Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 64
Ôn Dương sau chuyện ngày hôm đó cũng bị thầy Vũ và thầy Hiệu Trưởng mắng một trận,cô phải nghe giảng đạo suốt hai tiếng đồng hồ.Khi vừa trở về ký túc xá chưa kịp nghĩ thì Ôn Tuyền cũng điện đến mắng cho cô một trận vì làm náo loạn trường học.
Nhưng sau vụ chào cờ thì dường như học sinh trong trường cũng không ai dám nhắc đến cụ việc của Hạ Kiêu và Cố Thanh nữa vì họ khá kiêng dè Ôn Dương,một phần khác cũng do Hạ Kiêu cũng đã lên tiếng ở trên diễn đàn trường rằng nếu muốn công kích hãy công kích Hạ Kiêu nếu dám động đến Cố Thanh,Hạ Kiêu tuyệt đối không khách sáo.Các học sinh trong trường ai cũng sợ hãi trước uy áp khủng khiếp từ nhóm của bọn họ nên không ai dám lên tiếng thêm.Những bức ảnh đó cũng không được chia sẽ rộng rãi nên rất ít người biết không ảnh hưởng gì đến sự nghiệp ca hát của Cố Thanh về phần những bức ảnh vừa bị tuồng ra ngoài thì Hoàng Băng đã dùng khả năng của bản thân thu hồi cũng như xoá toàn bộ nên không có ảnh hưởng gì đáng kể.
Sau đó bọn họ tập trung học kỳ thi giữa kỳ hai cũng không có gì đáng lo với nhóm bọn họ, nhưng sau khi thi giữa kỳ hai thì bọn họ phải chuẩn bị cho cuối kỳ hai nên lúc nào cũng bận rộn cho ôn thi để hai tháng sau an tâm nghĩ hè,Ôn Dương bị bọn họ cho học rất nhiều bài tập dường như cả núi luôn chứ không còn là vài bài nữa.
Ở một quán nước lớn nhìn khá sang trọng cạnh trường học,có rất nhiều học sinh ra ra vào vào Vương Cúc và Thiên Bích Cẩm đang ngồi bên trong ở một chỗ không quá nhiều người, ngồi đối diện là Hoa Kiều, Vương Cúc không vui nói:
“Con Ôn Dương đúng là khó đối phó,thật không biết gia thế nó ra sao nữa”
Thiên Bích Cẩm cũng tức giận nghiến răng nghiến lợi lên tiếng:
“ Con nhỏ Ôn Dương cứ đi bên cạnh Phong ca làm tao tức muốn điên lên rồi,con nhỏ đó thì có gì hơn tao chứ,…”
Vương Cúc liền lên tiếng:
“Mà nói mới nhớ vụ chiếc lắc tay tao cũng thấy kỳ lạ thân thế nó rốt cuộc lớn đến mức nào lại có được lắc tay Bạch Khôn chứ,thêm con ả Hoàng Băng cứ làm như bản thân là thánh mẫu vậy đó”
Thiên Bích Cẩm tức giận nói:
“Nhìn mà không ưa nổi bộ dạng bình thường lại kiêu ngạo của nó, ỷ lại mình có được chút nhan sắc sinh ra trong gia đình tốt hơn rồi vênh mặt lên với đời không để ai vào mắt”
Vương Cúc cũng ghét bỏ nói:
“Ỷ bản thân may mắn sinh ra ở vạch đích muốn lên mặt là lên mặt,cứ đợi tao hạ bệ cô ta”
Hai người đang nói hăng say thì mới phát hiện từ nãy đến giờ Hoa Kiều không nói gì chỉ chăm chăm nhìn vào cuốn sách bài tập, Vương Cúc liền khó chịu nói:
“Này Hoa Kiều,làm gì cứ nhìn cuốn bài tập vậy, không cùng bọn này tìm cách sử lý hai con nhỏ Ôn Dương và Hoàng Băng sao”
Hoa Kiều nhàn nhạt nói:
“Không muốn “
Nghe câu trả lời Vương Cúc và Thiên Bích Cẩm ngạc nhiên, Thiên Bích Cẩm liền lớn tiếng nói:
“Tại sao!!!”
Hoa Kiều liền không nhanh không chậm đáp:
“Thứ nhất,ban đầu tôi đồng ý giúp các người là vì anh Cố Thanh nhưng nếu anh ấy đã thật sự tìm được hạnh phúc thì tôi không muốn tranh nữa,tôi nhận ra nếu thật sự thích người đó phải để người được tự do, thích ai là quyền của người đó”
Thiên Bích Cẩm liền nói:
“Cậu dễ dàng từ bỏ như vậy sao,đã là của mình thì phải nắm trong tay chứ”
Hoa Kiều chỉ đơn giản nói:
“Tôi không muốn chuốc lấy phiền phức,tôi chỉ cần tìm một người khác tốt hơn là được “
Vương Cúc nhìn Hoa Kiều rồi nheo mắt, Vương Cúc nhìn được gì đó liền nói:
“Vậy còn thứ hai là gì”
Hoa Kiều liền nói:
“Tôi không muốn chọc vào tổ ong “
Vương Cúc và Thiên Bích Cẩm khó hiểu, Vương Cúc lên tiếng:
“Tổ ong?”
Hoa Kiều liền thở dài nói:
“Dù sao cũng từng ngồi cùng một thuyền tôi tốt bụng nhắc nhở các người,Ôn Dương và Cố Thanh thật sự không thể động vào,bọn họ là bom hẹn giờ”
Hoa Kiều nói xong nhìn biểu cảm của Thiên Bích Cẩm và Vương Cúc cũng biết mình nói tai này bọn họ liền lọt sang tai kia nên không muốn nói nhiều cũng không muốn dây dưa với bọn họ, đứng lên cầm sách vở bỏ vào cặp rồi nói:
“Được rồi tôi không tham gia nhóm nữa,hai người vẫn muốn tiếp tục thì cứ làm tôi thoát nhóm tại đây”
Hoa Kiều nói xong liền bỏ đi, Vương Cúc nghiến răng nghiến lợi ở đằng sau nói:
“Đồ hèn nhát”
Hoa Kiều đi không xa cũng có thể nghe được nhưng cũng chỉ làm lơ,đu ra cửa hít thật sâu nghĩ “Đùa gì vậy, bảo mình tham gia chung chiến tuyến mà không tìm hiểu đối phương là ai đi”.”Nếu không phải mình tìm khắp nơi không có thông tin của Ôn Dương, mình đã hỏi cha không ngờ lại vô tình biết được,cha mắng mình một trận tơi bời cũng may chưa thật sự gây thù với Ôn Dương “.”Hai người kia nói đến vậy cũng muốn làm thì chịu rồi,… Nhưng mình thật sự không ngờ đến Ôn Dương và Cố Thanh lại có gia thế khủng bố như vậy,…Đùa gì thế bảo mình ngồi chung với họ gây thù với sát thủ R và sát thủ K “
Nhưng sau vụ chào cờ thì dường như học sinh trong trường cũng không ai dám nhắc đến cụ việc của Hạ Kiêu và Cố Thanh nữa vì họ khá kiêng dè Ôn Dương,một phần khác cũng do Hạ Kiêu cũng đã lên tiếng ở trên diễn đàn trường rằng nếu muốn công kích hãy công kích Hạ Kiêu nếu dám động đến Cố Thanh,Hạ Kiêu tuyệt đối không khách sáo.Các học sinh trong trường ai cũng sợ hãi trước uy áp khủng khiếp từ nhóm của bọn họ nên không ai dám lên tiếng thêm.Những bức ảnh đó cũng không được chia sẽ rộng rãi nên rất ít người biết không ảnh hưởng gì đến sự nghiệp ca hát của Cố Thanh về phần những bức ảnh vừa bị tuồng ra ngoài thì Hoàng Băng đã dùng khả năng của bản thân thu hồi cũng như xoá toàn bộ nên không có ảnh hưởng gì đáng kể.
Sau đó bọn họ tập trung học kỳ thi giữa kỳ hai cũng không có gì đáng lo với nhóm bọn họ, nhưng sau khi thi giữa kỳ hai thì bọn họ phải chuẩn bị cho cuối kỳ hai nên lúc nào cũng bận rộn cho ôn thi để hai tháng sau an tâm nghĩ hè,Ôn Dương bị bọn họ cho học rất nhiều bài tập dường như cả núi luôn chứ không còn là vài bài nữa.
Ở một quán nước lớn nhìn khá sang trọng cạnh trường học,có rất nhiều học sinh ra ra vào vào Vương Cúc và Thiên Bích Cẩm đang ngồi bên trong ở một chỗ không quá nhiều người, ngồi đối diện là Hoa Kiều, Vương Cúc không vui nói:
“Con Ôn Dương đúng là khó đối phó,thật không biết gia thế nó ra sao nữa”
Thiên Bích Cẩm cũng tức giận nghiến răng nghiến lợi lên tiếng:
“ Con nhỏ Ôn Dương cứ đi bên cạnh Phong ca làm tao tức muốn điên lên rồi,con nhỏ đó thì có gì hơn tao chứ,…”
Vương Cúc liền lên tiếng:
“Mà nói mới nhớ vụ chiếc lắc tay tao cũng thấy kỳ lạ thân thế nó rốt cuộc lớn đến mức nào lại có được lắc tay Bạch Khôn chứ,thêm con ả Hoàng Băng cứ làm như bản thân là thánh mẫu vậy đó”
Thiên Bích Cẩm tức giận nói:
“Nhìn mà không ưa nổi bộ dạng bình thường lại kiêu ngạo của nó, ỷ lại mình có được chút nhan sắc sinh ra trong gia đình tốt hơn rồi vênh mặt lên với đời không để ai vào mắt”
Vương Cúc cũng ghét bỏ nói:
“Ỷ bản thân may mắn sinh ra ở vạch đích muốn lên mặt là lên mặt,cứ đợi tao hạ bệ cô ta”
Hai người đang nói hăng say thì mới phát hiện từ nãy đến giờ Hoa Kiều không nói gì chỉ chăm chăm nhìn vào cuốn sách bài tập, Vương Cúc liền khó chịu nói:
“Này Hoa Kiều,làm gì cứ nhìn cuốn bài tập vậy, không cùng bọn này tìm cách sử lý hai con nhỏ Ôn Dương và Hoàng Băng sao”
Hoa Kiều nhàn nhạt nói:
“Không muốn “
Nghe câu trả lời Vương Cúc và Thiên Bích Cẩm ngạc nhiên, Thiên Bích Cẩm liền lớn tiếng nói:
“Tại sao!!!”
Hoa Kiều liền không nhanh không chậm đáp:
“Thứ nhất,ban đầu tôi đồng ý giúp các người là vì anh Cố Thanh nhưng nếu anh ấy đã thật sự tìm được hạnh phúc thì tôi không muốn tranh nữa,tôi nhận ra nếu thật sự thích người đó phải để người được tự do, thích ai là quyền của người đó”
Thiên Bích Cẩm liền nói:
“Cậu dễ dàng từ bỏ như vậy sao,đã là của mình thì phải nắm trong tay chứ”
Hoa Kiều chỉ đơn giản nói:
“Tôi không muốn chuốc lấy phiền phức,tôi chỉ cần tìm một người khác tốt hơn là được “
Vương Cúc nhìn Hoa Kiều rồi nheo mắt, Vương Cúc nhìn được gì đó liền nói:
“Vậy còn thứ hai là gì”
Hoa Kiều liền nói:
“Tôi không muốn chọc vào tổ ong “
Vương Cúc và Thiên Bích Cẩm khó hiểu, Vương Cúc lên tiếng:
“Tổ ong?”
Hoa Kiều liền thở dài nói:
“Dù sao cũng từng ngồi cùng một thuyền tôi tốt bụng nhắc nhở các người,Ôn Dương và Cố Thanh thật sự không thể động vào,bọn họ là bom hẹn giờ”
Hoa Kiều nói xong nhìn biểu cảm của Thiên Bích Cẩm và Vương Cúc cũng biết mình nói tai này bọn họ liền lọt sang tai kia nên không muốn nói nhiều cũng không muốn dây dưa với bọn họ, đứng lên cầm sách vở bỏ vào cặp rồi nói:
“Được rồi tôi không tham gia nhóm nữa,hai người vẫn muốn tiếp tục thì cứ làm tôi thoát nhóm tại đây”
Hoa Kiều nói xong liền bỏ đi, Vương Cúc nghiến răng nghiến lợi ở đằng sau nói:
“Đồ hèn nhát”
Hoa Kiều đi không xa cũng có thể nghe được nhưng cũng chỉ làm lơ,đu ra cửa hít thật sâu nghĩ “Đùa gì vậy, bảo mình tham gia chung chiến tuyến mà không tìm hiểu đối phương là ai đi”.”Nếu không phải mình tìm khắp nơi không có thông tin của Ôn Dương, mình đã hỏi cha không ngờ lại vô tình biết được,cha mắng mình một trận tơi bời cũng may chưa thật sự gây thù với Ôn Dương “.”Hai người kia nói đến vậy cũng muốn làm thì chịu rồi,… Nhưng mình thật sự không ngờ đến Ôn Dương và Cố Thanh lại có gia thế khủng bố như vậy,…Đùa gì thế bảo mình ngồi chung với họ gây thù với sát thủ R và sát thủ K “
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương