Tình Yêu Của Ác Ma
Chương 4: Buồn ở trong lòng
Tắm rửa xong thì Châu Dã liền đi qua phòng của Khắc Huy ,cửa không có khoá cho nên cô cứ mở cửa rồi đi vào. .
Giờ này không có ai ở trong phòng hết ,chắc có lẽ anh ấy đang ở thư phòng làm việc ..
Tủ quần áo của Khắc Huy có rất nhiều quần áo đắc tiền , nhưng đa số áo sơ mi toàn là màu tối mà thôi .Anh ấy thường hay mặc áo sơ mi trắng cho nên cô thường ủi nhiều một chút.
Một tuần thì sẽ ủi hai lần chứ không thể ngày nào cũng vào đây được,như vậy thì cũng không hay cho lắm .
Cô lấy áo ,quần và cả áo vest ra rồi ủi một thể luôn. Cái này cũng trên 10 bộ ,có thể ảnh ấy sẽ mặc hơn 3 ngày, buổi tối người đàn ông này cũng hay đi ra ngoài lắm cho nên cô mới chuẩn bị nhiều đồ đến như vậy ..
Gần 40 phút thì mới xong ,sau đó thì Châu Dã mới treo quần áo lại vào tủ ..
Nhìn mấy tủ phụ kiện của anh mà cô muốn loé con mắt ra ngoài luôn, thật sự rất là xa xỉ .Bên cạnh đó còn có tư nước hoa tràn ngập mùi hương nữa chứ .
" Đúng là người tài phiệt mà. " Châu Dã nghĩ thầm rồi ngẩn ngơ một mình. .
Tầm 5 phút sau thì Châu Dã đi vào trong toilet xem là có quần áo dơ hay không? .
Haiz , người đàn ông này sao lại quăng tứ tung như thế chứ ,rõ ràng là sọt mà không để vào.
Cô cúi người nhặt quần áo rồi bỏ vào sọt ,sau đó thì nhìn vào kệ bàn ở trước gương . Hình như là đã hết sửa rửa mặt rồi,kem chống nắng cũng không còn nữa. .
Anh ấy bảo dưỡng da tốt thật đấy ,hèn gì trên người cũng nào cũng trắng tươi không có một nếp nhăn mặc dù bây giờ đã 32 tuổi rồi. .
Nghĩ lại cô là con gái mà lâu lâu còn làm biếng chăm sóc nữa ,với lại mua mấy cái này tốn tiền lắm ..Thay vào đó thì cô sẽ để dành tiền lại để gửi về cho cha mẹ. .
Cô là người hầu của anh cho nên mấy vật dụng cần thiết gì thì cô cũng phải là người đi mua .Đúng thật là mệt mỏi mà ,cô thấy ai đi mua cũng được mà đâu có khác gì nhau đâu. ..
Châu Dã cầm túi rác và quần áo dơ đi ra ngoài,khi bước ra thì gặp Khắc Huy đang bước vào .Tự nhiên cô như chôn chân tại chỗ vậy không thể nào đi được nữa rồi. .
" Cậu chủ tôi đến đây là ủi đồ cho cậu ,hơn 10 bộ lận. Cậu có thể mặc được mấy ngày liền. " cô nói với chất giọng nhẹ nhàng,còn Khắc Huy thì cứ nhìn cô chằm chằm ..
" Không thích mỗi ngày vào đây à ! ." anh ngồi phịch xuống giường rồi tỏ ra đang không vui.
" Tôi .."
"'Tôi vào đây nhiều quá thì sẽ sợ người ta nói ra nói vào. "
" Ai dám nói chứ ? .."Khắc Huy gằn giọng tỏ vẻ không vui :" đừng để ý đến người khác " .
" Vâng. "
" Cái này cho cô đấy. ."
Sách là sách tiếng anh ,cô rất thích học nhưng mà không có điều kiện .
" Cầm về đọc đi ,cái nào không hiểu thì hỏi tôi. "
" Cảm ơn cậu chủ "
Châu Dã sau đó cũng rời khỏi phòng, trước tiên cô để sách ở trong phòng mình rồi đem túi rác ra thùng rác ở trước cổng nhà .
Mà thùng rác lại cách biệt thự 10 bước chân ,Châu Dã để rác xong thì cũng quay về . Bên ngoài tối quá khiến cho cô cũng hơi sợ sệt. .
Vệ sĩ và người làm cũng chỉ còn có vài người mà thôi ,bây giờ cô còn phải đi giặt đồ nữa. .
Cô phải giặt tay trước rồi mới bỏ vào máy giặt được,lúc này cô thấy trên cổ áo của anh có vết son và mùi nước hoa ..
Châu Dã vẫn luôn mỉm cười và an ủi bản thân mình,anh ấy là người thượng lưu,là doanh nhân của một tập đoàn lớn vậy cho nên phụ nữ ở bên cạnh của anh ấy không phải là người tầm thường,chắc chắn cũng là tiểu thư nhà giàu..
Cô khịt mũi một cái ,tự nhiên cảm thấy buồn ở trong lòng .
Người như anh ấy nên quen những người tầm cỡ thì mới xứng ,còn cô thì không thể nào đứng ngang hàng được ..
Cô mãi mãi chỉ là một người hầu mà thôi,một người giúp việc ở đây mà thôi .
Những lời mà bác quản gia nói thì cô vẫn nên nghe theo ,trèo cao thì sẽ té đau mà thôi ..Cô còn nhỏ vậy cho nên cứ làm tốt công việc của mình là được, không nên quá bận tâm đến việc yêu đương này làm gì .
Nhưng mà cho dù có yêu thì cũng không thể là anh ấy được, người đàn ông đó quá ưu tú ,với lại anh ấy cũng đào hoa phong nhã lắm nay người này còn ngày mai thì người kia ,dường như hai người là hai con đường trái ngược nhau. .
Đợi giặt quần áo xong thì Châu Dã đem đi sấy khô rồi đem lên sân thượng phơi thêm một chút nữa ...
Gió ở sân thượng rất là mát mẻ ,cô ngồi ở trên ghế xích đu ấy vậy mà lại ngủ quên ở đây không hay . Đến gần 4 giờ sáng thì Châu Dã mới nhớ ra ,sau đó thì cô mới ôm quần áo đi xuống lầu. .
Đúng là ngớ ngẫng thật mà làm chuyện gì cũng không có ra hồn hết trơn .
Lúc nãy Khắc Huy có qua phòng tìm cô nhưng lại không thấy người đâu và thế là anh lại mang tâm trạng tức giận trở về phòng,tự nhiên nửa đêm lại chạy đi đâu mất tiêu khiến cho anh vô cùng bực dọc .
Giờ này không có ai ở trong phòng hết ,chắc có lẽ anh ấy đang ở thư phòng làm việc ..
Tủ quần áo của Khắc Huy có rất nhiều quần áo đắc tiền , nhưng đa số áo sơ mi toàn là màu tối mà thôi .Anh ấy thường hay mặc áo sơ mi trắng cho nên cô thường ủi nhiều một chút.
Một tuần thì sẽ ủi hai lần chứ không thể ngày nào cũng vào đây được,như vậy thì cũng không hay cho lắm .
Cô lấy áo ,quần và cả áo vest ra rồi ủi một thể luôn. Cái này cũng trên 10 bộ ,có thể ảnh ấy sẽ mặc hơn 3 ngày, buổi tối người đàn ông này cũng hay đi ra ngoài lắm cho nên cô mới chuẩn bị nhiều đồ đến như vậy ..
Gần 40 phút thì mới xong ,sau đó thì Châu Dã mới treo quần áo lại vào tủ ..
Nhìn mấy tủ phụ kiện của anh mà cô muốn loé con mắt ra ngoài luôn, thật sự rất là xa xỉ .Bên cạnh đó còn có tư nước hoa tràn ngập mùi hương nữa chứ .
" Đúng là người tài phiệt mà. " Châu Dã nghĩ thầm rồi ngẩn ngơ một mình. .
Tầm 5 phút sau thì Châu Dã đi vào trong toilet xem là có quần áo dơ hay không? .
Haiz , người đàn ông này sao lại quăng tứ tung như thế chứ ,rõ ràng là sọt mà không để vào.
Cô cúi người nhặt quần áo rồi bỏ vào sọt ,sau đó thì nhìn vào kệ bàn ở trước gương . Hình như là đã hết sửa rửa mặt rồi,kem chống nắng cũng không còn nữa. .
Anh ấy bảo dưỡng da tốt thật đấy ,hèn gì trên người cũng nào cũng trắng tươi không có một nếp nhăn mặc dù bây giờ đã 32 tuổi rồi. .
Nghĩ lại cô là con gái mà lâu lâu còn làm biếng chăm sóc nữa ,với lại mua mấy cái này tốn tiền lắm ..Thay vào đó thì cô sẽ để dành tiền lại để gửi về cho cha mẹ. .
Cô là người hầu của anh cho nên mấy vật dụng cần thiết gì thì cô cũng phải là người đi mua .Đúng thật là mệt mỏi mà ,cô thấy ai đi mua cũng được mà đâu có khác gì nhau đâu. ..
Châu Dã cầm túi rác và quần áo dơ đi ra ngoài,khi bước ra thì gặp Khắc Huy đang bước vào .Tự nhiên cô như chôn chân tại chỗ vậy không thể nào đi được nữa rồi. .
" Cậu chủ tôi đến đây là ủi đồ cho cậu ,hơn 10 bộ lận. Cậu có thể mặc được mấy ngày liền. " cô nói với chất giọng nhẹ nhàng,còn Khắc Huy thì cứ nhìn cô chằm chằm ..
" Không thích mỗi ngày vào đây à ! ." anh ngồi phịch xuống giường rồi tỏ ra đang không vui.
" Tôi .."
"'Tôi vào đây nhiều quá thì sẽ sợ người ta nói ra nói vào. "
" Ai dám nói chứ ? .."Khắc Huy gằn giọng tỏ vẻ không vui :" đừng để ý đến người khác " .
" Vâng. "
" Cái này cho cô đấy. ."
Sách là sách tiếng anh ,cô rất thích học nhưng mà không có điều kiện .
" Cầm về đọc đi ,cái nào không hiểu thì hỏi tôi. "
" Cảm ơn cậu chủ "
Châu Dã sau đó cũng rời khỏi phòng, trước tiên cô để sách ở trong phòng mình rồi đem túi rác ra thùng rác ở trước cổng nhà .
Mà thùng rác lại cách biệt thự 10 bước chân ,Châu Dã để rác xong thì cũng quay về . Bên ngoài tối quá khiến cho cô cũng hơi sợ sệt. .
Vệ sĩ và người làm cũng chỉ còn có vài người mà thôi ,bây giờ cô còn phải đi giặt đồ nữa. .
Cô phải giặt tay trước rồi mới bỏ vào máy giặt được,lúc này cô thấy trên cổ áo của anh có vết son và mùi nước hoa ..
Châu Dã vẫn luôn mỉm cười và an ủi bản thân mình,anh ấy là người thượng lưu,là doanh nhân của một tập đoàn lớn vậy cho nên phụ nữ ở bên cạnh của anh ấy không phải là người tầm thường,chắc chắn cũng là tiểu thư nhà giàu..
Cô khịt mũi một cái ,tự nhiên cảm thấy buồn ở trong lòng .
Người như anh ấy nên quen những người tầm cỡ thì mới xứng ,còn cô thì không thể nào đứng ngang hàng được ..
Cô mãi mãi chỉ là một người hầu mà thôi,một người giúp việc ở đây mà thôi .
Những lời mà bác quản gia nói thì cô vẫn nên nghe theo ,trèo cao thì sẽ té đau mà thôi ..Cô còn nhỏ vậy cho nên cứ làm tốt công việc của mình là được, không nên quá bận tâm đến việc yêu đương này làm gì .
Nhưng mà cho dù có yêu thì cũng không thể là anh ấy được, người đàn ông đó quá ưu tú ,với lại anh ấy cũng đào hoa phong nhã lắm nay người này còn ngày mai thì người kia ,dường như hai người là hai con đường trái ngược nhau. .
Đợi giặt quần áo xong thì Châu Dã đem đi sấy khô rồi đem lên sân thượng phơi thêm một chút nữa ...
Gió ở sân thượng rất là mát mẻ ,cô ngồi ở trên ghế xích đu ấy vậy mà lại ngủ quên ở đây không hay . Đến gần 4 giờ sáng thì Châu Dã mới nhớ ra ,sau đó thì cô mới ôm quần áo đi xuống lầu. .
Đúng là ngớ ngẫng thật mà làm chuyện gì cũng không có ra hồn hết trơn .
Lúc nãy Khắc Huy có qua phòng tìm cô nhưng lại không thấy người đâu và thế là anh lại mang tâm trạng tức giận trở về phòng,tự nhiên nửa đêm lại chạy đi đâu mất tiêu khiến cho anh vô cùng bực dọc .
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương