Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 17: Dừng tay!



“Ngươi dám phế một cái cánh tay của ta!”

Sắc mặt của anh ta dữ tợn, sâu trong đáy mắt còn kèm theo vẻ vô cùng oán độc, giống như một con rắn độc, không còn lạnh nhạt giống như lúc trước.

Cha là cường giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ trẻ tuổi nhất nhà họ Triệu, anh trai là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi, anh ta cũng là người có thiên phú kiệt xuất, có thế tưởng được địa vị của anh ta trong nhà họ Triệu, ngoại trừ Tiên Thiên cảnh, có ai mà không cung kính với anh ta, sao có thể bị người khác phế bỏ cánh tay?

“Không phải ngươi mới vừa muốn phế bỏ một bàn tay của ta sao? Hiện tại ta phế cánh tay ngươi không phải là rất công bằng sao?”

Sắc mặt Lý Phong hờ hững, sau khi một quyền đánh bay Triệu Thiên Cường, hắn lại không có ý định dừng tay, mà trực tiếp đi về phía Triệu Thiên Cường.

“Lá gan của ngươi thật là lớn!”

“Dám ra tay với Triệu Thiên Cường, ngươi nhất định phải chết!”

Lúc này hai người nhà họ Triệu khác nhìn về

phía Lý Phong, tức giận nói.

Thế nhưng đáp lại bọn họ cũng là hai nắm tay.

“A!!!” “A!!Ị”

Lại là hai tiếng kêu thảm thiết, hai vị thanh niên này cũng trực tiếp bay ngược ra ngoài.

Trong nháy mắt, ba người kiêu ngạo ương ngạnh nhà họ Triệu đều bị đánh bại!

Mà Lý Phong đã đi tới bên người Triệu Thiên Cường.

Trên mặt Triệu Thiên Cường mang theo vẻ dữ tợn, oán độc, nhìn thấy Lý Phong đến gần, liền biến sắc, Lý Phong thế mà không dừng tay. Tay phải anh ta đã gãy, sức chiến đấu gần như giảm đi hơn phân nửa.

“Ngươi muốn làm gì?” Triệu Thiên Cường nhìn chằm chằm Lý Phong, cố nén đau nhức nói.

“Rất đơn giản.”

Lý Phong lạnh nhạt nói: “Giao nhẫn không gian ra đây đi.”

Nghe vậy, Triệu Thiên Cường càng tức giận, nói: “Ngươi nằm mơ!”

Anh ta vung tay trái, muốn ngăn cản Lý Phong.

“Phanh!”

Nhưng mà, Lý Phong lại đánh ra một đấm, không chút khách khí nện ở trên cánh tay trái của Triệu Thiên Cường.

“Răng rắc!”

Lại là một tiếng vỡ vụn vang lên, sắc mặt Triệu Thiên Cường cứng lại, sau đó tiếp tục kêu lên thảm thiết.

Cánh tay trái của anh ta cũng bị phế đi!

“Quá độc ác! Vị thanh niên nhà họ Lý này thế mà phế đi hai cánh tay của Triệu Thiên Cường!”

Nhìn thấy Lý Phong lại ra tay, lúc này những người vây xem ở xung quanh nhìn về phía Lý Phong, trong mắt không tự giác lộ ra vẻ sợ hãi.

Nhìn về phía Triệu Thiên Cường đang kêu thảm thiết, Lý Phong cưỡng ép lấy đi nhẫn không gian trên người anh ta vào tay.

“Hả?”

Quét mắt nhìn vào bên trong nhẫn không gian, hai mắt Lý Phong sáng lên.

Nhìn thấy nhẫn không gian bị cướp đi, sắc mặt Triệu Thiên Cường dữ tợn nhìn về phía Lý Phong, nói: “Ngươi dám làm ta bị thương, cướp nhẫn không gian của ta, cha và đại ca của ta nhất định sẽ khiến cho ngươi phải trả giá đắt! Nhà họ Lý các ngươi cũng sẽ phải trả giá đắt!”

“Trả giá đắc?” Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong

lạnh lùng.

“Phanh!”

Hắn đá chân phải ra, trực tiếp đá vào bụng Triệu Thiên Cường, một luồng sức mạnh khủng bố lập tức tràn vào trong cơ thể anh ta.

Triệu Thiên Cường kêu thảm một tiếng, lại phun ra một ngụm máu, thân thể anh ta cong lại, trực tiếp bị đá bay xa mấy mét, nện mạnh ở trên mặt đất.

“AỊỊỊ”

Triệu Thiên Cường thống khổ gào thét, toàn bộ thân thể cuộn lại, xương ngực của anh ta bị Lý Phong đá gãy vài cái.

Anh ta nhìn về phía Lý Phong, trên mặt tràn đầy vẻ oán độc.

“Tương lai ta nhất định sẽ giết ngươi, giết ngươi!”

Lúc này Triệu Thiên Cường đã trở nên có chút điên cuồng.

“Thật ra, hiện tại ta có thể giết ngươi trước, ngươi cảm thấy thế nào?”

Sắc mặt Lý Phong lạnh lùng, lại đi tới trước mặt Triệu Thiên Cường, hờ hững nói.

Hắn nâng chân phải lên, sau đó đạp mạnh xuống.

“Răng rắc!”

Triệu Thiên Cường lại kêu thảm một tiếng, xương sườn trên người lại bị gãy vài cái.

Lúc này Triệu Thiên Cường cảm thấy mình sắp phát điên rồi, xung quanh đều là người, mà anh ta lại bị trực tiếp đánh gãy hai tay, xương sườn, chật vật tới cực hạn.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương trước Chương tiếp