng tối thui mặt nói:
“Điểm tốt nghiệp môn Toán của em ấy, chỉ có 2 điểm”
Hàn Tử Diên liền giật mình sau đó bình thản nói:
“À, ờ,hết cứu”
Ôn Dương nghe họ bình luận bài thi của mình mà tủi thân trốn vào một góc nước mắt hai hàng,tay vẽ xuống sàn nhà hình tròn miệng nói:
“Mình tệ, mình hết cứu,…Mình tệ, mình hết cứu,… Mình hết cứu, mình tệ,…”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương