Tình Yêu Của Chủ Tịch
Chương 12
Cầm chai thuốc đi vào Hàn Lịch nhìn Khả Ái đang nằm nghiêng một bên xoay mặt vào trong, anh cố tình ho lớn một chút để cô nghe thấy: "...um...khụ...." Khả Ái khó khăn ngồi dậy, Hàn Lịch cũng nhanh bước đến đỡ cô một tay, giọng có chút không mấy tự nhiên:
- Uh...um... Cái này, cô xoay người lại, tôi giúp cô thoa cái này sẽ bớt đau! Um, Lý Hân có nhắn cho cô bảo gửi An Nhi ở nhà ba mẹ cô ấy rồi, hẹn cô 8h30 gặp ở quán nướng, lúc nãy lu bu nên tôi giữ điện thoại của cô, đây!
Khả Ái cười nói:
- Cám ơn cậu, vậy phiền cậu rồi, để tôi cởi áo khoác sẽ thuận tiện hơn!
Hàn Lịch đưa lại điện thoại cho cô, rồi ngồi xuống giường bệnh, Khả Ái có chút khó khăn cởi chiếc áo khoác cô nhích từng chút, Hàn Lịch nhìn một lát thì không chịu được liền nói:
- Để tôi giúp cho nhanh!
Nói rồi cậu ta cũng đưa tay về trước mà gỡ từng cúc áo, thuận lợi cởi chiếc áo khoác ngoài của Khả Ái xuống, Hàn Lịch cũng cởi nốt cúc đầu tiên của áo sơ mi bên trong sau đó kéo một bên vai áo xuống một lần roi bằng 2 ngón tay vắt ngang lưng, hai má Khả Ái lúc này đỏ như trái cà chua, Hàn Lịch cũng chẳng ổn chút nào tay cậu ta run run khi chạm vào vết thương của cô. Sau khi y tá đến kiểm tra lần cuối trước khi cho cô ra về, cô ấy còn căn dặn:
- Cậu nhớ chú ý cho bà sã cậu hôm nay chịu khó lấy khăn lau sơ mình thôi, mới thoa thuốc tránh nước tốt hơn!
- Ơ,.... vâng cám ơn cô!
Hàn Lịch chỉ biết gật đầu cười khổ, Khả Ái định nói không phải thì nữ y tá đã đi ra ngoài! Cô nhìn Hàn Lịch gượng gạo nói:
- Chắc cô ấy không biết cậu là Hàn Lịch!
Đúng là hiếm người biết mặt được chủ tịch HLI lại là một chàng trai trẻ như thế này, Hàn Lịch đỡ cô ra xe rồi chạy thẳng đến quán nướng gần công ty, khi cô và chủ tịch đi tới thì hai người kia đã có chút men rồi, Lý Hân nhào đến ôm vai Khả Ái thì Hàn Lịch đã kịp kéo cô về phía mình, một màn này làm Alex và Lý Hân đứng hình mất 2 giây, Khả Ái lúc nãy đã ngại giờ lại càng ngại thêm, cô ấp úng giải thích:
- Tại...ơ...tại.....tại... lúc nãy tớ có xô sát trúng tay bị thương một chút nên chủ tịch sợ cậu không biết ôm chỗ tay bị thương của tớ!
- Hu...hu...hu... con bạn của tôi có làm sao không? Đâu đưa tớ coi ai ... là ai dám làm bạn tôi đau?
Lý Hân định bước tới kéo Khả Ái ôm vào lòng thì Hàn Lịch tiếp tục nắm tay cô sang chỗ khác né tránh cái ôm của Lý Hân, Khả Ái cười gượng gạo nói:
- Ơ, tôi ổn rồi, Alex đỡ Lý Hân ngồi xuống bên đó đi!
Alex lúc này mới nhanh chóng bước đến đỡ Lý Hân vào ghế rồi cười nói với Hàn Lịch:
- Chủ tịch, cậu làm tôi cảm động quá.... hic... ngài chịu đến dự sinh nhật của Alex này... hic..
- Dẹp cậu qua đi, còn không nướng thịt cho tôi ăn!
- Vâng ... vâng ... chủ tịch ... cậu ăn cái này đi nóng và ngon lắm nè chủ tịch!
- Quà của cậu!
Bên ngoài đi vào 4, 5 người, 1 trong số đó thì bê cái bánh kem khá to theo sau là một ban nhạc, tiếng hát du dương làm say đắm lòng người, Lý Hân cũng hò reo phụ họa theo, Khả Ái bước lên trước trên tay cô cầm một túi quà nhỏ kèm theo một phong bì của Hàn Lịch! Alex nhảy lên vì vui sướng, cậu ta cười nói với Hàn Lịch:
- Sếp ơi! em yêu sếp... chủ tịch ơi em yêu chủ tịch.... em yêu tập đoàn HLI!
Lý Hân cũng đi đến bên cạnh Alex mà nắm tay cả hai cùng nhau nhảy múa! Hàn Lịch trầm giọng nói với Alex:
- Tôi về trước, cậu uống nhiêu đó đủ rồi về nghĩ sớm đi!
Hàn Lịch bước ra về, Khả Ái cũng nối bước theo sau cô bước đến ghế lái thì Hàn Lịch đã đứng phía sau cô nói:
- Qua bên kia đi, tôi lái cho!
Khả Ái có chút bất ngờ nhưng cũng làm theo lời của Hàn Lịch, cậu ta lái xe thẳng về nhà của Lý Hân trước sự ngỡ ngàng của Khả Ái, cô nói:
- Cậu đưa tôi về hả?
Hàn Lịch không trả lời mà bước xuống mở cửa xe cho cô rồi đi vào bên trong, mất kiên nhẫn nói:
- Cô vào để tôi thoa thuốc thêm lần nữa!
Khả Ái hết đi đến bất ngờ này đến kinh ngạc khác, cô ấp úng nói:
- À, chủ tịch, cậu về nghĩ đi tôi sẽ tự lo được!
Còn không đợi Khả Ái nói thêm anh trực tiếp đi đến lấy chìa khóa và tự mở cửa đi vào, anh bắt cô ngồi yên tại phòng khác rồi làm y như lúc nãy và anh còn cẩn thận dùng khăn nóng đưa cho cô lau mặt và tay.
- Uh...um... Cái này, cô xoay người lại, tôi giúp cô thoa cái này sẽ bớt đau! Um, Lý Hân có nhắn cho cô bảo gửi An Nhi ở nhà ba mẹ cô ấy rồi, hẹn cô 8h30 gặp ở quán nướng, lúc nãy lu bu nên tôi giữ điện thoại của cô, đây!
Khả Ái cười nói:
- Cám ơn cậu, vậy phiền cậu rồi, để tôi cởi áo khoác sẽ thuận tiện hơn!
Hàn Lịch đưa lại điện thoại cho cô, rồi ngồi xuống giường bệnh, Khả Ái có chút khó khăn cởi chiếc áo khoác cô nhích từng chút, Hàn Lịch nhìn một lát thì không chịu được liền nói:
- Để tôi giúp cho nhanh!
Nói rồi cậu ta cũng đưa tay về trước mà gỡ từng cúc áo, thuận lợi cởi chiếc áo khoác ngoài của Khả Ái xuống, Hàn Lịch cũng cởi nốt cúc đầu tiên của áo sơ mi bên trong sau đó kéo một bên vai áo xuống một lần roi bằng 2 ngón tay vắt ngang lưng, hai má Khả Ái lúc này đỏ như trái cà chua, Hàn Lịch cũng chẳng ổn chút nào tay cậu ta run run khi chạm vào vết thương của cô. Sau khi y tá đến kiểm tra lần cuối trước khi cho cô ra về, cô ấy còn căn dặn:
- Cậu nhớ chú ý cho bà sã cậu hôm nay chịu khó lấy khăn lau sơ mình thôi, mới thoa thuốc tránh nước tốt hơn!
- Ơ,.... vâng cám ơn cô!
Hàn Lịch chỉ biết gật đầu cười khổ, Khả Ái định nói không phải thì nữ y tá đã đi ra ngoài! Cô nhìn Hàn Lịch gượng gạo nói:
- Chắc cô ấy không biết cậu là Hàn Lịch!
Đúng là hiếm người biết mặt được chủ tịch HLI lại là một chàng trai trẻ như thế này, Hàn Lịch đỡ cô ra xe rồi chạy thẳng đến quán nướng gần công ty, khi cô và chủ tịch đi tới thì hai người kia đã có chút men rồi, Lý Hân nhào đến ôm vai Khả Ái thì Hàn Lịch đã kịp kéo cô về phía mình, một màn này làm Alex và Lý Hân đứng hình mất 2 giây, Khả Ái lúc nãy đã ngại giờ lại càng ngại thêm, cô ấp úng giải thích:
- Tại...ơ...tại.....tại... lúc nãy tớ có xô sát trúng tay bị thương một chút nên chủ tịch sợ cậu không biết ôm chỗ tay bị thương của tớ!
- Hu...hu...hu... con bạn của tôi có làm sao không? Đâu đưa tớ coi ai ... là ai dám làm bạn tôi đau?
Lý Hân định bước tới kéo Khả Ái ôm vào lòng thì Hàn Lịch tiếp tục nắm tay cô sang chỗ khác né tránh cái ôm của Lý Hân, Khả Ái cười gượng gạo nói:
- Ơ, tôi ổn rồi, Alex đỡ Lý Hân ngồi xuống bên đó đi!
Alex lúc này mới nhanh chóng bước đến đỡ Lý Hân vào ghế rồi cười nói với Hàn Lịch:
- Chủ tịch, cậu làm tôi cảm động quá.... hic... ngài chịu đến dự sinh nhật của Alex này... hic..
- Dẹp cậu qua đi, còn không nướng thịt cho tôi ăn!
- Vâng ... vâng ... chủ tịch ... cậu ăn cái này đi nóng và ngon lắm nè chủ tịch!
- Quà của cậu!
Bên ngoài đi vào 4, 5 người, 1 trong số đó thì bê cái bánh kem khá to theo sau là một ban nhạc, tiếng hát du dương làm say đắm lòng người, Lý Hân cũng hò reo phụ họa theo, Khả Ái bước lên trước trên tay cô cầm một túi quà nhỏ kèm theo một phong bì của Hàn Lịch! Alex nhảy lên vì vui sướng, cậu ta cười nói với Hàn Lịch:
- Sếp ơi! em yêu sếp... chủ tịch ơi em yêu chủ tịch.... em yêu tập đoàn HLI!
Lý Hân cũng đi đến bên cạnh Alex mà nắm tay cả hai cùng nhau nhảy múa! Hàn Lịch trầm giọng nói với Alex:
- Tôi về trước, cậu uống nhiêu đó đủ rồi về nghĩ sớm đi!
Hàn Lịch bước ra về, Khả Ái cũng nối bước theo sau cô bước đến ghế lái thì Hàn Lịch đã đứng phía sau cô nói:
- Qua bên kia đi, tôi lái cho!
Khả Ái có chút bất ngờ nhưng cũng làm theo lời của Hàn Lịch, cậu ta lái xe thẳng về nhà của Lý Hân trước sự ngỡ ngàng của Khả Ái, cô nói:
- Cậu đưa tôi về hả?
Hàn Lịch không trả lời mà bước xuống mở cửa xe cho cô rồi đi vào bên trong, mất kiên nhẫn nói:
- Cô vào để tôi thoa thuốc thêm lần nữa!
Khả Ái hết đi đến bất ngờ này đến kinh ngạc khác, cô ấp úng nói:
- À, chủ tịch, cậu về nghĩ đi tôi sẽ tự lo được!
Còn không đợi Khả Ái nói thêm anh trực tiếp đi đến lấy chìa khóa và tự mở cửa đi vào, anh bắt cô ngồi yên tại phòng khác rồi làm y như lúc nãy và anh còn cẩn thận dùng khăn nóng đưa cho cô lau mặt và tay.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương