Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 60
Sáu tên bị đánh quỳ rạp trên đất thấy người đến thì liên tục cầu xin nước mắt dàn dụa
“Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi không cố ý đâu”
“Nhưng mà đó cũng chỉ là mấy bức ảnh mà thôi”
“Phải đó chúng tôi cũng không nói thêm gì là những người kia nghĩ sao thì nghĩ mà”
Bọn họ vừa dứt lời thì Ôn Dương đã đấm mạnh vào một tiếng “Rầm” cực kỳ lớn vang lên vách tường nứt toác ra khiến cho sáu tên đó giật thót cả tim,Vô Tan nhìn Ôn Dương miệng vẫn cười mà những đường gân đáng sợ ở trên tay của cô thì nghĩ “Đáng,đáng,đáng sợ quá,bể,bể cả tường rồi”. Nguyệt Tước đứng bên gương mặt lã chã mồ hôi nghĩ “Mặc dù biết cậu ấy rất mạnh, nhưng mình không nghĩ là một đứa con gái lại mạnh đến mức này”.
Hạ Kiêu giận tím người nhìn cái đám tung ảnh trên diễn đàn trường trầm giọng đi tới nắm cổ áo của một tên giận dữ nói:
“Bọn mày xem đó là bình thường à,bọn mày có biết hành động của bọn mày gây ra rất nhiều phiền phức cho em ấy hay không hả!!! Bọn mày sao không đặc bản thân vào vị trí của em ấy hả!!!”
Hoàng Băng đứng bên ngoài đi nhịn không được nữa cũng bước vào nhìn mấy người kia nói:
“Chúng tôi không phủ nhận việc Cố Thanh và Hạ Kiêu đang yêu nhau, nhưng mà,… Chuyện này thì có liên quan gì đến các người à,…”
Hoàng Băng bước vào ánh mắt trầm lặng lạnh lẽo dừng trước mấy tên kia nói:
“Người ta yêu nhau ăn hết của ông nội ông ngoại nhà các người à, người ta yêu nhau thì các người lăng đùng ra chết à, người ta yêu nhau là chuyện của người ta đâu có liên quan đến các cậu,…”
Vô Tan và Nguyệt Tước đứng bên cạnh mắt chữ O mồm chữ A nghĩ “Hội trưởng miệng lưỡi độc địa như thế từ khi nào vậy!!!”.
Cố Thanh đứng từ nãy đến giờ mà không biết phải lên tiếng thế nào,sáu tên kia bị Hoàng Băng nói cho tròn xoe mắt đơ cả người, Hoàng Băng chưa dừng lại ở đó còn nói tiếp:
“Người ta đồng tính thì cũng đâu có gì,bộ các cậu thấy là đồng tính thì không được làm những điều mình thích, không được phép yêu đương hay sao.”
“Bộ mắt các người khi thấy người đồng tính liền bị chọc mù hay sao, nhưng các người đâu có mù hay để bọn này giúp cho mù luôn ha “
Hoàng Băng vừa nói xong thì Hàn Tử Diên đã đứng trước mặt sáu tên kia khiến bọn chúng sợ hãi liên tục cầu xin
“Cho chúng tôi xin lỗi”
“Cố Thanh thật sự xin lỗi,làm ảnh hưởng đến cậu rồi”
“Cho chúng tôi xin lỗi,… chúng tôi không dám nữa “
“Không có lần sau nữa đâu “
Cố Thanh thấy vậy cũng thở dài bất lực nói:
“Không sao đâu nó không ảnh hưởng nhiều đến tôi, chỉ cần các cậu xoá mấy bức ảnh đó là được rồi”
Bọn họ gật gật đầu,cảm động rơi cả nước mắt nói:
“Cậu thật tốt quá”
“Thật sự xin lỗi cậu”
Hạ Kiêu khó chịu nói lớn:
“Còn không mau gỡ mấy bức ảnh đó xuống!!! “
Sáu người bị quát cho giật mình liền nhanh chóng đi tìm máy tính gỡ bỏ bài đăng, trong lúc họ đang gỡ thì thầy Vũ từ đâu xuất hiện thấy một mớ hỗn độn liền nói:
“Các em đây là chuyện gì,tụ tập đánh nhau sao!!”
Bọn họ chỉ biết nhìn thầy Vũ cười trừ vì chung quy quả thật là họ đang đánh người, thầy Vũ nhìn đáp học sinh giỏi của mình rồi nhìn sang mấy tên mặc mũi bầm dập đang hì hục làm gì đó trên máy tính tức giận nói lớn:
Sự
“Các em lên phòng giáo viên ngay!!!”
Sau khi bị giáo huấn một trận đạo lý của thầy Vũ ăn kèm với đó mỗi người trong nhóm Ôn Dương phải viết một cái bản kiểm điểm hai nghìn từ để đọc trước trường vào ngày đầu tuần của tuần sau.
Ở văn phòng của Hiệu Trưởng, Lão Vương ngồi trên bàn làm việc mặt mũi sa sút hốc hác nhìn vào bản báo cáo mà thầy Vũ đã gửi nghĩ “Mấy cái đứa này thật không nói nổi,đánh nhau thì đánh lại phá hoại tài sản nhà trường trời ạ,…Cái cửa nhà vệ sinh Nam với cái tường là bộn tiền đó!!!”.Lão Vương vừa nghĩ một lát tay lấy điện thoại ấn gọi cho người quen.
Công ty của Hoàng Thiên ở trên toà cao ốc,bên trong văn phòng của Tổng Giám Đốc,Ôn Tuyền đang ngồi trên bàn làm việc áo sơ mi để lộ phần ngực trắng như tuyết cùng với vài dấu răng và vệt đỏ xuất hiện trên làn da, Hoàng Thiên chen giữa hai chần Ôn Tuyền không ngừng hôn và cắn vào chiếc cổ thon gọn kiều diễm của Ôn Tuyền.
Ôn Tuyền bình thản ngồi nhìn tài liệu mặc cho Hoàng Thiên đang vừa cắn vừa hôn,để lại rất nhiều dấu trên người mình,điềm tĩnh nói:
“Húc Minh Yên là người của Tống Diễn Ca, có lẽ khi chiếc du thuyền vừa cập bến thì đã được người của Tống Diễn Ca hỗ trợ đưa đi,nên người bên chúng ta không tìm thấy”
Hoàng Thiên tập trung hôn và để lại dấu trên cơ thể của mỹ nhân trước mặt chứ không thèm để tâm đến thứ gì hết chỉ lên tiếng cho có lệ:
“Vậy sao”
Rồi tiếp tục hành động của bản thân,Ôn Tuyền lập tức khó chịu nói:
“Hoàng Tổng ngài có đang nghe tôi nói hay không vậy hả!!!”
Hoàng Thiên bị Ôn Tuyền nói thì rời khỏi cổ của Ôn Tuyền nhìn thẳng vào mắt Ôn Tuyền nói:
“Em nói đi anh vẫn đang nghe mà”
“Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi không cố ý đâu”
“Nhưng mà đó cũng chỉ là mấy bức ảnh mà thôi”
“Phải đó chúng tôi cũng không nói thêm gì là những người kia nghĩ sao thì nghĩ mà”
Bọn họ vừa dứt lời thì Ôn Dương đã đấm mạnh vào một tiếng “Rầm” cực kỳ lớn vang lên vách tường nứt toác ra khiến cho sáu tên đó giật thót cả tim,Vô Tan nhìn Ôn Dương miệng vẫn cười mà những đường gân đáng sợ ở trên tay của cô thì nghĩ “Đáng,đáng,đáng sợ quá,bể,bể cả tường rồi”. Nguyệt Tước đứng bên gương mặt lã chã mồ hôi nghĩ “Mặc dù biết cậu ấy rất mạnh, nhưng mình không nghĩ là một đứa con gái lại mạnh đến mức này”.
Hạ Kiêu giận tím người nhìn cái đám tung ảnh trên diễn đàn trường trầm giọng đi tới nắm cổ áo của một tên giận dữ nói:
“Bọn mày xem đó là bình thường à,bọn mày có biết hành động của bọn mày gây ra rất nhiều phiền phức cho em ấy hay không hả!!! Bọn mày sao không đặc bản thân vào vị trí của em ấy hả!!!”
Hoàng Băng đứng bên ngoài đi nhịn không được nữa cũng bước vào nhìn mấy người kia nói:
“Chúng tôi không phủ nhận việc Cố Thanh và Hạ Kiêu đang yêu nhau, nhưng mà,… Chuyện này thì có liên quan gì đến các người à,…”
Hoàng Băng bước vào ánh mắt trầm lặng lạnh lẽo dừng trước mấy tên kia nói:
“Người ta yêu nhau ăn hết của ông nội ông ngoại nhà các người à, người ta yêu nhau thì các người lăng đùng ra chết à, người ta yêu nhau là chuyện của người ta đâu có liên quan đến các cậu,…”
Vô Tan và Nguyệt Tước đứng bên cạnh mắt chữ O mồm chữ A nghĩ “Hội trưởng miệng lưỡi độc địa như thế từ khi nào vậy!!!”.
Cố Thanh đứng từ nãy đến giờ mà không biết phải lên tiếng thế nào,sáu tên kia bị Hoàng Băng nói cho tròn xoe mắt đơ cả người, Hoàng Băng chưa dừng lại ở đó còn nói tiếp:
“Người ta đồng tính thì cũng đâu có gì,bộ các cậu thấy là đồng tính thì không được làm những điều mình thích, không được phép yêu đương hay sao.”
“Bộ mắt các người khi thấy người đồng tính liền bị chọc mù hay sao, nhưng các người đâu có mù hay để bọn này giúp cho mù luôn ha “
Hoàng Băng vừa nói xong thì Hàn Tử Diên đã đứng trước mặt sáu tên kia khiến bọn chúng sợ hãi liên tục cầu xin
“Cho chúng tôi xin lỗi”
“Cố Thanh thật sự xin lỗi,làm ảnh hưởng đến cậu rồi”
“Cho chúng tôi xin lỗi,… chúng tôi không dám nữa “
“Không có lần sau nữa đâu “
Cố Thanh thấy vậy cũng thở dài bất lực nói:
“Không sao đâu nó không ảnh hưởng nhiều đến tôi, chỉ cần các cậu xoá mấy bức ảnh đó là được rồi”
Bọn họ gật gật đầu,cảm động rơi cả nước mắt nói:
“Cậu thật tốt quá”
“Thật sự xin lỗi cậu”
Hạ Kiêu khó chịu nói lớn:
“Còn không mau gỡ mấy bức ảnh đó xuống!!! “
Sáu người bị quát cho giật mình liền nhanh chóng đi tìm máy tính gỡ bỏ bài đăng, trong lúc họ đang gỡ thì thầy Vũ từ đâu xuất hiện thấy một mớ hỗn độn liền nói:
“Các em đây là chuyện gì,tụ tập đánh nhau sao!!”
Bọn họ chỉ biết nhìn thầy Vũ cười trừ vì chung quy quả thật là họ đang đánh người, thầy Vũ nhìn đáp học sinh giỏi của mình rồi nhìn sang mấy tên mặc mũi bầm dập đang hì hục làm gì đó trên máy tính tức giận nói lớn:
Sự
“Các em lên phòng giáo viên ngay!!!”
Sau khi bị giáo huấn một trận đạo lý của thầy Vũ ăn kèm với đó mỗi người trong nhóm Ôn Dương phải viết một cái bản kiểm điểm hai nghìn từ để đọc trước trường vào ngày đầu tuần của tuần sau.
Ở văn phòng của Hiệu Trưởng, Lão Vương ngồi trên bàn làm việc mặt mũi sa sút hốc hác nhìn vào bản báo cáo mà thầy Vũ đã gửi nghĩ “Mấy cái đứa này thật không nói nổi,đánh nhau thì đánh lại phá hoại tài sản nhà trường trời ạ,…Cái cửa nhà vệ sinh Nam với cái tường là bộn tiền đó!!!”.Lão Vương vừa nghĩ một lát tay lấy điện thoại ấn gọi cho người quen.
Công ty của Hoàng Thiên ở trên toà cao ốc,bên trong văn phòng của Tổng Giám Đốc,Ôn Tuyền đang ngồi trên bàn làm việc áo sơ mi để lộ phần ngực trắng như tuyết cùng với vài dấu răng và vệt đỏ xuất hiện trên làn da, Hoàng Thiên chen giữa hai chần Ôn Tuyền không ngừng hôn và cắn vào chiếc cổ thon gọn kiều diễm của Ôn Tuyền.
Ôn Tuyền bình thản ngồi nhìn tài liệu mặc cho Hoàng Thiên đang vừa cắn vừa hôn,để lại rất nhiều dấu trên người mình,điềm tĩnh nói:
“Húc Minh Yên là người của Tống Diễn Ca, có lẽ khi chiếc du thuyền vừa cập bến thì đã được người của Tống Diễn Ca hỗ trợ đưa đi,nên người bên chúng ta không tìm thấy”
Hoàng Thiên tập trung hôn và để lại dấu trên cơ thể của mỹ nhân trước mặt chứ không thèm để tâm đến thứ gì hết chỉ lên tiếng cho có lệ:
“Vậy sao”
Rồi tiếp tục hành động của bản thân,Ôn Tuyền lập tức khó chịu nói:
“Hoàng Tổng ngài có đang nghe tôi nói hay không vậy hả!!!”
Hoàng Thiên bị Ôn Tuyền nói thì rời khỏi cổ của Ôn Tuyền nhìn thẳng vào mắt Ôn Tuyền nói:
“Em nói đi anh vẫn đang nghe mà”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương