Thôn Phệ Giả
Chương 46: Tướng mạo tuy xấu, nhưng tâm không tà
Đây là lần đầu tiên hắn liều mạng thử khống hồn nhiều cao thủ như vậy. Cũng may là đang ở trong mê trận, có độc vụ làm tê liệt thức hải và ngũ cảm khiến chúng mất đi ý thức phản kháng, đồng thời có Vương Nhất và Vương Nhị phóng thích uy áp hỗ trợ nếu không thì hắn cũng khó mà thành công dễ dàng như vậy.
Sống trên đời này, phàm là việc gì cũng vậy, không hội đủ thiên thời – địa lợi – nhân hoà thì quả thật là thiên nan vạn khổ. Biết người biết ta mới mong có được trăm trận trăm thắng.
Từ Hiển hắn làm việc nhìn tưởng như càn rỡ nhưng thực chất hắn luôn lấy cơ trí làm đầu, không chủ quan khinh địch, ra tay quyết đoán sát phạt… nhưng có chừng mực nhất định.
Hắn đến thế giới này, cái thiếu nhất là nhân thủ của riêng mình. Hắn phải nhanh chóng trước thời hạn một năm phải có được một đội ngũ tay chân bộ hạ trung thành cẩn cẩn, phân bố đủ các phương diện năng lực, các mặt xã hội. Mỗi một sinh linh trên thế giới này đều có mặt hữu dụng. Chỉ cần đặt nó vào đúng vị trí thì sẽ phát huy giá trị của nó.
- Ting… chúc mừng kí chủ đã sử dụng Khống Hồn Vụ thu phục Khu gia thập huynh đệ làm nô thành công. Khu gia thập huynh đệ mỗi người có một năng lực thiên phú dị bẩm. Kí chủ được +10.000.000 Exp, +1000 điểm may mắn vào tài khoản tích tạp.
Hệ thống thưởng nóng cho sự thông minh của kí chủ 1 nhiệm vụ ngẫu nhiên: trong vòng 15 phút, hỏi đáp thành công 30 câu hỏi với thập huynh đệ Khu gia thì sẽ nhận được một cơ hội rút thăm trúng thưởng - Rút Là Trúng.
- He he… có vụ này nữa hả hệ thống? Chuyện nhỏ, xem ta biểu diễn đây.
- Được rồi, tất cả đứng lên đi. Ta hỏi, các ngươi nghe rõ trả lời, ngay và liền, cấm mọi hình thức ê a lề mà lề mề làm mất thời gian của ta.
- Dạ, Chủ Nhân! (x10)
- Ngươi là Khu Đại?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Nhị?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Tam?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Tứ?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Ngũ?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Lục?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Thất?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Bát?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Cửu?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Thập?
- Dạ, Chủ Nhân!
- He he… 10 câu rồi nha hệ thống.
- Ting… lưu ý kí chủ không nên chơi tiểu xảo với hệ thống, nếu không số lượng câu hỏi yêu cầu kí chủ cần đạt sẽ tăng lên theo cấp số nhân mà phần thưởng sẽ giảm xuống theo tỉ lệ nghịch, thậm chí hệ thống có thể cân nhắc việc trừ điểm ĐTP của kí chủ vì tội xảo trá.
- Ok, hiểu hiểu… Để ta nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ…
- Câu hỏi tiếp theo, các ngươi nghe rõ trả lời cho ta. Mục đích của các ngươi đến đây là gì? Khu Đại ngươi nói.
- Dạ bẩm Chủ Nhân. Thập huynh đệ Khu gia bọn ta là người Man Hoang vì truy đuổi theo Ngũ Sát mà đến Ly Hỏa Sơn Mạch. Nhưng đến đây, vì không quen địa hình phức tạp nên đi nhầm vào Loạn Thạch Cương và mất dấu bọn chúng. Loay hoay cả gần mười ngày trong đó, chạy bừa thế nào lại đến được đây.
- Ngũ Sát là thế nào? Nói rõ xem.
Lúc này, Khu Đại nhìn qua Khu Nhị bảo:
- Khu Nhị, đệ nói đi.
- Bẩm Chủ Nhân, Ngũ Sát là tên của một nhóm cường đạo vùng biên tái Man Hoang.
- Ngũ Sát là 5 tên?
- Dạ, phải Chủ Nhân. Nhóm này có 5 lão gia hỏa bản tính cùng hung cực ác, dâm dật, biến thái, chuyên cướp giết hiếp tại khu vực biên giới của Nguyệt Trinh Đại Lục và Man Hoang. Cách đây một tháng nghe nói 5 lão gia hỏa này đã qui thuận U Linh Quỷ Đạo Nhân và đến Ly Hỏa Sơn Mạch này tìm kiếm kho tàng gì đó. Nhận được thông tin, huynh đệ chúng ta truy theo bọn hắn.
- Các ngươi có hình ảnh nhận dạng của chúng không?
- Dạ, có. Đây là hình ảnh của chúng, mời Chủ Nhân xem qua.
Khu Đại trả lời và vung tay lên, dùng thần thức họa hình mô tả hình ảnh trong đầu ra ngoài không gian. Tu sĩ đạt tới tu vi võ quân thì mới có thể thi triển được. Ngay lập tức, trước mắt Từ Hiển lần lượt xuất hiện giữa không trung hình ảnh của 5 lão già. Hắn nhìn qua một lượt thì nhận ra 2 lão số 4 và số 5 là 2 tên biến thái mũi ó và tinh tinh.
- À, thì ra là bọn chúng. 2 tên này đã bị ta giết rồi. Còn lại 3 tên kia.
- Chủ Nhân đã giết 2 tên kia rồi? Hèn chi bọn ta truy tung bọn hắn đến khu ngoại vi thì mất dấu.
- Ngươi nói Ngũ Sát là nhóm biến thái, vậy còn thập huynh đệ các ngươi không phải sao?
- Bẩm Chủ Nhân, Thập huynh đệ Khu gia chúng ta không phải biến thái đâu ạ. Tuy chúng ta chưa làm được việc gì tốt đẹp đáng để kể công, nhưng không dám hí lộng Chủ Nhân, chúng ta chưa từng làm bất cứ việc gì thẹn với lương tâm. Truyện Bách Hợp
- Thế à? Thế thì theo các ngươi, làm những việc gì mới gọi là thẹn với lương tâm?
- Dạ, chúng thuộc hạ, trước khi về dưới trướng Chủ Nhân, tuy đã giết người không ít, nhưng chỉ giết kẻ đối địch, hoặc phường tặc khấu chứ chưa từng giết người cướp của, chưa từng hiếp dâm hay dụ dỗ hãm hại con gái nhà lành. Chúng ta mê gái là thật, nhưng tuyệt đối không háo sắc. Gái mà chúng ta ôm đều là gái ngành hoạt động tự do hoặc là bán trôn kiếm cơm ở kĩ viện. Bóc bánh trả tiền đàng hoàng. Không có tiền thì chui vô lùm tự xử cho hạ hỏa chứ tuyệt đối không đi làm dâm tặc. Đối với gái thường ở ngoài, dù là tu sĩ hay phàm nhân, gặp được hàng đẹp chúng ta cũng chỉ dám nhìn cho đã mắt và nói bậy ngõ hầu thỏa mãn hiếu kì chứ chưa bao giờ động tà niệm làm ác. Lời thật lòng có Lão Thiên chứng giám, mong Chủ Nhân thánh xét.
- Ting… thời gian còn 10p.
- Được rồi, cũng coi như các ngươi làm người có nguyên tắc. Tướng mạo tuy xấu nhưng tâm không tà. Cái này còn trân quí hơn gấp vạn lần những kẻ bề ngoài bảnh bao nhưng lòng như sài lang hổ báo…
Nghe Từ Hiển nói vậy, Thiểm Điện Báo rú lên ư ử… tỏ vẻ không đồng ý nhưng cũng chỉ rú ư ử chứ không dám tranh biện gì.
Từ Hiển trừng mắt nhìn nó, bảo:
- Ta không nói ngươi. Đừng có giở trò…
Thiểm Điện Báo cúi đầu tiu nghỉu trông vô cùng tội nghiệp, nhưng lòng cũng hả hê vì trong câu nói của Chủ Nhân, nó không phải bị xếp vô kẻ vô lại xấu xa…
Sống trên đời này, phàm là việc gì cũng vậy, không hội đủ thiên thời – địa lợi – nhân hoà thì quả thật là thiên nan vạn khổ. Biết người biết ta mới mong có được trăm trận trăm thắng.
Từ Hiển hắn làm việc nhìn tưởng như càn rỡ nhưng thực chất hắn luôn lấy cơ trí làm đầu, không chủ quan khinh địch, ra tay quyết đoán sát phạt… nhưng có chừng mực nhất định.
Hắn đến thế giới này, cái thiếu nhất là nhân thủ của riêng mình. Hắn phải nhanh chóng trước thời hạn một năm phải có được một đội ngũ tay chân bộ hạ trung thành cẩn cẩn, phân bố đủ các phương diện năng lực, các mặt xã hội. Mỗi một sinh linh trên thế giới này đều có mặt hữu dụng. Chỉ cần đặt nó vào đúng vị trí thì sẽ phát huy giá trị của nó.
- Ting… chúc mừng kí chủ đã sử dụng Khống Hồn Vụ thu phục Khu gia thập huynh đệ làm nô thành công. Khu gia thập huynh đệ mỗi người có một năng lực thiên phú dị bẩm. Kí chủ được +10.000.000 Exp, +1000 điểm may mắn vào tài khoản tích tạp.
Hệ thống thưởng nóng cho sự thông minh của kí chủ 1 nhiệm vụ ngẫu nhiên: trong vòng 15 phút, hỏi đáp thành công 30 câu hỏi với thập huynh đệ Khu gia thì sẽ nhận được một cơ hội rút thăm trúng thưởng - Rút Là Trúng.
- He he… có vụ này nữa hả hệ thống? Chuyện nhỏ, xem ta biểu diễn đây.
- Được rồi, tất cả đứng lên đi. Ta hỏi, các ngươi nghe rõ trả lời, ngay và liền, cấm mọi hình thức ê a lề mà lề mề làm mất thời gian của ta.
- Dạ, Chủ Nhân! (x10)
- Ngươi là Khu Đại?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Nhị?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Tam?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Tứ?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Ngũ?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Lục?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Thất?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Bát?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Cửu?
- Dạ, Chủ Nhân!
- Ngươi là Khu Thập?
- Dạ, Chủ Nhân!
- He he… 10 câu rồi nha hệ thống.
- Ting… lưu ý kí chủ không nên chơi tiểu xảo với hệ thống, nếu không số lượng câu hỏi yêu cầu kí chủ cần đạt sẽ tăng lên theo cấp số nhân mà phần thưởng sẽ giảm xuống theo tỉ lệ nghịch, thậm chí hệ thống có thể cân nhắc việc trừ điểm ĐTP của kí chủ vì tội xảo trá.
- Ok, hiểu hiểu… Để ta nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ…
- Câu hỏi tiếp theo, các ngươi nghe rõ trả lời cho ta. Mục đích của các ngươi đến đây là gì? Khu Đại ngươi nói.
- Dạ bẩm Chủ Nhân. Thập huynh đệ Khu gia bọn ta là người Man Hoang vì truy đuổi theo Ngũ Sát mà đến Ly Hỏa Sơn Mạch. Nhưng đến đây, vì không quen địa hình phức tạp nên đi nhầm vào Loạn Thạch Cương và mất dấu bọn chúng. Loay hoay cả gần mười ngày trong đó, chạy bừa thế nào lại đến được đây.
- Ngũ Sát là thế nào? Nói rõ xem.
Lúc này, Khu Đại nhìn qua Khu Nhị bảo:
- Khu Nhị, đệ nói đi.
- Bẩm Chủ Nhân, Ngũ Sát là tên của một nhóm cường đạo vùng biên tái Man Hoang.
- Ngũ Sát là 5 tên?
- Dạ, phải Chủ Nhân. Nhóm này có 5 lão gia hỏa bản tính cùng hung cực ác, dâm dật, biến thái, chuyên cướp giết hiếp tại khu vực biên giới của Nguyệt Trinh Đại Lục và Man Hoang. Cách đây một tháng nghe nói 5 lão gia hỏa này đã qui thuận U Linh Quỷ Đạo Nhân và đến Ly Hỏa Sơn Mạch này tìm kiếm kho tàng gì đó. Nhận được thông tin, huynh đệ chúng ta truy theo bọn hắn.
- Các ngươi có hình ảnh nhận dạng của chúng không?
- Dạ, có. Đây là hình ảnh của chúng, mời Chủ Nhân xem qua.
Khu Đại trả lời và vung tay lên, dùng thần thức họa hình mô tả hình ảnh trong đầu ra ngoài không gian. Tu sĩ đạt tới tu vi võ quân thì mới có thể thi triển được. Ngay lập tức, trước mắt Từ Hiển lần lượt xuất hiện giữa không trung hình ảnh của 5 lão già. Hắn nhìn qua một lượt thì nhận ra 2 lão số 4 và số 5 là 2 tên biến thái mũi ó và tinh tinh.
- À, thì ra là bọn chúng. 2 tên này đã bị ta giết rồi. Còn lại 3 tên kia.
- Chủ Nhân đã giết 2 tên kia rồi? Hèn chi bọn ta truy tung bọn hắn đến khu ngoại vi thì mất dấu.
- Ngươi nói Ngũ Sát là nhóm biến thái, vậy còn thập huynh đệ các ngươi không phải sao?
- Bẩm Chủ Nhân, Thập huynh đệ Khu gia chúng ta không phải biến thái đâu ạ. Tuy chúng ta chưa làm được việc gì tốt đẹp đáng để kể công, nhưng không dám hí lộng Chủ Nhân, chúng ta chưa từng làm bất cứ việc gì thẹn với lương tâm. Truyện Bách Hợp
- Thế à? Thế thì theo các ngươi, làm những việc gì mới gọi là thẹn với lương tâm?
- Dạ, chúng thuộc hạ, trước khi về dưới trướng Chủ Nhân, tuy đã giết người không ít, nhưng chỉ giết kẻ đối địch, hoặc phường tặc khấu chứ chưa từng giết người cướp của, chưa từng hiếp dâm hay dụ dỗ hãm hại con gái nhà lành. Chúng ta mê gái là thật, nhưng tuyệt đối không háo sắc. Gái mà chúng ta ôm đều là gái ngành hoạt động tự do hoặc là bán trôn kiếm cơm ở kĩ viện. Bóc bánh trả tiền đàng hoàng. Không có tiền thì chui vô lùm tự xử cho hạ hỏa chứ tuyệt đối không đi làm dâm tặc. Đối với gái thường ở ngoài, dù là tu sĩ hay phàm nhân, gặp được hàng đẹp chúng ta cũng chỉ dám nhìn cho đã mắt và nói bậy ngõ hầu thỏa mãn hiếu kì chứ chưa bao giờ động tà niệm làm ác. Lời thật lòng có Lão Thiên chứng giám, mong Chủ Nhân thánh xét.
- Ting… thời gian còn 10p.
- Được rồi, cũng coi như các ngươi làm người có nguyên tắc. Tướng mạo tuy xấu nhưng tâm không tà. Cái này còn trân quí hơn gấp vạn lần những kẻ bề ngoài bảnh bao nhưng lòng như sài lang hổ báo…
Nghe Từ Hiển nói vậy, Thiểm Điện Báo rú lên ư ử… tỏ vẻ không đồng ý nhưng cũng chỉ rú ư ử chứ không dám tranh biện gì.
Từ Hiển trừng mắt nhìn nó, bảo:
- Ta không nói ngươi. Đừng có giở trò…
Thiểm Điện Báo cúi đầu tiu nghỉu trông vô cùng tội nghiệp, nhưng lòng cũng hả hê vì trong câu nói của Chủ Nhân, nó không phải bị xếp vô kẻ vô lại xấu xa…
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương