Tôi Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!

Chương 48: Tình yêu vĩnh cửu



Tại văn phòng làm việc của Tổng giám đốc tập đoàn Khải Hoàng.

Phong Lâm Vũ vươn vai thư giãn gân cốt sau hàng giờ bận rộn giải quyết hàng tá công việc chồng chất.

Hiện tại đang là giờ nghỉ trưa,hắn đang xem xét tình hình xem trưa nay sẽ ăn món gì?

Từ hôm hắn cãi nhau với Châu Tuệ tại nhà hàng Âu đến nay đã gần một tuần và mỗi bữa trưa cũng không thấy cô đích thân đem đồ ăn hoặc sai thím Trương mang đến nữa!

Phong Lâm Vũ ngẫm như vậy cũng tốt!Thà hắn tỏ ra dứt khoát như vậy đỡ phải dây dưa rắc rối với Châu Tuệ.Hắn phì cười cho rằng sự yêu thích và quyết tâm theo đuổi hắn của cô chỉ dừng lại ở mức đó.Thế mà luôn mạnh miệng tuyên bố sẽ không bao giờ bỏ cuộc hoặc đầu hàng!

Phong Lâm Vũ ngoe nguẩy vừa đi vừa huýt sáo bước đến hành lang bấm thang máy xuống sảnh dưới công ty tìm đến hướng căn tin.

Cánh cửa thang máy vừa mở đập vào mắt hắn lúc này là hình ảnh Châu Tuệ đang chia phần bánh ngọt và trà sữa cho các nhân viên,trên môi luôn nở nụ cười vui vẻ thân thiện.

Phong Lâm Vũ thấy thế liền thắc mắc:

- Châu Tuệ!Sao cô lại đến đây?

Châu Tuệ nhìn về hướng Phong Lâm Vũ cười tít mắt:

- Em đến mang cơm trưa cho anh!Tiện thể mua thêm ít đồ ăn vặt cho nhân viên công ty!

Một số nhân viên lúc này nhận được trên tay phần trà bánh liền xuýt xoa cảm thán:

- Phong phu nhân vừa xinh lại vừa chu đáo nữa!Trà sữa và bánh rất ngon!

- Phải đấy!Thương hiệu đồ ăn vặt này khá đắt đấy!Cám ơn Phong phu nhân!

- Phong phu nhân thường ghé đến Khải Hoàng thăm Phong Tổng!Đúng là người vợ hiền tuệ!Ngưỡng mộ quá đi mất!

Nghe những lời ca ngợi không ngớt của cấp dưới Phong Lâm Vũ càng thêm khó chịu!Châu Tuệ vậy là có ý gì?Nhân cơ hội mua chuộc hết nhân viên Khải Hoàng đứng về phe mình sao?

Trông khi Phong Lâm Vũ còn đang mãi nghĩ ngợi thì Châu Tuệ đã bước đến quàng lấy cánh tay hắn rồi nhoẻn miệng cười:

- Chồng yêu đi ăn trưa thôi nào!

Cứ thế Phong Lâm Vũ ngơ ngác nhìn và đi theo cánh tay đang kéo đi của Châu Tuệ,hóa ra hắn đánh giá sai độ đeo bám của cô rồi!Không ngờ hắn đã cố ý thẳng thừng lạnh nhạt như thế mà vẫn không làm lung lay ý định theo đuổi hắn của Châu Tuệ.



Châu Tuệ mở hộp thức ăn trưa rồi ân cần đưa về phía Phong Lâm Vũ:

- Em đích thân xuống bếp tiềm canh gà nấm tuyết táo đỏ anh thích,có cả món tôm kho tàu và tráng miệng chè hạt sen nữa!Anh ăn nhiều vào nhé!

Phong Lâm Vũ khẽ cau mày:



- Châu Tuệ!Cô lại tính bày trò gì đây?Tôi cứ nghĩ suốt một tuần qua cô đã suy nghĩ thấu đáo và đã từ bỏ ý định tiếp tục theo đuổi tôi rồi chứ!

Châu Tuệ nghe thế liền mỉm cười:

- Một tuần nay em không đến tìm anh là chỉ muốn chúng ta cùng nhau bình tĩnh lại thôi!Anh luôn mong muốn em từ bỏ việc theo đuổi anh?Phải làm anh thất vọng rồi!Không bao giờ có chuyện đó đâu!

Phong Lâm Vũ nghe thế liền tức lên anh ách:

- Cô…Cô…

Châu Tuệ tiếp tục nói:

- Anh mau bỏ chặn số điện thoại em và trở về nhà trong tối nay đi!Giận dỗi như vậy đủ rồi!Phải có trách nhiệm với hợp đồng hôn nhân đã ký kết chứ!

Phong Lâm Vũ liền hắng giọng:

- Là tại cô mở mồm ra cứ nói những điều không hay ho về Tiệp Trân làm tôi thấy chướng tai mới tạm thời dọn ra ngoài mấy hôm để tránh cãi nhau thôi!Tối nay tôi sẽ trở về!Cô hài lòng rồi chứ?

Châu Tuệ nghe thế liền quàng tay ôm lấy cổ Phong Lâm Vũ:

- Chồng yêu ngoan lắm!Ăn trưa đi!

Nghe những lời ngọt ngào từ Châu Tuệ thì Phong Lâm Vũ chỉ cảm thấy sởn gai óc,hắn mở từng hộp đồ ăn ra và thưởng thức bữa trưa ngon lành.

Châu Tuệ ngồi đối diện chống hai tay lên cằm thích thú quan sát Phong Lâm Vũ ăn uống.

Trông mắt cô lúc này hắn háu ăn như chú lợn con vừa buồn cười lại pha chút đó thật đáng yêu!

Đợi đến lúc Phong Lâm Vũ ăn gần xong bữa trưa thì Châu Tuệ bắt chuyện:

- Chồng à!Tối mai anh có thời gian rảnh không?

Phong Lâm Vũ nuốt miếng thức ăn xuống cổ họng rồi trả lời:

- Tôi bận!Cô hỏi thế để làm gì?

Châu Tuệ liền tỏ vẻ thất vọng:

- Dù bận rộn thế nào anh có thể dành ra chút ít thời gian đến nhà hàng Light Bistro ở phía Tây Bắc thành được không?

Phong Lâm Vũ tiếp tục thắc mắc:

- Đến đó làm gì kia chứ?Nếu là để hẹn hò cùng cô thì tôi không đi đâu!

Châu Tuệ dịu giọng nói:

- Thực ra tối mai là sinh nhật của em!Bao năm qua em vẫn không tổ chức,tối mai em muốn đón sinh nhật cùng anh!



Phong Lâm Vũ nghe thấy thế thì thoáng bất ngờ,hắn không biết nên phản ứng thế nào trước lời mời dự sinh nhật của Châu Tuệ.

Mặc dù rất muốn từ chối lời mời ấy nhưng hắn chợt ngẫm lại chẳng phải trước đó không bao lâu ở tiệc sinh nhật mình Châu Tuệ đã bỏ ra khá nhiều tâm huyết còn mua cả du thuyền năm sao đãi tiệc mừng sinh nhật cho hắn hay sao?

Nếu bây giờ hắn từ chối thẳng thừng e là không phải lẽ cho lắm!Ngẫm nghĩ một hồi Phong Lâm Vũ đưa ra quyết định:

- Thôi được rồi!Tối mai tôi sẽ đến!Nhắn thời gian và địa chỉ rõ ràng qua tin nhắn cho tôi!

Châu Tuệ nghe lời đồng ý dự tiệc sinh nhật từ hắn mà mừng như bắt được vàng,cô hôn lên bờ má hắn rồi reo lên:

- Moaa!Cám ơn chồng yêu đã nhận lời!

Phong Lâm Vũ khó chịu đưa tay quệt đi dấu hôn của Châu Tuệ trên mặt mình:

- Sao cô cứ tùy tiện hôn hít thế hả?Lem luốt cả son môi lên mặt tôi rồi!

Châu Tuệ đang phấn khởi nên không để ý những lời cằn nhằn từ Phong Lâm Vũ.

Vậy là kể từ bây giờ cho đến tối mai việc cô cần làm là chuẩn bị các khâu tổ chức tiệc sinh nhật cho thật hoàn chỉnh.Cô chỉ muốn có một tối đón sinh nhật thật yên bình và ấm áp bên người đàn ông cô yêu thương.

Người đã nắm lấy tay cô bước qua bóng tối chết chóc đầy sợ hãi ở tiệc sinh nhật mười năm trước.

Đến nay gặp lại Phong Lâm Vũ cô muốn cùng hắn xóa đi ám ảnh đau thương năm nào!Việc cùng hắn đón tiệc sinh nhật vào tối mai như bước ngoặt chuyển giao giữa quá khứ và hiện tại.Cô không còn muốn trốn tránh và mơ ước nhiều năm sau nữa sinh nhật mình chỉ còn là những thời khắt hạnh phúc nhất!



Buổi tối hôm ấy trước khi về nhà thì Phong Lâm Vũ không quên đi mua quà tặng sinh nhật cho Châu Tuệ.

Hắn ghé vào cửa hiệu trang sức nổi tiếng và đảo mắt nhìn một lượt các thiết kế.

Do đã cùng Châu Tuệ sánh bước bên nhau ở các buổi tiệc trước đó nên Phong Lâm Vũ cũng không còn xa lạ gì phong cách cũng như thương hiệu nữ trang yêu thích của cô.

Ánh mắt của hắn dừng lại ở sợi dây chuyền mặt kim cương ánh lên sắc hồng tuyệt đẹp đang được trưng bày ở khu vực vip.

Nhân viên bán hàng liền đon đả chào mời:

- Thưa tiên sinh!Sợi dây chuyền ngài đang xem là mẫu thiết kế giới hạn của thương hiệu chúng tôi!Viên kim cương ấy có tên là Eternal Pink hay còn được gọi là “Tình Yêu Vĩnh Cửu” ạ!

Nghe lời giới thiệu của nhân viên thì Phong Lâm Vũ có vẻ hơi trầm ngâm vì sợi dây chuyền có ý nghĩa đặc biệt như vậy lại không phù hợp với mối quan hệ giữa hắn và Châu Tuệ hiện tại chút nào.

Nhưng đập vào mắt hắn lúc này chỉ cảm thấy ưng ý mẫu dây chuyền kim cương ấy thôi!Sau một hồi đắn đo thì Phong Lâm Vũ cuối cùng cũng quyết định bỏ ra số tiền không hề nhỏ mua về sợi dây chuyền Eternal Pink.

Hắn cầm lấy túi quà trên tay thì tỏ ra rất hài lòng.Châu Tuệ đã mua cả du thuyền năm sao mừng sinh nhật hắn thì hiện giờ hắn cũng đã đền đáp lại bằng sợi dây chuyền kim cương đắt đỏ phiên bản giới hạn trên thế giới.

Cứ thế mà lại hắn cảm thấy thật nhẹ nhàng vì đã có qua có lại một cách sòng phẳng với Châu Tuệ không ai mắc nợ ai!
Chương trước Chương tiếp