Thôn Phệ Giả

Chương 68: Thôn Phệ Thần Thể đệ nhất tầng



Tiếng hệ thống vừa vang lên trong tai, thì một luồng nhiệt lượng nóng bức xông vào kì kinh bát mạch của Từ Hiển.

Luồng nhiệt lượng thiêu đốt thân thể và linh hồn hắn. Đau đớn tột cùng. Hắn thả lỏng toàn thân, vận chuyển công pháp Thanh Tâm Quyết để duy trì sự tỉnh táo.

Từ bên ngoài nhìn vào, cơ thể hắn như một ngọn đuốc đang bốc cháy. Từng mảnh da thịt vốn trắng trẻo mịn màng từ từ bị nướng cháy đen, rơi ra và tan hóa thành bụi biến vào hư vô.

Cháy hết da thịt, đến nội tạng, rồi đến xương cốt. Trong thời gian chưa đến 1 giờ, hắn đã bị ngọn lửa đến từ hư vô thiêu cháy, đúng nghĩa với 4 chữ tan xương nát thịt.

Linh hồn hắn cũng bị thiêu đến gần như tan biến, chỉ còn giữ lại mỗi một tia thần thức cuối cùng chứa chấp niệm phải sống, phải kiên trì tới cùng.

Người xưa nói rằng phải phá đi rồi lập lại thì mới tạo nên cái gọi là tân sinh. Hoàn cảnh của Từ Hiển hắn bây giờ đúng là vậy.

Dưới sự bảo vệ của hệ thống, tia thần thức cuối cùng này được bao bọc trong vầng hào quang cửu sắc gọi là Cửu Thải Lưu Ly Quang.

Thời gian cứ chậm rãi trôi qua.

Từng hạt bụi do tro cốt của hắn bị đốt cháy hóa thành từ từ tụ lại. Chúng xoay tròn bao quanh vòng sáng Cửu Thải Lưu Ly Quang.

Vòng xoáy mỗi lúc một nhanh, và mở rộng ra tạo thành một đại tuyền qua cự đại hút mọi thứ vào trong.

Độc vụ do U Minh Độc Linh Trận cũng bị hút vào.



U Minh chi khí cũng bị hút vào.

Vòng xoáy cự đại ấy xoay tròn càng lúc càng nhanh và rồi từ trong vòng xoáy lớn ấy, hình thành hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn vòng xoáy nhỏ li ti.

Các vòng xoáy nhỏ dính chặt vào nhau như một tấm lưới đan dày những giác hút điên cuồng thôn phệ linh khí xung quanh.

Linh khí trong phương viên ngàn dặm bị kéo về U Minh Khê liên miên không dứt.

Âm thanh u u rít gào.

Bên ngoài U Minh Khê, Liệt Diễm Vương, Thiểm Điện Báo và Thiên Hống Sư vô cùng căng thẳng.

Tuy chúng thông qua mối liên kết thần thức với Từ Hiển, biết được hắn đang kích hoạt huyết mạch thần thể nhưng động tĩnh này cũng quá ư dọa người rồi.

Bọn chúng hóa thành bản thể to lớn, tinh thần tập trung cao độ thả ra khí tức của yêu thú cao giai đứng canh trước khe núi.

Không có một con yêu thú nào dám bén mảng lại gần, mà ở trong phạm vi vài ngàn dặm của U Minh Khê tuyệt nhiên không có bóng tu sĩ nhân loại nào dám đến thành thử vô hình trung nơi đây trở thành nơi cực kì an toàn đối với chủ tớ hắn bế quan thăng cấp.

Người ta nói: nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Ở trong tình huống của hắn, thì câu nói này hiểu theo nghĩa nào đi chăng nữa thì cũng đều đúng.

U Minh Khê không chỉ là vùng đất nguy hiểm, là cấm địa với giới tu sĩ và yêu thú, nhưng lại là bảo địa của hắn. Hắn giàu nhanh nhờ độc khí và bao nhiêu thiên tài địa bảo thuộc họ độc ở nơi đây.



Không biết vì sao mà cái hệ thống Kiến Tạo Thôn Phệ Giả này chọn hắn làm kí chủ nhưng theo cách nói của nó thì bởi vì kí chủ trước đã rum-bà-chè rồi nên nó mới chọn hắn làm kí chủ đời này.

Theo cái logic của hắn, thì chắc là mấy kí chủ trước bị cái hệ thống kí-sinh-giẻ-rách-đa-cấp-hám-tiền này xúi giục ăn tạp khắp nơi khiến người người căm phẫn, nhà nhà oán nộ, gặp đâu đánh đó, truy sát khắp nơi đập cho chủ tớ bọn nó banh xác.

Nhưng đời này, kiếp này, gặp hắn là nó may mắn không phải lo dọn nhà đi tìm chỗ mới kí sinh nữa.

Hắn là ai chứ? – Hắn là Từ Hiển.

- Ting… chúc mừng kí chủ Từ Hiển đã kích hoạt thành công Thôn Phệ Thần Thể, đệ nhất tầng.

Thân thể Từ Hiển lúc trước bị Dục Hỏa thiêu đốt thành tro bụi. Bây giờ bắt đầu từ trong tro tàn ấy, từng hạt bụi nhỏ nhúc nhích sinh sinh tương liên kết nối với nhau từ từ tạo lại nhục thân Từ Hiển. Đúng với câu nói “Dục Hỏa trùng sinh” lưu truyền trong nhân gian vạn giới.

Thân thể hắn càng lúc càng ngưng thực rõ ràng. Không đến 1 tức, Từ Hiển chậm rãi mở mắt ra. Hai quầng tử quang chiếu rọi ra xung quanh xua màn độc vụ.

Tóc hắn tung bay. Cơ thể hắn không một mảnh vải che thân. Da trắng như ngọc.

Một Từ Hiển với diện mạo lung linh, ngạo khí ngút trời. Có thể nói sắc đẹp của hắn còn hơn cả Phan An.

Hắn lăng không đứng im, nhưng linh khí vẫn không ngừng rót vào cơ thể hắn.

Lúc này, toàn bộ cơ thể hắn như một cái động không đáy. Linh khí rót mãi không đầy.
Chương trước Chương tiếp