Tìm Anh Trong Giao Diện Game Online
Chương 49: Nhìn đâu cũng thấy gay lọ.
Cứ nhấp một cái dừng lại một giây, nhìn cho kỹ xem nó đã lên được chưa, mắc công lên rồi lại đi tẩy cái nữa nó rớt xuống có mà ngồi khóc. Trước khi Căn Cốt Đan hết hoặc là linh tính pet lên đến mười thì sẽ không dừng lại.
Đương nhiên người có kinh nghiệm đều biết nếu đã thất bại quá nhiều thì còn do vấn đề thiên thời địa lợi nữa, tốt nhất là nên ngừng lại một chút, chọn giờ lành mà tẩy tiếp.
Nhạc Dương bị người cầm tay nhấp năm lần, nhảy xuống tám lại lên đến chín. Chín chín mấy lần tâm tư của cậu cũng dồn hết lên con pet, hăng máu gà nhìn màn hình, khí thế quyết tâm không lên được sẽ tự sát ấy.
Trác Mục âm thầm trông mà vui không chịu được.
Kênh thế giới cũng bị họ làm náo động.
Nhất Cổ Tác Khí: [Chậc, kiểu này không lên được đâu.]
Nhất Ky Tuyệt Trần: [Đã bảo bán cho tôi đi không chịu. Pet nói, chúng ta hôn có duyên đầu đừng gượng ép ở chung một chỗ hôn có hạnh phúc mà.
Cá Muốn Ăn Mèo: [Cần tuyển phu nhân bang chủ, ưu tiên Nhất Ky Tuyệt Trần.] C
Kênh thế giới im ru.
Nhạc Dương vô tình lướt qua bị giật đùng đùng chuột cũng lệch ra khỏi viên Căn Cốt Đan trong rương. Đúng lúc
trước đó cậu vừa mới nhấp chuột một cái..
Chúc mừng Gặp Thần Giết Thần đã thành công năng linh tính pet lên đến mười.
Kênh thể giới nổ tung chảo.
Bạch Nhược Lưu Phong: (Ơ cái đéo...)
Phong Lưu Khoái Hoạt: (Đéo!)
Đến, Thân Một Cái: (Aaaa!!)
Nhạc Dương xem mà ngây ngốc, quay đầu qua nhìn Trác Mục.
Pet lên đến mười trong khi chưa dùng hết hai trăm viên Căn Cốt Đan là chuyện nên vui hay nên buồn Trác Mục cũng không để ý. Anh lại buồn cười không rõ vẻ mặt này của cậu tựa như những tiếng sói tru trên kênh thể giới rốt cuộc là vì cái gì, vì đã tẩy ra mười hai vì tin tức kia của Cá.
Dù sao anh cũng thấy nó dễ thương vô cùng.
Thành viên bang Nhất Tuyến Thiên cũng im lặng, tạm thời không có người rải tin trên kênh thế giới. Có lẽ nội bộ đang âm thầm nổ tung trong đó chỉ vì phó bang chủ của họ Nhất Kỵ Tuyệt Trần bị bang chủ bang đối địch có ý đồ chơi gay, còn là nằm dưới.
Tuyệt đối không thế được!
Vì sao không phải là Cá Muốn Ăn Mèo gả qua đây!!?
".."
Ủa mà khoan, có cái gì đó sai sai.
Cá Muốn Ăn Mèo: [Nhất Ky Tuyệt Trần.)
Trên kênh thế giới Cá vẫn còn đang gọi Nhất Ky, có vẻ vô cùng nghiêm túc muốn đàm luận hôn nhân.
Nhạc Dương chỉ tay vào màn hình, trợn to mắt nhìn Trác Mục.
Trác Mục buồn cười kéo tay cậu xuống nhưng không thả ra mà nắm trong tay nắn hắn, đơn giản nói: "Chuyện này anh không biết đâu."
".."
Y anh không biết Cá là gay hay không biết Cá muốn chơi gay với phó bang của người ta?
Nhạc Dương nghĩ là ý sau.
Trác Mục chỉ cười không nói, thế nhưng nụ cười đầy ẩn ý kia lại như đang chứng thực cho suy nghĩ của Nhạc Dương.
Đúng lúc đó Trác Mục lại ném ra một trái bom nữa.
"Nói với em, Cây với Lá là một đôi." 2)
Nhạc Dương lơ ngơ.
Cái này chỉ cần là người không mù thì đều nhìn thấy được mà, còn cần anh nói à.
Trác Mục như hiểu được ánh mắt ngốc nghếch của cậu mà lại gần, dùng thân mình che chắn, hôn lên khóe môi cậu một cái, trước khi cậu phản ứng thả ra một câu: "Lá là nam."
"!!!""
Lần này hai mắt Nhạc Dương trợn to y như mắt ếch.
"Em em em em... Đâu có thấy giống???" Ở
Nói lắp luôn.
Trác Mục buồn cười quá đối, đưa tay nhéo nhéo khóe môi cậu: "Bởi vì Lá chưa từng để ý đến việc mình là gay."
Nhạc Dương không hiểu, ngốc ngốc nhìn anh.
Trác Mục khẽ luồn tay qua bên kia ôm lấy cậu, gác cắm lên vai cậu nói: "Chỉ cần em xem đó là giới tính thật của mình, chấp nhận nó, sống với nó như một phần của cuộc sống thì mọi hành vi cử chỉ tự nhiên sẽ thuận lý thành chương."
"Khi bản thân em vẫn còn vướng mắt thì mới không thể che đậy được hoàn toàn, mới dễ để lộ sơ hở."
Cây với Lá là một cặp đồng tính quen nhau ở ngoài đời rồi cùng nhau chơi game. Trác Mục chỉ biết hai người họ đều là cô nhi, cũng đã ra đời đi làm rồi, tuổi tuy lớn hơn họ một chút lại cũng không phải quá lớn, chỉ là tâm tính trưởng thành hơn nhiều.
Có thể nói cái nhóm này của họ trừ Hòa Thượng ra thì đều có một tính chất giống nhau, mới có thể cố định chơi chung với nhau, người thường không chen vào được là có nguyên nhân. Cơ mà tất cả bọn họ đều không cho rằng
Hòa Thượng không phải, chỉ là có lẽ phần kia của hắn không trội, hoặc chưa trồi lên, nếu không còn sao chơi với một nhóm anh em toàn gay lọ. Cũng vì chuyện này mà Hòa Thượng sống chết phải tìm cho bằng được một em gái để chứng minh thân hắn ở trong bùn cũng không hôi tanh mùi bùn. C
Nhưng có lẽ đến ông trời cũng không muốn đứng về phía hắn, hắn cứ gặp em gái thì đều là cực phẩm, đừng nói kết thúc, bắt đầu cũng chưa có.
Cũng bởi vì vậy mà không ai cảm thấy mối quan hệ của anh và Nhạc Dương là sai trái, còn thản nhiên tiếp nhận như vậy. Ban đầu họ còn kinh ngạc là do anh tự nhiên nảy sinh tình cảm với một người mới gặp chứ không phải do Nhạc Dương là nam.
Nhạc Dương ngơ ngác một đổi mới tạm xem như tiếp nhận chuyện này. Cậu làm sao cũng không ngờ tới mình núp lùm trong game bao lâu nay, thời điểm muốn duy trì quan hệ với một đội ngũ thì bên trong toàn là người giống mình thế này. Chẳng lẽ vì cùng năng lượng nên thu hút nhau?
Có lẽ.
"Vậy là Cá thích phó bang bên kia?"
Trác Mục im lặng. Chuyện này anh không biết thật.
"Cá thật ra là bạn cùng phòng của anh hồi năm nhất. Lúc đó anh ta đã học năm ba rồi. Không hiểu vì sao lúc anh vào anh ta lại đang ở một mình một phòng. Ở được với anh ta một năm thì anh ta chuyển sang học nghiên cứu vào năm thứ tư, liền đến ở trong khu vực dành cho nghiên cứu sinh cùng các giáo sư, phòng này trống ra một chỗ, khi đó Hòà Thượng mới xin chuyển vào ở cùng anh."
Anh chậm rãi kể lại cho Nhạc Dương nghe: "Tính cách của Cá khá đặc biệt, thậm chí có thể nói là hơi cực đoan.
Anh ta là ngược có chủ kiến, vừa nghiêm túc, thậm chí là nghiêm khắc, cố chấp. Anh ta đã nhận định cái gì liền có thể nói cho người khác phải nghe theo ý của mình. Mặc dù quan điểm đó không sai, nhưng mà giữa những người trẻ tuổi khí huyết cường thịnh còn có tâm háo thắng, không ai nhường ai, việc phải nhường, nghe theo ý của người khác thường không phải là việc dễ chịu."
Cái này Nhạc Dương nghe hiểu.
Lại nhìn Cá vẫn còn đang réo gọi Nhất Kỵ Tuyệt Trần một cách chấp nhất, Nhạc Dương bỗng nhiên càng hiểu hơn về anh ta. Đổi lại là Nhất Kỵ bình thường mồm mép tép nhảy không khác gì Hòa Thượng lúc này lại im thin thít, cứ như bị dọa sợ rồi ấy, có cảm giác con chuột đang bị con mèo rình rập vô cùng buồn cười.
"Anh nói, Nhất Kỵ Tuyệt Trần có phải đang sợ không?"
Nếu Nhất Kỵ là thẳng nam có khi còn cảm thấy Cá ghê tớm nữa.
Tự nhiên cậu có hơi lo cho anh Cá.
Dù sao họ cũng có mối quan hệ gần gũi hơn, tự nhiên muốn đứng về phía đối phương, nhìn họ bị kỳ thị cũng sẽ không vui.
Trác Mục cầm tay cậu cưỡng ép chuyển chuyển chuột, đem số Căn Cốt Đan dư thừa cất vào kho cho rộng chỗ, cố tình muốn chuyển sự chú ý của Nhạc Dương vào game vừa nói: "Em không cần quan tâm chuyện này. Đó là việc cá nhân của Cá. Nhất Kỵ không phải gay tự nhiên sẽ có tâm lý phù hợp khi bị đẩy vào tình thế này."
Nhạc Dương biết vậy chớ, nhưng cậu vẫn muốn quan tâm một chút.
Trác Mục thở dài, gõ vào trán cậu một cái: "Đừng lo, phải tin tưởng vào Cá."
Đương nói tới đây bỗng nhiên điện thoại của Trác Mục kêu lên.
Âm thanh này ở trong quán net đông người có lẽ sẽ bị làm mờ, nhưng ở trong phòng riêng liền đặc biệt vang đội, hai người lại không ai đeo tai nghe. Trác Mục không mấy để ý, cũng không tránh đi kéo điện thoại ra nhìn xem.
Bên trên hiển thị một chữ "Mẹ".
Đương nhiên người có kinh nghiệm đều biết nếu đã thất bại quá nhiều thì còn do vấn đề thiên thời địa lợi nữa, tốt nhất là nên ngừng lại một chút, chọn giờ lành mà tẩy tiếp.
Nhạc Dương bị người cầm tay nhấp năm lần, nhảy xuống tám lại lên đến chín. Chín chín mấy lần tâm tư của cậu cũng dồn hết lên con pet, hăng máu gà nhìn màn hình, khí thế quyết tâm không lên được sẽ tự sát ấy.
Trác Mục âm thầm trông mà vui không chịu được.
Kênh thế giới cũng bị họ làm náo động.
Nhất Cổ Tác Khí: [Chậc, kiểu này không lên được đâu.]
Nhất Ky Tuyệt Trần: [Đã bảo bán cho tôi đi không chịu. Pet nói, chúng ta hôn có duyên đầu đừng gượng ép ở chung một chỗ hôn có hạnh phúc mà.
Cá Muốn Ăn Mèo: [Cần tuyển phu nhân bang chủ, ưu tiên Nhất Ky Tuyệt Trần.] C
Kênh thế giới im ru.
Nhạc Dương vô tình lướt qua bị giật đùng đùng chuột cũng lệch ra khỏi viên Căn Cốt Đan trong rương. Đúng lúc
trước đó cậu vừa mới nhấp chuột một cái..
Chúc mừng Gặp Thần Giết Thần đã thành công năng linh tính pet lên đến mười.
Kênh thể giới nổ tung chảo.
Bạch Nhược Lưu Phong: (Ơ cái đéo...)
Phong Lưu Khoái Hoạt: (Đéo!)
Đến, Thân Một Cái: (Aaaa!!)
Nhạc Dương xem mà ngây ngốc, quay đầu qua nhìn Trác Mục.
Pet lên đến mười trong khi chưa dùng hết hai trăm viên Căn Cốt Đan là chuyện nên vui hay nên buồn Trác Mục cũng không để ý. Anh lại buồn cười không rõ vẻ mặt này của cậu tựa như những tiếng sói tru trên kênh thể giới rốt cuộc là vì cái gì, vì đã tẩy ra mười hai vì tin tức kia của Cá.
Dù sao anh cũng thấy nó dễ thương vô cùng.
Thành viên bang Nhất Tuyến Thiên cũng im lặng, tạm thời không có người rải tin trên kênh thế giới. Có lẽ nội bộ đang âm thầm nổ tung trong đó chỉ vì phó bang chủ của họ Nhất Kỵ Tuyệt Trần bị bang chủ bang đối địch có ý đồ chơi gay, còn là nằm dưới.
Tuyệt đối không thế được!
Vì sao không phải là Cá Muốn Ăn Mèo gả qua đây!!?
".."
Ủa mà khoan, có cái gì đó sai sai.
Cá Muốn Ăn Mèo: [Nhất Ky Tuyệt Trần.)
Trên kênh thế giới Cá vẫn còn đang gọi Nhất Ky, có vẻ vô cùng nghiêm túc muốn đàm luận hôn nhân.
Nhạc Dương chỉ tay vào màn hình, trợn to mắt nhìn Trác Mục.
Trác Mục buồn cười kéo tay cậu xuống nhưng không thả ra mà nắm trong tay nắn hắn, đơn giản nói: "Chuyện này anh không biết đâu."
".."
Y anh không biết Cá là gay hay không biết Cá muốn chơi gay với phó bang của người ta?
Nhạc Dương nghĩ là ý sau.
Trác Mục chỉ cười không nói, thế nhưng nụ cười đầy ẩn ý kia lại như đang chứng thực cho suy nghĩ của Nhạc Dương.
Đúng lúc đó Trác Mục lại ném ra một trái bom nữa.
"Nói với em, Cây với Lá là một đôi." 2)
Nhạc Dương lơ ngơ.
Cái này chỉ cần là người không mù thì đều nhìn thấy được mà, còn cần anh nói à.
Trác Mục như hiểu được ánh mắt ngốc nghếch của cậu mà lại gần, dùng thân mình che chắn, hôn lên khóe môi cậu một cái, trước khi cậu phản ứng thả ra một câu: "Lá là nam."
"!!!""
Lần này hai mắt Nhạc Dương trợn to y như mắt ếch.
"Em em em em... Đâu có thấy giống???" Ở
Nói lắp luôn.
Trác Mục buồn cười quá đối, đưa tay nhéo nhéo khóe môi cậu: "Bởi vì Lá chưa từng để ý đến việc mình là gay."
Nhạc Dương không hiểu, ngốc ngốc nhìn anh.
Trác Mục khẽ luồn tay qua bên kia ôm lấy cậu, gác cắm lên vai cậu nói: "Chỉ cần em xem đó là giới tính thật của mình, chấp nhận nó, sống với nó như một phần của cuộc sống thì mọi hành vi cử chỉ tự nhiên sẽ thuận lý thành chương."
"Khi bản thân em vẫn còn vướng mắt thì mới không thể che đậy được hoàn toàn, mới dễ để lộ sơ hở."
Cây với Lá là một cặp đồng tính quen nhau ở ngoài đời rồi cùng nhau chơi game. Trác Mục chỉ biết hai người họ đều là cô nhi, cũng đã ra đời đi làm rồi, tuổi tuy lớn hơn họ một chút lại cũng không phải quá lớn, chỉ là tâm tính trưởng thành hơn nhiều.
Có thể nói cái nhóm này của họ trừ Hòa Thượng ra thì đều có một tính chất giống nhau, mới có thể cố định chơi chung với nhau, người thường không chen vào được là có nguyên nhân. Cơ mà tất cả bọn họ đều không cho rằng
Hòa Thượng không phải, chỉ là có lẽ phần kia của hắn không trội, hoặc chưa trồi lên, nếu không còn sao chơi với một nhóm anh em toàn gay lọ. Cũng vì chuyện này mà Hòa Thượng sống chết phải tìm cho bằng được một em gái để chứng minh thân hắn ở trong bùn cũng không hôi tanh mùi bùn. C
Nhưng có lẽ đến ông trời cũng không muốn đứng về phía hắn, hắn cứ gặp em gái thì đều là cực phẩm, đừng nói kết thúc, bắt đầu cũng chưa có.
Cũng bởi vì vậy mà không ai cảm thấy mối quan hệ của anh và Nhạc Dương là sai trái, còn thản nhiên tiếp nhận như vậy. Ban đầu họ còn kinh ngạc là do anh tự nhiên nảy sinh tình cảm với một người mới gặp chứ không phải do Nhạc Dương là nam.
Nhạc Dương ngơ ngác một đổi mới tạm xem như tiếp nhận chuyện này. Cậu làm sao cũng không ngờ tới mình núp lùm trong game bao lâu nay, thời điểm muốn duy trì quan hệ với một đội ngũ thì bên trong toàn là người giống mình thế này. Chẳng lẽ vì cùng năng lượng nên thu hút nhau?
Có lẽ.
"Vậy là Cá thích phó bang bên kia?"
Trác Mục im lặng. Chuyện này anh không biết thật.
"Cá thật ra là bạn cùng phòng của anh hồi năm nhất. Lúc đó anh ta đã học năm ba rồi. Không hiểu vì sao lúc anh vào anh ta lại đang ở một mình một phòng. Ở được với anh ta một năm thì anh ta chuyển sang học nghiên cứu vào năm thứ tư, liền đến ở trong khu vực dành cho nghiên cứu sinh cùng các giáo sư, phòng này trống ra một chỗ, khi đó Hòà Thượng mới xin chuyển vào ở cùng anh."
Anh chậm rãi kể lại cho Nhạc Dương nghe: "Tính cách của Cá khá đặc biệt, thậm chí có thể nói là hơi cực đoan.
Anh ta là ngược có chủ kiến, vừa nghiêm túc, thậm chí là nghiêm khắc, cố chấp. Anh ta đã nhận định cái gì liền có thể nói cho người khác phải nghe theo ý của mình. Mặc dù quan điểm đó không sai, nhưng mà giữa những người trẻ tuổi khí huyết cường thịnh còn có tâm háo thắng, không ai nhường ai, việc phải nhường, nghe theo ý của người khác thường không phải là việc dễ chịu."
Cái này Nhạc Dương nghe hiểu.
Lại nhìn Cá vẫn còn đang réo gọi Nhất Kỵ Tuyệt Trần một cách chấp nhất, Nhạc Dương bỗng nhiên càng hiểu hơn về anh ta. Đổi lại là Nhất Kỵ bình thường mồm mép tép nhảy không khác gì Hòa Thượng lúc này lại im thin thít, cứ như bị dọa sợ rồi ấy, có cảm giác con chuột đang bị con mèo rình rập vô cùng buồn cười.
"Anh nói, Nhất Kỵ Tuyệt Trần có phải đang sợ không?"
Nếu Nhất Kỵ là thẳng nam có khi còn cảm thấy Cá ghê tớm nữa.
Tự nhiên cậu có hơi lo cho anh Cá.
Dù sao họ cũng có mối quan hệ gần gũi hơn, tự nhiên muốn đứng về phía đối phương, nhìn họ bị kỳ thị cũng sẽ không vui.
Trác Mục cầm tay cậu cưỡng ép chuyển chuyển chuột, đem số Căn Cốt Đan dư thừa cất vào kho cho rộng chỗ, cố tình muốn chuyển sự chú ý của Nhạc Dương vào game vừa nói: "Em không cần quan tâm chuyện này. Đó là việc cá nhân của Cá. Nhất Kỵ không phải gay tự nhiên sẽ có tâm lý phù hợp khi bị đẩy vào tình thế này."
Nhạc Dương biết vậy chớ, nhưng cậu vẫn muốn quan tâm một chút.
Trác Mục thở dài, gõ vào trán cậu một cái: "Đừng lo, phải tin tưởng vào Cá."
Đương nói tới đây bỗng nhiên điện thoại của Trác Mục kêu lên.
Âm thanh này ở trong quán net đông người có lẽ sẽ bị làm mờ, nhưng ở trong phòng riêng liền đặc biệt vang đội, hai người lại không ai đeo tai nghe. Trác Mục không mấy để ý, cũng không tránh đi kéo điện thoại ra nhìn xem.
Bên trên hiển thị một chữ "Mẹ".
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương