Thiếu Gia, Thiếu Phu Nhân Lại Gây Sự Rồi
Chương 4: Biết thân phận của cô
Sau khi về nước, Lục Tử Hàng liền lập tức quay lại công ty làm việc. Bước xuống từ chiếc Rolls-Royce Ghost theo sau là trợ lý Tiểu Thụy, ngoài công việc là một trợ lý của hắn, cậu còn là một trong bốn cánh tay đắc lực của Lục Tử Hàng.
Thấy hắn đến, các nhân viên nữ không thể rời mắt khỏi người đàn ông khí chất cao ngạo đang sải bước tiến vào công ty.
Vào đến phòng tổng giám đốc, Lục Tử Hàng liền ra lệnh.
“ Tiểu Thụy, cậu gọi điện cho Hoàng đến đây. Ngay bây giờ.”
“ Vâng.” Tiểu Thụy nhận lệnh liền lập tức đi gọi điện cho người tên Hoàng kia.
Khoảng 15 phút sau, một chiếc Audi R8 dừng lại trước cửa của tập đoàn Phong Hoàng, một chàng trai bước xuống xe đưa chìa khóa xe cho bảo vệ rồi, tiến vào trong tập đoàn trên tay còn cầm một chiếc laptop.
Chàng trai nhìn có vẻ cao khoảng 1m85 gì đó, cậu mặc một bộ quần áo thể thao màu đen cùng với mái tóc bạch kim góp phần tôn lên nước da trắng sáng của cậu. Cậu ta là Hoàng, giống như Tiểu Thụy cậu cũng là một trong bốn cánh tay đắc lực của Lục Tử Hàng.
Thấy cậu con tim thiếu nữ của nhân viên nữ trong công ty liền lập tức nở hoa. Còn cậu thì chẳng mảy may quan tâm đến họ tiến thẳng đến phòng tổng giám đốc.
Tiến gõ cửa phòng vang lên, Lục Tử Hàng biết người mình đang chờ đã tới, hắn lên tiếng.
“ Vào.”
Cửa phòng mở ra, Hoàng tiến vào trong phòng, đóng cửa lên tiếng chào hỏi.
“ Lão đại.”
“ Ừm. Đến rồi, ngồi xuống đi.”
Cả hai tiến đến chỗ sofa ngồi xuống. Hoàng lên tiếng trước.
“ Lão đại, anh gọi tôi đến gấp như vậy có chuyện gì sao? Hệ thống bảo vệ có người xâm nhập à?”
“ Không.” Lục tổng nhàn nhạt đáp lời.
“ Giúp tôi tra cho tôi một người.”
Nghe thấy vậy, Hoàng thành thục lấy laptop, mở lên rồi lên tiếng hỏi.
“ Ai?”
“ Người trong đoạn video tôi đã gửi cho cậu tối qua. Tra cho tôi xem cô ta có thân thế như thế nào.” Lời nói mang chút lạnh lùng của Lục Tử Hàng vang lên.
“ Năm phút sau có kết quả.” Hoàng chắc nịch lên tiếng. Ngoài là một sát thủ cấp sao trong tổ chức, cậu còn là một hacker tài giỏi.
Căn phòng trở nên im ắng, chỉ còn tiếng lạch cạch của bàn phím vang lên. Đúng năm phút sau, cậu đọc kết quả tra được cho Lục Tử Hàng nghe.
“ Lão đại, có rồi.”
“ Cô ta là Vương Gia Ninh.”
“ 23 tuổi mới từ nước ngoài trở về. Tốt nghiệp ngành nghệ thuật ở Ý.”
“ Còn điều thú vị hơn là cô ta chính là tiểu thư cành vàng lá ngọc nhà họ Vương, đứa con gái cưng của Vương Thiên Chính.”
“ Đúng rồi lão đại, cô ta chính là chủ của cái Quảng trương N Way nằm giữa trung tâm thành phố. Còn có tên khác là Lưu Anh.”
Hoàng nhanh chóng đọc những thứ mình tra được cho Lục Tử Hàng nghe.
Nghe thấy vậy, người đàn ông bỏ cốc rượu đang thưởng thức trên tay xuống, cười khẩy lên tiếng.
“ Vương Gia Ninh? Lưu Anh? Nhà họ Vương? Vương Thiên Chính?”
“ Được rồi, cậu quay về căn cứ trước đi.”
“ Được.” Hoàng đứng lên ra về mà không hỏi gì thêm.
Sau khi Hoàng rời đi được một lúc, cửa phòng tống giám đốc bị đá mở tung ra. Một giọng nói tức giận lọt đến tai người đàn ông đang ngồi trong phòng.
“ Thằng con trời đánh kia, sao giờ này con vẫn còn ở công ty, quên những lời ta đã nói với con rồi sao?”
Giọng nói kia là của mẹ hắn – Mạnh Thanh. Bà đã nói với hắn trưa nay đã hẹn với con gái nhà họ Tần ăn cơm mà giờ này xác hắn vẫn còn ở công ty.
“ Mẹ con không đi đâu. Mẹ hẹn thì mẹ đi đi, con không có hứng thú.” Hắn trở về ghế cho tổng giám đốc lười biếng lên tiếng.
“ Con dám à? Có tin ta đá con ra khỏi cái ghế tổng giám đốc này không?” Mạnh Thanh tức giận lên tiếng.
“ Ghế tổng giám đốc này con không làm nữa.” Hắn nhàn nhạt đáp lại lời của mẹ mình.
“ Con….con…….” Mạnh Thanh không thể nói thêm gì trước lời nói của con trai mình. Thẹn quá hóa giận, bà nhân tiện cầm chiếc túi bản giới hạn trên tay mình lia thẳng về phía đứa con trai yêu quý.
Lục Tử Hàng với thân thủ nhanh nhẹn đã né được vật đang lao về phía mình. Hắn lên tiếng trách móc.
“ Mẹ đang làm gì vậy?”
“ Con còn dám hỏi, tức chết ta mất, biết nếu con ương bướng như thế này ta đẻ ra quả trứng ăn cho sướng mồm còn hơn đẻ con.” Bà ngồi xuống tức giận lên tiếng.
Thấy hắn đến, các nhân viên nữ không thể rời mắt khỏi người đàn ông khí chất cao ngạo đang sải bước tiến vào công ty.
Vào đến phòng tổng giám đốc, Lục Tử Hàng liền ra lệnh.
“ Tiểu Thụy, cậu gọi điện cho Hoàng đến đây. Ngay bây giờ.”
“ Vâng.” Tiểu Thụy nhận lệnh liền lập tức đi gọi điện cho người tên Hoàng kia.
Khoảng 15 phút sau, một chiếc Audi R8 dừng lại trước cửa của tập đoàn Phong Hoàng, một chàng trai bước xuống xe đưa chìa khóa xe cho bảo vệ rồi, tiến vào trong tập đoàn trên tay còn cầm một chiếc laptop.
Chàng trai nhìn có vẻ cao khoảng 1m85 gì đó, cậu mặc một bộ quần áo thể thao màu đen cùng với mái tóc bạch kim góp phần tôn lên nước da trắng sáng của cậu. Cậu ta là Hoàng, giống như Tiểu Thụy cậu cũng là một trong bốn cánh tay đắc lực của Lục Tử Hàng.
Thấy cậu con tim thiếu nữ của nhân viên nữ trong công ty liền lập tức nở hoa. Còn cậu thì chẳng mảy may quan tâm đến họ tiến thẳng đến phòng tổng giám đốc.
Tiến gõ cửa phòng vang lên, Lục Tử Hàng biết người mình đang chờ đã tới, hắn lên tiếng.
“ Vào.”
Cửa phòng mở ra, Hoàng tiến vào trong phòng, đóng cửa lên tiếng chào hỏi.
“ Lão đại.”
“ Ừm. Đến rồi, ngồi xuống đi.”
Cả hai tiến đến chỗ sofa ngồi xuống. Hoàng lên tiếng trước.
“ Lão đại, anh gọi tôi đến gấp như vậy có chuyện gì sao? Hệ thống bảo vệ có người xâm nhập à?”
“ Không.” Lục tổng nhàn nhạt đáp lời.
“ Giúp tôi tra cho tôi một người.”
Nghe thấy vậy, Hoàng thành thục lấy laptop, mở lên rồi lên tiếng hỏi.
“ Ai?”
“ Người trong đoạn video tôi đã gửi cho cậu tối qua. Tra cho tôi xem cô ta có thân thế như thế nào.” Lời nói mang chút lạnh lùng của Lục Tử Hàng vang lên.
“ Năm phút sau có kết quả.” Hoàng chắc nịch lên tiếng. Ngoài là một sát thủ cấp sao trong tổ chức, cậu còn là một hacker tài giỏi.
Căn phòng trở nên im ắng, chỉ còn tiếng lạch cạch của bàn phím vang lên. Đúng năm phút sau, cậu đọc kết quả tra được cho Lục Tử Hàng nghe.
“ Lão đại, có rồi.”
“ Cô ta là Vương Gia Ninh.”
“ 23 tuổi mới từ nước ngoài trở về. Tốt nghiệp ngành nghệ thuật ở Ý.”
“ Còn điều thú vị hơn là cô ta chính là tiểu thư cành vàng lá ngọc nhà họ Vương, đứa con gái cưng của Vương Thiên Chính.”
“ Đúng rồi lão đại, cô ta chính là chủ của cái Quảng trương N Way nằm giữa trung tâm thành phố. Còn có tên khác là Lưu Anh.”
Hoàng nhanh chóng đọc những thứ mình tra được cho Lục Tử Hàng nghe.
Nghe thấy vậy, người đàn ông bỏ cốc rượu đang thưởng thức trên tay xuống, cười khẩy lên tiếng.
“ Vương Gia Ninh? Lưu Anh? Nhà họ Vương? Vương Thiên Chính?”
“ Được rồi, cậu quay về căn cứ trước đi.”
“ Được.” Hoàng đứng lên ra về mà không hỏi gì thêm.
Sau khi Hoàng rời đi được một lúc, cửa phòng tống giám đốc bị đá mở tung ra. Một giọng nói tức giận lọt đến tai người đàn ông đang ngồi trong phòng.
“ Thằng con trời đánh kia, sao giờ này con vẫn còn ở công ty, quên những lời ta đã nói với con rồi sao?”
Giọng nói kia là của mẹ hắn – Mạnh Thanh. Bà đã nói với hắn trưa nay đã hẹn với con gái nhà họ Tần ăn cơm mà giờ này xác hắn vẫn còn ở công ty.
“ Mẹ con không đi đâu. Mẹ hẹn thì mẹ đi đi, con không có hứng thú.” Hắn trở về ghế cho tổng giám đốc lười biếng lên tiếng.
“ Con dám à? Có tin ta đá con ra khỏi cái ghế tổng giám đốc này không?” Mạnh Thanh tức giận lên tiếng.
“ Ghế tổng giám đốc này con không làm nữa.” Hắn nhàn nhạt đáp lại lời của mẹ mình.
“ Con….con…….” Mạnh Thanh không thể nói thêm gì trước lời nói của con trai mình. Thẹn quá hóa giận, bà nhân tiện cầm chiếc túi bản giới hạn trên tay mình lia thẳng về phía đứa con trai yêu quý.
Lục Tử Hàng với thân thủ nhanh nhẹn đã né được vật đang lao về phía mình. Hắn lên tiếng trách móc.
“ Mẹ đang làm gì vậy?”
“ Con còn dám hỏi, tức chết ta mất, biết nếu con ương bướng như thế này ta đẻ ra quả trứng ăn cho sướng mồm còn hơn đẻ con.” Bà ngồi xuống tức giận lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương