Toàn Tông Môn Đều Là Kẻ Si Tình, Chỉ Có Ta Là Tỉnh Táo
Chương 45: Nhạn qua nhổ lông Vô Thượng Tông
Sư Uyên sửa sang lại lý do thoái thác xong, lúc này mới xua đi kết giới, nhấc chân đi đến tứ phương đài (bục vuông) dùng để ghi lại số lượng linh vật đệ tử các tông thu hoạch được.
Một đám người đang tranh cãi các đồ vật thu hoạch được trong cổ thành nên tính điểm như thế nào, thấy chân nhân Vô Thượng Tông tới, liền vứt vấn đề lại cho hắn.
Sư Uyên như cũ là dáng vẻ quân tử đoan chính, nghe vậy chỉ hỏi một vấn đề: “Là ai khai quật cổ thành trước?”
“Đương nhiên là bốn vị đệ tử của Vô Thượng Tông các ngươi.”
“Vậy ngoài bọn họ, còn có ai khác trả giá nỗ lực không?”
Có tu sĩ muốn nói đi vào vơ vét cũng phải nỗ lực, rốt cuộc niên đại xa xăm, cần đến tuệ nhãn thức châu, nhà của tu sĩ bình thường đương nhiên cũng thiết lập các loại cấm chế cùng trận pháp phòng ngừa trộm cắp.
Nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận, nếu không có bốn đệ tử Vô Thượng Tông, hoặc là nói, không có Lâm Độ bày trận, thì tòa thành cổ này chắc chắn không thể tái hiện nhân gian.
“Lâm Độ này khẳng định là hạng nhất.”
Lên tiếng chính là Quy Nguyên Tông trưởng lão, hắn biết được Lâm Độ đã cứu được đệ tử suýt nữa bị oán linh cổ thành đoạt xá, tuy nói...... phương pháp có hơi thô bạo, nhưng đối với tu sĩ cấp thấp mà nói, đây là biện pháp hữu hiệu nhất.
Liên Hoành Phái trưởng lão cũng tham gia, không nói những thứ khác, chỉ riêng việc bày ra được mấy trận pháp khổng lồ, rất nhiều trong số đó bản thân nàng cũng là nhiều năm sau khi nhập môn mới có thể bày ra được.
Chờ đến khi quỷ môn mở rộng, Lâm Độ lâm trận ứng biến mấy cái trận pháp càng là thiên phú phi phàm.
Cho dù là tu sĩ đã học tập trận đạo nhiều năm, gặp tình huống như vậy cũng sẽ không thể làm tốt hơn Lâm Độ.
Sư Uyên nghe những tiếng khen ngợi phụ họa, trong mắt hiện lên một ít ý cười: “Đánh giá cao sư muội nhà ta rồi, hài tử còn nhỏ, đảm đương không nổi lời khen của các ngươi.”
“Chẳng qua, ý của ta, điểm hôm nay vẫn tính theo phương thức nhất quán trước đây, không tính đồ trong thành cổ vào, thế nào?”
Mọi người nghe vậy trầm ngâm một lát: “Chỉ là như vậy, đối với đệ tử tông môn các ngươi không khỏi không thân thiện lắm.”
Suy cho cùng bọn họ là những người đầu tiên đến sa mạc, còn phí rất nhiều thời gian bày trận, không thể so với những người khác nhìn đến động tĩnh mới nhích người tiến đến.
Sư Uyên xua xua tay: “Lâm Độ xếp thứ nhất là bởi vì cống hiến của nàng có tính đột phá, còn ba người còn lại, các ngươi cứ dựa theo quy tắc ban đầu mà tính đi.”
Dù sao...... Không tính đồ lấy được từ trong thành cổ, ba người kia, cũng khoắng được không thiếu thứ tốt.
Quả nhiên, mấy trưởng lão vừa thấy số điểm ghi được của ba đệ tử Vô Thượng Tông, Nghê Cẩn Huyên bằng vào tích lũy năm cái thiên phẩm linh thực điểm số khủng bố xa xa dẫn đầu, mà Nguyên Diệp và Yến Thanh bởi vì đại lượng bảo châu cùng thú đan những vật này theo sát sau đó, như cũ bỏ xa các đệ tử tông môn khác một khoảng lớn.
Điểm vốn chính là căn cứ phẩm giai cùng niên hạn của đồ vật, thiên phẩm linh thực hiếm thấy, một lần bí cảnh có thể lấy được một gốc đã là gặp đại vận, Nghê Cẩn Huyên có tận năm cây ngàn năm thiên phẩm, đương nhiên nhiều điểm nhất.
Trưởng lão Tế Thế Tông Quân Thiên xem đến đôi mắt đều đỏ: “Đệ tử Vô Thượng Tông các ngươi cũng thật lợi hại.”
Lợi hại, muốn bắt cóc.
Trong lúc mấy trưởng lão đang thương lượng, Lâm Độ đi tới trước tứ phương đài đăng ký đồ vật, nàng trầm ngâm nhìn thoáng qua mặt bàn: “Đồ vật thu hoạch được trong thành cổ trung cũng phải thả ra sao?”
Công tác đăng ký lần này quả thực vô cùng phức tạp, mấy trưởng lão phụ trách đăng ký vội đến toát mồ hôi, nghe vậy thuận miệng nói: “Đều phóng trên đài đi.”
Lâm Độ ồ một tiếng, chỉ nghe được tiếng lộp bộp liên tiếp vang lớn.
Tiếp đó ầm vang một tiếng,mặt bàn gỗ của tứ phương đài bị áp sụp.
“Ngại quá...... quên mất còn có hai con sư tử sắt.”
Lâm Độ giơ tay gãi gãi đầu, duỗi tay thu hai con sư tử sắt về, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Đều là chút sắt vụn đồng nát, các ngươi muốn đăng ký như thế nào?”
Một đám trưởng lão nhìn chằm chằm ngọn núi “Sắt vụn đồng nát”, nhất thời vô ngữ cứng họng.
Khác còn chưa tính, vì cái gì còn có một cây xà nhà? Loại người tốt nào ngay cả xà nhà người ta cũng tháo ra?
Liền tính đó là hiện giờ hiếm thấy gỗ mun vàng(hóa kim ô mộc)(1), kia cũng không đến mức nhạn quá nhổ lông, thú đi lưu da như thế a!
Bên kia các trưởng lão vẫn đang thương lượng xem có nên tính điểm theo quy củ trước đây, không tính những thứ thu được trong thành cổ, nghe được động tĩnh bên này, đều nhìn sang.
Thiếu niên gầy gò có vẻ chút ngượng ngùng: “Ta cũng không ngờ có thể làm cái bàn bị sụp, hay là, ta bồi thường nhé?”
Sư Uyên giơ tay đỡ trán: “Sư muội, thu lại đồ của ngươi đi, không cần kiểm tra.”
Lâm Độ ô một tiếng, ngoan ngoãn thu dọn đống đồ kia, khoanh tay đứng sang một bên.
Sư Uyên giống như vô tình hỏi một câu: “Lại nói tiếp, các ngươi có ai từng đi vào bí cảnh này chưa? Sao khi đó không ai phát hiện ra sa mạc chôn giấu thành cổ?”
Quy Nguyên Tông và Tế Thế Tông trưởng lão đều lắc đầu: “Không biết, chưa từng vào.”
“Nhưng mà ta nhớ rõ, trong số những trưởng lão lần này tới tiễn đưa, xác thật có mấy người đi vào?”
Sư Uyên rũ mắt: “Thật sao? Là những vị nào?”
Quân Thiên trực giác lời nói của Sư Uyên có ẩn ý, hắn giơ tay chỉ chỉ mấy tu sĩ, sau đó truyền âm cho Sư Uyên: “Có việc?”
“Có chút, bên trong tam tông sáu phái mười môn này đó đại môn phái có ai không?”
Quân Thiên gật gật đầu: “Có một người, người kia, Phi Tinh Phái Ấn Trọng, lúc trước nghe hắn cười nói qua.”
Sư Uyên như suy tư gì mà đem ánh mắt dừng lại trên người Ấn Trọng, Phi Tinh Phái chủ tu luyện khí, khí tu chiếm đa số, cũng có nghĩa là, người này là có lẽ là xem hiểu trận pháp Lâm Độ bày trong đại mạc.
Tuy nói tu sĩ tuổi thọ dài lâu, đệ tử Vô Thượng Tông đối với bói toán, thể thuật, nghĩa lý, đạo thuật, bùa chú thậm chí âm luật các loại đều sẽ có điều đọc qua, nhưng sở trường cá nhân chỉ có một hai hạng.
Nếu luyện khí, khó tránh khỏi gặp gỡ trận pháp, Ấn Trọng hắn nếu là một trong 197 người kia......
Sư Uyên rũ mắt suy nghĩ một lát, tính toán tuổi tác hai vị trưởng lão Tế Thế Tông và Quy nguyên tông, sau khi xác nhận bọn họ lúc ấy lại phế vật cũng không có khả năng còn chưa kết đan, cho hai người một ánh mắt.
Quy Nguyên Tông trưởng lão Bùi Khâm không hiểu ra sao cả: “Sư Uyên chân nhân, mí mắt ngươi bị chuột rút sao? Để ta nhìn xem, mí mắt trái nhảy tài, mí mắt phải nhảy tai, hít hà ngươi hôm nay......”
Sư Uyên trợn trắng mắt, truyền âm cho hắn: “Câm miệng, nếu hôm nay ta gặp hoạ, cũng là toàn bộ Trung Châu gặp hoạ.”
Bùi Khâm hắc một tiếng: “Sao vậy? Triển khai nói một chút?”
Sư Uyên là tu vi cao nhất ở đây, cũng không khách khí, giơ tay thiết cấm chế, đem sự tình dăm ba câu nói rõ ràng.
Bùi Khâm nghe xong chợt che lại mắt phải: “Mẹ ơi, mí mắt phải của ta bắt đầu nhảy.”
Quân Thiên trầm ngâm một lát: “Ngươi cứ như vậy tin tưởng chúng ta không phải kia quỷ? Vạn nhất ta lừa ngươi thì sao?”
Sư Uyên cười một tiếng: “Ngươi cũng không nghĩ năm nay bao lớn rồi, ba bốn trăm tuổi mới tiến nhân gia đệ nhị đẳng tiểu bí cảnh, mất mặt không?”
Quân Thiên sắc mặt tối sầm: “Ngươi đừng ỷ vào ngươi nhỏ hơn chúng ta hai trăm tuổi mà cười nhạo, cũng không biết là ai lúc trước không lên được Cửu Trùng Bảng khóc lóc đi Cửu Trùng đài hạ chiến thư khiêu chiến người khác?”
“Được rồi hai ngươi có thể trưởng thành hơn một chút hay không, đang nói chính sự đó.” Bùi Khâm nói nhìn thoáng qua Lâm Độ: “Đứa nhỏ kia......”
“Phía sau nàng là Vô Thượng Tông chúng ta, ai dám động vào?” sắc mặt Sư Uyên cũng nghiêm túc lên: “ Vô Thượng Tông ta tuy nói ít người......”
“Vừa vừa thôi nha, buông lời hung ác với người khác.” Quân Thiên nóng nảy nhất, Vô Thượng Tông thu một đống thiên tài còn một hai phải giả vờ đáng thương ít người yếu thế, cái nào thả ra đi không phải phần tử khủng bố trực tiếp có thể diệt một đỉnh núi?
“Tra là muốn tra, chỉ là muốn như thế nào tra, sau khi điều tra ra tính làm gì, còn phải có chương trình, trở về ta sẽ bẩm báo chưởng môn, sau đó, ba tông sáu phái mười môn chúng ta, mở họp đi.”
Quân Thiên cùng Bùi Khâm nhưng thật ra không nghi ngờ tính chân thực của tin tức này, quyết tâm và hành động của Vô Thượng Tông trong việc trừ ma vệ đạo, không ai có thể xen vào, nếu không cũng sẽ không phải là một trong tông môn cổ xưa nhất, trong đó mấy lần suýt nữa tuyệt tự, đến nay mới chỉ truyền tới đời thứ một trăm.
Hiện giờ đệ tử mới nhập môn tuy nói nhìn không quá đáng tin cậy, cũng không phải ai cũng dám tiêu hao quá mức dương hồn dương khí để tiêu diệt oán khí tận trời âm hồn.
Ba người đang nói chuyện, bỗng nhiên nghe được một tiếng sét đánh giữa trời quang.
“Động tĩnh gì? Ai độ kiếp?”
“Không thể nào? Không có kiếp vân a.”
“Lời thề Thiên Đạo?”
Lâm Độ cùng ba cái ấm nước nóng trên đầu bốc khói đồng thời nhìn về phía thiên lôi giáng xuống.
Người vừa mới thề, hình như là, Lê Đống?
Xem ra phương pháp hạ ám chỉ được đề cập trong tạp thư vẫn còn hữu ích.
————-
(1)Gỗ mun vàng (tên khoa học là Calophyllum soulattri) có màu vàng nhạt và vân gỗ rất đẹp. Loại gỗ này được sử dụng chủ yếu trong sản xuất nội thất, như bàn, ghế và tủ. Ngoài ra, gỗ mun vàng còn được sử dụng để làm các vật dụng trang trí như khung tranh, đồ trang trí và đồ chơi.
Một đám người đang tranh cãi các đồ vật thu hoạch được trong cổ thành nên tính điểm như thế nào, thấy chân nhân Vô Thượng Tông tới, liền vứt vấn đề lại cho hắn.
Sư Uyên như cũ là dáng vẻ quân tử đoan chính, nghe vậy chỉ hỏi một vấn đề: “Là ai khai quật cổ thành trước?”
“Đương nhiên là bốn vị đệ tử của Vô Thượng Tông các ngươi.”
“Vậy ngoài bọn họ, còn có ai khác trả giá nỗ lực không?”
Có tu sĩ muốn nói đi vào vơ vét cũng phải nỗ lực, rốt cuộc niên đại xa xăm, cần đến tuệ nhãn thức châu, nhà của tu sĩ bình thường đương nhiên cũng thiết lập các loại cấm chế cùng trận pháp phòng ngừa trộm cắp.
Nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận, nếu không có bốn đệ tử Vô Thượng Tông, hoặc là nói, không có Lâm Độ bày trận, thì tòa thành cổ này chắc chắn không thể tái hiện nhân gian.
“Lâm Độ này khẳng định là hạng nhất.”
Lên tiếng chính là Quy Nguyên Tông trưởng lão, hắn biết được Lâm Độ đã cứu được đệ tử suýt nữa bị oán linh cổ thành đoạt xá, tuy nói...... phương pháp có hơi thô bạo, nhưng đối với tu sĩ cấp thấp mà nói, đây là biện pháp hữu hiệu nhất.
Liên Hoành Phái trưởng lão cũng tham gia, không nói những thứ khác, chỉ riêng việc bày ra được mấy trận pháp khổng lồ, rất nhiều trong số đó bản thân nàng cũng là nhiều năm sau khi nhập môn mới có thể bày ra được.
Chờ đến khi quỷ môn mở rộng, Lâm Độ lâm trận ứng biến mấy cái trận pháp càng là thiên phú phi phàm.
Cho dù là tu sĩ đã học tập trận đạo nhiều năm, gặp tình huống như vậy cũng sẽ không thể làm tốt hơn Lâm Độ.
Sư Uyên nghe những tiếng khen ngợi phụ họa, trong mắt hiện lên một ít ý cười: “Đánh giá cao sư muội nhà ta rồi, hài tử còn nhỏ, đảm đương không nổi lời khen của các ngươi.”
“Chẳng qua, ý của ta, điểm hôm nay vẫn tính theo phương thức nhất quán trước đây, không tính đồ trong thành cổ vào, thế nào?”
Mọi người nghe vậy trầm ngâm một lát: “Chỉ là như vậy, đối với đệ tử tông môn các ngươi không khỏi không thân thiện lắm.”
Suy cho cùng bọn họ là những người đầu tiên đến sa mạc, còn phí rất nhiều thời gian bày trận, không thể so với những người khác nhìn đến động tĩnh mới nhích người tiến đến.
Sư Uyên xua xua tay: “Lâm Độ xếp thứ nhất là bởi vì cống hiến của nàng có tính đột phá, còn ba người còn lại, các ngươi cứ dựa theo quy tắc ban đầu mà tính đi.”
Dù sao...... Không tính đồ lấy được từ trong thành cổ, ba người kia, cũng khoắng được không thiếu thứ tốt.
Quả nhiên, mấy trưởng lão vừa thấy số điểm ghi được của ba đệ tử Vô Thượng Tông, Nghê Cẩn Huyên bằng vào tích lũy năm cái thiên phẩm linh thực điểm số khủng bố xa xa dẫn đầu, mà Nguyên Diệp và Yến Thanh bởi vì đại lượng bảo châu cùng thú đan những vật này theo sát sau đó, như cũ bỏ xa các đệ tử tông môn khác một khoảng lớn.
Điểm vốn chính là căn cứ phẩm giai cùng niên hạn của đồ vật, thiên phẩm linh thực hiếm thấy, một lần bí cảnh có thể lấy được một gốc đã là gặp đại vận, Nghê Cẩn Huyên có tận năm cây ngàn năm thiên phẩm, đương nhiên nhiều điểm nhất.
Trưởng lão Tế Thế Tông Quân Thiên xem đến đôi mắt đều đỏ: “Đệ tử Vô Thượng Tông các ngươi cũng thật lợi hại.”
Lợi hại, muốn bắt cóc.
Trong lúc mấy trưởng lão đang thương lượng, Lâm Độ đi tới trước tứ phương đài đăng ký đồ vật, nàng trầm ngâm nhìn thoáng qua mặt bàn: “Đồ vật thu hoạch được trong thành cổ trung cũng phải thả ra sao?”
Công tác đăng ký lần này quả thực vô cùng phức tạp, mấy trưởng lão phụ trách đăng ký vội đến toát mồ hôi, nghe vậy thuận miệng nói: “Đều phóng trên đài đi.”
Lâm Độ ồ một tiếng, chỉ nghe được tiếng lộp bộp liên tiếp vang lớn.
Tiếp đó ầm vang một tiếng,mặt bàn gỗ của tứ phương đài bị áp sụp.
“Ngại quá...... quên mất còn có hai con sư tử sắt.”
Lâm Độ giơ tay gãi gãi đầu, duỗi tay thu hai con sư tử sắt về, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Đều là chút sắt vụn đồng nát, các ngươi muốn đăng ký như thế nào?”
Một đám trưởng lão nhìn chằm chằm ngọn núi “Sắt vụn đồng nát”, nhất thời vô ngữ cứng họng.
Khác còn chưa tính, vì cái gì còn có một cây xà nhà? Loại người tốt nào ngay cả xà nhà người ta cũng tháo ra?
Liền tính đó là hiện giờ hiếm thấy gỗ mun vàng(hóa kim ô mộc)(1), kia cũng không đến mức nhạn quá nhổ lông, thú đi lưu da như thế a!
Bên kia các trưởng lão vẫn đang thương lượng xem có nên tính điểm theo quy củ trước đây, không tính những thứ thu được trong thành cổ, nghe được động tĩnh bên này, đều nhìn sang.
Thiếu niên gầy gò có vẻ chút ngượng ngùng: “Ta cũng không ngờ có thể làm cái bàn bị sụp, hay là, ta bồi thường nhé?”
Sư Uyên giơ tay đỡ trán: “Sư muội, thu lại đồ của ngươi đi, không cần kiểm tra.”
Lâm Độ ô một tiếng, ngoan ngoãn thu dọn đống đồ kia, khoanh tay đứng sang một bên.
Sư Uyên giống như vô tình hỏi một câu: “Lại nói tiếp, các ngươi có ai từng đi vào bí cảnh này chưa? Sao khi đó không ai phát hiện ra sa mạc chôn giấu thành cổ?”
Quy Nguyên Tông và Tế Thế Tông trưởng lão đều lắc đầu: “Không biết, chưa từng vào.”
“Nhưng mà ta nhớ rõ, trong số những trưởng lão lần này tới tiễn đưa, xác thật có mấy người đi vào?”
Sư Uyên rũ mắt: “Thật sao? Là những vị nào?”
Quân Thiên trực giác lời nói của Sư Uyên có ẩn ý, hắn giơ tay chỉ chỉ mấy tu sĩ, sau đó truyền âm cho Sư Uyên: “Có việc?”
“Có chút, bên trong tam tông sáu phái mười môn này đó đại môn phái có ai không?”
Quân Thiên gật gật đầu: “Có một người, người kia, Phi Tinh Phái Ấn Trọng, lúc trước nghe hắn cười nói qua.”
Sư Uyên như suy tư gì mà đem ánh mắt dừng lại trên người Ấn Trọng, Phi Tinh Phái chủ tu luyện khí, khí tu chiếm đa số, cũng có nghĩa là, người này là có lẽ là xem hiểu trận pháp Lâm Độ bày trong đại mạc.
Tuy nói tu sĩ tuổi thọ dài lâu, đệ tử Vô Thượng Tông đối với bói toán, thể thuật, nghĩa lý, đạo thuật, bùa chú thậm chí âm luật các loại đều sẽ có điều đọc qua, nhưng sở trường cá nhân chỉ có một hai hạng.
Nếu luyện khí, khó tránh khỏi gặp gỡ trận pháp, Ấn Trọng hắn nếu là một trong 197 người kia......
Sư Uyên rũ mắt suy nghĩ một lát, tính toán tuổi tác hai vị trưởng lão Tế Thế Tông và Quy nguyên tông, sau khi xác nhận bọn họ lúc ấy lại phế vật cũng không có khả năng còn chưa kết đan, cho hai người một ánh mắt.
Quy Nguyên Tông trưởng lão Bùi Khâm không hiểu ra sao cả: “Sư Uyên chân nhân, mí mắt ngươi bị chuột rút sao? Để ta nhìn xem, mí mắt trái nhảy tài, mí mắt phải nhảy tai, hít hà ngươi hôm nay......”
Sư Uyên trợn trắng mắt, truyền âm cho hắn: “Câm miệng, nếu hôm nay ta gặp hoạ, cũng là toàn bộ Trung Châu gặp hoạ.”
Bùi Khâm hắc một tiếng: “Sao vậy? Triển khai nói một chút?”
Sư Uyên là tu vi cao nhất ở đây, cũng không khách khí, giơ tay thiết cấm chế, đem sự tình dăm ba câu nói rõ ràng.
Bùi Khâm nghe xong chợt che lại mắt phải: “Mẹ ơi, mí mắt phải của ta bắt đầu nhảy.”
Quân Thiên trầm ngâm một lát: “Ngươi cứ như vậy tin tưởng chúng ta không phải kia quỷ? Vạn nhất ta lừa ngươi thì sao?”
Sư Uyên cười một tiếng: “Ngươi cũng không nghĩ năm nay bao lớn rồi, ba bốn trăm tuổi mới tiến nhân gia đệ nhị đẳng tiểu bí cảnh, mất mặt không?”
Quân Thiên sắc mặt tối sầm: “Ngươi đừng ỷ vào ngươi nhỏ hơn chúng ta hai trăm tuổi mà cười nhạo, cũng không biết là ai lúc trước không lên được Cửu Trùng Bảng khóc lóc đi Cửu Trùng đài hạ chiến thư khiêu chiến người khác?”
“Được rồi hai ngươi có thể trưởng thành hơn một chút hay không, đang nói chính sự đó.” Bùi Khâm nói nhìn thoáng qua Lâm Độ: “Đứa nhỏ kia......”
“Phía sau nàng là Vô Thượng Tông chúng ta, ai dám động vào?” sắc mặt Sư Uyên cũng nghiêm túc lên: “ Vô Thượng Tông ta tuy nói ít người......”
“Vừa vừa thôi nha, buông lời hung ác với người khác.” Quân Thiên nóng nảy nhất, Vô Thượng Tông thu một đống thiên tài còn một hai phải giả vờ đáng thương ít người yếu thế, cái nào thả ra đi không phải phần tử khủng bố trực tiếp có thể diệt một đỉnh núi?
“Tra là muốn tra, chỉ là muốn như thế nào tra, sau khi điều tra ra tính làm gì, còn phải có chương trình, trở về ta sẽ bẩm báo chưởng môn, sau đó, ba tông sáu phái mười môn chúng ta, mở họp đi.”
Quân Thiên cùng Bùi Khâm nhưng thật ra không nghi ngờ tính chân thực của tin tức này, quyết tâm và hành động của Vô Thượng Tông trong việc trừ ma vệ đạo, không ai có thể xen vào, nếu không cũng sẽ không phải là một trong tông môn cổ xưa nhất, trong đó mấy lần suýt nữa tuyệt tự, đến nay mới chỉ truyền tới đời thứ một trăm.
Hiện giờ đệ tử mới nhập môn tuy nói nhìn không quá đáng tin cậy, cũng không phải ai cũng dám tiêu hao quá mức dương hồn dương khí để tiêu diệt oán khí tận trời âm hồn.
Ba người đang nói chuyện, bỗng nhiên nghe được một tiếng sét đánh giữa trời quang.
“Động tĩnh gì? Ai độ kiếp?”
“Không thể nào? Không có kiếp vân a.”
“Lời thề Thiên Đạo?”
Lâm Độ cùng ba cái ấm nước nóng trên đầu bốc khói đồng thời nhìn về phía thiên lôi giáng xuống.
Người vừa mới thề, hình như là, Lê Đống?
Xem ra phương pháp hạ ám chỉ được đề cập trong tạp thư vẫn còn hữu ích.
————-
(1)Gỗ mun vàng (tên khoa học là Calophyllum soulattri) có màu vàng nhạt và vân gỗ rất đẹp. Loại gỗ này được sử dụng chủ yếu trong sản xuất nội thất, như bàn, ghế và tủ. Ngoài ra, gỗ mun vàng còn được sử dụng để làm các vật dụng trang trí như khung tranh, đồ trang trí và đồ chơi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương