Tìm Anh Trong Giao Diện Game Online
Chương 4: Mặt trời chân lý chói qua tim.
Hòa Thượng Muốn Phá Giới: [Người anh em cậu thật hài hước! Ha ha ha!]
Giống như cảm nhận được biểu tình một lời khó nói hết của cậu, kênh tổ đội toàn là tiếng cười.
Nhạc Dương lại không thấy khó chịu, cũng cười theo.
Nụ cười hiếm thấy trên khuôn mặt nhỏ mới trưởng thành lại có cảm giác chưa phát dục đầy đủ của người thanh niên bị ánh sáng phát ra từ màn hình chiếu rọi vừa ngây ngô lại chân thành, cũng thật đẹp nhưng lại không có người thấy được. Thật đáng tiếc.
Nga Mi trong đội là Lá Đừng Rơi trở tay cho nam Đường Môn Dương Dương Khoái Nhạc đang bị cương thi cào rớt máu một cái Thanh Tâm Phổ Diện Chú lập tức đem máu cậu buff đầy. Còn không quên cười trêu chọc: [Khó tìm thấy một người đáng yêu như vậy.]
Cây Không Muốn: [Đúng, so với cái bà cô ăn nói nhão nhẹt kia tốt hơn nhiều. Con gái mà như vậy có cho tôi cũng không muốn lấy.]
Hòa Thượng Muốn Phá Giới: [Đừng vậy chứ, con gái không phải nên nhõng nhẽo mới là con gái sao?]
Lá Đừng Rơi: [.]
Cá Muốn Ăn Mèo: [.]
Phật Nói Không Thể Phá Giới: [.]
Một đám người phía sau lập tức biểu hiện sự khinh bỉ.
Gặp Thần Giết Thần trực tiếp hơn: [Tôi không muốn thấy loại người đó trong đội. Lần sau cậu muốn đi với họ thì tách ra.]
Kênh tổ đội im lặng.
Nhạc Dương vô thức ghé mắt lại đi nhìn kỹ nam Thiên Sơn một thân trang bị lấp lánh trên màn hình, tự nhiên cảm thấy ngầu lòi không chịu được, khí chất đại thần không ngừng đập vào mặt. So với Cá Muốn Ăn Mèo cũng là Thiên Sơn thì Gặp Thần Giết Thần càng giống Thiên Sơn hơn. Trên tay anh cầm thần khí cấp một trăm lẻ sáu* của Thiên Sơn là hai mảnh trăng khuyết đã được thăng cấp theo số sao của trang bị nên càng thêm bá cháy kết hợp với quầng sáng từ ngọc Băng công khiến cho khí chất toàn thân nam Thiên Sơn càng thêm lãnh ngạo, có cảm giác khó gần vô hình chung lại khiến người ta muốn đến gần.
*Thần khí bình thường là 102, 7 sao. Kích lên 8 sao thành 106.
Nếu phải nói, mấy em gái thích đến gần hình tượng như anh hơn.
Mà rất hiển nhiên không khí trong kênh tổ đội không phải là không có nguyên nhân. Sau một chốc im lặng thì rốt cuộc có người lên tiếng, lại chứng thực cho điều đó.
Cây Không Muốn: [Hòa Thường, mày có chắc em gái kia là thích mày chứ không phải muốn vào đội tán Giết Thần đó chứ?]
Hòa Thượng Muốn Phá Giới: [...]
Này quả thật là mặt trời chân lý chói qua tim mà.
Chọc thủng trái tim thủy tinh của Hòa Thượng luôn chứ chẳng đùa, Nhạc Dương lại không phúc hậu cười.
Rồi cậu lại vô thức ghé mắt nhìn nam Thiên Sơn một thân trang phục Mặc Vũ màu đen, càng nhìn càng sùng bái. Đại thần chính là đại thần, chính là loại hoa đi đâu cũng thu ong hút bướm. Rất hiển nhiên rằng trước đó đã có rất nhiều trường hợp như thế này khiến Gặp Thần Giết Thần cảm thấy phiền phức... Anh cũng cho người ta cảm giác lạnh lùng ghét phiền toái thật, cho nên khi anh nói ra câu đó mới vô tình nhắc nhở những người khác về tính sự thật của vấn đề vô hình chung đang diễn ra ở đây.
Bản thân Hòa Thượng mặc dù rất không cam lòng nghĩ như vậy cũng phải im lặng thừa nhận sự thật rằng có khả năng em gái kia cảm thấy hắn dễ dãi, muốn thông qua hắn mượn cơ hội vào đội tán tĩnh người càng khiến người muốn theo đuổi hơn.
Nhạc Dương nghĩ có lẽ trước đây đã từng có chuyện như vậy rồi, sau đó lại không khỏi thương hại cho anh Hòa Thượng. Thật tội nghiệp.
Có điều chuyện này vẫn chưa được chứng thực, nó liền bị ném ra sau đầu sau khi họ đánh chết Tang Thổ Công rồi cùng nhau chạy đến chỗ Ô Lão Đại. Đương nhiên không ai biết trong lúc đó Hòa Thượng có âm thầm nói chuyện riêng với cô em gái kia không.
Quá trình đánh Ô Lão Đại cũng không gặp chút khó khăn nào khi mà trong đội đã có một đại thần cùng một dàn tiểu đại thần. Nhạc Dương còn chẳng cần lo ngại độc công siêu cường của boss đem cậu mạt sát thì boss đã bị đánh ngã.
Lần đầu tiên cậu đi phó bản mà thoải mái sung sướng đầm đìa như vậy, Nhạc Dương cứ không ngừng lâng lâng cho đến khi đánh chết Lý Thu Thủy, boss cuối của phó bản.
Trong túi của boss cuối cậu lụm được một viên Huyền công cấp hai cùng một cái sơ cấp hợp thành phù, quả thật là niềm vui bất ngờ. Cả hai thứ cộng với ít ngọc Huyền công cậu trữ được trước đó có thể giúp cậu hợp thành một viên ngọc Huyền công cấp ba, đối với người chơi không nạp tiền như cậu là chuyện vô cùng may mắn.
Cậu mang theo tâm tình vui sướng rời khỏi bản đồ phó bản, ai biết vừa đến bên ngoài đã thấy kênh lân cận* náo nhiệt vô cùng.
*Những người đứng gần nhau trong phạm vi nhất định có thể nhìn thấy họ nói gì.
Giống như cảm nhận được biểu tình một lời khó nói hết của cậu, kênh tổ đội toàn là tiếng cười.
Nhạc Dương lại không thấy khó chịu, cũng cười theo.
Nụ cười hiếm thấy trên khuôn mặt nhỏ mới trưởng thành lại có cảm giác chưa phát dục đầy đủ của người thanh niên bị ánh sáng phát ra từ màn hình chiếu rọi vừa ngây ngô lại chân thành, cũng thật đẹp nhưng lại không có người thấy được. Thật đáng tiếc.
Nga Mi trong đội là Lá Đừng Rơi trở tay cho nam Đường Môn Dương Dương Khoái Nhạc đang bị cương thi cào rớt máu một cái Thanh Tâm Phổ Diện Chú lập tức đem máu cậu buff đầy. Còn không quên cười trêu chọc: [Khó tìm thấy một người đáng yêu như vậy.]
Cây Không Muốn: [Đúng, so với cái bà cô ăn nói nhão nhẹt kia tốt hơn nhiều. Con gái mà như vậy có cho tôi cũng không muốn lấy.]
Hòa Thượng Muốn Phá Giới: [Đừng vậy chứ, con gái không phải nên nhõng nhẽo mới là con gái sao?]
Lá Đừng Rơi: [.]
Cá Muốn Ăn Mèo: [.]
Phật Nói Không Thể Phá Giới: [.]
Một đám người phía sau lập tức biểu hiện sự khinh bỉ.
Gặp Thần Giết Thần trực tiếp hơn: [Tôi không muốn thấy loại người đó trong đội. Lần sau cậu muốn đi với họ thì tách ra.]
Kênh tổ đội im lặng.
Nhạc Dương vô thức ghé mắt lại đi nhìn kỹ nam Thiên Sơn một thân trang bị lấp lánh trên màn hình, tự nhiên cảm thấy ngầu lòi không chịu được, khí chất đại thần không ngừng đập vào mặt. So với Cá Muốn Ăn Mèo cũng là Thiên Sơn thì Gặp Thần Giết Thần càng giống Thiên Sơn hơn. Trên tay anh cầm thần khí cấp một trăm lẻ sáu* của Thiên Sơn là hai mảnh trăng khuyết đã được thăng cấp theo số sao của trang bị nên càng thêm bá cháy kết hợp với quầng sáng từ ngọc Băng công khiến cho khí chất toàn thân nam Thiên Sơn càng thêm lãnh ngạo, có cảm giác khó gần vô hình chung lại khiến người ta muốn đến gần.
*Thần khí bình thường là 102, 7 sao. Kích lên 8 sao thành 106.
Nếu phải nói, mấy em gái thích đến gần hình tượng như anh hơn.
Mà rất hiển nhiên không khí trong kênh tổ đội không phải là không có nguyên nhân. Sau một chốc im lặng thì rốt cuộc có người lên tiếng, lại chứng thực cho điều đó.
Cây Không Muốn: [Hòa Thường, mày có chắc em gái kia là thích mày chứ không phải muốn vào đội tán Giết Thần đó chứ?]
Hòa Thượng Muốn Phá Giới: [...]
Này quả thật là mặt trời chân lý chói qua tim mà.
Chọc thủng trái tim thủy tinh của Hòa Thượng luôn chứ chẳng đùa, Nhạc Dương lại không phúc hậu cười.
Rồi cậu lại vô thức ghé mắt nhìn nam Thiên Sơn một thân trang phục Mặc Vũ màu đen, càng nhìn càng sùng bái. Đại thần chính là đại thần, chính là loại hoa đi đâu cũng thu ong hút bướm. Rất hiển nhiên rằng trước đó đã có rất nhiều trường hợp như thế này khiến Gặp Thần Giết Thần cảm thấy phiền phức... Anh cũng cho người ta cảm giác lạnh lùng ghét phiền toái thật, cho nên khi anh nói ra câu đó mới vô tình nhắc nhở những người khác về tính sự thật của vấn đề vô hình chung đang diễn ra ở đây.
Bản thân Hòa Thượng mặc dù rất không cam lòng nghĩ như vậy cũng phải im lặng thừa nhận sự thật rằng có khả năng em gái kia cảm thấy hắn dễ dãi, muốn thông qua hắn mượn cơ hội vào đội tán tĩnh người càng khiến người muốn theo đuổi hơn.
Nhạc Dương nghĩ có lẽ trước đây đã từng có chuyện như vậy rồi, sau đó lại không khỏi thương hại cho anh Hòa Thượng. Thật tội nghiệp.
Có điều chuyện này vẫn chưa được chứng thực, nó liền bị ném ra sau đầu sau khi họ đánh chết Tang Thổ Công rồi cùng nhau chạy đến chỗ Ô Lão Đại. Đương nhiên không ai biết trong lúc đó Hòa Thượng có âm thầm nói chuyện riêng với cô em gái kia không.
Quá trình đánh Ô Lão Đại cũng không gặp chút khó khăn nào khi mà trong đội đã có một đại thần cùng một dàn tiểu đại thần. Nhạc Dương còn chẳng cần lo ngại độc công siêu cường của boss đem cậu mạt sát thì boss đã bị đánh ngã.
Lần đầu tiên cậu đi phó bản mà thoải mái sung sướng đầm đìa như vậy, Nhạc Dương cứ không ngừng lâng lâng cho đến khi đánh chết Lý Thu Thủy, boss cuối của phó bản.
Trong túi của boss cuối cậu lụm được một viên Huyền công cấp hai cùng một cái sơ cấp hợp thành phù, quả thật là niềm vui bất ngờ. Cả hai thứ cộng với ít ngọc Huyền công cậu trữ được trước đó có thể giúp cậu hợp thành một viên ngọc Huyền công cấp ba, đối với người chơi không nạp tiền như cậu là chuyện vô cùng may mắn.
Cậu mang theo tâm tình vui sướng rời khỏi bản đồ phó bản, ai biết vừa đến bên ngoài đã thấy kênh lân cận* náo nhiệt vô cùng.
*Những người đứng gần nhau trong phạm vi nhất định có thể nhìn thấy họ nói gì.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương