Thế Thân Hôm Nay Cũng Mệt Rồi
Chương 38: Mắt thẩm mỹ có vấn đề
Trước khi An Như Hinh tiến hành phẫu thuật thì cô cũng đã có gọi điện về Đế Đô, nhưng thay vì gọi cho Lôi Gia Hào thì cô lại chọn gọi cho Lý Cửu Hi.
Bà ấy nhận máy của con dâu liền hỏi han tình hình, dù bà ấy biết rằng cô ở bên cạnh cha mẹ ruột sẽ không có chuyện gì lớn đâu. Tuy nhiên sau đó An Như Hinh lại muốn nhìn thấy Lôi Thiên, ban đầu cô còn nghĩ rằng sau khi cô rời đi thì Lôi Gia Hào sẽ ném Lôi Thiên cho cha mẹ, vì thế nên cô mới không gọi làm phiền anh.
Cơ mà giây sau đó Lý Cửu Hi lại nói:
- [Tiểu Thiên đang ở bên cạnh Gia Hào đấy, hay con gọi cho nó đi]
- Gì cơ ạ? Tiểu Thiên ở bên cạnh anh ấy á? Nhưng chẳng phải giờ này anh ấy đã đi làm rồi sao?
- [Ừ, từ hôm qua đến nay Gia Hào vẫn luôn trông trừng Tiểu Thiên mà, nó còn mang luôn thằng bé đến công ty, từ miếng ăn tới giấc ngủ đều là ở bên cạnh Gia Hào. Hai cha con xem như là cũng thân thiết một chút rồi.]
An Như Hinh nghe xong mà không dám tin vào tai mình, Lôi Gia Hào vậy mà lại chăm sóc con trai từng li từng tí cơ á? Ban đầu cô còn cho rằng anh sẽ ngay lập tức ném con trai sang chỗ khác cơ. Thật sự là ngạc nhiên quá đỗi mà.
Cuối cùng thì sau đó An Như Hinh cũng tắt máy của Lý Cửu Hi, lại có chút chừng chừ không biết có nên gọi cho Lôi Gia Hào hay không, vì cô sợ sẽ làm phiền anh.
Nhưng hình như giữa cô và Lôi Gia Hào có tâm linh tương thông, cô còn chưa kịp gọi cho anh thì anh đã gọi cho cô rồi. Nhận máy trong một vài giây, xuất hiện trước mặt cô chính là người đàn ông với đứa bé ở trên tay.
Cơ mà… An Như Hinh liền có chút choáng váng, cô đưa tay đỡ trán, nói:
- Lôi Gia Hào, anh có thể để Tiểu Thiên mặc quần áo giống người bình thường một chút không hả?
Khi này Lôi Gia Hào còn đưa mắt nhìn sang con trai, tuy rằng bộ đồ anh phối so với An Như Hinh thì không đẹp lắm, nhưng anh thấy cũng ổn lắm mà ta?
- [Hả? Anh mặc sai rồi sao? Anh nhớ anh chọn đúng mà?]
- Đúng cái gì mà đúng, ai đời lại phối áo đỏ với quần cam? Còn thêm cái nón màu xanh với đôi tất màu vàng nữa chứ… Anh… Anh sợ con trai không đủ nổi bật sao?
Lôi Gia Hào đưa mắt nhìn con trai, nhưng sau đó lại nhe miệng cười, hoàn toàn vứt hai chữ “liêm sỉ” ra chuồng gà, còn nhìn cô nói:
- [Như vậy mới không sợ lạc. Bà xã em nói xem, có phải rất đáng yêu không?]
- Y hệt như cây đèn giao thông. Mắt thẩm mỹ của anh đúng là có vấn đề mà.
Đến đây Lôi Gia Hào còn bày ra dáng vẻ ấm ức, nhưng một giây sau đó anh lại nháy mắt với cô, nói:
- [Anh chọn quần áo không đẹp thật, nhưng anh dám chắc rằng không ai chọn vợ giỏi như anh đâu. Đúng không bà xã?]
An Như Hinh nghe xong liền có hơi ngượng ngùng một chút, cái tên này sao lại có thể không biết xấu hổ vậy chứ, còn dám nói ra những câu mặt dày như thế này, chắc dây thần kinh ngại ngùng của anh cũng bị đứt luôn rồi quá.
Phục rồi, cô phục rồi… Thật sự phục rồi sát đất luôn rồi.
- [Phải rồi bà xã, nghe nói em sắp phẫu thuật rồi đúng không? Đợi khi nào em phẫu thuật xong thì anh sẽ tặng em một món quà khinh hỉ]
- Anh đừng có nói rằng anh sẽ đem Tiểu Thiên đến đây nha?
Đột nhiên ở bên kia Lôi Gia Hào liền im bặt, An Như Hinh cảm thấy sự im lặng này rất có điềm.
- Không phải thật chứ?
Vốn dĩ Lôi Gia Hào đang rất hào hứng, nhưng ngay sau đó gương mặt của anh liền méo mó nói:
- [Bà xã, em có cần phải nói thẳng tiếng lòng của anh ra như vậy không?]
Nghe qua thì An Như Hinh có thể tưởng tượng được Lôi Gia Hào đang rất ấm ức, với gương mặt đẹp trai mà chịu ủy khuất thì chắc cũng rất đáng để tận hưởng. Đến đây cô liền che miệng rồi phì cười.
- Xin lỗi, xin lỗi, không chú ý, không chú ý. Sau này sẽ cố gắng hơn.
Ban đầu Lôi Gia Hào không chú ý, nhưng bây giờ khi nghĩ kĩ lại thì hình như hai người họ bây giờ rất giống với các cặp vợ chồng mình thường. Chỉ khác một chút là Lôi Gia Hào phải ở nhà chăm con, còn An Như Hinh thì lại đi công tác.
Mà hơn nữa đó là những ngày gần đây Lôi Gia Hào cũng không nghe thấy An Như Hinh nói ra hai chữ “ly hôn” nữa, thật sự là anh mừng hết lớn luôn ấy chứ.
- [Bà xã, vậy em cứ nghỉ ngơi nhiều một chút, sau khi phẫu thuật xong lỗi, em có thể nhìn chồng con của em rồi]
- Được rồi, anh cũng phải giữ thể diện cho Tiểu Thiên một chút, nếu không biết phối thì nhờ mẹ đi. Thẩm mỹ của anh đúng là chán muốn chết.
- [Tuân lệnh bà xã, yêu em nhiều lắm, moah moah moah!]
Nói chuyện với anh xong thì tâm trạng của An Như Hinh cũng đã thả lỏng hơn rồi, bây giờ cô có đã sẵn sàng cho việc phẫu thuật rồi!
An Như Hinh cố lên! Lần này cô nhất định phải sáng mắt, để còn nhìn cha mẹ ruột, nhìn con tra, nhìn bạn bè… Hơn hết là… Nhìn ông chồng nhà mình.
Cô thật sự muốn nhìn ngắm thật kĩ gương mặt của Lôi Gia Hào như thế nào, để xem là có nên ly hôn hay không. Hơn hết chính là so sánh Lôi Gia Hào và Lôi Thiên, tại sao mọi người đều nói con trai cô giống y hệt anh chứ?
Ít nhất… Ít nhất cũng phải có một điểm nào đó giống cô chứ!
Giận!
#Yu~
Bà ấy nhận máy của con dâu liền hỏi han tình hình, dù bà ấy biết rằng cô ở bên cạnh cha mẹ ruột sẽ không có chuyện gì lớn đâu. Tuy nhiên sau đó An Như Hinh lại muốn nhìn thấy Lôi Thiên, ban đầu cô còn nghĩ rằng sau khi cô rời đi thì Lôi Gia Hào sẽ ném Lôi Thiên cho cha mẹ, vì thế nên cô mới không gọi làm phiền anh.
Cơ mà giây sau đó Lý Cửu Hi lại nói:
- [Tiểu Thiên đang ở bên cạnh Gia Hào đấy, hay con gọi cho nó đi]
- Gì cơ ạ? Tiểu Thiên ở bên cạnh anh ấy á? Nhưng chẳng phải giờ này anh ấy đã đi làm rồi sao?
- [Ừ, từ hôm qua đến nay Gia Hào vẫn luôn trông trừng Tiểu Thiên mà, nó còn mang luôn thằng bé đến công ty, từ miếng ăn tới giấc ngủ đều là ở bên cạnh Gia Hào. Hai cha con xem như là cũng thân thiết một chút rồi.]
An Như Hinh nghe xong mà không dám tin vào tai mình, Lôi Gia Hào vậy mà lại chăm sóc con trai từng li từng tí cơ á? Ban đầu cô còn cho rằng anh sẽ ngay lập tức ném con trai sang chỗ khác cơ. Thật sự là ngạc nhiên quá đỗi mà.
Cuối cùng thì sau đó An Như Hinh cũng tắt máy của Lý Cửu Hi, lại có chút chừng chừ không biết có nên gọi cho Lôi Gia Hào hay không, vì cô sợ sẽ làm phiền anh.
Nhưng hình như giữa cô và Lôi Gia Hào có tâm linh tương thông, cô còn chưa kịp gọi cho anh thì anh đã gọi cho cô rồi. Nhận máy trong một vài giây, xuất hiện trước mặt cô chính là người đàn ông với đứa bé ở trên tay.
Cơ mà… An Như Hinh liền có chút choáng váng, cô đưa tay đỡ trán, nói:
- Lôi Gia Hào, anh có thể để Tiểu Thiên mặc quần áo giống người bình thường một chút không hả?
Khi này Lôi Gia Hào còn đưa mắt nhìn sang con trai, tuy rằng bộ đồ anh phối so với An Như Hinh thì không đẹp lắm, nhưng anh thấy cũng ổn lắm mà ta?
- [Hả? Anh mặc sai rồi sao? Anh nhớ anh chọn đúng mà?]
- Đúng cái gì mà đúng, ai đời lại phối áo đỏ với quần cam? Còn thêm cái nón màu xanh với đôi tất màu vàng nữa chứ… Anh… Anh sợ con trai không đủ nổi bật sao?
Lôi Gia Hào đưa mắt nhìn con trai, nhưng sau đó lại nhe miệng cười, hoàn toàn vứt hai chữ “liêm sỉ” ra chuồng gà, còn nhìn cô nói:
- [Như vậy mới không sợ lạc. Bà xã em nói xem, có phải rất đáng yêu không?]
- Y hệt như cây đèn giao thông. Mắt thẩm mỹ của anh đúng là có vấn đề mà.
Đến đây Lôi Gia Hào còn bày ra dáng vẻ ấm ức, nhưng một giây sau đó anh lại nháy mắt với cô, nói:
- [Anh chọn quần áo không đẹp thật, nhưng anh dám chắc rằng không ai chọn vợ giỏi như anh đâu. Đúng không bà xã?]
An Như Hinh nghe xong liền có hơi ngượng ngùng một chút, cái tên này sao lại có thể không biết xấu hổ vậy chứ, còn dám nói ra những câu mặt dày như thế này, chắc dây thần kinh ngại ngùng của anh cũng bị đứt luôn rồi quá.
Phục rồi, cô phục rồi… Thật sự phục rồi sát đất luôn rồi.
- [Phải rồi bà xã, nghe nói em sắp phẫu thuật rồi đúng không? Đợi khi nào em phẫu thuật xong thì anh sẽ tặng em một món quà khinh hỉ]
- Anh đừng có nói rằng anh sẽ đem Tiểu Thiên đến đây nha?
Đột nhiên ở bên kia Lôi Gia Hào liền im bặt, An Như Hinh cảm thấy sự im lặng này rất có điềm.
- Không phải thật chứ?
Vốn dĩ Lôi Gia Hào đang rất hào hứng, nhưng ngay sau đó gương mặt của anh liền méo mó nói:
- [Bà xã, em có cần phải nói thẳng tiếng lòng của anh ra như vậy không?]
Nghe qua thì An Như Hinh có thể tưởng tượng được Lôi Gia Hào đang rất ấm ức, với gương mặt đẹp trai mà chịu ủy khuất thì chắc cũng rất đáng để tận hưởng. Đến đây cô liền che miệng rồi phì cười.
- Xin lỗi, xin lỗi, không chú ý, không chú ý. Sau này sẽ cố gắng hơn.
Ban đầu Lôi Gia Hào không chú ý, nhưng bây giờ khi nghĩ kĩ lại thì hình như hai người họ bây giờ rất giống với các cặp vợ chồng mình thường. Chỉ khác một chút là Lôi Gia Hào phải ở nhà chăm con, còn An Như Hinh thì lại đi công tác.
Mà hơn nữa đó là những ngày gần đây Lôi Gia Hào cũng không nghe thấy An Như Hinh nói ra hai chữ “ly hôn” nữa, thật sự là anh mừng hết lớn luôn ấy chứ.
- [Bà xã, vậy em cứ nghỉ ngơi nhiều một chút, sau khi phẫu thuật xong lỗi, em có thể nhìn chồng con của em rồi]
- Được rồi, anh cũng phải giữ thể diện cho Tiểu Thiên một chút, nếu không biết phối thì nhờ mẹ đi. Thẩm mỹ của anh đúng là chán muốn chết.
- [Tuân lệnh bà xã, yêu em nhiều lắm, moah moah moah!]
Nói chuyện với anh xong thì tâm trạng của An Như Hinh cũng đã thả lỏng hơn rồi, bây giờ cô có đã sẵn sàng cho việc phẫu thuật rồi!
An Như Hinh cố lên! Lần này cô nhất định phải sáng mắt, để còn nhìn cha mẹ ruột, nhìn con tra, nhìn bạn bè… Hơn hết là… Nhìn ông chồng nhà mình.
Cô thật sự muốn nhìn ngắm thật kĩ gương mặt của Lôi Gia Hào như thế nào, để xem là có nên ly hôn hay không. Hơn hết chính là so sánh Lôi Gia Hào và Lôi Thiên, tại sao mọi người đều nói con trai cô giống y hệt anh chứ?
Ít nhất… Ít nhất cũng phải có một điểm nào đó giống cô chứ!
Giận!
#Yu~
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương