Thôn Phệ Giả

Chương 23: Độc chiêu của Trác Kim



Con lớn hơn thấy con nhỏ bị ăn đập như vậy thì máu-chó-dại xông lên não, ễnh ngực, dảnh mông lên, một tay chống nạnh, một tay chỉ thẳng vào hắn:

- Thằng biến thái, đáng chết. Ngươi dám đánh muội muội ta. Ta phải giết ngươi.

Hết con nhỏ gọi hắn là dâm tặc, giờ đến con lớn kêu hắn là biến thái.

Biến thái là bái thiến. Mẹ nó, hắn chỉ quỳ bái sư thôi hà cớ gì đòi thiến hắn?

Bộ ấm chén mới bảo dưỡng xong chưa test được phát nào vậy mà hết thằng mal mal đòi thiến, đến con loli bệnh dại đòi thiến.

Mẹ kiếp cái số mệnh gì mà ai gặp hắn cũng lăm le bộ ấm chén của hắn thế không biết? Chẳng lẽ nhìn hắn giống hàng mẫu để thử dao bao thiến lắm sao?

Hắn trừng 2 mắt chăm chăm nhìn con lớn. 2 con ngươi hắn long lên sòng sọc. Tia máu đỏ ửng như muốn nứt toát ra. Cả người tỏa ra sát khí kinh khủng khiến 2 tỷ muội con điên nhìn thấy không rét mà run. Hắn chầm chậm bước tới, gằn từng tiếng hỏi:

- Ngươi vừa gọi ta là gì?

- Á… Ngươi là tên biến thái. Ngươi đừng bước tới đây. Ngươi mà bước tới, ta sẽ giết ngươi.

- Ác nữ, ngươi muốn bể cái mỏ như con nhỏ muội muội ngươi không? Ta không chọc ghẹo gì tỷ muội các ngươi, thế mà muội muội ngươi chửi ta ngu, gọi ta dâm tặc, rồi đòi thiến ta. Não các ngươi bị úng nước à? Các ngươi nghĩ mình là ai?



- Ta là Trác Kim. Muội muội ta Trác Hoa. Chúng ta là Song Hiệp tiểu thư của Trác gia. Cha ta là Trác gia gia chủ tên Trác Thất - danh chấn giang hồ. Muội muội ta đòi thiến ngươi là phúc khí 3 đời nhà ngươi, là vinh hạnh của ngươi. Ngươi không những không biết dập đầu tạ ơn mà ngược lại cái thứ điêu nhân dâm tặc như ngươi còn dám phản kháng, dùng quyền đánh lén đập rụng răng muội ấy. Tội ngươi không thể tha thứ được. Ngươi chết chắc rồi. Khôn hồn thì quỳ xuống dập đầu 100 cái xin lỗi, không, phải 500 cái mới được, rồi chặt cánh tay phải mà ngươi mới đấm muội muội của ta, tự phế tu vi tạ tội, thì may ra ta sẽ cho ngươi chết một cách sảng khoái.

- Mịa… điên thật chứ… Tỷ muội ngươi bệnh nặng quá rồi.

- Ngươi mới bi bệnh. Cả nhà ngươi mới bị bệnh…

- Được, được… Ngươi muốn chặt tay? Được, vậy thì ta chặt cho ngươi coi.

Nói xong thân ảnh hắn nhoáng chớp một cái, Thôn Phệ Đao lóe lên, cánh tay của con lớn rụng xuống. Nó hoảng hồn thối lui mấy bước, nhìn cánh tay bị gọt thẳng đứng từ trên bả vai xuống… Máu từ từ rịn ra…

Vì hắn không muốn giết con này, nên chỉ dùng đao chém một nhát bình thường mà không vận dụng Sát Đao Nhất Thức thôn phệ huyết nhục như lúc trước đối phó với tên mũi ó và tên tinh thinh.

- Ah… biến thái chó chết, ngươi dám chặt tay ta… ah… Trác Kim ta thề sẽ tru di cửu tộc ngươi…

- Nể tình tỷ muội ngươi bị bệnh nặng, ta đã nương tay. Nếu ngươi thật không muốn làm Kim Cùi thì ta sẽ thành toàn cho ngươi tan xác.

- Á… ngươi… ngươi …. ác ma… biến thái… ngươi đừng tiến tới đây.

Con nhỏ ngồi đơ rồi. Hồn phách đã lên mây. Con lớn sợ hãi thì sợ hãi nhưng vẫn còn sức để chửi hắn. Hắn đột nhiên nở nụ cười khịt khịt…

- Hai con chó điên này, giết các ngươi ngay và liền thì sướng cho các ngươi quá. Ngươi cứ chửi tiếp đi. Ngươi đã kêu ta là biến thái thì ta sẽ biến thái cho ngươi thỏa lòng… Sẵn đống phân này, ta tình nguyện đút cho 2 đứa bay ăn hết. Sau đó, tuột trần cả 2 ngươi treo lên cây cho yêu thú ngày đêm ngắm nhìn… Hà hà… Chuẩn bị tinh thần đi hai con điên…



- Á… tên biến thái, đừng,…không, đại ca… đại ca, xin tha mạng… Chúng ta sai rồi… Chúng ta biết sai rồi… Ta dập đầu tạ lỗi… Xin đại ca tha mạng… Là chúng ta sai… Trăm sai, ngàn sai, vạn sai là do tỷ muội ta… Đại ca, làm ơn… xin tha cho 2 cái mạng hèn tỷ muội chúng ta. Đại ca muốn chúng ta làm gì, chúng ta cũng xin nghe theo. Tỷ muội 2 người chúng ta tôn ngài làm chủ nhân, nguyện làm nô nghe theo sai bảo của ngài. Chúng ta cùng hầu hạ ngài. Chúng ta biết rất nhiều chiêu thức, biết làm ấm giường, biết… nói chung là biết nhiều thứ có thể khiến ngài hài lòng…

Cô ả luôn mồm nói. Nỗi sợ dâng lên mồm khiến ả nói không ngừng nghỉ, từ gì cũng nói được, vừa nói vừa ẹo ẹo để lộ chỗ này, hớ hênh chỗ kia nhìn rất tởm. Hắn phun nước miếng cái phèo, quát:

- Câm miệng! Đồ đàn bà bẩn thỉu. Ta không ngờ ngươi đê tiện, bẩn thỉu đến độ ấy. Giết các ngươi chỉ tổ làm nhục…

Hắn chưa nói hết câu, thì con điên lại nhảy vào mồm hắn mà cướp lời.

- Đúng… Đúng… Đại ca nói đúng. Cái gì cũng đúng hết. Chúng ta là 2 con đàn bà bẩn thỉu, có mắt không tròng, chọc vào đại ca. Xin đại ca coi chúng ta là quả rắm thúi quắc mà thả đi. Giết chúng ta chỉ làm bẩn tay ngài.

- Ngươi câm miệng ngay cho ta. Ngươi nói làm ta buồn nôn quá đi mất. Ngươi còn nói 1 tiếng nữa thì ta nhét cờ-ức vào mồm ngươi.

- Dạ, dạ…. đại ca cứ nhét đi. Miễn đại ca hài lòng thì nhét cái gì cũng được. Cái gì ta cũng ăn…

Nói xong, ả ta bò tới đống phân lúc trước, tay bốc phân đưa lên mồm nhai ngấu nghiến… Hành động của cô ả khiến hắn không kịp chuẩn bị. Ả ra chiêu này, độc… rất độc…, quá bất ngờ, đòn thế cương mãnh kiểu ấy thì đến mười, đến trăm thậm chí hàng ngàn Từ Hiển như hắn cũng không đỡ nổi.

Bụng hắn dợn lên cảm giác nôn ọe… kinh hãi tục thế…. Hắn hoảng thật sự. Hắn không thể ở lại thêm một giây nào nữa. Còn ở lại là hắn sẽ chết vì ói mất.

Hắn nhanh tay huy động pháp quyết, vận công thi triển thức thứ nhất trong Mê Vụ Quyết - Thuấn di vụ. Thân hóa mê vụ, nhất túc di thiên lý. Cả người hắn hóa thành màn sương mờ tan biến vào hư không chớp mắt thuấn di ra ngoài trăm dặm.
Chương trước Chương tiếp