Tôi Nổi Điên Ở Tiểu Thuyết Tương Lai Ngược Thụ
Chương 25: Trút giận
Editor: Sn
Thẩm Đình Dục lại hé mắt một lần nữa.
Sau vài hơi thở, anh mới trả lời câu hỏi của Từ Thanh Nhiên: "Không phải cậu đã biết rồi sao?"
"Tinh thần thức của tôi đúng thật là bị thương, đó là do thời điểm tôi cố gắng thoát khỏi Tháp 1 của Ác Tháp để lại vết thương này."
Biển tinh thần bị thương được chia làm hai loại
Loại 1: Yếu ớt hoặc tổn thương bẩm sinh.
Chẳng hạn như Từ Thanh Nhiên trước đây cũng có những triệu chứng tương tự, nhưng không đến mức rối loạn tinh thần bất thường, chỉ là cảm xúc khá yếu ớt và nhạy cảm. Loại bẩm sinh này nếu không quá nghiêm trọng sẽ không được xếp vào loại tàn tật, cần phối hợp điều trị bằng thuốc khi còn nhỏ cho đến khi biển tinh thần ổn định lại.
Loại 2: Tổn thương do hậu quả để lại.
Có khả năng là do môi trường sống đột ngột thay đổi lớn, khiến tinh thần và tâm lý không có khả năng thích nghi được, dẫn đến rối loạn nội tâm. Hoặc là do bị tấn công bởi các yếu tố bên ngoài, gây ra tổn thương trực tiếp. Loại chấn thương này hiện tại vẫn chưa có phương pháp điều trị hoàn toàn, chỉ có thể chịu đựng hoặc những người không chịu đựng được sẽ bị lưu đày đến Ác Tháp.
Từ Thanh Nhiên cau mày lắng nghe: "Ác Tháp rốt cuộc là nơi như thế nào?"
Trước đây khi cậu vào đó, tiếp xúc với các nhân viên, bao gồm cả giám thị và tháp trưởng, câ cảm thấy họ khá bình thường. Nhưng ngoài ra, toàn bộ môi trường đều toát lên một sự kỳ quặc và phi lý, bất kể là chế độ giam giữ hay quy tắc trừng phạt, cũng như đấu trường tràn ngập máu tanh.
"Ác Tháp." - wattpad: pod1803
Thẩm Đình Dục lẩm bẩm, như thể mang trong mình vô số cảm xúc phức tạp về từ ngữ này.
Lâu sau, anh mới tiếp tục nói: "Đó là một nơi vừa kiểm soát tội ác, vừa dung túng cho tội ác."
Ác Tháp ban đầu được thành lập để giam giữ và trừng phạt tội phạm.
Nhưng theo thời gian, nơi từng là biểu tượng của công lý đã không tự chủ mà biến chất. Khi những mối đe dọa bên ngoài dần bị tước bỏ móng vuốt, xiềng xích, những kẻ nắm quyền lực bắt đầu lơ là, rồi cảm thấy thế giới trở nên nhàm chán.
Thế là, họ bắt đầu tìm kiếm những niềm vui mới.
Hình phạt dùng để trừng phạt tội phạm đã trở thành cái cớ để giới quý tộc thỏa mãn những ý nghĩ độc ác trong lòng. Trước mặt mọi người, họ là những quý ông hào nhoáng, là chuẩn mực của đạo đức và lễ nghi. Nhưng sau lưng mọi người, họ là những con quỷ khát máu, biến những cảm xúc tiêu cực bị kìm nén thành lưỡi dao, đâm vào da thịt của người khác.
Sau này tội phạm giúp bọn họ xả giận đã không còn đủ, thế là Ác Tháp bắt đầu phát triển.
Ngoài những tên tội phạm loại E man rợ, những kẻ phạm tội khác, cả nhẹ và nặng, cũng được đưa từ các nhà tù nhỏ đến Ác Tháp. Sau đó nữa, những bệnh nhân tâm thần không còn khả năng tự chủ suy nghĩ cũng được đưa vào sự quản lý của Ác Tháp.
Nơi này nằm trong Hệ Thiên Thần, quyền quản lý nằm trong tay hoàng gia.
Vị trí hẻo lánh, phòng thủ nghiêm ngặt, người bình thường không thể đến được, và cũng không có dịch vụ thăm tù. Hầu hết những người bị đưa vào đây đều phạm tội có bằng chứng như núi, tất nhiên, những người bị cường quyền gán tội và mang đi như vật tế phẩm, không phải là người đơn độc mà là những kẻ yếu thế đến từ khu ổ chuột.
Mỗi ngày có biết bao nhiêu người qua lại, ngoài họ ra, ai có thể biết được nỗi oan khuất của họ?
Thẩm Đình Dục vừa nói vừa khẽ nhếch môi cười, giọng nói nghe có chút thê lương: "Cái ác của Ác Tháp không chỉ đơn giản là cái ác của tội lỗi."
—— Nó cũng đại diện cho dục vọng và những suy nghĩ xấu xa, cái ác của bản chất con người.
Anh đã từng ở nơi đó rất lâu. - wattpad: pod1803
Từ Thanh Nhiên nghe xong, thầm tóm tắt lại.
Có thể nói, vương thất thế giới này hiện tại không phải là thứ tốt đẹp gì.
"Đấu trường cũng là hoạt động giải trí do họ tạo ra?" Từ Thanh Nhiên hỏi thêm.
"Đúng vậy." Thẩm Đình Dục trả lời, "Lúc đầu trường đấu thậm chí không có bất kỳ cơ chế bảo vệ nào, sau này những người loại E chưa định hình hoặc không có tiền án tử vong nhiều, vô tình bị lan truyền ra ngoài gây phẫn nộ cho dân chúng, đế quốc mới vội vàng nghiên cứu ra cơ chế phòng thủ, dùng để bảo vệ tính mạng của những người vô tội."
Mỹ danh mà nói nó được xem như rèn luyện.
"Nhân viên trong tháp không thể nhìn thấy tình hình bên trong trường đấu, nhưng hoàng gia và quý tộc có thể." Thẩm Đình Dục nhắc nhở, "Học viện Quân sự Grandis cũng thuộc quyền quản lý của hoàng gia, vì vậy bây giờ cậu hiểu tại sao những người chiến thắng trong trường đấu không phải là tội phạm, thủ tục nhập học được hoàn thành nhanh chóng như vậy."
Từ Thanh Nhiên lạnh lùng liếc nhìn người đàn ông trên người: "Ồ, vậy sao thẩm vấn viên của tôi sao lại có thể nhẫn tâm vứt tôi vào cái nơi đáng ghê tởm như vậy hửm?"
Lại một hồi im lặng.
Thẩm Đình Dục nghỉ ngơi một lúc, cuối cùng cũng dần dần lấy lại khả năng hành động, trước khi nắm đấm siết chặt của Từ Thanh Nhiên lại đập vào người anh, anh đã giơ tay ấn lại.
"Tôi thừa nhận, lúc đó tôi thực sự có thành kiến với cậu." Anh thành thật nói.
"Trước đây, tôi luôn xem cậu là người tiềm năng loại E, cậu hẳn cũng rất rõ, trong mắt người loại E không thể chứa một hạt cát. Cho nên, tôi mới đưa cậu vào đó, chủ yếu là muốn xem liệu có thể mài mòn đi sự sắc bén của cậu, bẻ gãy đôi cánh của cậu hay có thể biến cậu thành đối thủ mạnh mẽ của tôi."
Thẩm Đình Dục vẫn là một kẻ mặt dày.
Sau khi thừa nhận tội ác tồi tệ của mình, anh lại mỉm cười khoe khoang: "Và đối với cậu lúc bấy giờ, đó là cách nhanh nhất để rời khỏi Ác Tháp, thực ra cậu nên cảm kích quyết định của tôi mới phải."
Từ Thanh Nhiên không chút biểu cảm đẩy mạnh người đàn ông ra khỏi người mình, khẽ cười lạnh lùng: "Dựa đủ chưa hửm, Thẩm Thượng tướng?"
Thẩm Đình Dục loạng choạng một chút rồi đứng vững, gật đầu đáp: "Dựa đủ rồi, cảm ơn cháu dâu nhé."
Từ Thanh Nhiên không nói gì, quay người bước đi theo hướng Thẩm Đình Dục đến.
Thấy vậy, anh cũng đi theo, chỉ xem như anh đang chuẩn bị về nhà.
Vừa mới bước đi được hai bước, người trước mặt đột ngột quay lại, giơ chân đá thẳng vào chân anh. Bị tấn công bất ngờ, anh cũng không kịp đề phòng, chân bị đá trúng đau nhói và khụy xuống. Khi anh định thần lại, cả người đã bị ném mạnh xuống đất.
Kẻ đã đánh anh dang rộng hai chân, không chút kiêng dè ngồi lên người anh, túm lấy cổ áo buộc anh phải ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào mặt mình.
"Tên đàn ông chó, tôi đã muốn đánh anh từ lâu rồi."
Mái tóc xoăn màu nâu mềm mại của Từ Thanh Nhiên bị gió thổi tung rối, cậu cúi đầu nhìn anh, âm cuối nhẹ nhàng: "Thượng tướng Kim Dực à, không nhiều người có cơ hội như vậy đâu."
Bóng tối che khuất mọi thứ xung quanh, biến chúng trở nên mờ ảo, chỉ không che được đôi mắt long lanh rực rỡ của Từ Thanh Nhiên. Như thể có thể nhìn xuyên qua sự trong trẻo của đáy mắt, thấy được linh hồn có sự khác biệt to lớn so với vẻ ngoài này của cậu.
Thẩm Đình Dục lặng im không đáp. - wattpad: pod1803
Thân ở yếu hơn, quả thật chỉ có thể mặc cho người xử trí, hoàn toàn không có chỗ để mặc kè mặc cả. Hôm nay chỉ là anh nhất thời sơ sẩy, không có gì để nói.
Nợ này, đợi đến khi cậu chính thức nhập học, rồi từ từ đòi lại cũng không muộn.
Từ Thanh Nhiên nhìn anh với ánh mắt như nhìn một con cừu non, rồi đột nhiên hỏi: "Anh nói trước đây xem tôi như người có tiềm năng loại E, thế bây giờ thì sao?"
Thẩm Đình Dục nhìn cậu một lúc rồi hỏi lại: "Bây giờ sao?"
Nghĩ ngợi một lát, anh bỗng bật cười nhẹ nhàng: "Bây giờ nhìn cậu, chỉ là Từ Thanh Nhiên thôi."
Chính là đột nhiên nhận ra, dường như không có cách nào để dùng định nghĩa định hình loại linh hồn để nói về người này rồi.
Từ Thanh Nhiên khẽ nheo mắt, rồi nhếch môi cười, đấm thẳng vào mặt Thẩm Đình Dục, không chút nương tay.
Sau đó, cậu gật đầu, buông tay và đứng dậy: "Tốt, tôi khá hài lòng với câu trả lời này."
Thẩm Đình Dục: "..."
Hệ thống: "...??"
"Ký chủ ơi! Anh còn nhớ nhiệm vụ của mình là tán đổ mục tiêu chứ không phải mưu sát chứ?" Hệ thống kêu rên.
"Nhớ chứ, vì vậy tao có đánh chết anh ta đâu." Cậu thầm trả lời.
Hệ thống: "..."
Nhưng mà ký chủ đại đại hung dữ như thế, ai mà thích chứ! Độ thiện cảm còn chả thèm tăng đâu!
Trước khi đi, Từ Thanh Nhiên nhặt chiếc đồ vật nhỏ mà Minh Hải dùng để đối phó Thẩm Đình Dục. Cậu nhíu mày nhìn Thẩm Đình Dục, thử nhấn nút, nhưng Thẩm Đình Dục không còn phản ứng khó chịu như trước nữa.
"Đây là dụng cụ dùng một lần, khi nhấn nút sẽ phát ra một loại sóng đặc biệt, chỉ những người bị thương ở biển tinh thần mới bị ảnh hưởng. Đây cũng là hình cụ tra tấn mà Ác Tháp dùng để đối phó với bệnh nhân tâm thần, chắc là hắn ta đã lấy trộm lúc vượt ngục." Thẩm Đình Dục giải thích.
Bình thường khi tinh thần lực dồi dào, anh có thể sử dụng chất ức chế để tạo ra lớp bảo vệ cho vết thương, tránh bị những thứ nhỏ này ảnh hưởng. Hôm nay, mọi chuyện tồi tệ lại cùng lúc xảy ra.
"Được rồi." Nghe xong, Từ Thanh Nhiên lại ném đồ xuống đất, giẫm nát tan tành.
Phi cơ bị hỏng, may mắn thay Thẩm Đình Dục còn một chiếc khác. Với tình trạng hiện tại, anh chắc chắn không thích hợp để lái xe, vì vậy chỉ còn cách ghi thông tin linh hồn của Từ Thanh Nhiên vào chiếc phi cơ chuyên dụng của anh và để cậu lái về nhà.
Khi Thẩm Đình Dục ngồi vào ghế phụ lái, anh vẫn còn cảm thấy không quen.
Bấy nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên anh ngồi ở vị trí này. Từ nhỏ, bất cứ ai dám cố gắng để lại dấu ấn của họ trên thứ gì đó mà anh đã đánh dấu là lãnh thổ riêng, đều sẽ bị anh đánh đến mức không thể tự gánh vác sinh hoạt. Nếu không có ai khác ngăn cản, anh thậm chí có thể trực tiếp giết chết họ.
Thẩm Đình Dục thừa nhận rằng mình rất lạnh lùng và ích kỷ, bản tính khiến anh không thể đồng cảm với người khác, càng không cảm thấy việc bảo vệ đồ đạc của mình có vấn đề gì.
Nghĩ vậy, anh lại nhìn thoáng qua người thanh niên đang bình tĩnh thao tác ở ghế lái.
Chỉ hôm nay thôi, anh cho phép Từ Thanh Nhiên vượt quá giới hạn.
Sau khi Từ Thanh Nhiên gây náo loạn buổi tiệc chúc mừng của Từ Thanh An, dư luận trên mạng xã hội nhanh chóng bùng nổ. Nhất là cái diễn đàn Tinh Nhai kia, vốn chả có mấy mạng đặt mông ngồi hóng livestream lại có một đêm bùng cháy.
Nội dung bài đăng ban đầu là hình ảnh và lời khen ngợi về khách sạn của chủ nhân bài viết, sau đó bất ngờ chuyển hướng sang việc Từ Thanh Nhiên đến "phá đám",trò hề trong bữa tiệc đính hôn, tiết lộ rằng Từ Thanh An đã ngủ với Lục Thành khi mối quan hệ giữa Thanh Nhiên và Lục Thành vẫn chưa kết thúc, thậm chí còn gửi mấy ảnh giường chiếu cho Từ Thanh Nhiên và một số sự kiện khác nữa.
【 Chủ thớt: Mẹ của Từ Thanh An ngất xỉu, gia chủ tức giận đến mức lên cơn đau tim, Lục Thành lần đầu tiên nổi giận với Từ Thanh An, bữa tiệc thậm chí còn chưa bắt đầu đã kết thúc. Ây da, nghe đồn khách đến khách sạn bảy sao này đến đồ ăn còn chả có ăn được ngụm nào hết đã bị phải mang cái bụng đói bị đuổi đi. Tức hết mất, Từ Gia chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao!】
Một bữa tiệc mừng sinh viên lên đại học, hàng chục, thậm chí hàng trăm chủ đề thảo luận được mở ra, mỗi chủ đề đều thu hút sự chú ý.
Tất nhiên, phần lớn đều là những tranh cãi.
Quần chúng ăn dưa xôn xao bàn tán về tính thật giả của sự việc trong khi bộ phận quan hệ công chúng của Từ gia và những người ủng hộ Từ Thanh An vẫn luôn cố thanh minh cho cậu ta, nhắc về việc Từ Thanh Nhiên từng có tiền án vào Ác Tháp. Họ còn nhắc việc cậu gây rối trong bữa tiệc mừng thi đỗ, cho rằng có thể cậu cố ý tung tin đồn thất thiệt để khuấy đục tình hình.
Mạng xã hội hiện đang dậy sóng với những tranh cãi trái chiều.
Đa số mọi người chỉ quan tâm thèm ăn dưa trong khi phần lớn thành viên quân đoàn Ngân Long tin vào nhân phẩm của Từ Thanh An, cho rằng đây chỉ là sự hiểu lầm. Một số người khác lại đào xới chuyện Từ Thanh Nhiên từng đánh nhau với nhiều người ở chi nhánh Trường Trung học Grandis, cho rằng cậu có vấn đề về nhân cách.
Lúc này, lại có người lên tiếng tố cáo rằng những kẻ bị Từ Thanh Nhiên đánh đều là những kẻ bắt nạt học đường nổi tiếng trong trường.
Hai nhóm người lại cãi nhau ỏm tỏi. - wattpad: pod1803
Thỉnh thoảng xen kẽ những lời bàn tán như:
"Chỉ có tôi tò mò thôi, năm xưa kết quả kiểm tra bị rò rỉ, bị cả mạng mỉa mai là yếu đuối, Từ đại thiếu gia sao tự nhiên lại mạnh mẽ thế nhỉ?"
Tiếp theo là những bài đăng bàn tán về chuyện cậu đi học đại học.
Lầu chính:
Tôi nhớ là Từ Thanh Nhiên bị Đại học Học Viện Y Grandis đuổi học vì nghi ngờ là gian lận mà phải không? Cậu ta bảo cũng đi học đại học, đại học gì thế? Học viện máy xúc Hồng Tường à?
Có đến hàng nghìn bình luận trả lời.
【3728L: Bất kể là trường nào, cũng không thể có học viện có đẳng cấp cao hơn Đại học Học viện Y Grandis. 】
【5217L: Haha, các bạn nói đúng đấy. Trừ phi Từ đại thiếu gia có thể được nhận vào học viện quân sự Grandis, bằng không cả đời này sẽ bị Từ Thanh An đè đầu cưỡi cổ! 】
Trong số những bài đăng hot, còn có một số ít có phong cách kỳ lạ và nội dung đặc biệt.
Lầu chính:
Hời ơi, chủ thớt cảm thấy mình như có bệnh. Từ lần xem livestream "độc đáo" của Từ đại thiếu gia lần trước, đến nay đã một ngày không thấy người ta lên sóng rồi, cả người như bồn chồn, khó chịu. Bên ngoài ồn ào náo nhiệt, tôi không màng, chỉ muốn hỏi - Từ đại thiếu gia, khi nào cậu lại "nổi điên"... ôi không, mở lại livestream!
【1L: Lặng lẽ theo dõi bài viết.】
【13L: Hóa ra còn có người đồng quan điểm với tôi.】
【22L:... +1 】
Trên mạng bàn tán sôi nổi, mà một trong những nhân vật chính của sự chú ý là Từ Thanh Nhiên, lại ngủ một mạch đến tận trưa. Cuối cùng, cậu ngồi dậy trên giường với đầu óc choáng váng và đôi mắt u ám.
Lại phát sốt rồi.
Thẩm Đình Dục lại hé mắt một lần nữa.
Sau vài hơi thở, anh mới trả lời câu hỏi của Từ Thanh Nhiên: "Không phải cậu đã biết rồi sao?"
"Tinh thần thức của tôi đúng thật là bị thương, đó là do thời điểm tôi cố gắng thoát khỏi Tháp 1 của Ác Tháp để lại vết thương này."
Biển tinh thần bị thương được chia làm hai loại
Loại 1: Yếu ớt hoặc tổn thương bẩm sinh.
Chẳng hạn như Từ Thanh Nhiên trước đây cũng có những triệu chứng tương tự, nhưng không đến mức rối loạn tinh thần bất thường, chỉ là cảm xúc khá yếu ớt và nhạy cảm. Loại bẩm sinh này nếu không quá nghiêm trọng sẽ không được xếp vào loại tàn tật, cần phối hợp điều trị bằng thuốc khi còn nhỏ cho đến khi biển tinh thần ổn định lại.
Loại 2: Tổn thương do hậu quả để lại.
Có khả năng là do môi trường sống đột ngột thay đổi lớn, khiến tinh thần và tâm lý không có khả năng thích nghi được, dẫn đến rối loạn nội tâm. Hoặc là do bị tấn công bởi các yếu tố bên ngoài, gây ra tổn thương trực tiếp. Loại chấn thương này hiện tại vẫn chưa có phương pháp điều trị hoàn toàn, chỉ có thể chịu đựng hoặc những người không chịu đựng được sẽ bị lưu đày đến Ác Tháp.
Từ Thanh Nhiên cau mày lắng nghe: "Ác Tháp rốt cuộc là nơi như thế nào?"
Trước đây khi cậu vào đó, tiếp xúc với các nhân viên, bao gồm cả giám thị và tháp trưởng, câ cảm thấy họ khá bình thường. Nhưng ngoài ra, toàn bộ môi trường đều toát lên một sự kỳ quặc và phi lý, bất kể là chế độ giam giữ hay quy tắc trừng phạt, cũng như đấu trường tràn ngập máu tanh.
"Ác Tháp." - wattpad: pod1803
Thẩm Đình Dục lẩm bẩm, như thể mang trong mình vô số cảm xúc phức tạp về từ ngữ này.
Lâu sau, anh mới tiếp tục nói: "Đó là một nơi vừa kiểm soát tội ác, vừa dung túng cho tội ác."
Ác Tháp ban đầu được thành lập để giam giữ và trừng phạt tội phạm.
Nhưng theo thời gian, nơi từng là biểu tượng của công lý đã không tự chủ mà biến chất. Khi những mối đe dọa bên ngoài dần bị tước bỏ móng vuốt, xiềng xích, những kẻ nắm quyền lực bắt đầu lơ là, rồi cảm thấy thế giới trở nên nhàm chán.
Thế là, họ bắt đầu tìm kiếm những niềm vui mới.
Hình phạt dùng để trừng phạt tội phạm đã trở thành cái cớ để giới quý tộc thỏa mãn những ý nghĩ độc ác trong lòng. Trước mặt mọi người, họ là những quý ông hào nhoáng, là chuẩn mực của đạo đức và lễ nghi. Nhưng sau lưng mọi người, họ là những con quỷ khát máu, biến những cảm xúc tiêu cực bị kìm nén thành lưỡi dao, đâm vào da thịt của người khác.
Sau này tội phạm giúp bọn họ xả giận đã không còn đủ, thế là Ác Tháp bắt đầu phát triển.
Ngoài những tên tội phạm loại E man rợ, những kẻ phạm tội khác, cả nhẹ và nặng, cũng được đưa từ các nhà tù nhỏ đến Ác Tháp. Sau đó nữa, những bệnh nhân tâm thần không còn khả năng tự chủ suy nghĩ cũng được đưa vào sự quản lý của Ác Tháp.
Nơi này nằm trong Hệ Thiên Thần, quyền quản lý nằm trong tay hoàng gia.
Vị trí hẻo lánh, phòng thủ nghiêm ngặt, người bình thường không thể đến được, và cũng không có dịch vụ thăm tù. Hầu hết những người bị đưa vào đây đều phạm tội có bằng chứng như núi, tất nhiên, những người bị cường quyền gán tội và mang đi như vật tế phẩm, không phải là người đơn độc mà là những kẻ yếu thế đến từ khu ổ chuột.
Mỗi ngày có biết bao nhiêu người qua lại, ngoài họ ra, ai có thể biết được nỗi oan khuất của họ?
Thẩm Đình Dục vừa nói vừa khẽ nhếch môi cười, giọng nói nghe có chút thê lương: "Cái ác của Ác Tháp không chỉ đơn giản là cái ác của tội lỗi."
—— Nó cũng đại diện cho dục vọng và những suy nghĩ xấu xa, cái ác của bản chất con người.
Anh đã từng ở nơi đó rất lâu. - wattpad: pod1803
Từ Thanh Nhiên nghe xong, thầm tóm tắt lại.
Có thể nói, vương thất thế giới này hiện tại không phải là thứ tốt đẹp gì.
"Đấu trường cũng là hoạt động giải trí do họ tạo ra?" Từ Thanh Nhiên hỏi thêm.
"Đúng vậy." Thẩm Đình Dục trả lời, "Lúc đầu trường đấu thậm chí không có bất kỳ cơ chế bảo vệ nào, sau này những người loại E chưa định hình hoặc không có tiền án tử vong nhiều, vô tình bị lan truyền ra ngoài gây phẫn nộ cho dân chúng, đế quốc mới vội vàng nghiên cứu ra cơ chế phòng thủ, dùng để bảo vệ tính mạng của những người vô tội."
Mỹ danh mà nói nó được xem như rèn luyện.
"Nhân viên trong tháp không thể nhìn thấy tình hình bên trong trường đấu, nhưng hoàng gia và quý tộc có thể." Thẩm Đình Dục nhắc nhở, "Học viện Quân sự Grandis cũng thuộc quyền quản lý của hoàng gia, vì vậy bây giờ cậu hiểu tại sao những người chiến thắng trong trường đấu không phải là tội phạm, thủ tục nhập học được hoàn thành nhanh chóng như vậy."
Từ Thanh Nhiên lạnh lùng liếc nhìn người đàn ông trên người: "Ồ, vậy sao thẩm vấn viên của tôi sao lại có thể nhẫn tâm vứt tôi vào cái nơi đáng ghê tởm như vậy hửm?"
Lại một hồi im lặng.
Thẩm Đình Dục nghỉ ngơi một lúc, cuối cùng cũng dần dần lấy lại khả năng hành động, trước khi nắm đấm siết chặt của Từ Thanh Nhiên lại đập vào người anh, anh đã giơ tay ấn lại.
"Tôi thừa nhận, lúc đó tôi thực sự có thành kiến với cậu." Anh thành thật nói.
"Trước đây, tôi luôn xem cậu là người tiềm năng loại E, cậu hẳn cũng rất rõ, trong mắt người loại E không thể chứa một hạt cát. Cho nên, tôi mới đưa cậu vào đó, chủ yếu là muốn xem liệu có thể mài mòn đi sự sắc bén của cậu, bẻ gãy đôi cánh của cậu hay có thể biến cậu thành đối thủ mạnh mẽ của tôi."
Thẩm Đình Dục vẫn là một kẻ mặt dày.
Sau khi thừa nhận tội ác tồi tệ của mình, anh lại mỉm cười khoe khoang: "Và đối với cậu lúc bấy giờ, đó là cách nhanh nhất để rời khỏi Ác Tháp, thực ra cậu nên cảm kích quyết định của tôi mới phải."
Từ Thanh Nhiên không chút biểu cảm đẩy mạnh người đàn ông ra khỏi người mình, khẽ cười lạnh lùng: "Dựa đủ chưa hửm, Thẩm Thượng tướng?"
Thẩm Đình Dục loạng choạng một chút rồi đứng vững, gật đầu đáp: "Dựa đủ rồi, cảm ơn cháu dâu nhé."
Từ Thanh Nhiên không nói gì, quay người bước đi theo hướng Thẩm Đình Dục đến.
Thấy vậy, anh cũng đi theo, chỉ xem như anh đang chuẩn bị về nhà.
Vừa mới bước đi được hai bước, người trước mặt đột ngột quay lại, giơ chân đá thẳng vào chân anh. Bị tấn công bất ngờ, anh cũng không kịp đề phòng, chân bị đá trúng đau nhói và khụy xuống. Khi anh định thần lại, cả người đã bị ném mạnh xuống đất.
Kẻ đã đánh anh dang rộng hai chân, không chút kiêng dè ngồi lên người anh, túm lấy cổ áo buộc anh phải ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào mặt mình.
"Tên đàn ông chó, tôi đã muốn đánh anh từ lâu rồi."
Mái tóc xoăn màu nâu mềm mại của Từ Thanh Nhiên bị gió thổi tung rối, cậu cúi đầu nhìn anh, âm cuối nhẹ nhàng: "Thượng tướng Kim Dực à, không nhiều người có cơ hội như vậy đâu."
Bóng tối che khuất mọi thứ xung quanh, biến chúng trở nên mờ ảo, chỉ không che được đôi mắt long lanh rực rỡ của Từ Thanh Nhiên. Như thể có thể nhìn xuyên qua sự trong trẻo của đáy mắt, thấy được linh hồn có sự khác biệt to lớn so với vẻ ngoài này của cậu.
Thẩm Đình Dục lặng im không đáp. - wattpad: pod1803
Thân ở yếu hơn, quả thật chỉ có thể mặc cho người xử trí, hoàn toàn không có chỗ để mặc kè mặc cả. Hôm nay chỉ là anh nhất thời sơ sẩy, không có gì để nói.
Nợ này, đợi đến khi cậu chính thức nhập học, rồi từ từ đòi lại cũng không muộn.
Từ Thanh Nhiên nhìn anh với ánh mắt như nhìn một con cừu non, rồi đột nhiên hỏi: "Anh nói trước đây xem tôi như người có tiềm năng loại E, thế bây giờ thì sao?"
Thẩm Đình Dục nhìn cậu một lúc rồi hỏi lại: "Bây giờ sao?"
Nghĩ ngợi một lát, anh bỗng bật cười nhẹ nhàng: "Bây giờ nhìn cậu, chỉ là Từ Thanh Nhiên thôi."
Chính là đột nhiên nhận ra, dường như không có cách nào để dùng định nghĩa định hình loại linh hồn để nói về người này rồi.
Từ Thanh Nhiên khẽ nheo mắt, rồi nhếch môi cười, đấm thẳng vào mặt Thẩm Đình Dục, không chút nương tay.
Sau đó, cậu gật đầu, buông tay và đứng dậy: "Tốt, tôi khá hài lòng với câu trả lời này."
Thẩm Đình Dục: "..."
Hệ thống: "...??"
"Ký chủ ơi! Anh còn nhớ nhiệm vụ của mình là tán đổ mục tiêu chứ không phải mưu sát chứ?" Hệ thống kêu rên.
"Nhớ chứ, vì vậy tao có đánh chết anh ta đâu." Cậu thầm trả lời.
Hệ thống: "..."
Nhưng mà ký chủ đại đại hung dữ như thế, ai mà thích chứ! Độ thiện cảm còn chả thèm tăng đâu!
Trước khi đi, Từ Thanh Nhiên nhặt chiếc đồ vật nhỏ mà Minh Hải dùng để đối phó Thẩm Đình Dục. Cậu nhíu mày nhìn Thẩm Đình Dục, thử nhấn nút, nhưng Thẩm Đình Dục không còn phản ứng khó chịu như trước nữa.
"Đây là dụng cụ dùng một lần, khi nhấn nút sẽ phát ra một loại sóng đặc biệt, chỉ những người bị thương ở biển tinh thần mới bị ảnh hưởng. Đây cũng là hình cụ tra tấn mà Ác Tháp dùng để đối phó với bệnh nhân tâm thần, chắc là hắn ta đã lấy trộm lúc vượt ngục." Thẩm Đình Dục giải thích.
Bình thường khi tinh thần lực dồi dào, anh có thể sử dụng chất ức chế để tạo ra lớp bảo vệ cho vết thương, tránh bị những thứ nhỏ này ảnh hưởng. Hôm nay, mọi chuyện tồi tệ lại cùng lúc xảy ra.
"Được rồi." Nghe xong, Từ Thanh Nhiên lại ném đồ xuống đất, giẫm nát tan tành.
Phi cơ bị hỏng, may mắn thay Thẩm Đình Dục còn một chiếc khác. Với tình trạng hiện tại, anh chắc chắn không thích hợp để lái xe, vì vậy chỉ còn cách ghi thông tin linh hồn của Từ Thanh Nhiên vào chiếc phi cơ chuyên dụng của anh và để cậu lái về nhà.
Khi Thẩm Đình Dục ngồi vào ghế phụ lái, anh vẫn còn cảm thấy không quen.
Bấy nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên anh ngồi ở vị trí này. Từ nhỏ, bất cứ ai dám cố gắng để lại dấu ấn của họ trên thứ gì đó mà anh đã đánh dấu là lãnh thổ riêng, đều sẽ bị anh đánh đến mức không thể tự gánh vác sinh hoạt. Nếu không có ai khác ngăn cản, anh thậm chí có thể trực tiếp giết chết họ.
Thẩm Đình Dục thừa nhận rằng mình rất lạnh lùng và ích kỷ, bản tính khiến anh không thể đồng cảm với người khác, càng không cảm thấy việc bảo vệ đồ đạc của mình có vấn đề gì.
Nghĩ vậy, anh lại nhìn thoáng qua người thanh niên đang bình tĩnh thao tác ở ghế lái.
Chỉ hôm nay thôi, anh cho phép Từ Thanh Nhiên vượt quá giới hạn.
Sau khi Từ Thanh Nhiên gây náo loạn buổi tiệc chúc mừng của Từ Thanh An, dư luận trên mạng xã hội nhanh chóng bùng nổ. Nhất là cái diễn đàn Tinh Nhai kia, vốn chả có mấy mạng đặt mông ngồi hóng livestream lại có một đêm bùng cháy.
Nội dung bài đăng ban đầu là hình ảnh và lời khen ngợi về khách sạn của chủ nhân bài viết, sau đó bất ngờ chuyển hướng sang việc Từ Thanh Nhiên đến "phá đám",trò hề trong bữa tiệc đính hôn, tiết lộ rằng Từ Thanh An đã ngủ với Lục Thành khi mối quan hệ giữa Thanh Nhiên và Lục Thành vẫn chưa kết thúc, thậm chí còn gửi mấy ảnh giường chiếu cho Từ Thanh Nhiên và một số sự kiện khác nữa.
【 Chủ thớt: Mẹ của Từ Thanh An ngất xỉu, gia chủ tức giận đến mức lên cơn đau tim, Lục Thành lần đầu tiên nổi giận với Từ Thanh An, bữa tiệc thậm chí còn chưa bắt đầu đã kết thúc. Ây da, nghe đồn khách đến khách sạn bảy sao này đến đồ ăn còn chả có ăn được ngụm nào hết đã bị phải mang cái bụng đói bị đuổi đi. Tức hết mất, Từ Gia chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao!】
Một bữa tiệc mừng sinh viên lên đại học, hàng chục, thậm chí hàng trăm chủ đề thảo luận được mở ra, mỗi chủ đề đều thu hút sự chú ý.
Tất nhiên, phần lớn đều là những tranh cãi.
Quần chúng ăn dưa xôn xao bàn tán về tính thật giả của sự việc trong khi bộ phận quan hệ công chúng của Từ gia và những người ủng hộ Từ Thanh An vẫn luôn cố thanh minh cho cậu ta, nhắc về việc Từ Thanh Nhiên từng có tiền án vào Ác Tháp. Họ còn nhắc việc cậu gây rối trong bữa tiệc mừng thi đỗ, cho rằng có thể cậu cố ý tung tin đồn thất thiệt để khuấy đục tình hình.
Mạng xã hội hiện đang dậy sóng với những tranh cãi trái chiều.
Đa số mọi người chỉ quan tâm thèm ăn dưa trong khi phần lớn thành viên quân đoàn Ngân Long tin vào nhân phẩm của Từ Thanh An, cho rằng đây chỉ là sự hiểu lầm. Một số người khác lại đào xới chuyện Từ Thanh Nhiên từng đánh nhau với nhiều người ở chi nhánh Trường Trung học Grandis, cho rằng cậu có vấn đề về nhân cách.
Lúc này, lại có người lên tiếng tố cáo rằng những kẻ bị Từ Thanh Nhiên đánh đều là những kẻ bắt nạt học đường nổi tiếng trong trường.
Hai nhóm người lại cãi nhau ỏm tỏi. - wattpad: pod1803
Thỉnh thoảng xen kẽ những lời bàn tán như:
"Chỉ có tôi tò mò thôi, năm xưa kết quả kiểm tra bị rò rỉ, bị cả mạng mỉa mai là yếu đuối, Từ đại thiếu gia sao tự nhiên lại mạnh mẽ thế nhỉ?"
Tiếp theo là những bài đăng bàn tán về chuyện cậu đi học đại học.
Lầu chính:
Tôi nhớ là Từ Thanh Nhiên bị Đại học Học Viện Y Grandis đuổi học vì nghi ngờ là gian lận mà phải không? Cậu ta bảo cũng đi học đại học, đại học gì thế? Học viện máy xúc Hồng Tường à?
Có đến hàng nghìn bình luận trả lời.
【3728L: Bất kể là trường nào, cũng không thể có học viện có đẳng cấp cao hơn Đại học Học viện Y Grandis. 】
【5217L: Haha, các bạn nói đúng đấy. Trừ phi Từ đại thiếu gia có thể được nhận vào học viện quân sự Grandis, bằng không cả đời này sẽ bị Từ Thanh An đè đầu cưỡi cổ! 】
Trong số những bài đăng hot, còn có một số ít có phong cách kỳ lạ và nội dung đặc biệt.
Lầu chính:
Hời ơi, chủ thớt cảm thấy mình như có bệnh. Từ lần xem livestream "độc đáo" của Từ đại thiếu gia lần trước, đến nay đã một ngày không thấy người ta lên sóng rồi, cả người như bồn chồn, khó chịu. Bên ngoài ồn ào náo nhiệt, tôi không màng, chỉ muốn hỏi - Từ đại thiếu gia, khi nào cậu lại "nổi điên"... ôi không, mở lại livestream!
【1L: Lặng lẽ theo dõi bài viết.】
【13L: Hóa ra còn có người đồng quan điểm với tôi.】
【22L:... +1 】
Trên mạng bàn tán sôi nổi, mà một trong những nhân vật chính của sự chú ý là Từ Thanh Nhiên, lại ngủ một mạch đến tận trưa. Cuối cùng, cậu ngồi dậy trên giường với đầu óc choáng váng và đôi mắt u ám.
Lại phát sốt rồi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương