Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 396: Ngươi có ý kiến với lời của ta sao



Có thể Thiên Vu cốc sẽ kiêng kị phủ Thần Văn, sẽ không thật sự trở mặt, dù sao Thiên Vu cốc có rất nhiều đệ tử bình thường.

Nhưng mà sau lưng cường giả độc hành không có vướng bận, muốn ra tay thì ra tay, cũng không có nhược điểm gì để bị người khác bắt được.

"Hỏa Lăng, nói thế nào thì ngươi cũng là một vị cường giả thành danh đã lâu, hiện tại đánh không lại Lý Phong, thế mà dựa vào Địa Khôn trực tiếp uy hiếp, này không phù hợp với thân phận của ngươi.”

Đang lúc Lý Phong nhíu mày, bỗng nhiên trong hư không vang lên một giọng nói.

"Ai?"

Nghe giọng nói này, sắc mặt Hỏa Lăng lập tức trầm xuống, tức giận nói.

Ầm!

Dao động khí thế trên người không ngừng phát ra, điên cuồng lao về phía nơi phát ra âm thanh.

Nhưng mà hư không chỉ hơi rung động một chút, sau đó những dao động khí thế khủng bố này liền rút đi giống như thủy triều.

Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Trong hư không, liền xuất hiện sáu bóng người.

Nhìn thấy những bóng người này, những Thất Phách cảnh ở phía xa đều giật mình.

"Phủ chủ phủ Thần Văn, Viện trưởng Học viện Thiên Vũ, Tông chủ Kiếm tông, Môn chủ Huyền Đạo môn, Nhị cốc chủ Thiên Vu cốc Kim Lộ, thậm chí còn có Văn Vũ hầu Chu Văn!”

"Trời ạ, sáu vị cường giả Tam Hồn cảnh!”

"Kim Lộ thế mà ở cùng với Phủ chủ phủ Thần Văn và những người khác.”

"Văn Vũ hầu trường kỳ ở trong phủ đệ của Thiên Vũ Vương, phụ trách xử lý rất nhiều chuyện, thế mà cũng tới nơi này.”

Nhìn thấy sáu người xuất hiện, tất cả mọi người đều tràn đầy khiếp sợ.

Ai không biết Kim Lộ muốn đánh chết Lý Phong, hiện tại lại xuất hiện cùng với Phủ chủ phủ Thần Văn Huyền Mạc, này rất kỳ lạ.

"Hỏa Lăng, ngươi có ý kiến với lời của ta sao?”

Văn Vũ hầu Chu Văn kia nhìn về phía Hỏa Lăng, híp mắt lại, lạnh nhạt nói.

"Văn. .. Văn Vũ hầu.” Nhìn thấy Chu Văn, Hỏa Lăng giật mình, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.

Văn Vũ hầu, cảnh giới của bản thân không đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, nhưng mà lại được công nhận là người mạnh nhất trong cấp bậc Tam Hồn cảnh! Thậm chí còn từng có chiến tích khủng bố đánh chết một vị Tam Hồn cảnh đỉnh phong!

Trận chiến ấy, hoàn toàn lập nên uy danh của Văn Vũ hầu.

"Không. .. Không có ý kiến.” 

Nghe vậy, Hỏa Lăng vội vàng lắc đầu, không dám nói thêm gì nữa.

Cường giả cấp bậc này, cho dù phất tay giết chết ông ta, thì Địa Khôn sau lưng ông ta cũng hoàn toàn không thể nói một lời.

"Văn Vũ hầu?”

Lúc này Lý Phong cũng nhìn người đàn ông trung niên nho nhã bỗng nhiên xuất hiện này.

"Lý Phong, Văn Vũ hầu này chính là một kẻ tàn nhẫn, thực lực mạnh đến cực hạn!”

Giọng nói của Huyền Long vang lên ở trong tai hắn, trong giọng nói này rõ ràng có vẻ rất kiêng kị: "Tuy rằng người này không phải là đệ tử của Thiên Vũ vương, nhưng trên thực tế ông ta cũng thường xuyên được Thiên Vũ vương chỉ điểm, nói là đệ tử cũng không sai.”

Ông ta đã từng giao thủ với Chu Văn, chỉ có điều là ông ta bị đánh bại hoàn toàn.

"Bởi vì có Thiên Vũ vương chỉ điểm, bản thân ông ta lại nằm giữ rất nhiều võ học cường đại, có thể dễ dàng phát huy ra sức mạnh vượt xa cảnh giới của bản thân! Không đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong nhưng đã có thể giết được cường giả cấp bậc này, hiện tại rất có thể ông ta đã hoàn toàn đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong!”

Một ít tin tức về Văn Vũ hầu nhanh chóng được Huyền Long nói ra.

Dường như chú ý tới ánh mắt Lý Phong, Chu Văn nhìn lại, trên mặt của ông ta bỗng nhiên lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Không hổ là thiên tài mạnh nhất trong lịch sử Đế quốc Thiên Vũ chúng ta, mới vừa đột phá đến Thất Phách cảnh liền có sức chiến đấu. như thế, Lý Phong, ngươi rất không tồi.”

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Chu Văn, rất nhiều cường giả xung quanh đều sửng sốt.

"Chu Văn thế mà nở nụ cười?”

"Ông ta là một người rất lạnh nhạt, gần như chưa từng có ai nhìn thấy ông ta cười."

"Không thể tin được.”

Mọi người khiếp sợ, tính tình của Chu Văn cực kỳ lãnh đạm, không tùy tiện nói cười.

"Bái kiến Văn Vũ hầu.” Nghe được lời của Chu Văn, Lý Phong hơi hạ thấp người, cung kính nói.

"Không cần đa lễ.”

Thấy thế, Chu Văn mỉm cười nói: "Lần này ta tới đây là phụng theo pháp chỉ của Thiên Vũ vương.”

Ông ta vung tay phải lên, lập tức một trang giấy màu vàng bay lên hư không.

"Pháp chỉ của Thiên Vũ vương?”

Nghe được lời của Chu Văn, trong lòng mọi người xung quanh càng kinh hãi.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương trước Chương tiếp