Thiếu Gia, Thiếu Phu Nhân Lại Gây Sự Rồi
Chương 125: Tỏ tình thành công
"Có thể cậu sắp được làm mẹ rồi đấy." Thẩm Giai Giai tiến lại khoác vai cô, huých nhẹ.
Vương Gia Ninh nhìn Thẩm Giai Giai rồi lại nhìn sang Hứa Diệp, rồi lại nhìn xuống bụng mình.
"Mình sắp làm mẹ rồi á?" Cô không chắc chắn hỏi lại.
" Rất có thể cũng rất có thể là không phải, bởi nó chỉ là phán đoán của mình. Cậu đã chậm ngày tận hai tuần kèm theo khi nãy cậu có dấu hiệu buồn nôn khi ngửi thấy mùi hải sản, nên mình dựa vào đó để phán đoán." Hứa Diệp trả lời cô.
" Thầm Giai Giai, mình không hề thua cậu." Vương Gia Ninh không quan tâm đến cái đó nhiều lắm, cô quay sang bạn mình mỉm cười.
Hai người kia cũng bật cười trước cái tính hơn thua của bạn mình nhưng họ cũng có phần nào vui mừng cho cô dù chưa chắc chắn là cô đang có em bé.
Bầu không khí giữa Nhiên và Tiểu An vô cùng yên ắng, Nhiên vừa lái xe, vừa đảo mắt qua người đang ngồi ở ghế lái phụ.
" Sao dạo này cô cứ tránh tôi làm gì thế nhỉ?" Nhiên vẫn tiếp tục lái xe nhưng vẫn đặt câu hỏi cho cô.
Tiểu An giật mình, cô nắm chặt dây an toàn căng thẳng trả lời.
" Tôi đâu có tránh anh."
"Em có."
Tiểu An đưa mắt nhìn anh, cô hít thở thật sau để lấy lại bình tĩnh rồi mới nói.
"Sau này anh kết hôn rồi thì chúng ta nên cần giữ khoảng cách tránh cho vợ anh hiểu lầm."
Cô vẫn hiểu lầm bởi lời nói của anh lần trước rồi cộng thêm cuộc gọi giữa cô và Vương Gia Ninh bởi Vương Gia
Ninh không nói rõ là đám cưới của ai khiến cô lầm tưởng là đám cưới của Nhiên.
Nhiên nghe vậy thì bật cười dữ dội, cậu cố gắng giữ vững tay lái.
"Anh cười gì chứ?" Cô khó hiểu nhìn anh.
Nhiên cười xong liền giải thích.
"Ai nói tôi cưới chứ?"
"Anh nói, lần trước."
Nhiên lục lại trí nhớ rồi nhớ ra lần nói đùa trước ở biệt thự, anh không nghĩ cô lại hiểu lầm sâu như vậy.
"Tiểu An, em tin đó là thật à? Em không thấy tôi ngày nào cũng đi với Hoàng với Thụy à? Tôi suốt ngày đi với hai bọn họ thì lấy đâu ra người yêu chứ đừng nói là cưới."
" Đùa không vui chút nào." Tiểu An cũng hiểu ra, cô phụng phịu nhỏ tiếng.
"Em.......ghen à?" Nhiên đảo mắt qua người bên cạnh.
"Hả?........ Ai ghen chứ?"
" Yên tâm, sau này lấy vợ sẽ mời em."
Tiểu An nhìn anh ngập ngừng hỏi.
"Anh.... Anh thích kiểu con gái như thế nào?"
"Như em." Nhiên không ngần ngại trả lời.
Tiểu An bất ngờ nhìn anh, cô đỏ mặt quay đi. Nhiên thấy thế thì bật cười.
"Tiểu An."
" Hum?"
" Còn em, em thích kiểu con trai như thế nào?"
"Như anh."
Hai người họ nhìn nhau bật cười. Cô đỏ mặt quay đi nhìn ra bên ngoài. Nhiên nắm lấy tay cô, một tay cầm vô lăng, một tay cầm tay cô.
"Tiểu An, em có đồng ý làm bạn gái tôi không?"
Tiểu An bất ngờ quay sang nhìn anh, cô nhìn chằm chằm anh mà không trả lời.
"Không vội, suy nghĩ thật kĩ rồi trả lời tôi."
Tiểu An nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt tay mình, cô lại nhìn anh rồi bất giác mỉm cười, nhoài người tặng anh một cái thơm vào má. Hành động bất ngờ của cô khiến anh chệch tay lái nhưng rất nhanh đã kiểm soát lại được.
Nhiền nhìn cô.
"Em đồng ý."
Nhiên bất giác mỉm cười, tay cậu càng nắm chặt tay cô hơn, chân cũng hưng phấn theo mà đạp ga lạng lách trên đường.
"Anh lái chậm thôi." Cô níu tay cậu lại, mở lời nói giảm tốc độ.
………
Lúc Nhiên với Tiểu An quay lại khách sạn cũng là lúc ba người Vương Gia Ninh bước ra khỏi nhà về sinh.
"Vợ ơi." Lục Tử Hàng vội vàng bế bổng cô lên, vui vẻ xoay vòng.
"Lục Tử Hàng, thả em xuống, thả em xuống." Cô ngại ngùng vỗ vai chồng mình.
Vương Gia Ninh nhìn Thẩm Giai Giai rồi lại nhìn sang Hứa Diệp, rồi lại nhìn xuống bụng mình.
"Mình sắp làm mẹ rồi á?" Cô không chắc chắn hỏi lại.
" Rất có thể cũng rất có thể là không phải, bởi nó chỉ là phán đoán của mình. Cậu đã chậm ngày tận hai tuần kèm theo khi nãy cậu có dấu hiệu buồn nôn khi ngửi thấy mùi hải sản, nên mình dựa vào đó để phán đoán." Hứa Diệp trả lời cô.
" Thầm Giai Giai, mình không hề thua cậu." Vương Gia Ninh không quan tâm đến cái đó nhiều lắm, cô quay sang bạn mình mỉm cười.
Hai người kia cũng bật cười trước cái tính hơn thua của bạn mình nhưng họ cũng có phần nào vui mừng cho cô dù chưa chắc chắn là cô đang có em bé.
Bầu không khí giữa Nhiên và Tiểu An vô cùng yên ắng, Nhiên vừa lái xe, vừa đảo mắt qua người đang ngồi ở ghế lái phụ.
" Sao dạo này cô cứ tránh tôi làm gì thế nhỉ?" Nhiên vẫn tiếp tục lái xe nhưng vẫn đặt câu hỏi cho cô.
Tiểu An giật mình, cô nắm chặt dây an toàn căng thẳng trả lời.
" Tôi đâu có tránh anh."
"Em có."
Tiểu An đưa mắt nhìn anh, cô hít thở thật sau để lấy lại bình tĩnh rồi mới nói.
"Sau này anh kết hôn rồi thì chúng ta nên cần giữ khoảng cách tránh cho vợ anh hiểu lầm."
Cô vẫn hiểu lầm bởi lời nói của anh lần trước rồi cộng thêm cuộc gọi giữa cô và Vương Gia Ninh bởi Vương Gia
Ninh không nói rõ là đám cưới của ai khiến cô lầm tưởng là đám cưới của Nhiên.
Nhiên nghe vậy thì bật cười dữ dội, cậu cố gắng giữ vững tay lái.
"Anh cười gì chứ?" Cô khó hiểu nhìn anh.
Nhiên cười xong liền giải thích.
"Ai nói tôi cưới chứ?"
"Anh nói, lần trước."
Nhiên lục lại trí nhớ rồi nhớ ra lần nói đùa trước ở biệt thự, anh không nghĩ cô lại hiểu lầm sâu như vậy.
"Tiểu An, em tin đó là thật à? Em không thấy tôi ngày nào cũng đi với Hoàng với Thụy à? Tôi suốt ngày đi với hai bọn họ thì lấy đâu ra người yêu chứ đừng nói là cưới."
" Đùa không vui chút nào." Tiểu An cũng hiểu ra, cô phụng phịu nhỏ tiếng.
"Em.......ghen à?" Nhiên đảo mắt qua người bên cạnh.
"Hả?........ Ai ghen chứ?"
" Yên tâm, sau này lấy vợ sẽ mời em."
Tiểu An nhìn anh ngập ngừng hỏi.
"Anh.... Anh thích kiểu con gái như thế nào?"
"Như em." Nhiên không ngần ngại trả lời.
Tiểu An bất ngờ nhìn anh, cô đỏ mặt quay đi. Nhiên thấy thế thì bật cười.
"Tiểu An."
" Hum?"
" Còn em, em thích kiểu con trai như thế nào?"
"Như anh."
Hai người họ nhìn nhau bật cười. Cô đỏ mặt quay đi nhìn ra bên ngoài. Nhiên nắm lấy tay cô, một tay cầm vô lăng, một tay cầm tay cô.
"Tiểu An, em có đồng ý làm bạn gái tôi không?"
Tiểu An bất ngờ quay sang nhìn anh, cô nhìn chằm chằm anh mà không trả lời.
"Không vội, suy nghĩ thật kĩ rồi trả lời tôi."
Tiểu An nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt tay mình, cô lại nhìn anh rồi bất giác mỉm cười, nhoài người tặng anh một cái thơm vào má. Hành động bất ngờ của cô khiến anh chệch tay lái nhưng rất nhanh đã kiểm soát lại được.
Nhiền nhìn cô.
"Em đồng ý."
Nhiên bất giác mỉm cười, tay cậu càng nắm chặt tay cô hơn, chân cũng hưng phấn theo mà đạp ga lạng lách trên đường.
"Anh lái chậm thôi." Cô níu tay cậu lại, mở lời nói giảm tốc độ.
………
Lúc Nhiên với Tiểu An quay lại khách sạn cũng là lúc ba người Vương Gia Ninh bước ra khỏi nhà về sinh.
"Vợ ơi." Lục Tử Hàng vội vàng bế bổng cô lên, vui vẻ xoay vòng.
"Lục Tử Hàng, thả em xuống, thả em xuống." Cô ngại ngùng vỗ vai chồng mình.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương